Ma Ngân

Chương 357 : Thánh Đàn

- Vâng. Vương Phàm gật đầu, sau đó liền chuẩn bị mang theo những cảnh giới binh này tới chỗ làm việc lâm thời của Mạc Hi. - Chờ một chút. Ngay khi Vương Phàm mới vừa chuẩn bị rời đi, Tiêu Hoằng lại gọi hắn lại, sau đó trực tiếp cầm hộp kim loại trong tay đưa cho Vương Phàm, nói: - Trong này là 100 vạn kim, chia đều chúng cho toàn thể binh sĩ Bối La, một miếng cũng không được thiếu. - A? 100 vạn kim? Chia hết ra ư? Vương Phàm run rẩy cầm hộp kim loại, hỏi với vẻ khó tin, bộ dáng buồn ngủ khi nãy đã hoàn toàn biến mất. - Đúng vậy, chia hết ra, chỉ cần binh sĩ đăng ký làm thành viên Bối La thì đều có phần, trong đó còn có ta, cũng có của ngươi, tóm lại chính là chia đều ra, không tính đến quân hàm hay là cấp bậc Ngự lực. Tiêu Hoằng phân phó một tiếng, rồi trực tiếp xoay người rời đi. Đám cảnh giới binh đứng bên cạnh thì có chút khó hiểu, bọn họ đã gặp vô số Trưởng quan, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy một người có phong cách hành sự quái dị như thế, 100 vạn kim a, có thể làm được rất nhiều chuyện, không thể tưởng được Tiêu Hoằng chỉ nhẹ nhàng nói một câu, là đã chia đều nó ra ọi người, không giữ lại chút nào cả. Tiêu Hoằng căn bản là không để ý đến phản ứng của những người này, giải quyết xong, liền trực tiếp xoay người rời đi, về phần mục đích làm như vậy, kỳ thật cũng không có gì đáng nói, trong mắt Tiêu Hoằng, ủng hộ sĩ khí của binh sĩ, không thể chỉ dựa vào mồm mép được, hơn nữa những binh sĩ này chiến đấu đẫm máu, thì cũng nên đạt được thù lao hậu hĩnh thì mới đúng. Mà 100 vạn kim này, đối với Tiêu Hoằng mà nói, quả thật không ít, nhưng mà hiện tại Tiêu Hoằng cũng không thiếu tiền, không lâu trước, hắn đã thu được 400 vạn kim của Kiệt Thân cùng Phùng Chinh làm tiền đặt cọc, năm tên Ngự Sư mới gia nhập cũng đã được đưa đến Bối La quân đoàn, cũng được để ở chỗ của Mạc Hi. 400 vạn kim đối với quay vòng vốn trước mắt, thì cũng đã đủ rồi. Đồng thời khi Ma Văn khung máy móc bàn giao cho đối phương, thì còn có thể thu được 400 vạn kim khác nữa. Sau đó, Tiêu Hoằng liền không quan tâm nhiều nữa, trực tiếp đi tới phòng bệnh số 2, tiếp tục trị bệnh cho thương binh. Trong một biệt thự cách khu vực số 139 không xa, nơi đây chính là phòng làm việc tạm thời của Mạc Hi, tất cả công cụ đều được mua sắm trên Hải Lam Tinh. Bởi vì viên tinh cầu này có vị trí địa lý đặc thù, thậm chí có mục đích sử dụng cũng đặc biệt, bởi vậy tài liệu điều trị, thậm chí công cụ duy tu, tại nơi này có thể nói là cái gì cần cũng đều có, bởi vậy, phòng làm việc thành lập tạm thời cũng không quá cố sức. Lúc này Mạc Hi ngoài việc chế tác Ma Văn chi giả bộ kiện, thì trong đầu đang không ngừng suy tư về công việc liên quan đến Ma Văn khung máy móc, ngoài việc tìm ra phương án cải tiến, còn tìm hiểu về Ma Văn khung máy móc kiểu mới nữa. Về phần ba gã nhân viên khoa học tại sở nghiên cứu Hi Lạc mà Tiêu Hoằng bắt được, có thể nói đã khiến cho Mạc Hi liên tục ngạc nhiên thán phục, đối với kỹ thuật về cơ giới, bọn họ thường thường có các lý giải khá độc đáo. Tuyệt đối không hổ là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của sở nghiên cứu Hi Lạc. Chỉ là hiện tại bọn họ đã bị Tiêu Hoằng chộp tới, mà bọn họ đã thấy thủ đoạn của Tiêu Hoằng, nên dường như cũng trở nên vô cùng thành thật, đương nhiên, Mạc Hi vẫn không thể không phòng bị, cần nghiêm khắc quan sát một thời gian nữa. Tuy nhiên, điều này cũng không ảnh hưởng tới việc cho bọn họ tham dự nghiên cứu các kỹ thuật sản xuất mới. Ví dụ như chế tác Ma Văn chi giả, Mạc Hi liền giao một số bộ kiện không quan trọng cho bọn họ đi chế tác, như vậy có thể tăng lên hiệu suất rất lớn. Ngoài ra, Mạc Hi còn muốn lưu ý tới một việc, đó chính là chuyện về chế tác nhà xưởng. Vì kiến thiết tòa nhà xưởng này, Tiêu Hoằng đã đổ vào 50 vạn kim, đủ để thấy sự coi trọng tới chuyện này lớn như thế nào. Đối với điều này, Mạc Hi cũng không dám chậm trễ chút nào, dưới nguyên tắc đảm bảo bí mật, có phòng hộ cao và tiên tiến, Mạc Hi đã thiết lập nhà xưởng chế tác ở trong lòng đất dưới khu rừng bên cạnh Bối La căn cứ, hơn nữa đã đặt tên nhà máy là Nhà máy Con Rệp. Cái tên này có vẻ rất khó nghe, chỉ từ tên, thì dường như căn bản là không giống với một cơ cấu nghiên cứu sản xuất các sản phẩm công nghệ cao bí mật, ngược lại giống như điểm thu mua rác thải thì hơn, Mạc Hi muốn loại hiệu quả này, coi như là một loại tự mình bảo hộ. Mà nhà máy Con Rệp được thành lập, Mạc Hi rất rõ ràng, sẽ tăng nhanh hiệu suất chế tác Ma Văn khung máy móc lên rất nhiều. Đối với thiết kế của nhà máy Con Rệp, Mạc Hi cũng đã thiết kế xong bộ khung, tổng cộng chia thành ba tầng trong lòng đất, trình một hình tam giác, tầng một trong lòng đất chủ yếu phụ trách tinh luyện hợp kim Vi Mễ, tầng hai trong lòng đất chế tác Ma Văn khung máy móc, tầng ba trong lòng đất cũng là chỗ cơ mật nhất, chính là nơi phụ trách nghiên cứu sản xuất kỹ thuật mới. Mạc Hi rất rõ ràng, công tác bảo mật phải được đặt lên tới hàng đầu, trước đây Bối La quân đoàn không có người nào coi trọng, bất kể thế nào cũng không được cả địch nhân cho vào mắt, nhưng hiện tại thì lại khác, xử lý Liệp Ưng quân đoàn, lại xử lý Kim Ti Tước quân đoàn, Ma Văn khung máy móc đại triển thần uy, phỏng chừng hiện tại Duy Lâm Công Quốc đã bắt đầu trăm phương ngàn kế muốn tìm được thiết kế chế tạo Ma Văn khung máy móc, hoặc là dò hỏi tình huống liên quan đến Ma Văn khung máy móc. Cùng lúc đó, các binh sĩ ở khu nghỉ ngơi số 139 vẫn hưởng thụ các ngày nghỉ, chỉ có một mình tên mập trắng là đã biến mất ngay ngày đầu tiên tới đây, biến mất cùng hắn còn có vài tên thủ hạ hay đi bên cạnh hắn nữa. Hắn chỉ nói với La Kiệt một câu, nói rằng đi chơi một chỗ đóng quân khác, một tuần sau sẽ trở về đơn vị. Đối với tên này, La Kiệt cũng không có quá nhiều ngăn cản, dù sao trên cơ bản thì Hải Lam Tinh được cho là một vị trí phi thường an toàn. Ở Tân Cách Công Quốc. Vào một tuần trước, Lạc Tuyết Ninh đã liên lạc với Tiêu Hoằng, đơn giản giải quyết một chút sự tình, sau đó liền rời khỏi Ngả Mỹ Tinh, chuẩn bị chạy tới Thánh Đàn. Cái gọi là Thánh Đàn, chính là nơi mà A Di La khô tọa, nằm giữa Gia Đô đế quốc, Phục Thản Đế Quốc và Tân Cách Công Quốc, tuyệt đối có thể nói là Thánh địa của Gia Đô liên hợp thể, không người nào dám tới xâm chiếm cả. A Di La khô tọa trên một khối vẫn thạch đã hơn một ngàn năm, đây đã trở thành chuyện nổi tiếng của cả Thái Qua Vũ Trụ, về phần vì sao? Phía chính phủ đồn đãi là, hắn đang tìm kiếm thâm ảo để trở thành Ngự Thần, không ngừng tích góp từng chút Ngự lực. Trên thực tế, nguyên nhân chân chính là, vào ngàn năm trước thì thân thể A Di La đã hoàn toàn chết đi, về phần tại sao, ngoài bản thân A Di La và năm tên lão quái cấp Ngự Không tại Thái Qua Vũ Trụ ra, thì gần như không người nào biếtc cả, bao gồm đồ đệ nhỏ nhất của A Di La là Lạc Tuyết Ninh. Nhưng dù vậy, vẫn không người dám dễ dàng xâm chiếm nơi đây, một lão quái Ngự Không, bằng vào Ngự lực mênh mông vô ngần, một búng tay đã có thể phá vỡ hư không, hình thành một hắc động, nào có ai dám tùy tiện xâm chiếm đâu. Đổi lại mà nói, giữa các nhân vật cấp Ngự Không đều có sự uy hiếp lẫn nhau, thường thường tuyệt đối sẽ không dễ dàng ra tay, nếu muốn giao chiến, thì phỏng chừng sẽ là một tai nạn. Bởi vậy, tuy rằng ở Thái Qua Vũ Trụ thì các xung đột nhỏ không ngừng diễn ra, nhưng ai cũng có cố kỵ, nên trên cơ bản vẫn được coi như duy trì cục diện hòa bình. Xuyên qua biên cảnh của Tân Cách Công Quốc, Sồ Ưng Hào mang theo Lạc Tuyết Ninh chậm rãi tiến vào khu vực Thánh Đàn, nơi này đối với quân đội bình thường là nơi nghiêm cấm tiến vào nửa bước, đương nhiên, Lạc Tuyết Ninh không cần cố kỵ những điều này. Theo Sồ Ưng Hào chính thức tiến vào khu vực Thánh Đàn, trong hư không bỗng thường xuyên có thể nhìn thấy các điểm sáng giống như đom đóm từ bên cạnh Sồ Ưng Hào xẹt qua, có vẻ rực rỡ mà an tường. Đây chính là các viên vật chất do A Di La dùng Ngự lực ngưng kết thành, những viên vật chất này cũng có thể dùng làm trinh trắc, để cho A Di La có thể cảm nhận được tất cả mọi thứ bốn phía. Toàn bộ Thánh Đàn có tất cả ba viên Nghi Cư Tinh quay chung quanh, tạo thành hình tam giác, vẫn thạch mà A Di La khô tọa nằm vào chỗ trung tâm. Ba viên Nghi Cư Tinh này lần lượt có tên là Phạm Cương Tinh, Di Đà Tinh và Ngộ Giác Tinh. Vốn ba viên Nghi Cư Tinh này cũng giống như Long Liệt Tinh, khí hậu khắc nghiệt, nhưng nó lại bị A Di La dùng Ngự lực cường đại để điều hòa nắng mưa thuận hoà, phong cảnh trở nên xinh đẹp tuyệt trần. Thường thường chúng là nơi dừng chân của đệ tử A Di La, môn khách hoặc những người tới bái phỏng. Bay mấy giờ trong khu vực Thánh Đàn, phía bên phải Sồ Ưng Hào đã lờ mờ có thể nhìn thấy được một mảnh không gian rộng lớn, đây là một ấn ký được dùng Ngự lực để ngưng kết, trung tâm của ấn ký là một khối vẫn thạch không bắt mắt. A Di La mặc bộ áo giáp màu vàng kim vẫn không nhúc nhích, hai mắt khép kín, như một pho tượng ngồi ngay ngắn tại đó. Bởi vì đã trở thành Ngự Không, môi trường chân không đã không thể tạo ra ảnh hưởng gì với hắn cả. Lấy A Di La làm trung tâm, phía trên vẫn thạch bốn phía đều có bảy, tám người đang ngồi, bọn họ đều là đệ tử đắc ý nhất của A Di La, cùng đã đạt tới cấp bậc Ngự Hồn. Trong đó đại đệ tử Tát Già đại danh đỉnh đỉnh của A Di La cũng đang ngồi ngay ngắn trong đó, dường như đang cảm thụ huyền ảo trong nội tâm của A Di La. Ngự lực kết tinh mang theo nhiều điểm hào quang cũng phát ra từ trong cơ thể của A Di La. Tuy rằng tất cả đều nằm trong hư không mênh mông, nhưng ẩn ẩn bên trong vẫn khiến người ta không kìm lòng được, nhận thấy một loại im lặng và tường hòa. Phút chốc, Lạc Tuyết Ninh đang ngồi ngắm cảnh bên cửa sổ, thần sắc bỗng nhiên hơi đổi, chỉ thấy phía sau cửa sổ có một luồng sáng hình một con hỏa điểu đang đột nhiên đuổi tới, đồng thời cũng dùng tốc độ ngang bằng với Sồ Ưng Hào mà bay tới. Về phần vị trí của hỏa điểu, thì chính là Lạc Tuyết Ninh ngay cửa sổ. Đối với hỏa điểu này, Lạc Tuyết Ninh tự nhiên quen thuộc, đây chính là nhị đồ đệ Ma Sở của A Di La, cũng là cấp Ngự Hồn, hỏa điểu này chính là dùng Ngự lực cường đại để khu động Hỏa Điểu Chiến Văn, khiến cho bản thân biến ảo mà thành. - Tiểu sư muội, sư phụ bảo ta nói cho ngươi, đến Hàm Tâm Đường tại Di Đà Tinh để chờ hắn, hắn sẽ đi tìm ngươi. Không có Ma Văn thông tin, bên ngoài là chân không, nhưng Lạc Tuyết Ninh lại có thể rõ ràng nghe thấy âm thanh của Ma Sở, giọng nói tràn ngập vẻ thân thiết nhu hòa. - Ta biết rồi, cảm ơn sư huynh. Lạc Tuyết Ninh ngoan ngoãn nói. - Tiểu sư muội bảo trọng, ta có việc đi trước một bước. Ma Sở nói xong, đột nhiên gia tốc, ngay sau đó đã hoàn toàn biến mất trong hư không, không có tung tích nào nữa. Lúc này Lạc Tuyết Ninh cũng không dám chậm trễ, thông qua Ma Văn thông tin mà hạ lệnh cho hạm trưởng, đi tới Di Đà Tinh. Lại trải qua hơn một tiếng dùng tốc độ cao nhất mà bay, Di Đà Tinh đã xuất hiện trước mắt Lạc Tuyết Ninh, tinh cầu màu xanh nhạt mang theo chút ít màu phấn hồng và vàng óng, khiến cho Lạc Tuyết Ninh cảm nhận thấy một cảm giác quen thuộc với nơi này. Dù sao thì trước khi nàng lớn tới mười lăm tuổi, thì đều sống ở trong này. Xuyên qua tầng khí quyển của Di Đà Tinh, cảnh tượng trước mắt lại lần nữa hiện ra trước mặt Lạc Tuyết Ninh, toàn bộ viên tinh cầu không có sa mạc, không có sông băng, dùng mắt thường cũng có thể thấy một màu xanh tươi mát mẻ, các con sông giống như dòng huyết mạch chảy qua nơi đây, tạo thành một mảnh đất sinh cơ dào dạt. Rất khó tưởng tượng được, tất cả những điều này đều là A Di La thông qua Ngự lực khổng lồ để sáng tạo ra.