Chờ sau khi Tiểu Hi dẫn Thiên Tứ và Như Lẫm rời nhà, bảo mẫu thở phào nhẹ nhõm, tới tìm bạn trai đang giấu ở trong nhà, thúc giục hắn nhanh rời đi.
Kết quả nam nhân kia lại tuyên bố mình thiếu nợ còn chưa trả tiền, nói là lấy một khối đá nhỏ màu sắc rực rỡ trong thư phòng, nơi đó thả mấy viên, hắn lấy đi một viên hẳn sẽ không bị phát hiện.
Bảo mẫu nghĩ một chút thấy cũng được, liền không nói thêm gì nữa, bảo hắn mang đồ vật đi nhanh lên.
...
Như Lẫm cùng Tiểu Thiên Tứ ngồi ở sau xe, Tiểu Thiên Tứ cuối cùng không nhịn được chui đầu vào lòng Tiểu Hi ủy khuất khóc lên.
Khóc cho Tiểu Hi mặt mờ mịt ứng phó không kịp, hoang mang rối loạn nhìn Thiên Tứ và Như Lẫm, nàng nôn nóng hỏi: "Làm sao vậy? Đang êm đẹp tại sao lại khóc?"
"Bảo mẫu thả thứ kỳ quái gì đó bên trong sữa, chúng ta uống vào liền buồn ngủ. Không uống thì muốn đánh chúng ta, ngày mai mẹ về nhà rồi, nên hôm nay nàng không dám đánh. Nàng còn mang một nam nhân đến trụ ở nhà ta, ngủ trên giường lớn của mẹ, còn cầm đi của nhà ta rất nhiều thứ."
Những lời này để cho Tiểu Hi hoàn toàn kinh sợ, nàng ngẩn ra hỏi Như Lẫm: "Vậy tại sao ngươi không nói?"
"Nam nhân kia ở ngay trong nhà, ngươi đánh không lại." Như Lẫm tuy rằng cũng sợ hãi, nhưng mà sẽ không như Tiểu Thiên Tứ hơi gặp phải chút chuyện liền nháo khóc nhè.
Tiểu Hi trong lòng trầm xuống: "Không được, ta phải gọi điện thoại nói cho An di."
"Không được, mẹ công tác khổ cực. Không nên quấy rầy." Như Lẫm lần nữa ngăn lại Tiểu Hi, Tiểu Thiên Tứ cũng gật đầu theo một cái: "Để cho mẹ làm việc cho giỏi."
"Được được được, các ngươi đừng sợ a. Trước đi theo ta xem concert của Bạch Liễu a di, buổi tối đến nhà ta ở. Chuyện bảo mẫu để ta gọi điện thoại tìm An thúc thúc, hắn nhất định sẽ an bài thỏa đáng." Tiểu Hi nói xong còn không nhịn được thở dài: "Đây là chuyện gì vậy chứ, khi còn bé ta cũng từng gặp loại bảo mẫu không bình thường này, có điều còn không có buồn nôn như các ngươi gặp phải, mẹ ngươi mà biết giường nàng bị nam nhân khác ngủ lên, chắc phải mắc ói mấy ngày ăn không ngon. Thứ người như vậy không thể bỏ qua, chờ một hồi gửi tin cho mami các ngươi, để cho nàng đem người xấu dạy dỗ tử tế một trận."
Không biết qua bao lâu, hai đứa trẻ đều hơi mơ mơ màng màng buồn ngủ, xe lúc này cuối cùng ngừng lại, Tiểu Hi khẽ gọi tỉnh đám nhóc: "Được rồi. Chúng ta đã đến nơi rồi, mau dậy đi, vào xem biểu diễn."
"Bạch di Bạch di." Tiểu Thiên Tứ vui sướng hoan hỉ từ trên xe chạy vọt xuống, Tiểu Hi lập tức theo sau dắt tay nàng: "Thiên Tứ ngoan a, đi theo tỷ tỷ. Nếu không a... tỷ tỷ sẽ rất tức giận rất tức giận."
Bị Tiểu Hi hù dọa như vậy, Tiểu Thiên Tứ không dám chạy lộn xộn trong đám người nữa, dè dặt cẩn thận nắm tay Như Lẫm, ngoan ngoãn đi theo bên cạnh Như Lẫm.
Ba người tạm thời quên đi sự tồn tại của bảo mẫu, theo nhóm mê ca nhạc cùng vào hội trường biểu diễn.
"Di di thấy Tứ Tứ không?" Tiểu Thiên Tứ tò mò hỏi, bởi vì quá thấp, nàng cần phải nhón chân nhìn, bé con mặc váy công chúa phấn hồng, kiễng mũi chân nhìn sân khấu, trong nháy mắt thu hút khán giả chung quanh chú ý.
Thậm chí còn không ít người vụng trộm chụp hình phát lên mạng.
Bạch Liễu ở trên sân khấu hát hết bài này đến bài khác, cuối cùng đột nhiên lấy ra một con thú bông, ném về hướng khán đài, mời một vị fan hâm mộ lên đài cùng nàng hát chung.
Tiểu Thiên Tứ đứng mệt mỏi, vừa ngồi xuống chuẩn bị nghỉ ngơi một hồi, kết quả đối diện có một đồ vật đập tới, nàng theo bản năng hai tay ôm lấy.
Rất nhanh liền bị nhân viên làm việc dẫn lên sâu khấu, Như Lẫm cau mày nhìn muội muội, bên cạnh Tiểu Hi an ủi nàng: "Ngươi yên tâm đi, ở chỗ này không sao."
Trên sâu khấu Bạch Liễu nhìn thấy Tiểu Thiên Tứ, trong nháy mắt ngẩn người một chút, sau đó nhóc con từ trong ngực nhân viên giùng giằng xuống, cục bột nhỏ trắng mềm đáng yêu nhảy nhót chạy đến bên cạnh Bạch Liễu, ôm lấy bắp chân Bạch Liễu: "Bạch di di, ôm một cái ~ "
"Bạch di di, Tứ Tứ nhớ dì, muốn ôm một cái ~" Tiểu Thiên Tứ chìa ra cánh tay nhỏ, ngước đầu nhìn Bạch Liễu, Bạch Liễu cong môi cười đem tiểu nhóc con bồng lên, cử động này dẫn đến nhóm mê ca nhạc bên dưới hét không dứt.
"Muốn cùng Bạch di di hát một bài không?" Bạch Liễu thấy đứa nhỏ đối mặt nhiều người như vậy mà không mất bình tĩnh chút nào, đáy lòng cười một tiếng, không hổ là con của An Nhược Thủy và Lạc Huyền Ca, ngày thường nhìn có vẻ tính tình mềm yếu, kỳ thực nàng so với trẻ con bình thường kiên cường hơn nhiều.
Tiểu Thiên Tứ hào hứng gật đầu một cái, ngay sau đó cùng Bạch Liễu hát, kết thúc bài Bạch Liễu nói với bé con trong ngực: "Nơi này có thể giúp con hoàn thành một nguyện vọng nho nhỏ nga, con muốn cái gì?"
Đây là thiết lập dành cho nhóm mê nhạc, dẫu sao fan thường sẽ nói ký tên hoặc ôm hoặc là quà nhỏ cái gì đó.
Mà giờ khắc này Thiên Tứ lắc đầu một cái, ủy khuất rưng rưng nằm ở trong ngực nàng.
"Tứ Tứ nhớ mẹ, Thiên Tứ muốn mẹ."
Nhóm fan bên dưới tức thì lại thét lên, không ngừng kêu cục bột nhỏ này thật đáng yêu, muốn buổi tối lập đoàn đi trộm em bé.
"Tứ Tứ nhớ số điện thoại di động của mẹ, Tứ Tứ muốn gọi điện thoại cho mẹ." Tiểu Thiên Tứ mở mắt to long lanh nước nhìn chằm chằm Bạch Liễu, Bạch Liễu ngẩn người một chút, hai đứa bé của Lạc Huyền Ca đến nay vẫn chưa lộ mặt ra ánh sáng, hôm nay gọi điện thoại một cái nhất định là bị phơi bày không thể nghi ngờ, đang chuẩn bị mượn cớ để cho nhóc con thay đổi chủ ý, không ngờ nhân viên làm việc đã đưa điện thoại di động lên.
Tiểu Thiên Tứ vui mừng nhận lấy, hướng về màn ảnh lớn nối điện thoại với An Nhược Thủy.
Rất nhanh thanh âm của An Nhược Thủy truyền đến, trong giọng nói mang theo mệt mỏi cùng nghi hoặc: "A lô, xin chào..."
"Mẹ, mẹ. Tứ Tứ nhớ mẹ." Giọng nói vui sướng của Tiểu Thiên Tứ truyền tới, An Nhược Thủy ngẩn người một chút sau đó nghi hoặc trong giọng nói càng đậm hơn: "Tứ Tứ, con đang dùng điện thoại của ai gọi cho mẹ? A di bảo mẫu đâu?"
"Cùng Bạch di di ca hát, mẹ... Tứ Tứ muốn gặp mẹ."
Rất nhanh hình ảnh cuộc gọi video bật lên, trong nháy mắt An Nhược Thủy sửng sốt, tất cả nhóm khán giả hiện trường bao gồm cả đang những người đang quan sát truyền trực tiếp online cũng đều sửng sốt.
Không khí đột nhiên yên tĩnh, chỉ còn lại một mình Tiểu Thiên Tứ hướng về màn ảnh lớn sung sướng ngoắc kêu mẹ.
Như Lẫm một tay đỡ trán, nhỏ giọng thì thầm: "Ngu xuẩn như vậy, tuyệt đối không phải em gái ta."
"Đáng tiếc a, hai ngươi còn chính là chị em ruột." Tiểu Hi cảm thấy thi thoảng chọc bà cụ non này một cái cũng rất thú vị.
"Xin chào mọi người a ~" An Nhược Thủy hướng về phía khán giả ở hiện trường chào hỏi, lại lần nữa đưa đến tiếng thét chói tai không ngừng.
Thiên Tứ đang nhảy nhót giữa sân khấu hy vọng mẹ có thể thấy mình, nhưng mọi tầm mắt của An Nhược Thùy đều tập trung trên người bé con, làm sao mà không thấy được.
"Tứ Tứ, tỷ tỷ đâu? Sao chỉ có một mình ở chỗ này?"
An Nhược Thủy lúc này đang ở đoàn phim nghỉ ngơi, trên người còn mặc trang phục diễn, trên trán lưu một tầng mồ hôi thật mỏng, nhìn nàng có vẻ mệt mỏi cực kỳ.
Vì vậy hai mẹ con này không coi ai ra gì tiếp tục hàn huyên, mà hiện trường kinh ngạc như thế nào tạm thời không đề cập tới, chỉ nhìn một chút tình thế trên mạng liền biết bọn họ làm kinh hãi bao nhiêu người.
Dân mạng 1: Người trước đó nói muốn cùng đi trộm cục bột nhỏ còn ở đó hay không? Chỉ muốn hỏi một chút xem, các ngươi, còn dám đi hay không!
Dân mạng 2: Không dám không dám, nhóc con của Lạc giáo chủ ai dám động? Chỉ hỏi một chút ai dám động?!
Dân mạng 3: Trời nạ, đáng yêu như vậy, ta... ta... mẹ ôi, tại sao lại sinh ta sớm như vậy.
Dân mạng 4: Không dám tưởng tượng, đây lại là bảo bảo của An nữ thần nhà ta, trời ạ, quả thực moe đầy mặt ta rồi.
Dân mạng 5: Không phải nói sinh đôi sao? Có phải vẫn còn một tiểu khả ái khác a.
...
Lạc Huyền Ca ở đoàn phim hoàn công, vừa thu thập hành lý vừa nghe âm nhắc nhở tin tức tích tích tích từ điện thoại truyền tới, nàng phiền não buông xuống y phục mở khóa di động kiểm tra.
Kết quả nhìn đến đủ loại tựa đề phía trên.
#_Chấn kinh, tiểu manh oa của Lạc giáo chủ hiện thân ở concert của Bạch Liễu_#
#_Bàn luận chuyện tiểu khả ái đào hố mẹ như thế nào_# 【video】
#_Manh oa hiện thân ở concert, cha mẹ ruột lại là bọn họ!_#
Lạc Huyền Ca nhìn hình chụp và video của tiểu bảo bảo nhà mình, không nhịn được cong môi cười một tiếng, sau đó đem ảnh gia đình lưu giữ trong điện thoại di động đăng lên weibo.
Giáo chủ Ma giáo Lạc Huyền Ca v: Cuối cùng hoàn công rồi, mau chạy về nhà gặp hai vị tiểu công chúa. 【kèm hình】
Dân mạng 1: A a a, một nhà bốn miệng nhìn thật ấm áp a.
Dân mạng 2: Lạc của ta đẹp nghịch thiên a, quỳ liếm
Dân mạng 3: Hai vị tiểu công chúa sao có thể moe thành như vậy, Lạc của ta đời trước có phải cứu vớt cả một quốc gia?!
Giáo chủ Ma giáo Lạc Huyền Ca trả lời Dân mạng 3: Phải! Đời trước ta cứu cả một quốc gia!
Bởi vì Lạc Huyền Ca đăng ảnh gia đình, người một nhà này rất nhanh leo lên hot search.
Sau khi An Nhược Thủy kết thúc nói chuyện với Thiên Tứ, cũng cùng chuyển phát weibo của Lạc Huyền Ca.
Rất nhanh, số người nghĩ muốn xem concert của Bạch Liễu nghiền ép số người xem tiết mục vô tình công khai tin kết hôn của An Nhược Thủy và Lạc Huyền Ca năm đó.
An Tuấn Phong ngồi ở phòng làm việc, nhìn hai cháu nhỏ đáng yêu, hắn sờ cằm một cái lập tức triệu tập cuộc họp công ty, nghĩ ra tiết mục show thực tế mới.
Nếu mọi người đã thích Lạc Huyền Ca và An Nhược Thủy, còn thích bảo bảo của các nàng như vậy, không bằng tổ chức một show thực tế lớn, minh tinh mang em bé, nhất định có thể một phát liền thành công.
So với tiết mục tạm thời trông nom em bé của người khác trước kia, show thực tế hiện nay là tự dẫn theo con mình, hiệu quả nhất định không giống nhau.
An tổng tựa như đã thấy được chiến tích huy hoàng của tiết mục sắp sửa lập ra này.
Lạc giáo chủ kiểu gì cũng không nghĩ đến, năm đó An Tuấn Phong tạo dựng hoạt động show thực tế lớn đầu tiên, chính là nàng ra thử nghiệm, hiện nay muốn tạo một tiết mục mới, lại lần nữa đem chủ ý đánh lên người nàng.
Rất nhanh An Tuấn Phong liền định ra kế hoạch sơ bộ, hai đứa nhóc trước mắt mới ba tuổi, hắn chờ đến khi sinh nhật bốn tuổi mở tiết mục, cũng coi như đưa quà sinh nhật cho hai đứa.
Vì vậy hắn bắt đầu xem xét trẻ con trong giới từ bốn tuổi đến mười tuổi, sẽ từ từ lựa chọn phát thiệp mời, dĩ nhiên vị Mạnh Tiểu Manh ngày trước lôi con trai hắn đi quay phim khẳng định không thể bỏ qua.
Vừa vặn khuê nữ của nàng bảy tuổi, An Tuấn Phong liền mặt đầy ý cười cho mời.
Còn có hai người Hứa Như và Bạch Liễu, con của các nàng tuổi cũng vừa vặn, có thể cùng đóng gói đưa đi tham gia.
Thậm chí vì để làm ra điểm ấn tượng cho cuộc tụ họp sau mười lăm năm, ngay cả Tiểu Hi hắn cũng không buông tha, để cho Tiểu Hi xuất hiện với thân phận đội trưởng manh oa, dẫn một đám trẻ tham gia tiết mục, đây coi như là mang cả hai người Giang Ý Hàm và Từ Gia đưa lên đề tài tiết mục.
Cuối cùng đã gom đủ tổ bốn người trong tiết mục tuyển chọn năm đó, Lạc Huyền Ca, Mạnh Tiểu Manh, Bạch Liễu, Giang Ý Hàm. Mười lăm năm sau tuy rằng bốn người các nàng mỗi người tự phát triển phần mình, ai đi đường nấy, nhưng mà con cái các nàng lại tụ tập ở cùng một tiết mục, tin tưởng vô cùng đáng xem.
Ngay khi mọi người biết được ý tưởng của An Tuấn Phong, các nàng đều dở khóc dở cười, tuy rằng những năm gần đây mỗi người tự bận việc mình, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, nhưng cũng không giống như đoạn phim quảng cáo của An Tuấn Phong diễn tả, mười lăm năm chỉ thỉnh thoảng tưởng niệm.
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴
Truyện khác cùng thể loại
103 chương
160 chương
200 chương
153 chương
158 chương
31 chương