Dùng xong bữa tối, Lạc Huyền Ca giúp An Tuấn Phong thu dọn rồi mới trở về phòng nghỉ ngơi.
Vừa vào phòng liền thấy An Nhược Thủy nằm ở trên giường chơi tượng gỗ, nàng từ từ đi tới, rất không hiểu hỏi: "Tại sao muốn giúp ta nhận phim mới."
"Hả? Ngươi nói là bộ phim của chị dâu?" An Nhược Thủy liếc thấy sắc mặt Lạc Huyền Ca không quá đúng, nàng khẽ cười: "Bởi vì nhân vật kia rất thích hợp ngươi a, hơn nữa từ lúc ngươi xuất đạo tới nay vẫn luôn tạo hình cổ trang, trên mạng bình chọn mỹ nhân cổ trang đứng đầu chính là ngươi. Càng làm cho một số người thập phần xác định nói ngươi chỉ biết đóng phim cổ trang, đổi phim khác ngươi căn bản không khống chế được, điều này cũng khiến không ít người bắt đầu nghi ngờ ngươi. Cho nên ta định dùng bộ phim này giúp ngươi chuyển hình."
"Ta không phải ở trong phim của Giang đạo đóng con nhà giàu sao? Nhân vật kia cũng là hiện đại." Lạc Huyền Ca tò mò, rõ ràng đã nói muốn cùng An Nhược Thủy nghỉ ngơi, kết quả nàng vừa trở về liền lại nhận phim mới, thật sự rất khổ não.
"Bộ phim kia của chị dâu dự tính quay sau khi sinh cháu, khoảng cách nhóc kia ra đời còn đến sáu bảy tháng, thời gian để ngươi có thể nghỉ ngơi còn rất nhiều. Không cần phiền lòng." An Nhược Thủy từ từ đứng dậy kéo Lạc Huyền Ca quăng đến trên giường, giúp nàng xoa bóp đồng thời mở miệng dỗ dành: "Được rồi, chuyện này ngươi cứ suy nghĩ. Cuối cùng quay hay không ngươi quyết định, hôm nay trước nghỉ ngơi cho khỏe, sáng ngày mai phải đi tới chỗ Giang Ý Hàm mừng sinh nhật Tiểu Hi. Buổi chiều Hứa Như xuất viện, ngươi lấy tư cách bằng hữu đi đón nàng. Buổi tối Cố tiểu thư mời khách, mọi người cùng nhau tụ họp một chút."
Lạc Huyền Ca vốn cho rằng về nhà nghỉ ngơi là chân chính nghỉ ngơi, lại không ngờ chuyện phiền phức cứ nối tiếp nhau, nàng còn chưa bắt đầu nghỉ ngơi đã dự liệu được ngày mai mệt nhọc.
Tuy rằng ở thế giới này tồn tại đã lâu như vậy, nhưng vẫn có chút không thích ứng được cảm giác chuyện lớn chuyện nhỏ tự thân tự lực.
Mấy chuyện đón người cùng chúc mừng sinh nhật này, ở kiếp trước vẫn luôn là các giáo đồ an bài, nàng nhấc tay viết một bức thư chúc mừng đưa đi đã là mang đến vinh dự cho người nọ rồi.
"Sao vẫn cau mày?" An Nhược Thủy thấy nàng mặt mày ủ ê, trong lòng bất an hỏi, chẳng lẽ vẫn đang buồn bực mình giúp nàng nhận phim sao?
Lạc Huyền Ca lắc đầu: "Ta đều nghe ngươi, bộ phim kia ta nhận. Bất quá Giang Ý Hàm nói đài truyền hình bọn họ có một vị tiền bối tương đối đức cao vọng trọng bị vào cục cảnh sát, đài truyền hình trước mắt gặp chút khó khăn, muốn hỏi xem có thể mời ta tới trình diễn hữu nghị một lần hay không."
"Lúc nào?" An Nhược Thủy cũng biết chuyện vị MC lâu năm kia bị bắt, chẳng qua là bê bối trước kia che giấu rất tốt trong nháy mắt ùn ùn công khai mà thôi, người trong giới đều có thể nhìn ra đây là chọc tới đại nhân vật nào đó bị trả thù.
Lạc Huyền Ca lấy điện thoại ra tra thời gian.
"Nàng nói lần này vẫn như cũ áp dụng phương thức truyền trực tiếp, còn mời được Mục Lăng tới trợ giúp, thời gian định vào thứ ba tuần sau. Khả năng phải mất cả ngày, hỏi ta có thể dành chút thời gian qua hay không."
An Nhược Thủy gật đầu: "Đi đi, thuận tiện quảng cáo phim mới một chút."
Lạc Huyền Ca liền trả lời Giang Ý Hàm, thời điểm Giang Ý Hàm nhận được tin còn cảm khái một trận, nàng bảo Từ Gia giúp đỡ thu thập MC muốn hại nàng, không ngờ Từ Gia động tác quá lớn uy hiếp đến cả đài truyền hình. Kết quả hiện tại còn cần nàng tìm bằng hữu khắp nơi tới giúp đỡ cứu tràng, thật không biết là phúc hay họa.
Về sau có vấn đề, bản thân vẫn là thử tự mình giải quyết thôi, cho Từ Gia tới quả thực động tĩnh quá lớn, miếu nhỏ này không chịu nổi uy áp của nàng.
Không chỉ hẹn Lạc Huyền Ca, nàng còn hẹn Mạnh Tiểu Manh và Bạch Liễu, nhưng mà Bạch Liễu bày tỏ muốn mang Hứa Như về nhà gặp cha mẹ, đúng lúc thứ ba tuần sau rời khỏi.
Tình huống Mạnh Tiểu Manh thì không biết, sáng sớm gửi tin nhắn, đến buổi tối còn chưa trả lời, có thể là bận điên rồi không thấy, hoặc là chơi điên rồi không thấy.
...
Ngày hôm sau, dưới sự khuyên giải của Hứa Tụ, Lý Điềm bày tỏ muốn trở về.
Cho nên, không có trợ lý cùng người đại diện bên cạnh, Lạc Huyền Ca và An Nhược Thủy coi như thật sự được nghỉ ngơi.
Lạc Huyền Ca dậy sớm luyện công với cọc gỗ tạ đá ở trong sân, nhưng nàng cũng chỉ luyện tập một ít kiến thức cơ bản cường thân kiện thể, gần đây khinh công sử dụng ít đi, công phu cũng từ từ giấu bớt, mỗi lần quay phim cần động võ, nàng còn phong tỏa cả nội lực.
Mấy tháng liên tục như vậy, nàng cảm thấy toàn thân đều không thoải mái.
An Nhược Thủy tỉnh dậy không thấy Lạc Huyền Ca ở bên cạnh, trong lòng nho nhỏ mất mát một hồi, sau đó nhanh chóng rửa mặt xuống lầu, nghe được trong viện động tĩnh ồn ào, nàng vội chạy chầm chậm qua kiểm tra.
Chỉ thấy Lạc Huyền Ca một tay nắm quyền thật chặt, đánh vào tạ đá, ngay sau đó tạ đá liền vỡ vụn.
An Nhược Thủy biết nàng nội lực mạnh mẽ võ công cao siêu, nhưng khi nhìn thấy tay của một người đập vào tạ đá, còn đem tạ đá đập bể.
Nội tâm nàng làm thế nào cũng không bình tĩnh được.
Vội vàng tiến lên cầm tay Lạc Huyền Ca, muốn mắng nàng một chút nhưng lại nhớ đến thân phận tên này, cả người võ công tuyệt thế đều không có chỗ dùng, chắc hẳn trong lòng cũng không dễ chịu.
"Đau không?"
Nghe phu nhân ngữ khí nhẹ nhàng, Lạc Huyền Ca khẽ lắc đầu, khi còn bé luyện công bị thương a nương cũng từng hỏi nàng như vậy, lần đó nàng thật sự rất đau, vì vậy liền nói thật ra.
Tối hôm đó a cha phạt nàng đứng tấn cả buổi tối, a cha nói một khi bị thương, nàng chỉ là đau trên người, nhưng người quan tâm nàng lại đau ở trong lòng.
Muốn bảo vệ bản thân, muốn bảo vệ người mình muốn bảo vệ, thì chỉ có cách bản thân phải trở nên mạnh mẽ lên.
"Ta không đau. Đại ca cùng chị dâu đi bệnh viện, bữa sáng ta làm." Lạc Huyền Ca dắt tay An Nhược Thủy, hai người sóng vai trở về.
Hôm nay mới thứ năm, lúc trước nếu có thời gian nghỉ ngơi, An Nhược Thủy tất nhiên sẽ một mình làm tổ trong nhà, nghiên cứu kịch bản, nhưng bây giờ có Lạc Huyền Ca ở cùng nàng, nàng ngược lại không ở nhà nổi, luôn nghĩ muốn cùng Tiểu Lạc đi ra ngoài một chút, ngắm nhìn thế giới xinh đẹp này.
Chỉ tiếc đã đồng ý với Giang Ý Hàm thứ ba tuần sau tham gia quay tiết mục, nếu không các nàng liền có thể đi nước ngoài chơi một đoạn thời gian rồi trở lại, không cần ở trong nước che che giấu giấu như vậy, loại cảm giác tình ngầm này quả thực rất tệ hại.
Bất quá còn không chờ An Nhược Thủy than thở, nàng liền ngẩn người một chút rồi bật cười, đúng là quên mất thân phận bây giờ của Lạc Huyền Ca.
Đại đệ tử nội môn Cổ Võ, vị siêu nhân duy nhất có thể bay trong hiện thế, với hai vòng sáng này đè trên đầu, sợ là có ra nước ngoài nàng cũng không thể thoải mái tùy tâm dạo phố du ngoạn.
Hai người ngụy trang kỹ lưỡng liền bắt đầu ra phố, Lạc Huyền Ca không biết tại sao An Nhược Thủy cố chấp đi dạo phố, rõ ràng nằm ở nhà xem ti vi càng thú vị hơn.
"Hôm nay thật là nhiều người."
"Ừ..." Lạc Huyền Ca qua loa lấy lệ đáp một tiếng, sau đó nhỏ giọng thì thầm: "Không chỉ nhiều người, còn rất nóng."
Nhưng không ngờ An Nhược Thủy có nội lực nghe lời nàng nói rõ mồn một, An Nhược Thủy đột nhiên giơ tay lên vặn lỗ tai Lạc Huyền Ca, uy hiếp hỏi: "Ngươi đây là không muốn bồi ta ra ngoài chứ gì?"
"Không, dĩ nhiên không phải. Ta nói là thời tiết hơi nóng, chắc ngươi khát nước rồi, ta đi giúp ngươi mua chút đồ uống."
Chờ Lạc Huyền Ca trở lại, An Nhược Thủy bỗng nhiên nảy ý tưởng, đề nghị: "Chúng ta ngồi xe buýt đi. Ta còn chưa ngồi lần nào, hồi trước một mình không dám đi, mang một đám hộ vệ cũng không tiện đi."
"..." Lạc Huyền Ca cũng chưa từng ngồi, chỉ ngây ngốc theo An Nhược Thủy.
Trên xe buýt, An Nhược Thủy nhìn các hành khách cúi đầu chơi điện thoại di động, nàng dùng mọi cách đanh đá dựa vào trong lòng Lạc Huyền Ca, sớm biết nhàm chán như vậy nàng đã không lên đây.
Một chút cũng không có mỹ cảm như trong phim, không có tình tiết lãng mạn thú vị được sắp đặt, cũng không có nữ nhân dựa cửa sổ rơi lệ thất tình, càng không có cảnh tượng người già trẻ con tranh đoạt chỗ ngồi xuất hiện.
Lạc Huyền Ca ngược lại cảm thấy mới lạ cực kỳ, hết nhìn đông tới nhìn tây, sau đó giống như cảm giác được cái gì, nàng ở bên tai An Nhược Thủy nhỏ giọng nói: "Vừa rồi có người chụp trộm chúng ta."
"Hả?" An Nhược Thủy đầu tiên cho rằng mình và Lạc Huyền Ca bị phát hiện, bất quá cẩn thận nghĩ thì cảm thấy không thể nào, dù sao vẫn có chút lòng tin đối với ngụy trang của bản thân.
Nguyên nhân bị chụp lén có thể là bởi vì hai người đều bọc quá kín đáo, người đi đường chú ý một chút tới giới giải trí khả năng sẽ đoán là minh tinh nào đó đi ra làm tiết mục.
Xe dừng lại, An Nhược Thủy cùng Lạc Huyền Ca xuống xe, Lạc Huyền Ca lần nữa nhỏ giọng nói: "Lại bị chụp lén."
Đi đường mấy phút, ngữ khí Lạc Huyền Ca không quá thân thiện: "Có người theo kịp."
"Suỵt, bình tĩnh. Cho dù bị phát hiện cũng không sao, cùng lắm chúng ta công khai, hôm nay cứ chơi việc của mình đi."
An Nhược Thủy cảm thấy chuyện công khai này có thể đưa lên lịch trình, cho nên có chó săn đuổi theo cũng không sợ, dẫu sao các nàng đều đã lĩnh giấy hồng, thời gian nghỉ phép đi ra vui đùa một chút cũng hợp tình hợp lý.
Đến lúc hai người này chơi đủ, dự định về nhà, hết thảy hình chụp video ở bên ngoài hôm nay đều đã bị phân phát lên mạng.
【Chủ topic】 Nhất thương lam nhan: Hôm nay ngồi xe vô tình gặp được hai vị nữ nhân vũ trang đầy đủ, động tác nhìn thập phần thân mật, suy đoán có thể là hai vị nữ minh tinh nào đó của giới giải trí.
Lầu một: Nữ minh tinh trong giới? Được, đã nhận! Đầu tiên chúng ta loại bỏ An Nhược Thủy, nữ thần không thể nào lên xe buýt thể nghiệm cuộc sống.
Lầu hai: Tiếp tục loại bỏ Lạc giáo chủ chúng ta, Giáo chủ đi đường bằng cách bay, ngồi xe là không thể nào.
Lầu ba: Hai nữ? Rất tốt, có thể loại bỏ bà xã ta Hứa Như. Nàng từ trước đến nay không cùng nữ nhân chơi thân mật.
Lầu bốn: Nhìn vóc người này, có thể loại bỏ ngốc manh nhà ta.
Lầu năm: Sao ta nhìn thấy giống như là An Nhược Thủy và Lạc Huyền Ca, tuy không thấy được mặt, nhưng mà vóc người này không khỏi quá giống rồi.
Lầu sáu: Không thể nào! Nữ thần của ta tuyệt đối sẽ không cùng Lạc Huyền Ca thân mật với nhau, hiện thân trên xe buýt.
Lầu bảy: Có phải là tiết mục gì hay không? Ta cũng cảm thấy đây chính là An Nhược Thủy và Lạc Huyền Ca, có phải là quảng cáo cho phim mới?
...
Trên diễn đàn ồn ào đến sục sôi ngất trời, hai vị vai chính đã ở nhà tắm một cái rồi ngủ.
Nhưng mà chuyện này lại không kết thúc vào lúc đó, ngược lại diễn biến trên mạng càng lúc càng mãnh liệt, những tấm hình và video hai người có mặt chung lần lượt bị dân mạng đào ra.
Thậm chí còn có người tra được Lạc Huyền Ca ban đầu ở đoàn phim làm kẻ chạy cờ, An Nhược Thủy đưa cơm cho nàng, cách đã một năm, lật tìm được những chuyện kia lên đúng là có một phen tư vị.
Từ lần tranh tài truyền trực tiếp của Lạc Huyền Ca, cho đến An Nhược Thủy khoe lễ vật sinh nhật, ngay sau đó là hai người đồng thời tham gia show thực tế, tiếp tục là Lạc Huyền Ca đi quay trong núi sâu, đóng một vai khách mời trong phim của Giang đạo, cuối cùng kết thúc chính là tấm hình hôm nay hai người ở trên xe dựa vào nhau.
Tựa hồ quá trình hai người này quen nhau hiểu nhau yêu nhau đều bị dân mạng đào bới hết một lượt.
Mà hôm nay, rốt cuộc cũng đến ngày Lạc Huyền Ca đi đến đài truyền hình của Giang Ý Hàm, chuẩn bị tham gia show mới của bọn họ. Nghe nói trong đó còn có một tiết mục hỏi nhanh đáp nhanh, trước khi đến An Nhược Thủy giúp nàng luyện tập rất nhiều lần, chỉ cần MC không đào hố ngay hiện trường để nàng nhảy, đại khái sẽ không xảy ra ngoài ý muốn.
An Nhược Thủy cũng dặn nàng, một khi bị MC đào hố, nàng chỉ cần nói thật là được.
----------
Tác giả có lời muốn nói:
Mục Lăng: Lần này MC là ta, cảm ơn ~
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴
Truyện khác cùng thể loại
103 chương
160 chương
200 chương
153 chương
158 chương
31 chương