Ma thần máu

Chương 152 : Sương đen tuyệt vọng

"%#[email protected] là cây cối, &$$## là ngôi nhà,..." Cô nàng Nê Xê Mít đang học ngôn ngữ của ma quỷ ở thế giới máu. Tôi mua mấy quả cầu pha lê chứa vài loại ngôn ngữ thông dụng cho nàng học. Tôi đặt cho nàng một cái tên của ma quỷ là Bạch Vũ (Ác Ma Của Sợi Lông Trắng). Bạch Vũ khá thông minh, nàng chỉ mất vài ngày để học một loại ngôn ngữ. Tôi cũng mua cho nàng vài bộ váy và áo choàng, bình thường nàng mặc váy, ra ngoài đi chợ thì mặc áo choàng. Chỉ cần che kín mấy xúc tu trên mặt thì trông nàng cũng khá giống ma nhân. Cho dù lộ diện thì mọi người cũng sẽ nghĩ nàng là một loài quỷ hiếm nào đó, chứ không ai nghĩ nàng là sinh vật từ thế giới khác. "Giờ tôi có việc phải ra ngoài, có lẽ tôi chỉ đi vài ngày đến một tháng." Tôi nói với Bạch Vũ, nàng đang ngân nga một bài thơ của ma nhân. "Chủ nhân sẽ không bỏ rơi em chứ?" - Bạch Vũ nhìn tôi lo lắng, giờ tôi đang thuê nàng làm người hầu cho mình. "Tôi sẽ quay lại, nhưng đề phòng trường hợp bất trắc thì cô giữ lấy số tiền này." Tôi đưa cho nàng 100 viên đá 4, khu rừng luôn tràn ngập nguy hiểm, nếu xui xẻo đụng phải mấy con bọ thiên hướng sát thủ hoặc có kỹ năng đặc biệt thì có khi tôi bỏ mạng lúc nào không biết. "Mình sẽ đi xem bảng thông báo có nhiệm vụ nào không." Tôi đi tới trung tâm thị trấn tìm bảng thông báo. Hầu hết các nhiệm vụ đều là lừa đảo, chẳng hạn như xúi đi giết côn trùng bậc 4 để nhận 3 đá 4, hay thu mua thảo dược với giá rẻ mạt. Côn trùng bậc 4 riêng kết tinh thôi là đã 5-7 đá 4 tùy chỗ, nếu là Cấp trung cấp cao thì được đá 5 đá 6, giá trị gấp mười gấp trăm lần. Chỉ kẻ ngu mới đem đi trả nhiệm vụ lấy 3 đá 4. Còn thảo dược thì đem đi bán cho tiệm thuốc hay tự điều chế thô sơ, thì cũng đều có giá cao hơn giá thu mua này chục lần. "Tiêu diệt Ác Nữ Sương Đen, thưởng 100 đá 5." - Tôi đọc một cái bảng cũ nát trên bảng thông báo, chắc chắn nó đã treo ở đây rất lâu rồi. "Ác Nữ Sương Đen? Sao nghe quen quen nhỉ?" "Đúng rồi, khi mình mới tới đây có gặp một buổi hiến tế, tên thầy mo gọi sinh vật bí ẩn là Nữ Thần Sương Đen, trên bảng thông báo yêu cầu giết cô ta, vậy chắc hẳn cô ta là một sinh vật tà ác." "Chà, không biết cô ta có đẹp không nhỉ? Nếu xấu thì mình sẽ giết ác phụ trừ hại cho dân, nhân tiện lãnh ít phần thưởng." "Còn nếu đẹp thì nghĩ cách khác." Tôi đọc kỹ các thông tin trên tấm bảng, Sương Đen sống trong một tòa tháp, trên một ngọn núi ở phía nam thị trấn, cũng chính là ngọn núi diễn ra lễ hiến tế. * "Nơi này u ám quá!" Xung quanh tôi bị bao vây bởi sương mù màu đen và cây cối kỳ dị, xung quanh đây trừ cây cối ra không có bất kỳ sinh vật nào khác. Tôi leo lên ngọn núi, những cơn gió lạnh thi thoảng lại thổi dọc sống lưng. "Nhiệt độ ở đây cũng bình thường, nhưng sao mình cảm thấy lạnh thế nhỉ?" Cơ thể tôi bắt đầu run lên, cái lạnh tôi đang cảm nhận là cái lạnh của linh hồn. Những con mắt màu xanh xám lấp lóe trong màn sương đen, tôi đang bị vài sinh vật bí ẩn theo dõi. Tôi không thể nhìn thấy cơ thể của chúng, chỉ thấy những ánh mắt âm u. Tôi mặc áo choàng tàng hình vào để lẩn trốn, nhưng những ánh mắt vẫn dõi theo tôi, dù cố gắng chạy nhanh để tẩu thoát thì chúng vẫn luôn dõi theo. "Bọn này sao còn chưa tấn công mình nhỉ, chúng đang đợi mình ngủ hoặc kiệt sức sao." Có rất nhiều loài sinh vật đi săn theo bầy nhưng lại không tấn công, chúng sẽ đợi con mồi mệt mỏi kiệt sức gục gã rồi mới đánh chén con mồi. Ví dụ như Kền Kền Bóng Ma, Sâu Ăn Xác, Quỷ Theo Đuôi,... Nếu bị lũ quái vật này đuổi theo, thì khoảng 99% là sẽ chết. "Mình sẽ tấn công chúng trước vậy." "Ác Quỷ Biến Hình!" "Lưỡi Đao Máu!" Tôi xông về phía những đôi mắt, dùng hai lưỡi đao chém chúng. Hai lưỡi đao dễ dàng cắt chém chúng thành những phần khác nhau, khiến chúng biến thành khói, ẩn vào trong sương mù. "Hy vọng là đã giết được chúng." Những bóng ma sau vài giờ lại xuất hiện, tôi chắc chắn chúng là những bóng ma bị tôi tiêu diệt hồi nãy, nhưng giờ chúng lại ngưng tụ lại và tiếp tục bám theo tôi. Nhưng may mắn những bóng ma này chỉ là sinh vật Bậc 3, chúng không có khả năng giết tôi được, chúng chỉ đơn giản là đi theo đợi tôi chết vì kiệt sức, rồi xâu xé linh hồn tôi sau đó. "Đành mặc kệ chúng vậy." Tôi tiếp tục di chuyển trong khu rừng đầy sương khói. "Có lẽ đã vài ngày, hoặc cả tháng trôi qua rồi." Dù cố gắng đi bao xa thì xung quanh vẫn là những cái cây màu đen héo úa gai góc và sương mù mịt mờ. "Khu rừng này thật quỷ dị, nó giống y hệt cánh đồng hoa, dù có đi bao xa thì cũng không bao giờ thoát ra được, sẽ luôn trở về điểm xuất phát." Tôi từ bỏ việc đi ra khỏi nơi này, ngồi xuống một gốc cây nghỉ ngơi. Bỗng làn sương mù tản ra, tạo thành một con đường dài giữa khu rừng, ở phía cuối của con đường đặc biệt này là một tòa tháp vô cùng cao lớn, nó chí ít phải cao vài ngàn mét, rộng khoảng năm trăm mét, trông nó như một cái lăng mộ hoặc một thành trì có kiến trúc hình tháp. "Nó là mục đích của mình khi tới đây, tại sao bây giờ nó lại hiện ra, là ngẫu nhiên hay là một lời mời." Tôi nhìn tòa tháp cao lớn, nó như một con quái vật khổng lồ sừng sững trên ngọn núi cao. Tôi mất hơn một ngày mới đi tới chân ngọn tháp, nó làm bằng một loại đá nào đó vô cùng cứng rắn, có một cánh cửa bằng kim loại dưới chân ngọn tháp. "Nếu giờ mà xông vào ngọn tháp bằng cửa chính thì thật là ngu ngốc, mình sẽ đột nhập từ trên cao." "Ác Quỷ Biến Hình!" "Đôi Cánh Vảy Máu!" Tôi giang rộng đôi cánh của mình, bay lên trên đỉnh ngọn tháp. Trên đỉnh là một căn phòng bán lộ thiên, có một bên là một khu vườn tuyệt đẹp trồng nhiều loại hoa cỏ và cây ăn quả, một dòng suối nhỏ uốn lượn chảy vào một hồ nước. Nửa còn lại là một căn phòng chỉ có ba bức tường bằng gỗ nạm kim loại quý, mặt còn lại hướng ra vườn. Có nhiều những tủ quần áo và bàn trang điểm ở các cạnh tường. Một cái bàn làm từ ngọc máu đỏ thẫm ở giữa phòng, bên trên có trải một tấm lụa tơ vàng. Trên bàn là những ấm tách tinh xảo làm bằng đá quý trong suốt. Một chiếc giường bằng ngọc đen được trải một tấm nệm nhung màu hồng phấn. Trên giường là một cô gái xinh đẹp có mái tóc màu xanh lá, nàng chỉ mặc một chiếc váy mỏng màu đen. Nàng đang ngủ trong tư thế vô cùng khêu gợi, bộ ngực của nàng hoàn toàn lộ ra ngoài, quả anh đào màu hồng nhạt. Bờ mông cong mọng nuột nà, bắp đùi thon gọn đầy gợi cảm. Nhìn thấy thân thể vưu vật gợi cảm của nàng làm dục vọng của tôi trỗi dậy, bình thường tôi luôn cố gắng kiềm chế dục vọng của mình để không biến thành ác quỷ. Nhưng giờ tôi không thể kiềm chế được nữa, bị nhốt cả tháng trong khu rừng sương mù chết tiệt, bị hàng trăm Ác Linh bủa vây, tôi gần như tuyệt vọng trong đói khát. Giờ thì nàng giống như một món ăn thơm ngon xuất hiện trước mặt tôi. Như con chuột bị bỏ đói cả tháng, tôi rón rén lại gần nàng, miếng pho mát thơm ngào ngạt đang say giấc nồng. Dùng tay giữ lấy tay của nàng để nàng không thể chống cự. Tôi nằm đè lên người nàng, hôn ngấu nghiến đôi môi ngọt ngào. Hành động của tôi làm nàng tỉnh dậy. "Ưm...ưm..." Trái với suy đoán của tôi, nàng không vùng vẫy chống cự, cũng không la hét mà chỉ rên rỉ nho nhỏ, và đáp trả lại nụ hôn của tôi bằng chiếc lưỡi linh hoạt như con rắn nhỏ. "Nàng không sợ ta sao?" Tôi vô cùng bất ngờ, nàng đang bị tôi cưỡng hiếp, ấy vậy mà nàng lại hành động giống như tôi là người yêu xa cách lâu ngày của nàng vậy. "Em đã chờ chàng suốt hàng trăm năm rồi." - Nàng thỏ thẻ vào tai tôi lời nói dịu dàng như rót mật. Chút do dự cuối cùng của tôi hoàn toàn biến mất, tôi cùng nàng ân ái suốt cả một ngày dài, đến khi chân tôi tê cứng thì tôi mới buông tha cho nàng. "Em đã cho chàng thân thể này, chàng sẽ làm nô lệ cho em chứ?" - Nàng nằm lên người tôi như một chú mèo nhỏ, dùng ngón tay vẽ những ký hiệu kỳ quái lên ngực tôi. "Anh sẽ làm nô lệ cho em cả đời." Đối với tôi thì đây chỉ là một câu nói bâng quơ của các cặp tình nhân, những lời thề non hẹn biển. Nhưng ngay sau khi nói ra thì tim tôi đau nhói, những ký hiệu vô hình nàng vẽ trên ngực tôi phát sáng rực rỡ, thứ ánh sáng xanh lè ma quái. Nàng hôn lên môi tôi, tôi cảm nhận được một luồng năng lượng lạnh lẽo truyền qua đôi môi của nàng vào cơ thể tôi. Linh hồn tôi dần bị quấn quanh bởi một đám khói đen, tôi cảm thấy mình vừa mất đi một thứ vô cùng quý giá. "Sự tự do!" Một lúc lâu cơn đau mới biến mất, người con gái trước mặt vừa sử dụng một lời nguyền trói buộc linh hồn lên tôi, khiến tôi thực sự trở thành nô lệ của nàng. "Giờ em đói, em sẽ ăn chàng." - Nàng vẫn nói chuyện với tôi bằng giọng dịu dàng, giống như việc nàng vừa làm chỉ là việc nhỏ. Nàng hé miệng để lộ hàm răng trắng, kề miệng vào bắp tay tôi, sau đó nàng thực sự cắn rất mạnh, đến nỗi xé rách một mảng thịt lớn trên bắp tay. Vết thương gây ra cơn đau kinh khủng, nhưng tôi chỉ có thể lẳng lặng nhìn nàng xé từng miếng thịt trên tay mình, vì bây giờ tôi không thể tấn công nàng được. Sau nửa tiếng thì cánh tay tôi chỉ còn là khúc xương nhăm nhở dấu răng màu đỏ, phần lớn máu thịt đều đã bị ăn mất. Gương mặt nàng tràn ngập sự thỏa mãn, những giọt máu đỏ vẫn đọng lại trên khóe miệng của nàng. "Ừm, em muốn thay quần áo, chàng lúc nãy làm mạnh quá, khiến bộ túi da này hư hỏng rồi." Nàng rời khỏi giường, lúc này tôi mới thấy chân của nàng bị trật, có lẽ là do sự thô bạo của tôi gây ra. Nhưng nàng dường như không hề cảm thấy đau đớn vì việc này. "Chàng có thể quay mặt đi chỗ khác khi em thay đồ không?" - Nàng yêu cầu tôi. Trong khi nàng đã trần truồng cùng tôi ân ái suốt cả ngày, còn chuyện gì khiến nàng xấu hổ khi thay đồ. Nhưng chỉ vài giây sau tôi đã biết lý do. Từ trên người nàng bốc lên một làn khói màu xanh lá, đám khói dần ngưng tụ thành một sinh vật mờ ảo, rồi rõ nét dần theo thời gian. Trông cô gái như một bộ thi thể, tóc trên đầu rụng gần hết, khuôn mặt xinh đẹp bị những vết cắt dài, vết cắt rất sâu, vẫn còn đang ứa máu. Đôi mắt của nàng đã bị móc ra, chỉ còn hai hốc sâu tăm tối. Toàn thân nàng đầy những vết thương, vết cắt, vết roi, những lỗ hổng lớn. Thậm chí tim của nàng cũng đã bị móc ra. Đôi chân từ đầu gối của nàng chỉ còn xương trắng, phần thịt đã hoàn toàn bị lóc sạch. "Em đã bảo chàng quay mặt đi chỗ khác rồi cơ mà." Sương Đen quát lên khi thấy tôi đang nhìn nàng. Giờ tôi đã biết nàng là gì, chính là Ác Nữ Sương Đen đang bị treo thưởng. Một con quái vật hàng năm bắt dân chúng xung quanh phải hiến tế cho nàng vài thiếu nữ xinh đẹp. Nàng là một Ác Linh, không phải mấy con ác linh cùi bắp đi theo hù dọa tôi trong rừng, mà là một Tuyệt Vọng Ác Linh, loài ma quỷ Bậc 5 trong truyền thuyết. Ở thế giới của tôi không có mặt trời, nên sinh vật sau khi chết linh hồn sẽ không bị ánh Mặt Trời thiêu đốt. Có thể tiếp tục duy trì trạng thái hồn thể một thời gian dài, có thể mạnh hơn bằng cách ăn các Ác Linh, Oán Hồn, các sinh vật linh thể hồn thể, hoặc đơn giản là ăn linh hồn của các sinh vật sống. Từ đó các Ác Linh có thể tiếp tục tồn tại, trở thành một loài ma quỷ mới sau khi chết. Nhưng Ác Linh Tuyệt Vọng cấp rất hiếm, trong hàng tỷ sinh vật chết đi thì hầu hết đều trở thành du hồn tàn hồn, không có suy nghĩ, chỉ biết bay thơ thẩn cho đến khi tan biến do hết năng lượng. Một trong một ngàn hồn thể như vậy thì mới sinh ra một Oán Hận Ác Linh, là sinh vật sau khi chết nhưng oán niệm rất nặng, đến nỗi linh hồn ngưng tụ không tan biến được, nó sẽ đi tìm ăn các hồn thể yếu hơn để bắt đầu tiến hóa. Trong một ngàn Oán Hận Ác Linh thì mới có một Đau Khổ Ác Linh, là sinh vật trước khi chết chịu sự giày vò đau đớn, thống khổ chết đi. Sau khi chết linh hồn hóa thành Ác Linh, quay lại trả thù kẻ gây ra thống khổ cho nó. Loại Ác Linh này rất mạnh, tương đương với sinh vật Bậc 4, nếu tôi gặp chúng thì cũng chỉ biết ôm đầu chạy. Chúng có khả năng kéo linh hồn của các sinh vật khác ra khỏi cơ thể rồi ăn ngấu nghiến. Kinh khủng hơn nữa là Tuyệt Vọng Ác Linh, loài ma quỷ này vô cùng mạnh mẽ, có thể gieo rắc tai họa cho cả một thành phố. Tạo ra sương mù che kín vạn vật, thả ra bầy oán hồn ác quỷ xé xác các sinh vật bị nhốt trong kết giới. Tuyệt Vọng Ác Linh rất khó sinh ra, nghe nói chỉ những ai chịu tra tấn thống khổ suốt hàng ngàn năm, oán hận che phủ trời đất, sau khi chết có hàng triệu kẻ khác chết cùng trở thành thức ăn nuôi dưỡng. Thì mới có thể biến thành Tuyệt Vọng Ác Linh. Ấy vậy mà cô gái trước mặt tôi lại là một Tuyệt Vọng Ác Linh thật sự, không biết nàng đã bị tra tấn trong bao lâu, chịu bao nhiêu thống khổ thì mới biến thành như vậy. Sương Đen mở mấy tủ quần áo, bên trong là thi thể của các thiếu nữ xinh đẹp thuộc nhiều loài khác nhau. "Chàng muốn em mặc bộ nào? Bộ này nhé." - Nàng chỉ tay vào thi thể của một thiếu nữ tóc đỏ, khi còn sống chắc chắn cô gái này cũng rất xinh đẹp, nhưng bây giờ nàng đã biến thành tử thi, bị Sương Đen dùng làm quần áo. Sương Đen chui vào trong thi thể của cô gái tóc đỏ. Làn da trắng xám dần chuyển sang hồng hào, đôi môi cũng tươi hồng dần, cô gái như sống lại một lần nữa. "Chàng thấy thích bộ quần áo này chứ? Em thích nó lắm đấy." - Nàng cười tươi vô cùng, một nụ cười rạng rỡ. Nàng xoay tròn khoe cơ thể gợi cảm của nàng, sau đó nàng lấy ra một bộ váy màu đen mặc vào. Từ sau khi bị nàng nguyền rủa, tôi mất đi hơn một nửa khả năng suy nghĩ, chỉ giống như một cỗ máy đi theo nàng xuống lầu. Cánh tay của tôi đang dần mọc lại thịt mới, chắc chỉ buổi tối nó sẽ lại như cũ.