Ma thần đế vương

Chương 3 : Thức tỉnh

Tại Hạ giới… - Mại vô mại vô, thịt tươi ngon đây. - Rau tươi đây, bà con vào mua đi - Bánh bao nóng đây mua đi mua đi Không gian dường như ồn áo náo nhiệt hơn rất nhiều, chi nhánh của Lục gia là một cửa tiệm tửu lầu tại trong Hạ Nhân trấn. Nơi đây tụ tập vô số nhiều người không có tài năng về võ công tụ tập sinh sống và tự thành lập lên Hạ Nhân trấn, tại Hạ giới cũng có võ sĩ tu luyện võ công nhưng cao nhất cũng chỉ là đấu linh và pháp linh số lượng đếm trên đầu ngón tay. Lục Vấn và Tiêu Sương được đưa đến Hạ Nhân trấn để quản lý tửu lầu của Lục gia, một tửu lầu nho nhỏ chỉ để cho hai mẹ con đủ sống qua ngày. - Nương, người canh tửu lầu a. Con còn phải đi khám phá xung quanh Hạ giới đây có gì đặc biệt. Lục Vấn nói với Tiêu Sương - Vấn nhi như vậy thật sự nương không yên lòng, chúng ta là người mới tốt nhất đừng nên đi loạn lên. Tiêu Sương nói. - Nương cứ yên tâm, ta có chừng mực của mình. Sau đó Lục Vấn ra khỏi Hạ Nhân trấn mà ngao du khắp mọi nơi miền Hạ giới. Hạ Linh địa lục vô cùng rộng, gần như chưa ai biết được nó rộng đến đâu chỉ biết nơi nay tồn tại tứ quốc gia quản lý mọi khu vực trên Hạ giới. Gồm Tư Mã đế quốc, Xích Viêm đế quốc, Hoàng Vương đế quốc, Không Vân đế quốc mỗi đế quốc chia nhau mà cai trị khắp nơi. Nhân Hạ trấn là một trấn nhỏ thuộc sự quản lý của Hoàng Vương đế quốc nằm ở phía nam xa phạm vi quản lý của Hoàng Vương đế quốc nhưng vẫn trong phạm vi lãnh thổ. Ngoài ra tại Hạ giới linh khí tu luyện rất loãng nên vì vậy mà các cường giả tu luyện võ công đều phi thăng lên Trung giới để tu luyện vì trên đó linh khí rất nồng đậm. Còn về vấn đề lên Trung giới có hai cách thứ nhất sử dụng truyền tống trận dịch chuyển lên Trung giới, còn thứ hai phá vỡ bình chướng trên không gian mà phi thăng lên nhưng điều đó là không có khả năng vì chỉ có Đấu vương mới có thể bay trên không trung và đủ thực lực để vượt lên Trung giới. Hạ giới là nơi linh khí yếu nhất đó cũng là lý do tại sao không hề có Đấu vương tồn tại và những ai đạt đến đấu linh chỉ có thể dừng lại tại đó mà thôi. - Theo như lời của những người xung quanh phía trước chính là Vân Sâm lâm mạch. Lục Vấn nói thầm nhỏ. Vân Sâm lâm mạch là một khu rừng có diện tích rất lớn, nó nằm về phía nam đông của Hoàng Vương đế quốc diện tích của khu rừng này ít nhất cũng chiếm khoảng một phần ba diện tích của đế quốc. Bên trong Vân Sâm lâm mạch có vô số thảo dược có cả khi còn là linh dược ngũ phẩm cũng không chừng nhưng nếu như có linh dược tốt như vậy thì chắc chắn sẽ có vài con ma thú đạt được ngũ giai thú kỳ có thực lực ngang bằng cường giả đấu vương và pháp vương có khi còn cao hơn nữa. Điều đó mặc dù rất thu hút các dong binh đoàn và các luyện dược sư nhưng họ không muốn bỏ mạng vì thực lực không tài nào bằng những con ma thu đó. - Đúng là nguy hiểm thật, tốt nhất ta nên đi ngoài bìa thì hay hơn tránh thu hút các con ma thú nhất giai. Lục Vấn lo sợ mà thầm nghĩ, bây giờ ngay cả mình còn phải sợ những con ma thú nhất giai thì tam tứ giai làm sao mà đỡ nổi huống hồ gì ngũ giai. Hắn cũng không muốn liều mạng mà xông thẳng vào địa bàn của những gia hỏa đó tốt nhất là nên đi đường vòng. Sau khi đến trước bìa rừng bước vào Vân Sâm lâm mạch có một tiệm khách điếm là nơi dừng chân của các thợ săn và dong binh đoàn. Lục Vấn nhìn thấy sắc trời cũng đã buông màn nên vì vậy cũng vào thuê phòng trọ nghỉ ngơi mai tiếp tục bắt đầu vào cuộc khám phá. Trong lúc ngồi ăn tối lót dạ, hắn nghe lén được các dong binh đoàn dường như đang bàn luận về một khu vực bên trong Vân Sâm lâm mạch vô cùng bí hiểm quanh năm đều có sương mù quỷ dị nhưng điều đặt biệt hơn là bên trong có một kết giới rất quỷ dị cho dù là vương giả bước vào sợ còn phải bỏ mạng huống chi là các cao thủ linh giai. Và hình như chỉ có những người không có võ công mới có thể bước vào kết giới đó. Sau khi nghe từ các dong binh đoàn kia đang cần tuyển mộ những người không biết võ công bước vào đó để thám hiểm thì Lục Vấn hân hỉ không ngừng, nếu như lần này đi vào trong đó có thể tìm hiểu thêm vài điều đặc biệt của Hạ giới hơn. Sáng ngày hôm sau…. Các dong binh đoàn cũng tụ họp thành các tổ đội chuẩn bị bước vào Vân Sâm lâm mạch, để vào trong những tổ đội đó thì cần phải khai danh đăng ký mới được quyền gia nhập. Lục Vấn đi đến một trại nhỏ ở đó có một thanh niên cự tráng với y phục màu xanh ngâm đen có hoa văn chữ Hoàng, đây chắc chắn là dong binh đoàn của Hoàng Vương đế quốc. Gia tộc Hoàng gia là người nắm giữ cả đế quốc nên vì vậy có thể nói Hoàng gia là vương tộc mà những dong binh mặc áo có hoa văn chữ Hoàng cũng đúng thôi. - Tên kia, ngươi đến đây để đăng ký báo danh gia nhập vào dong binh đoàn Hoàng tộc đúng không ? Thanh niên mặc y phục Hoàng gia nói. - Vâng, tại hạ tên Lục Vấn mong muốn được báo danh vào dong binh Hoàng gia. Lục Vấn trả lời - Thôi được, ngươi đóng mộc và báo danh tại đây. Thanh niên mặc y phục Hoàng gia nói và đưa cho Lục Vấn cuốn sổ báo danh. Sau khi báo danh xong Lục Vấn được dẫn đến một trại nhỏ bên trong là nơi cất giữ y phục và vũ khí của Hoàng gia dong binh. Những dong binh Hoàng gia dẫn Lục Vấn vào bên trong và yêu cầu hắn mặc y phục của Hoàng gia tránh thất lạc hay đào ngũ khỏi dong binh đoàn. - Hỡi những thành viên trong đội dong binh đoàn của Hoàng gia nghe rõ, hôm nay chúng ta sẽ tiến vào sâu bên trong Vân Sâm lâm mạch đến khu vực Huyễn Ma U Ám để khám phá. Trong nhiệm vụ lần này vô cùng nguy hiểm những ai không đủ cam đảm có thể bước ra và từ nay trở đi sẽ không được bước vào lại dong binh đoàn Hoàng gia còn những ai theo tới cùng sau khi hoàn thành sẽ được quốc vương Hoàng Vương ban thưởng một ngàn lượng kim tệ và hai viên tam phẩm đan dược Tên đội trưởng mặc một bộ thiết bào thực lực đấu tướng sơ kỳ nói lớn. Với phần thưởng đầy thu hút khiến cho các thành viên trong binh đoàn không ngừng nhỏ cả dãi đây là một lợi ích hậu hĩnh mà không ai muốn từ bỏ cả. Tổng kết số lượng thì chỉ có vài người từ bỏ bước ra khỏi binh đoàn Hoàng gia vì nhiệm vụ lần này là rất nguy hiểm, họ biết phần thưởng có thể nói là đủ nuôi cả ba đời nhưng lần này là vô cùng nguy hiểm có thể dễ dàng từ bỏ mạng sống của mình. Sắp xếp đội hình xong, lần lượt các dong binh đoàn bước vào trong Vân Sâm lâm mạch. Suốt cả đường đi, Lục Vấn vô cùng nghi hoặc mỗi khi dừng chân nghỉ thì các đội hộ vệ lúc nào cũng đứng xung quanh bảo vệ kiệu. Không biết là ai nhưng lương khô và nước đều cho người bên trong kiệu dùng trước rồi sau đó các dong binh mới được ăn và uống chắc hẳn người trong kiệu chính là người trong Hoàng tộc. - Các huynh đệ, hôm nay chúng ta sẽ nghỉ ngơi tại đây đợi đến sáng mai sẽ tiến hành tìm kiếm linh dược và bước vào Huyễn Ma U Ám. Huyễn Ma U Ám chính là khu vực mà Lục Vấn nghe lén từ các thành viên trong dong binh đoàn khác, đây là nơi có kết giới chỉ có những người không có tu luyện đấu khí và pháp khí mới bước vào còn những võ giả khác kể cả cường giả đấu vương không thể nào có thể bước vào trong. Đó lý do tại sao Hoàng gia lại chiêu mộ các thanh niên không đấu khí và ma lực vào dong binh. Hơn mấy ngày đường, dong binh đoàn Hoàng gia đã lấy được rất nhiều thảo dược trong đó không ít thảo dược và phải đối đầu với nhiều ma thú có nhị kỳ và tam kỳ. Gần phân nữa dong binh giờ đây vơi bớt đi vài bị đã bỏ mạng trên đường vào. Vân Sâm lâm mạch là khu rừng rất nguy hiểm dù là cao thủ cũng không liều mạng bước vào đó. Trong lúc dừng chân, chiếc kiệu kia cũng có người bước ra thân ảnh đó là một tiểu thư với mái tóc óng ánh như màn đêm đầy sao, khuôn mặt không một chút tỳ vết cùng bộ ngực cao chót vót thân hình đường cong hoàn hảo đến không ngờ mặc bộ trang phục nữ nhân hồng xanh nhạt khiến cho nhiều nam nhân trong binh đoàn không chớp mắt kể cả thở mạnh. Có thể nói đây là một vưu vật tuyệt mĩ của sắc đẹp. - Thưa tiểu thư, theo như hạ thần thì còn khoảng vài giờ đường nữa chúng ta sẽ đến Huyễn Ma U Ám, không biết tiểu thư có gì căn dặn không ? - Tốt, các ngươi lui ra đi ta có chuyện cần phải giải quyết. Hạ Nhi đi theo ta Tiểu thư mặc y phục hồng xanh nhạt kia sau khi nói với đại đổi trưởng dong binh liền quay đầu lại nói với một nữ nhi khác, đây chính là nô tỳ thường đi theo phục vụ cho tiểu thư này. - Vâng thưa tiểu thư, nô tỳ đi liền. Nô tỳ kia cũng rất xinh đẹp, chỉ sợ là thua tiểu thư tuyệt sắc kia thôi. - Mọi người chúng ta đã đến Huyễn Ma U Ám, tất cả hãy cảnh giác có thể những con ma thú xung quanh kia sẽ phục kích chúng ta. Hãy đi sát vào nhau những người thực lực yếu vào trong còn những người cao hơn thì ra ngoài bảo vệ. Tên đại đội trưởng dong binh đoàn ra lệnh cho đám thành viên trong dong binh. Khi bước đến gần khu vực của Huyễn Ma U Ám, không khí trở nên quỷ dị hơn xung quanh màn sương mù dày đến nỗi khó phân biệt được hướng đi. - Chúng ta đã đến gần kết giới, hãy dừng lại còn những người không tu luyện võ công hãy bước vào trong. Đại đội trưởng nói lớn. Lục Vấn cùng các thanh niên khác đi vào bên trong kết giới. Càng vào sâu dường như sương mù càng dày đặc. - Mọi người hãy cẩn thận, tại đây có sát khí vô cùng nồng đậm. Lục Vấn nhắc nhở những người xung quanh. Luồng sát khí rất nặng tỏa ra khắp mọi nơi khiến cho những người bình thường không có nội lực cảm thấy nặng nề không chỉ vậy còn có những người không chịu nỗi luồng sát khí này mà ngất đi còn có khi phụt máu mà chết. Dần dần số lượng hơn chục người giờ đây chỉ cảm thấy còn lại vài bóng hình, Lục Vấn cũng không chịu nỗi luồng sát khí con mắt và ý thức dần dần đang mất, nếu như ngày xưa hắn không có tu luyện võ công mà cường hóa thân thể thì sợ giờ đây đã mất mạng từ lâu. - Nơi đây sát khí quá nặng, ta không thể chịu nỗi nữa rồi. Lục Vấn lim dim mắt mà nói. Hơn vài canh giờ chịu ảnh hưởng từ sát khí, cuối cùng Lục Vấn cũng chịu không nỗi nữa mà ngất đi lúc nào không biết. Còn những người còn lại cũng cùng chung một kết cục phụt máu mà chết chỉ có riêng Lục Vấn chỉ ngất xỉu. Trong thân thể của Lục Vấn lúc này giống như trở thành căn nhà không người để cho luồng sát khí tiến vào thân thể mà lưu động khắp các kinh mạch tập trung đến đan điền bị thương tổn. Sát khí này không chỉ không gây hại cho hắn mà còn rất bổ ích cho hắn. Trong thân thể của Lục Vấn bây giờ điên cuồng hấp thu những sát khí, những sát khí đó từ từ chuyển thành những luồng tinh khí bao quanh đan điền hình như nó đang chữa trị cho hắn.