Ma phu qua đường
Chương 20 : Chương 20
Có thể vì ban ngày khó có cảm giác muốn ngủ, nên Tử Tuyết rất khó nhắm mắt. nhìn qua bên sư tử nhuyễn tháp cách đó không xa, tên kia tực hồ cũng có chút khó ngủ.
Tử Tuyết bỗng nhiên ngồi dậy, chạy đến ngồi chồm hỗm bên cạnh nhuyễn tháp, nhìn tiểu sư tử bởi vì quyết định sẽ lưu nó làm sủng vật, cho nên nangd nghĩ trước hết cần làm quen với nó một chút. Thuận tay nàng cầm lấy quả táo trên bàn.
“ Hỏa nhi à.” Nàng nhẹ nhàng vuôt vuôt đầu nó, “ mày có đói bụng không ? nhưng mà hiện ở đây không có thịt, vậy mày ăn quả táo này được không ?”
Tiểu sư tử không thèm nhìn tới nàng, đầu ngả sang một vai.
“ ta biết để sư tử ăn táo là có điểm ủy khuất.” thế nhưng nàng lại không nản lòng, “ nhưng mfa, thứ này có thể bổ sung một lượng lớn vitamin nha, ăn vào sẽ rất tốt cho da….”
Muốn cùng sư tử nói chuyện chăm sóc, bão dưỡng làn da sao ? tác giả cũng phải hôn mê.
“ Không thích sao ?” Tử Tuyết thấy không được, đành phải đổi sang chuối, “ vậy ăn chuối kia được không ? loại này có thể trị táo bón….”
Khóe miệng sư tử trừu lợi hại hơn.
“ Vẫn không thích sao ?” Tử Tuyệt lại rất kiên nhẫn, chạy tới cầm lấy nho, “ vậy ăn nho đi, cũng không biết mày có thể phun vỏ ra không nữa.”
Lần này, Tử Tuyết mặc kệ sư tử, trực tiếp lấy một quả nhét vào miệng sử tử, “ không được kén ăn, quả nho đều là rất tôt, có thể dự phòng bệnh xuất hiện não đó….”
Tiểu sư tử hoàn toàn bị đánh bại, nữ nhân này đầu óc khẳng định bị gì đó, không chỉ nói chuyện kì quái, lại còn cưỡng chế hắn ăn nho ? bất quá….ăn thì ăn, cũng không phải chưa ăn qua, tuy rằng lúc ăn không phải là dùng bằng miệng sư tử.
Nhìn miệng tiểu sư tử phun ra vỏ nho, Tử Tuyết kinh hỉ vạn phần, ôm nó kêu lớn, “ trời ạ, mày thật sự là thiên tài, ta còn chưa có huấn luyện mày, mà đã biết tự phun vỏ ra rồi sao ? chậc chậc….”
Tiểu sư tử trợn mắt.
“ Nhìn dáng vẻ của mày hẳn là còn rất nhỏ ha, chắc là không có tu luyện đâu ?” Tử Tuyết dùng sức hôn lên sau ót của tiểu sư tử, “ nếu được huấn luyện cẩn thận, chắc là có thể đi ra ngoài làm xiếc , đúng không ?” ánh mắt của ai đó bắt đầu sáng lên.
Tiểu sư tử thân thể bỗng giật giật vài cái.
“ Đúng rồi còn quên một hạng mục quan trọng.” Nàng bỗng nghĩ tới cái gì, đứng dây tìm kiếm lại không tìm thấy báo chí, đành phải cầm lấy chiếc khăn bàn. Nhìn nhìn chiều cao cho thích hợp.
“ Tiếp theo, ta muốn huấn luyện mày tự đi tiểu cho khỏi mất vệ sinh nha.” Tử Tuyết ôm tiểu sư tử lên, bỗng nhiên nhìn chằm chằm bộ phận mông của nó, à, là một con sư tử đực.
Tiểu sư tử đỏ mặt, đáng tiếc nữ nhân này thật bá đạo, làm cho hắn không thể giãy dụa.
“ Thấy cái này không ?” Tử Tuyết chỉ vào cái bàn. “ Hít sâu một hơi rồi chạy tới nơi này nha, muốn làm được như vậy….” nói xong liền đem hai chân tiểu sư tử tách ra, nhưng bỗng nhiên có chút buồn bực, nàng còn chưa từng thấy sư tử đi toilet, chỉ thấy cẩu cẩu.
Nhìn nhìn lại tiểu sư tử trong lòng, đều là bốn chân, có lẽ cũng giống như cẩu cẩu thôi.
“ tiểu sư tử à, khi mày đi tiểu, cũng kiều chân sao ?” Tử Tuyết lầm bàm, thì thào.
Tiểu sư tử không thể cử động.
Quên đi, Tử Tuyết cũng không thể không nghiên cứu, đem tiểu sư tử phóng tới trước, sau đó tặc tặc cười, “ đến đi Hỏa nhi, trước tiên tát nước tiểu ta xem nào…” Tiểu sư tử rốt cục chịu không nổi, miệng sùi bọt mép, một đầu ngã nhào xuống đất, bất tỉnh nhân sự.
Truyện khác cùng thể loại
198 chương
7 chương
30 chương
130 chương
31 chương