Ngày hôm sau, chính là nghi thức chôn cất. Quý Phi Nhi đốt giấy để tang, mặc quần áo màu trắng quỳ gối trước linh đường, đầu Mẫu Đơn cũng đeo hoa trắng, quỳ gối bên cạnh nàng rải tiền giấy. Đại thần Hồ Tộc chia làm hai nhóm, từng bước tiến lên dâng hương bái tế, tỏ vẻ tôn kính. Nhưng mà bọn họ thật sự không hiểu, nếu như là vương phi thì cũng thôi đi, nhưng bây giờ Nguyệt Vô Tu đã là tội nhân Hồ Tộc, để hắn bị róc xương lóc thịt cũng không quá đáng, đế quân lại có thể đồng ý để cho ông ta và vương phi chôn chung, nghe nói cuối cùng vương phi chết, là do Nguyệt Vô Tu làm hại, một kẻ xấu tội ác tày trời cứ chết dễ dàng như vậy, thật có lợi cho ông ta quá. Chỉ là suy nghĩ một chút cũng rất nhanh bình thường trở lại, dù nói thế nào cũng là phụ thân ruột của đế hậu, luôn có một tia tình cảm ở bên trong. Nếu đế quân và đế hậu đều không so đo, bọn họ có thể nói cái gì chứ? Thế nhưng Nguyệt Vô Tu muốn mưu phản, chuyện không liên lụy lên trên người bọn họ cũng đã là may mắn rồi, còn dám nói thêm cái gì nữa, hơn nữa người cũng đã chết, hiện tại cũng chỉ là một nghi thức mà thôi. Rất nhanh tất cả nghi thức cũng đã kết thúc, chôn cất bắt đầu. Quý Phi Nhi nhìn quan tài dần đi xa, nhưng nàng lại không tiếp tục đi tới, mẫu thân, tình cảm mẹ con của chúng ta đến đây chấm dứt, hi vọng ở một thế giới khác, người có thể lấy được hạnh phúc. Nhìn Mẫu Đơn ở đây giúp đỡ xử lý chuyện khổ cực như vậy, nàng đau lòng đi tới đỡ nàng ta: "Thương thế của ngươi còn chưa lành mà, nhanh trở về nghỉ ngơi thật tốt một chút, loại chuyện như vậy lẽ ra không cần làm phiền ngươi." "Không sao, ta đã đỡ hơn nhiều rồi, hơn nữa ta là tỷ muội tốt của ngươi, có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu, dưới tình huống này càng không thể để cho ngươi một mình đối mặt với tất cả, cho nên ta nhất định phải bồi ở bên cạnh ngươi." Quý Phi Nhi hết sức cảm động: "Mẫu Đơn, nhớ tới trước kia ta lại hiểu lầm chuyện của ngươi, ta thật sự cảm thấy xấu hổ vô cùng, ngươi đối tốt với ta như vậy, dù như thế nào ta cũng không nên nghi ngờ ngươi, thật sự rất xin lỗi ngươi." "Sự kiện kia cũng đã qua, ta cũng đã quên, ngươi còn nói về nó làm cái gì?" Mẫu Đơn lộ ra bộ dáng rộng lượng, càng làm cho Quý Phi Nhi có thêm hảo cảm với nàng, vẻ áy náy trong lòng càng thêm sâu nặng. "Cám ơn ngươi, Mẫu Đơn." Quý Phi Nhi cảm động tột đỉnh, bây giờ nàng thật sự hoàn toàn tin tưởng Mẫu Đơn. Mẫu Đơn vì cứu nàng mà bị thương chảy nhiều máu như vậy, mà nàng lại vẫn hoài nghi nàng ta, nàng ta lại mạo hiểm tính mạng đi tìm Nguyệt Vô Tu đòi thuốc giải, nàng vẫn không tín nhiệm nàng ấy, càng nghĩ càng thấy được mình thật sự là đồ vô lại, hoài nghi người tốt như vậy nhất định sẽ gặp báo ứng. "Chúng ta là tỷ muội tốt, sao còn khách khí như vậy, nếu ngươi lại lạnh nhạt với ta như thế, ta mới cần phải tức giận!" "Tốt." Quý Phi Nhi cầm thật chặt tay của nàng ta, nàng cảm thấy cuộc đời của mình cũng sẽ không quên phần tình cảm tỷ muội này. "Đúng rồi, chuyện cũng xử lý xong, có phải chúng ta nên nhanh chóng lên đường để trở về đế đô hay không?" Quý Phi Nhi lắc đầu một cái: "Không được, còn có một việc cần xử lý, Nguyệt Vô Tu chết rồi, Hồ Tộc không thể không có người chủ trì đại cuộc, hiện tại mặc dù Tiểu Bạch quản lý chuyện Hồ Tộc, nhưng hắn cũng không thể ở luôn nơi này? Đế đô không thể không có hắn, chuyện vương tộc khác cũng cần hắn xử lý, cho nên phải mau chọn lựa một Hồ vương, dẫn dắt Hồ Tộc đi về phía chính đạo." "Vậy đã chọn được chưa?" "Cái này...... Còn không có, thật ra thì ta đã chọn được người rồi, nhưng Tiểu Bạch không đồng ý." Mẫu Đan lập tức hiểu rõ đại khái: " Người ngươi nói, không phải là Cảnh Hiên công tử chứ?" Rõ ràng nàng đã biết mà còn hỏi, trước mắt người có thể làm cho Túc Ly Mị nổi giận, trừ Cảnh Hiên còn có thể là ai. "Đúng vậy, mẫu thân của hắn là trưởng công chúa, trên người có huyết mạch hoàng tộc, hơn nữa hắn là người chính trực thiện lương, ta tin tưởng nếu như hắn làm Hồ Vương, nhất định là một sự lựa chọn tốt." Nàng còn tưởng rằng Mẫu Đơn nhất định sẽ vô cùng ủng hộ nàng, nhưng không nghĩ vẻ mặt Mẫu Đơn hiện thái độ không đồng ý. "Phi Nhi, ngươi thật là quá đáng, tại sao có thể nói lên yêu cầu như thế với Mị, nhất định hắn rất tức giận?" "Hắn có chút tức giận, sao ngay cả ngươi cũng nói như vậy? Ta làm như vậy chỉ là vì muốn tốt cho chúng ta, giải quyết xong tất cả mọi chuyện là có thể trở về nhanh một chút, cho nên mới phải đề cử Cảnh Hiên, mà không phải bởi vì bất kỳ tư tình gì." "Có thể ngươi không biết, nam nhân rơi vào trong tình cảm không có nhiều lý trí để đồng ý như vậy, dù sao lần này ta cũng không đứng ở bên ngươi, về sau ngươi không nên nhắc lại tên Cảnh Hiên nữa, như vậy mới tốt cho hai người các ngươi." Mẫu Đơn thật lòng cảm thấy loại nữ nhân như nàng căn bản không xứng đáng ở cùng một chỗ với nam nhân tốt như Túc Ly Mị, có Túc Ly Mị sủng ái còn chưa đủ lại đi trêu chọc Cảnh Hiên, bây giờ lại vẫn còn thẳng thắn thở mạnh mà nói mình không sai, nàng thật sự quá vô sỉ. Quý Phi nhi không hiểu ý Mẫu Đơn, nàng cảm thấy rất uất ức, bởi vì nàng thật sự nghĩ cho mọi người mới có thể đưa ý kiến này, tại sao mỗi lần chỉ cần nhắc tới Cảnh Hiên cuối cùng sẽ biến thành cái dạng này? "Được rồi, về sau ta sẽ không nói đến hắn nữa còn không được sao?" Nàng tức giận bĩu môi, hừ, vậy sau này cái gì nàng cũng không quản là được rồi, càng vui vẻ nhàn hạ. Nhưng mà với Quý Phi Nhi mà nói thật sự là sợ điều gì thì sẽ gặp điều đó, nàng mới vừa bảo đảm qua Mẫu Đơn sẽ không có bất kỳ việc gì với Cảnh Hiên, không ngờ đến buổi chiều hôm sau, trưởng công chúa đến nơi này tìm nàng, hơn nữa còn là bộ mặt đầy nước mắt, nhìn qua dáng vẻ hết sức khẩn cấp. Vừa nhìn thấy nàng, trưởng công chúa liền quỳ trên mặt đất: "Phi Yên, ta van cầu ngươi, cứu Cảnh Hiên, cứu nhi tử của ta đi." "Cảnh Hiên làm sao vậy?" Dù sao mạng người quan trọng, nàng coi Cảnh Hiên như bằng hữu, đương nhiên không hi vọng hắn xảy ra chuyện gì. "Ngày đó sau khi chúng ta trở về, thân thể  nó vô cùng suy yếu, thuốc cũng không ăn, cơm cũng không ăn, thân thể đã muốn sụp đổ, nó nói, không nhìn thấy ngươi không bằng nó chết đi cho rồi, bây giờ đã hôn mê bất tỉnh, Phi Yên, người có thể cứu nó chỉ có ngươi." Nghe thấy tình huống Cảnh Hiên nguy hiểm như vậy, nàng vô cùng lo lắng, nhưng mà...... "Thân thể hắn không tốt, sao không tìm ngự y chứ? Hơn nữa ta cũng không biết xem bệnh, cho dù gấp cũng không giúp được gì." "Bây giờ ngay cả thuốc nó cũng không uống, ăn còn phun hết ra, ngự y nói nó đã sắp không được rồi, nói là chính nó không có ý chí muốn sống, trong miệng nó vẫn gọi tên của ngươi, Phi yên, ta van cầu ngươi, ngươi đi gặp nó đi, dù là một lần, mặc kệ như thế nào, nó là vì cứu ngươi cho nên mới phải biến thành cái bộ dạng này." Mặt mũi trưởng công chúa hết sức tiều tụy, xem ra hai ngày nay nhất định o lắng hốt hoảng không ít. Mẫu Đơn kéo ống tay áo của nàng, nhỏ giọng nói: "Phi Nhi, đừng quên ngươi mới vừa nói gì, ngươi không thể có bất kỳ quan hệ gì với Cảnh Hiên, Mị yêu ngươi như vậy, ngươi không thể làm tổn thương trái tim hắn." "Ta......" Quý Phi Nhi cũng cảm thấy loại bệnh như vậy nếu ngự y không giải quyết được, nàng cũng không chắc chắn có thể giúp đỡ cái gì, hơn nữa nếu như nàng đi gặp mặt Cảnh Hiên, nhất định Túc Ly Mị sẽ không vui, muốn từ chối, nhìn bộ dạng này của trưởng công chúa lại có chút không đành lòng. "Vương huynh đã không có ở đây, trên đời này ta chỉ có Cảnh Hiên là người thân, nếu như nó xảy ra chuyện, ta cũng không muốn sống nữa." Vẻ mặt trưởng công chúa hết hi vọng. "Phi Nhi, Mị đang ở đại điện xử lý chuyện với đại thần Hồ Tộc, nếu như hắn trở lại không thấy ngươi...ngươi biết sẽ có hậu quả gì chứ?" Mẫu Đơn tiếp tục nhắc nhở nàng. "Phi Yên......" Trưởng công chúa lại dập đầu với nàng: "Ta biết rõ trước đây làm rất nhiều chuyện có lỗi với ngươi, ta là tội nhân, chỉ cần ngươi nguyện ý cứu nhi tử ta, ta nguyện ý một mạng đổi một mạng, bây giờ ta chết ngay ở chỗ này!"  Vậy mà từ ống tay áo bà lấy ra một cây chủy thủ muốn tự sát, may mà Quý Phi Nhi phản ứng kịp thời ngăn cản bà. Nàng cũng đã ra quyết định: "Cô cô, người đừng làm chuyện điên rồ, ta nguyện ý đi theo người xem Cảnh Hiên biểu ca." "Phi Nhi, ngươi......" Mẫu Đơn đang định nói tiếp, nhưng Quý Phi Nhi lại kéo nàng qua một bên. "Cảnh Hiên cứu mạng của ta, hơn nữa hắn là bởi vì ta nên mới biến thành như vậy, chẳng lẽ muốn ta mở to mắt nhìn hắn chết sao? Mẫu thân vừa mới đi, ta thật sự  không chịu nổi nhiều đau khổ như vậy." Thấy chết mà không cứu, cho tới bây giờ đều không phải tính cách của nàng. "Nhưng mà, Mị hắn......" "Ta biết rõ, bây giờ hắn đang ở đại điện, bởi vì phải lựa chọn tân Hồ vương, hắn có rất nhiều việc khác, ta rời đi một lúc hắn sẽ không biết, ta không muốn làm cho hắn không vui, nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn Cảnh Hiên gặp chuyện không may, cho nên hi vọng ngươi có thể giúp ta giấu giếm một chút, ta đồng ý ngươi đi thăm hắn một lúc, sẽ trở lại thật nhanh." "Vậy cũng tốt!" Vẻ mặt Mẫu Đơn khổ sở, nhưng vẫn gật đầu một cái. "Ta đi gặp Cảnh Hiên, chỉ là vì tình bằng hữu, tuyệt đối không có nguyên nhân khác, ngươi ngàn vạn lần không nên hiểu lầm." "Ta biết rồi, vậy ngươi yên tâm đi, ta sẽ không nói cho Mị." Quý Phi Nhi theo trưởng công chúa đi ra ngoài, Mẫu Đơn nhìn bóng lưng nàng rời đi, trong mắt tràn đầy tia ác độc, Quý Phi Nhi, lần này là chính ngươi tìm chết, vậy cũng đừng trách ta. A...... Thay nàng giấu giếm bí mật? Giấu giếm nàng và nam nhân khác hẹn hò, làm sao có thể là phong cách hành sự của nàng. Nàng ta càng sợ Túc Ly Mị biết, nàng lại cứ muốn cho hắn biết. Nàng phí hết tâm lực lợi dụng Nguyệt Vô Tu cũng không thể diệt trừ Quý Phi Nhi, còn đưa tới hoài nghi cho bọn họ, hiện tại chỉ có thể dùng cách thức khác để đạt được mục đích, bất kỳ chuyện gì có thể đả kích Quý Phi Nhi, nàng sẽ không bỏ qua. Hơn nữa nàng ta nói thật dễ nghe, luôn miệng nói người mình yêu chỉ có Túc Ly Mị, nhưng lại nhớ thương lo lắng với Cảnh Hiên như vậy, thật sự cho rằng Mẫu Đơn nàng dễ gạt sao?  Loại lý do nát này, chỉ lấy cớ che giấu tính lẳng lơ của nàng ta. Nếu như Túc Ly Mị biết, hắn yêu sâu đậm thê tử của mình nhưng lại cho hắn hồng hạnh xuất tường kết quả là gì đây? Người lòng tự ái cao ngạo như hắn, còn có thể coi như không có chuyện gì xảy ra tiếp tục yêu nàng, bao dung nàng sao? Dựa vào cái gì bọn họ lại hạnh phúc như vậy, chỉ có một người là nàng, nàng cũng rất ưu tú, rất cố gắng, nhưng trong mắt Túc Ly Mị của chỉ có Quý Phi Nhi, trước kia nàng đã thua bởi Tử Huyên, hiện tại lại bị Quý Phi Nhi giẫm ở dưới chân, nàng không cam lòng mình trở thành một vai phụ như vậy, nàng nhất định sẽ dùng phương pháp của mình lấy được tất cả thứ mình muốn. Mà nàng có thể lợi dụng vốn lớn nhất, chính là sự tin tưởng của bọn họ với nàng.