Ma Ngân

Chương 387 : Tiền Đen

Ngả Kim Sâm bản thân cũng rất rõ ràng, nếu Tiêu Hoằng khẩu hạ lưu tình, còn có một ít đường sống, nếu Tiêu Hoằng nói chi tiết ra, thì phỏng chừng An Ni Á Vương Quốc sắp phải hứng chịu hình phạt nghiêm khắc từ Phục Thản Đế Quốc. - Ách... Không dám dấu Tiêu đại nhân, ba năm trước, Bệ Đồ từng liên hệ với ta, dùng 1000 vạn kim mỗi năm âm thầm viện trợ, đổi lấy tại An Ni Á Vương Quốc, ngài cũng biết, An Ni Á Vương Quốc chỉ là một tiểu quốc, nào dám không cho Duy Lâm Công Quốc mặt mũi a, hơn nữa lúc ấy Phục Thản Đế Quốc căn bản cũng không có đặt An Ni Á vào trong mắt, bởi vậy, tất cả đều là chuyện bất đắc dĩ, chỉ là không nghĩ tới, quý quân lại nhạy bén như thế, sức chiến đấu còn cường hãn như vậy. Ngả Kim Sâm nơm nớp lo sợ nói. - Mỗi năm là 1000 vạn kim? Đối với tiểu quốc của các ngươi mà nói, hẳn là một con số không nhỏ đi. Tiêu Hoằng nhẹ nhàng nói, cũng tiện tay cầm lấy Ma Văn thông tin lột trên người Tang Thác Tư, lật xem bản ghi chép thông tin bên trong, thần sắc Tiêu Hoằng không khỏi hơi biến đổi, Tiêu Hoằng phát hiện, trong thời gian gần nhất, thì Tang Thác Tư và Duy Lâm Công Quốc gần như không hề có chút liên hệ nào. Điều này làm cho Tiêu Hoằng bỗng có một ý tưởng. - 1000 vạn kim mà Duy Lâm Công Quốc hứa hẹn, năm nay đã đưa chưa? Tiêu Hoằng hỏi thử. - Vẫn chưa, ngài đã tới đây, chúng ta nào dám thu a. Ngả Kim Sâm thật cẩn thận đáp, bất kể Long Kỳ quân đoàn nghĩ như thế nào, hắn coi như đã hoàn toàn bị đánh cho phục rồi. - Thu a, vì cái gì mà không dám thu, theo ta thấy, phỏng chừng Duy Lâm Công Quốc tạm thời còn không biết tình hình gần đây của Long Kỳ quân đoàn, vừa lúc ngươi có thể lừa lấy một lượng tiền, 500 vạn kim cho Bối La quân đoàn làm quân phí, 500 vạn kim để cho các ngươi xây lại căn cứ quân sự An Ni Á, chi đều năm - năm, rất công bình, thế chẳng phải tốt hơn sao? Tiêu Hoằng thản nhiên nói. Mà Tang Thác Tư nghe vậy, trong lòng lập tức trở nên căng thẳng, hắn vạn lần không ngờ, Tiêu Hoằng sẽ đưa ra một chiêu này, diệt quân đoàn của Duy Lâm Công Quốc, còn muốn lừa tiền cả Duy Lâm Công Quốc nữa, trong khi giãy chết, mà điểm chết người chính là, đúng như Tiêu Hoằng dự đoán, khả năng rất lớn là Duy Lâm Công Quốc tạm thời không biết tình hình tại đây, bởi vì hắn căn bản chưa kịp thông báo cho Duy Lâm Công Quốc, hơn nữa có báo thì cũng không có tác dụng. Lúc này Tiêu Hoằng đã cầm hoàng gia Ma Văn thông tin từ chỗ Vương Phàm tới, đặt trước mặt Ngả Kim Sâm. - Hiện tại nên làm như thế nào, không cần ta dạy nữa chứ, mặt khác... Tiêu Hoằng lại hướng ánh mắt vào Tang Thác Tư, nói: - Nếu thức thời, ngươi nên phối hợp một chút, rơi vào tay ta, phỏng chừng cả đời này, ngươi sẽ rất khó quay về Duy Lâm Công Quốc đấy. Cùng lúc đó, tại một chỗ trên Duy Lâm Công Quốc, Hà Long báo cáo với Bệ Đồ về tình hình tấn công chiến tuyến Tây Cương, giọng nói ít nhiều có vẻ nghiêm trọng, có thể nói, dựa theo phân tích trước đó, chiến tuyến Tây Cương hẳn là chỗ tấn công dễ nhất, nhưng điều làm cho người ta tuyệt đối không nghĩ tới chính là, chiến tuyến Tây Cương bởi vì nhân tố không ổn định là Bối La quân đoàn, nên đã trực tiếp kéo quân đội chủ lực của Duy Lâm Công Quốc vào trong vũng bùn chiến tranh. Tấn công, không nhất định sẽ chiến thắng, lui lại, thì quả là rất đáng tiếc, hơn nữa rất dễ dàng bị Phục Thản Đế Quốc tập kích ngược. - Nếu tính về mặt thời gian, hiện tại Long Kỳ quân đoàn hẳn là đã đến An Ni Á Tinh rồi, chỉ hy vọng tất cả đều thuận lợi. Hà Long báo cáo xong, thật cẩn thận nói với Bệ Đồ. - Chuyện này sẽ không cần Hà Long Tướng quân quan tâm, ta tin tưởng Long Kỳ quân đoàn, tuyệt đối sẽ hoàn thành nhiệm vụ tập kích một cách hoàn mỹ, mà Hà Long Tướng quân, ngươi cũng phải nghĩ lại sách lược chỉ huy của ngươi một chút a. Bệ Đồ nhẹ nhàng đáp, lời nói tuy rằng bình thản, nhưng đã có thể nhận ra, Bệ Đồ bắt đầu có một ít bất mãn đối với việc Hà Long tấn công tại chiến tuyến Tây Cương rồi. Điều này cũng không có gì là lạ cả, liên tục tổn hại hai chủ lực đoàn là Liệp Ưng và Kim Ti Tước, Bệ Đồ có thể cao hứng mới là lạ. Hơn nữa, lần này vận dụng An Ni Á Vương Quốc, thậm chí cả Long Kỳ quân đoàn, cũng khiến cho Bệ Đồ phải trả cái giá rất lớn. - Ta hiểu, ta sẽ dựa theo ý của Bệ Đồ đại nhân, cẩn thận nghĩ lại, đồng thời cũng hy vọng Long Kỳ quân đoàn đại thắng lần này. Hà Long bày ra một bộ dáng cung kính. Bệ Đồ không nói gì, chỉ là khóe miệng hơi hiện lên một chút ý cười, không hề nghi ngờ, trong mắt hắn đây là chuyện tất nhiên, âm thầm đưa Long Kỳ quân đoàn tới An Ni Á Tinh, bằng vào sức chiến đấu của Long Kỳ quân đoàn, thì việc bóp chết Bối La quân đoàn trên Vũ Nhuận Tinh hẳn không phải là chuyện gì quá khó khăn. Nhưng mà, ngay khi Bệ Đồ đang tưởng tượng điều này, thì Ma Văn thông tin của hắn bỗng rung lên, người gọi là An Ni Á Quốc vương Ngả Kim Sâm. Thấy Ngả Kim Sâm gọi tới, sắc mặt Bệ Đồ hơi biến đổi, hắn không biết vì sao Ngả Kim Sâm lại gọi tới, hơi nhìn màn hình một chút, Bệ Đồ cũng không lựa chọn ngắt liên lạc, mà nghiêm mặt lại, đồng ý liên lạc. Ngay sau đó, hình ảnh của Ngả Kim Sâm liền xuất hiện trên màn hình, có thể nhìn ra, lúc này Ngả Kim Sâm đang cố gắng trấn định. Tuy nhiên, Bệ Đồ cũng có quá nhiều nghi ngờ, dựa theo hắn phỏng đoán, có lẽ là Long Kỳ quân đoàn đã thuận lợi tiến đến, đồng thời thông báo kế hoạch của Duy Lâm Công Quốc, khiến cho Ngả Kim Sâm có chút bất an. - Ngả Kim Sâm, ngươi có chuyện gì? Long Kỳ quân đoàn hiện tại như thế nào? Bệ Đồ nghiêm mặt hỏi. - Ách... Tất cả đều rất tốt, chỉ là... Tang Thác Tư đại nhân muốn vật tư tiếp viện, nhưng mà ngài cũng biết đây, An Ni Á là nơi thâm sơn cùng cốc, vật tư cho quân đội bản thân còn không đủ, lại phải cung cấp vật tư cho Long Kỳ quân đoàn nữa, phỏng chừng sau vài ngày, thì binh sĩ An Ni Á sẽ phải gặm rễ cây mà ăn mất, bởi vậy... ta nghĩ, có thể cung cấp tài chính viện trợ cho năm nay được không, có tiền rồi, thì lòng ta cũng có chút yên tâm hơn! Ngả Kim Sâm ấp a ấp úng nói. Nếu là khi trước, có đánh chết thì hắn cũng không dám trắng trợn đòi viện trợ trước mặt Bệ Đồ như vậy, nhưng là lúc này, gương mặt Tiêu Hoằng đang ngồi đối diện kia lạnh như băng nhìn mình, lúc này chắc chắn hắn còn đáng sợ hơn cả Bệ Đồ. Bệ Đồ nghe vậy, trong lòng có thể nói đã có chút tức giận, trong mắt hắn, lúc này tuyệt đối là thời khắc mấu chốt nhất của Long Kỳ quân đoàn, nhưng Ngả Kim Sâm lại thò tay đòi tiền, chính là một loại nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của đây mà. Đương nhiên, điều này cũng có thể lý giải được, phỏng chừng Ngả Kim Sâm lo lắng Duy Lâm Công Quốc tá ma giết lừa. Nghĩ vậy, Bệ Đồ cũng không có quá nhiều nghi ngờ, nhưng vì ổn thỏa hơn, Bệ Đồ vẫn phân phó, nói: - Ta muốn nói chuyện với Tang Thác Tư một chút. Đối với yêu cầu này của Bệ Đồ, Ngả Kim Sâm cũng không quá kháng cự, trực tiếp cầm Ma Văn thông tin trong tay chuyển đi hướng khác, ngay sau đó, hình ảnh của Tang Thác Tư liền xuất hiện trước mặt Bệ Đồ, bộ dáng có chút chật vật khi nãy của Tang Thác Tư đã bị Vương Phàm ra sức tân trang lại tới mức thấp nhất, đồng thời còn chải lại mái tóc cho Tang Thác Tư. - Tang Thác Tư, ngươi nói đi, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra? Bệ Đồ vô cùng cẩn thận hỏi, biểu tình nghiêm túc. Lúc này Hà Long cũng đang nhìn vào Ma Văn thông tin, không dám phát một lời nào. - Đại nhân, Ngả Kim Sâm luôn miệng nói bọn họ thiếu vật tư tiếp viện, nếu lấy toàn bộ vật tư tiếp viện ra, bọn họ sẽ không có tài chính để mua vật tư lần tới, mà Long Kỳ quân đoàn lúc trước vì tranh thủ thời gian, cũng không tiến hành nhận tiếp tế ở Duy Lâm Công Quốc, người xem nên làm thế nào bây giờ? Trên đường đi, vật tư của chúng ta cũng đã thiếu thốn rồi, Long Kỳ binh sĩ đã đói bụng một ngày. Tang Thác Tư nghiêm túc đáp, trong lòng có thể nói là không ngừng kêu khổ, lúc này là làm to rồi, bất kể là Ngả Kim Sâm hay là chính mình, giờ khắc này, đều trở thành công cụ lừa tiền của Tiêu Hoằng. Nhưng chết ở chỗ không ai dám phản kháng cả, thủ đoạn của Tiêu Hoằng thì mọi người trong phòng đều đã kiến thức cả rồi. Nghe vậy, nét mặt Bệ Đồ liên tục biến đổi, hắn là người ghét nhất bị người khác tới cò kè mặc cả, nhưng mà trước mắt dường như cũng không có biện pháp nào khác, Long Kỳ quân đoàn mang nhiệm vụ trong người, sự tình quan trọng, cũng không thể bị chút việc nhỏ này mà làm hỏng đại sự. Hơi nhìn Hà Long một cái, lúc này Hà Long hơi gật đầu với Bệ Đồ, nhẹ nhàng nói: - Thượng tá Tang Thác Tư quả thật không tiến hành tiếp tế vật tư ở Hi Lạc Tinh. - Được rồi, 1000 vạn kim ta sẽ lập tức chuyển cho ngươi, do ngươi giao cho Ngả Kim Sâm. Bệ Đồ nói với Tang Thác Tư, sau đó hạ lệnh trợ thủ đi thực hiện. Hiệu suất làm việc của trợ thủ có thể nói là cực cao, chỉ mất hai phút, 1000 vạn kim đã được chuyển khoản thành công. Tiêu Hoằng ngồi trên ghếchủ tọa, thấy Ma Văn túi trong tay Tang Thác Tư rung lên, không chút chậm trễ lấy ra, quả nhiên có 1000 vạn kim vừa tiến vào trữ kim văn của Tang Thác Tư. Thấy vậy, khuôn mặt lạnh như băng của Tiêu Hoằng đã hiện lên một chút ý cười, hơi nhìn Tang Thác Tư một cái, chậm rãi vươn tay, cầm Ma Văn thông tin trong tay hắn tới trước mặt. - Cảm ơn. Hướng Ma Văn thông tin vào người mình, Tiêu Hoằng nhẹ nhàng nói với Bệ Đồ. Vừa thấy hình ảnh rung lên, sau đó khuôn mạt của Tiêu Hoằng bỗng xuất hiện trong mắt mình, biểu tình vốn rất nghiêm túc của Bệ Đồ đột nhiên đại biến, trong mắt phát ra vẻ khó tin, hắn tuyệt đối không nghĩ tới, vào lúc này lại nhìn thấy mặt Tiêu Hoằng. Không chút nào khoa trương mà nói, nhìn thấy bộ dáng của Tiêu Hoằng, thân thể Bệ Đồ không kìm được phải run lên, giống như nhìn thấy quỷ vậy. - Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Hà Long cũng đang nhìn vào màn hình, thấy cảnh này, lập tức cả kinh, hai mắt trợn lên, trực tiếp bật dậy, sắc mặt hiện lên vẻ khó tin. Lúc này trên mặt Bệ Đồ đã là một mảnh tái nhợt, hơi nhìn mái tóc màu trắng của Tiêu Hoằng, cùng với biểu tình âm lãnh, toàn thân Bệ Đồ lập tức cứng lại trên ghế ngồi, khóe miệng hơi mở ra, đại não chỉ vang lên một tiếng “ong” vang dội. Tuy rằng trong lòng cực kỳ kinh ngạc, nhưng Bệ Đồ vẫn dự cảm tới chuyện gì đó, nhất là nhìn thấy chỗ Tiêu Hoằng đang ngồi, chính là ghế chủ tọa, trong lòng Bệ Đồ thầm trở nên căng thẳng. - Tiêu Hoằng, ngươi... sao ngươi lại xuất hiện ở trong này? Ngươi làm gì Long Kỳ quân đoàn của ta rồi? Khóe miệng Bệ Đồ hơi giật giật, mở miệng hỏi. Tiêu Hoằng không lập tức trả lời, khẽ cầm Ma Văn thông tin, giơ ra phía ngoài. Ngay sau đó, hình ảnh hiện ra trước mặt Bệ Đồ chính là bộ dáng hiện tại của toàn bộ căn cứ quân sự An Ni Á, dõi mắt mà nhìn, chỉ thấy một mảnh tàn phá, ánh mắt có thể thấy thi thể của Long Kỳ binh sĩ nằm ngổn ngang, cùng với Long Kỳ Ma Văn xe tăng bị phá hủy, các binh sĩ Bối La đang lôi các của thi thể Long Kỳ binh sĩ ra khỏi đống đổ nát này. Phía trên bầu trời, các Ma Văn chiến đấu cơ của Bối La quân đoàn bay lơ lửng, trên mặt đất ngoài Ma Văn xe tăng thành từng lớp, chính là khoảng 16 chiếc Ma Văn khung máy móc!