- Ủa? Người Ngân Long giáo, Minh Long giáo vào tham gia náo nhiệt làm gì? - Đúng rồi đó! Hai người này từ đâu ra vậy? Không lẽ đến quậy? Hừ! Đúng là tội đáng muôn chết! - Oa! Tên đó là ngân long võ giả nha! Thật đẹp trai! Lão nương sớm muốn tìm ngân long võ giả đẹp trai để song tu, nhưng không biết kỹ thuật của tiểu tử này ra sao? Ưm, nếu kỹ thuật không tốt cũng chẳng sao, lão nương có thể tự tay dạy hắn! - Cái tên xác sống đó thật ra là người chết hay sống vậy? Cha nó! Hắn là minh long võ giả? Quá buồn nôn rồi đi? - … Lúc này dưới đàn ngàn vạn đệ tử nhìn hai thiếu niên đột nhiên xuất hiện đều rất kinh ngạc, tiếng bàn tán xôn xao. Phong Liệt mắt sáng lên, hắn phát hiện ngân long võ giả đó chính là Vô Khuyết sư huynh của Ngân Long giáo mà hắn chú ý. Hắn có dự cảm tiếp theo sẽ là màn kịch hay. Hai thiếu niên này bộ dạng khoảng hai mươi tuổi, thiếu niên mặc trường bào bạc, diện mạo tuấn tú, vóc dáng cao ráo, mặt mang nụ cười như có như không, cho người một loại cảm giác dễ dàng thân cận nhưng lại kiêu ngạo. Một thiếu niên mảnh khảnh khác mặc áo xám, mặt trắng bệch, toàn thân tử khí nặng nề, thậm chí đôi mắt như cá chết trắng bệch, bị gã nhìn một cái thì lòng run sự. Nếu tiểu tử này nằm trên mặt đất chắc chắn sẽ dễ dàng khiến người xem thành cái xác, không cần hóa trang chút nào. Hai thiếu niên kia chính là Thủy Vô Khuyết, Thi Lâm, hai người xuất hiện trên đài chính là vì đề nghị của Thủy Trảm Vân đã được Chiến Thiên Ma Vương chấp nhận. Hai người vừa lên đài liền phóng ra khí thế chân khí cảnh tứ tầng, cùng lúc đó khí thế nguyên thủy trong suốt và thi khí đậm đặc tràn ngập trong trời đất. Bốn ảo ảnh ngân long bạc, và tử khí vòng quanh ảo ảnh minh long uốn lượn gầm rống sau lưng hai người, cực kỳ bắt mắt, khiến nhiều đệ tử cấp thấp chưa thấy qua quen mặt trợn to mắt, mặt đầy tò mò. Trên đài Long Khuynh Vân, Lý Phong, Hồng Phi Dương, đám người này đều không tự chủ được dừng bước chân, liếc mắt hai người, biểu tình nghi hoặc nhìn Lý Thiên Ký trên không trung. Nhưng bây giờ Lý Thiên Ký cũng rất kinh ngạc, gã nhíu mày, định đá hai người xuống lôi đài ngay nhưng tiếp theo người bỗng khựng lại, vì thanh âm của Chiến Thiên Ma Vương truyền vào tai gã. Lý Thiên Ký ở trên không trung giật mình một lát, rốt cuộc hiểu đầu đuôi câu chuyện, theo đó thanh âm của hắn lan tràn trên không trung. - Các vị đồng môn! Hai vị thiếu niên tuấn kiệt này là Thủy Vô Khuyết đến từ Ngân Long sơn trong của Ngân Long giáo, Thi Lâm của Minh Long giáo! - Lệnh của tôn giáo chủ địa nhân! Hai người này tham gia cuộc chiến đáu tiếp theo nhưng sẽ không vào xếp hạng! Nếu ai có thể đánh bại một trong hai người này thì giáo chủ đại nhân sẽ ban cho người đó thất phẩm ma long lệnh, lĩnh chức quyèn cấp trưởng lão, ban cho một viên đằng long, năm mươi vạn long tinh, đặc biệt cho phép tu tập ma khí viện thiên cấp chiến kỹ ‘Ma long tham trảo tam thức’! Tiếp theo... tiếp tục so đấu! - Ô!!! Lý Thiên Ký vừa dứt lời thì không gian vang lên tiếng hít thở dồn dập, ngàn vạn đệ tử như biến thành con thỏ đỏ rực. Bây giờ mọi người nhìn hướng Thủy Vô Khuyết, Thi Lâm thì như nhìn thấy hai tuyệt sắc thiếu nữ cởi không còn mảnh vải, đang quyến rũ dụ dỗ người, ngay cả cái người như xác sống kia cũng biến rất đáng yêu. Thất phẩm ma long lệnh! Đằng long đan! Năm mươi vạn long tinh! Thiên cấp chiến kỹ ‘Ma long tham trảo tam thức’! Bốn điều kiện này có sức hấp dẫn thật là không thể tưởng tượng, ngay cả Phong Liệt con mắt cũng nhìn trừng trừng, tim bỗng đập nhanh hơn. Đối với thất phẩm ma long lệnh và năm mươi vạn long tinh thì hắn không mấy để trong lòng, nhưng đằng long đan cực kỳ khó được, dù có long tinh cũng không mua được thứ tốt đó, đặc biệt cho phép tu tập ‘Ma long tham trảo tam thức’, phần này Phong Liệt cực kỳ mong muốn. Tục truyền rằng đằng long đan khiến long võ giả khi đột phá đại bình cảnh cương khí cảnh thì tăng tám phần xác suát thành công, giá trị của nó so với ngưng nguyên đan cách biệt một trời một vực như trời và đất. Một khi được đặc biệt cho phép tu tập ‘Ma long tham trảo tam thức’ thì từ nay hắn có thể quang minh chính đại thi triển thiên cấp tuyệt học, không còn lo lắng gì nữa. Giờ phút này, Phong Liệt cực kỳ hối hận, thầm hận mình đã bỏ lỡ việc lớn, lúc trước nếu ngoan ngoãn tham gia đại tái thì chẳng phải bây giờ cũng có cơ hội nhúng tay rồi ? Đáng tiếc không có bán thuốc hối hận, Phong Liệt chỉ có nước khóc mếu, quy tắc so đấu không thể phế, chỉ đành tự nhận mình xui. Chẳng những là Phong Liệt, trên đài Long Khuynh Vân, Lý Phong và tất cả thiên tài tinh anh trên đài đều kiềm không được mắt sáng rỡ, ai nấy đều hớn hở. Nhưng khi mọi người lại lần nữa chú ý đến tu vi của Thủy Vô Khuyết, Thi Lâm thì con mắt lóe sự tham lam giảm vài phần, ngược lại thêm phần nghiêm trọng. Cao thủ chân khí cảnh tứ tầng, không phải ai cũng có thể đối phó. Nhưng có trọng thưởng thì tất nhiên sẽ có dũng phu! Lý Thiên Ký dứt lời không lâu sau thì sau lưng Thi Lâm cách không xa có một đệ tử thiên võ viện tu vi chân khí cảnh tứ tầng do dự một lúc rồi bỗng dẫn đầu làm khó dễ. - Để ta thử xem! Hắc! - Thiên cực vô ảnh trảo! Thiếu niên này hét lớn một tiếng, sau lưng thoáng chốc hiện ra bốn ma long ảo ảnh dài ba trượng, chỉ thấy hai tay gã thành hình vuốt đột nhiên nhảy lên, mạnh chộp hướng Thi Lâm cách ba trượng. Không trung vang tiếng xé gió *vèo vèo*, uy thế bất phàm. Bây giờ đôi tay gã toát ra hơi thở ăn mòn đậm đặc, chính là ma nguyên lực đặc biệt của ma long võ giả. Phong Liệt dưới đài thấy vậy trong lòng máy động, lập tức đón ra kinh nghiệm chiến đấu của thiếu niên chắc cũng phá phong phú, hiểu được ưu thế của ma long võ giả. Ma long võ giả đánh nhau đa số sẽ không cố ý ngưng tụ nguyên lực tính ăn mòn, bởi vì nguyên lực trong thân thể đối phương có thuộc tính xấp xỉ, đều có thể hòa tan nhau, ra sức lực mười phần cũng không được gì cả. Nhưng hơi thở có tính ăn mòn này đối với huyết mạch long võ giả đó có sức sát thương cực kỳ lớn, điều này không chút nghi ngờ. Mắt thấy song trảo của đệ tử thiên võ viện tới sau lưng Thi Lâm nhưng gã không có chút phản ứng, vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, thậm chí không liếc nhìn một cái. Điều này khiến mọi người căng thẳng thần kinh, đ số hâm mộ cái tên kia may mắn đúng là cận thủy lâu đài tiên đắc nguyệt, nhặt được món hời.*Ầm!*Thanh âm trầm đục như đánh vào thuộc g lên, song trảo của đệ tử thiên võ viện đánh vào lưng Thi Lâm, trong mắt mừng rỡ như điên, không ngờ dễ dàng đắc thủ như vậy! Nhưng ngay sau đó, mắt gã trợn trừng. Bởi vì gã nặng tay như vậy mà không thể khiến đối phương nhúc nhích một li, chẳng qua chấn áo khoác của Thi Lâm thành mảnh vụn, lộ ra linh bảo chiến y màu xám đen. Điều này chứng minh nguyên lực của đối phương hùng hồn hơn xa gã ít nhất là gấp ba lần! Tu vi của hai người khác nhau nhưng nguyên lực chênh lệch rất lớn, quá khiến người khó tin! Bây giờ người Thi Lâm như đóng đinh trên mặt đất, gã chậm rãi quay người lại, mắt như người chết nhìn đệ tử kia, khiến người đó lòng run sợ, cũng khiến gã lập tức tỉnh dậy khỏi thẫn thờ. - Nguy rồi ! Đệ tử thiên võ viện đó giật mình, không biết tại sao gã nảy ra dự cảm không hay, lập tức rút về đôi tay, nhoáng người lên thụt lùi. Lúc này Thi Lâm không làm ra động tác gì, gã chỉ nhếch môi lộ ra nụ cười khó coi hơn cả khóc, mặc kệ đệ tử thiên võ viện rời đi. Nhưng tiếp theo hình ảnh quái dị xảy ra! Chỉ thấy đệ tử thiên võ viện đó lùi ra ba trượng rồi đột nhiên người khựng lại, rồi *bùm* một tiếng ngã xuống đất thoáng chốc không còn động tĩnh, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, không còn sức sống. Bây giờ mọi người con ngươi co rút, ai nấy kinh ngạc. - Ô...đây là có chuyện gì? - Tại sao người bị đánh không có chuyện gì, người ra tay ngược lại ngã xuống? Đây là cong phu gì vậy? - Không lẽ là trong truyền thuyết vô địch Kim Chung Tráo khiến lực lượng người bị phản ngược lại chục lần? A? Hình như công pháp này sớm thất truyền rồi sao? - … Đường đường là một cao thủ chân khí cảnh tứ tầng vậy mà bỗng dưng ngã xuống! Thoáng chốc mọi người bàn luận sôi nổi, trên mặt tràn đầy kinh ngạc và hoảng sợ. Nỗi sợ hãi không biết mới là đáng sợ nhất, khi mọi người nhìn Thi Lâm thì ánh mắt đều lộ ra kiêng dè. Đám tinh anh trên đài sắc mặt nghiêm trọng như có điều suy nghĩ. Lúc này, mọi người dần cảm giác được hai tên đột nhiên nhảy ra cho mọi người phúc lợi hình như không dễ đối phó! Lý Thiên Ký ngẩn ra rồi đột nhiên giáng xuống bên cạnh đệ tử thiên võ viện, vội vươn ra một bàn tay thăm dò thân thể của thiếu niên. Ngay sau đó gã thầm giật mình. Gã cảm giác rõ ràng trong người đệ tử thiên võ viện tràn ngập tử khí mênh mông, sự sống rất là ít ỏi, chỉ sợ qua vài giây thì dù là thần tiên cũng không cứu được gã. Lý Thiên Ký không dám chần chừ vội vàng liên tục vỗ vài chưởng lên người thiếu niên, buộc tất cả tử khí ra khỏi người khiến sự sống dần mạnh trở lại. Vài giây sau, cảm thấy không còn gì đáng lo, Lý Thiên Ký phất tay quăng thiếu niên xuống lôi đài, gã lại trở lên không trung tiếp tục chú ý tình hình trên đài. Phong Liệt nhìn hết hành động của Lý Thiên Ký, mặt như có điều suy nghĩ. Chợt lòng hắn máy động. “A? Đó là tử khí? Tử khí thật tinh thuần! Thi Lâm? Trừ phi... người Thi gia của Minh Long giáo?"Trên đài hai huynh đệ Đông Phương Trác, Đông Phương Chiến liếc nhau, cùng gật đầu. Ngay sau đó, hai người trầm giọng quát, kéo đại kích đột nhiên nhanh chóng vọt hướng Thủy Vô Khuyết, sau lưng huyền thiết kéo dài khe rãnh trên mặt đất và hỏa hoa đầy trời. Đông Phương gia có địa cấp chiến kỹ riêng là ‘Chiến long bác thiên kích, chiêu đầu là ‘Chiến long vẫy đuôi. Cách Thủy Vô Khuyết ngày càng ngaf thì khí thế hai người liên tục tăng lên, dần đạt đến mức độ kinh người, khí thế tăng gấp năm lần trở lên. Giờ phút này, cách nghĩ của hai huynh đệ hoàn toàn giống nhau, nếu Thi Lâm quái dị đó không dễ đối phó thì tiểu tử ngân long huyết mạch chắc không biến thái như vậy chứ? Hơn nữa, ngân long võ giả lực cương khí nguyên thủy sức sát thương kém xa ma nguyên lực ma long võ giả. Cái gọi là ra tay chậm thì không có gì nữa, bây giờ có rất nhiều người nhìn chằm chằm Thủy Vô Khuyết. - Giết! Hai huynh đệ Đông Phương Trác, Đông Phương Chiến một người là chân khí cảnh tam tầng, một là chân khí cảnh nhất tầng, khí thế mạnh mẽ khiến người run sợ. Hai người như hai con cuồng nộ bạo long chạy như điên, khí thế tăng cao, thân hình mơ hồ như gió, nhoáng lên vài cái đã vọt đến gần Thủy Vô Khuyết. - Cuồng long bác thiên... Liệt thiên! - Cuồng long bác thiên... Toái tinh! Hai người cùng trầm giọng quát, không chút do dự thi triển tuyệt học riêng của mình, thành chi cảnh địa cấp chiến kỹ. Đông Phương Trác nhân kích hợp nhất, chớp mắt hóa thành một ngọn gió to lớn cỡ ba trượng, khí thế phá núi sập đồi mạnh chém hướng Thủy Vô Khuyết. Khoảnh khắc dường như khung trời đều tách thành hai nửa, khiến ngàn vạn đệ tử dưới đài liên tục kêu hay, kích tình dâng tràoĐây là từ khi khai chiến tới nay lần đầu tiên Đông Phương Trác thi triển ra sức chiến đấu mười phần của mình. Làm đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ của Đông Phương gia thậm chí là thương võ viện, thực lực của gã không hề giả dối. Hơn nữa lúc này gã không có ý định thăm dò, vừa lên liền dốc sức ứng đối, thề phải một kích hủy diệt Thủy Vô Khuyết, có thể thấy gã rất muốn có phần thưởng của Chiến Thiên Ma Vương. Đông Phương Chiến cũng không kém bao nhiêu, như là con hạc bay lên trời, vọt ra hơn mười trượng. Sau đó đại kích đỏ rực trong tay cuồng mú, gã biến thành một sao băng đỏ xẹt qua chân trời, đập hướng Thủy Vô Khuyết. Không chút nghi ngờ! Một khi sao băng này rơi xuống thì khí thế kinh thiên động địa! Hai huynh đệ có uy thế như vậy khiến ngàn vạn đệ tử tâm trí hướng về, cực kỳ rung động, tiếng kêu gào xông thẳng lên trời, chấn khắp nơi. Ngay cả Phong Liệt cũng kiềm không được thầm khen, hắn nghĩ trừ phi mình biến ảo ra Ma Long Hắc Ám Chi Thân, nếu không thì tuyệt đối không dám cứng rắn đỡ thế công của hai huynh đệ Đông Phương Trác. Trước thế lôi đình vạn quân này, Thủy Vô Khuyết biểu tình hời hợt như là không để tâm chuyện gì dù nó có lớn lao cỡ nào. Nhưng đáy mắt gã xẹt qua trầm trọng, dù sao hai huynh đệ Đông Phương Trác có thế cong ngaf như đạt đến sức chiến đấu đỉnh chân khí cảnh, Thủy Vô Khuyết nói đến cùng cũng chỉ là một cao thủ chân khí cảnh tứ tầng mà thôi. Mắt thấy Đông Phương Trác đã đánh tới gần, gã đột nhiên lắc người, hai tay giơ lên trên như đang đỡ một ngọn núi to từ từ nâng lên trời, trường bào bạc không gió tự bay, xung quanh tỏa ra ánh sáng bạc, càng hiển lộ vẻ phiêu dật bất phàm, giống như là thần.*Bùm! Bùm! Bùm!*Theo động tác của gã, trên bầu trời đột nhiên vang lên một chuỗi tiếng sấm rền. Cùng lúc đó, ngoài người Thủy Vô Khuyết đột nhiên xuất hiện ba đóa ngân liên to cỡ khuôn mặt, ánh sáng bạc rực rỡ cực kỳ xinh đẹp, nhưng ẩn chứa khí thế cuồng bạo nhìn mà ghê người. - Ủa? Đây là chiến kỹ gì vậy? - Hình như là lợi hại lắm? - Hừ! Dù có lợi hại hơn thì sao nào? Nhìn được dùng không được mà thôi, sao có thể so sánh với gia truyền tuyệt kỷ của hai vị Đông Phương sư huynh! - … Xung quanh ngàn vạn đệ tử ò à kinh ngạc, nhìn chằm chằm Thủy Vô Khuyết biến hóa. Tiếp theo khiến tất cả giật mình là mười ba đóa ngân liên vừa xuất hiện, lập tức phạm vi trăm trượng nguyên khí thiên địa cắn nuốt hết sạch. Chớp mắt mười ba đóa ngân liên to như khuôn mặt biến thành cỡ cái thớt, uy thế gia tăng gấp mười lần khiến ngàn vạn đệ tử lộ ánh mắt hoảng sợ. Phong Liệt thầm rung động, ánh mắt nghiêm túc, lát sau hắn lòng hắn bỗng hiện ra cái tên một bộ chiến kỹ, ‘Ngân long hí liên kinh’.‘Ngân long hí liên kinh’ chính là một bộ thủy thuộc tính thiên cấp chiến kỹ của Ngân Long giáo danh chấn thiên cổ, uy lực không kém hơn bộ thiên cấp công kích chiến kỹ duy nhất của Ma Long giáo ‘Ma long tham trảo tam thức’, từ xưa đến giờ bộ chiến kỹ thành tựu danh tiếng của vô số ngân long cường giả. Lúc này Thủy Vô Khuyết thi triển chính là thức thứ nhất của ‘Ngân long hí liên kinh’, ‘Bích thiên tình nhật thập tam liên’. Đặc biệt làm Phong Liệt giật mình là tên này rõ ràng đã luyện thức chiến kỹ luyện tới thành chi cảnh, tư chất đến cả Phong Liệt cũng phải thầm khen. Phải biết rằng kiếp trước Phong Liệt luyện ‘Ma long tham trảo tam thức’ đến thành công là mười năm sau khi nhập giáo.