Ly Hôn Công Lược Chỉ Nam
Chương 47
Editor: Vũ Kỳ
____________
Có một nhóm riêng chuyên phản đối việc đạo văn và gian lận, bọn họ tận lực vì nhóm tác giả mà xây dựng một sân chơi lành mạnh, một khi phát hiện có người đạo văn hay gian lận chung tay quyết tâm trừng trị.
Hạng 4 của danh sách truyện vip mới ngay từ lúc vừa lọt top đã bị bọn họ theo dõi, độ tăng trưởng của truyện mới phát triển rất mạnh mẽ. Trước khi vào chương vip, điểm ban đầu và điểm được đánh giá luôn được duy trì ở mức 1:1, có người tính một chút tích phân cô đã thu được sau khi đứng vị trí thứ 4, lại đổi số tích phân sang số lượt click vào, phát hiện lượt click vào những chương sau khi đặt vip ấy vậy mà còn cao hơn cả những chương miễn phí trước kia.
Tốc độ phát triển này chỉ có thể là gian lận, nếu không làm gì có người mới nào có thể có năng lực này chứ?
Cho nên mọi người đều tập trung nhìn chằm chằm vào nó.
Bộ phận xoát phụ phân này làm việc rất năng suất, số lượt click vào cao, lượt cất chứa cao, lượt bình luận cũng rất cao, dựa vào số liệu rất khó nhìn ra là gian lận. Tuy nhiên xu hướng tăng trưởng lại không hợp lý. Hơn nữa, không chỉ có mấy người xoát phụ phân phát hiện ra chỗ không hợp lý này, mọi người từ khắp các cấp bậc cũng đã lết vào diễn đàn hít drama.
Vì thế đã bắt đầu vòng đầu tiên của cuộc đồ sát.
Lúc đó Tạ Manh đang ngủ, trận đồ sát trên mạng diễn ra rất dữ dội, nhưng mà ai thèm quan tâm chứ?
Mọi người đồ sát suốt cả ngày trời, nhưng tác giả vẫn trốn trong mai rùa không chịu ra như cũ.
Điều này càng khiến cho người ta tin rằng quyển sách này chắc chắn là gian lận. Nếu không sao có thể để đến lúc này rồi mà còn không chịu ra làm rõ chứ?
Có suy nghĩ như vậy, mọi người càng cảm thấy sảng khoái, đồ sát, đồ sát, lại tiếp tục đồ sát đến hơn 9 giờ tối. Rốt cuộc tác giả cũng chịu đăng một bài giải thích mang tính công kích 10 phần, như thể đang nói: Tôi gian lận đó, nhưng các người vẫn không bắt được điểm yếu của tôi, cảm thấy thế nào?
Lời khiêu khích này khiến cho mấy người vốn đã sôi máu gà càng giống như uống thuốc kích thích mà điên cuồng tiến hành một trận đồ sát mới.
Nhưng thật ra cũng không có quá nhiều người đọc biết đến sự xuất hiện của xoát phụ phân. Phần lớn người đọc đều chỉ đơn giản là tìm một bộ truyện để đọc, nếu thấy hay sẽ viết một bình luận khen, nếu thấy tệ sẽ liền rời khỏi. Những thứ như xoát phân này, cùng lắm cũng chỉ ảnh hưởng đến cảm nhận của một ít người đọc, khiến họ quyết định không xem quyển sách này mà thôi.
Thậm chí còn có những người đọc chỉ cần cảm thấy nội dung truyện hay là được, mặc kệ truyện có dính phốt gì thì vẫn tiếp tục ủng hộ.
Cho nên mới nói không phải độc giả nào cũng tham gia vào trận đồ sát truyện gian lận quy mô lớn như vậy. Cũng có một vài fan đã từng xem qua nhịn không được nói giúp vài câu.
Nhưng những người nói giúp rất nhanh sẽ bị tế lên đầu, bình luận trả lời bên dưới sẽ ồ ạt kêu to thuỷ quân¹, không thì cũng nhanh chóng bị nói là đồng lõa.
Cứ giằng co như vậy khiến cho những fan già kiệt sức, cũng lười cãi nhau đến cùng với những người này, đọc xong là rời đi.
Mấy người đi đồ sát cảm thấy đã giành được chiến thắng, lại tiếp tục tiến hành tế Tạ Manh. Phần lớn số liệu của những người bị đồ sát vốn đang tăng sẽ trở nên chậm dần, nhưng với bộ truyện của Tạ Manh lại càng ngày càng tăng lên.
Chính điều đó đã khiến cho những người xoát phụ phân càng có cảm giác đây là Tạ Manh khiêu khích bọn họ.
Diễn đàn tích cực kêu gọi mọi người cùng nhau chống đối vị tác giả không biết xấu hổ này, tìm người khắp nơi để xin trứng gà, muốn ném đến khi tích phân trở thành số âm.
Ném trứng gà lại không có giới hạn, chỉ cần trong tay có đủ trứng gà, muốn ném liên tục bao nhiêu tùy thích. Cho nên dù lượng truy cập truyện rất cao, số người cất chứa rất nhiều, lượt bình luận cũng rất nhiều, nhưng tích phân lại cứ từ từ tuột xuống. May mà số liệu lúc sáng tăng quá nhanh, những người này cho dù có nỗ lực cả ngày cũng không thể trừ hết điểm được
Cho nên mọi người quyết định nghỉ ngơi một đêm, để dành ngày hôm sau tiếp tục ném. Không có điểm từ danh sách truyện vip mới cộng vào, ném đến âm điểm là chuyện sớm muộn sẽ xảy ra.
Ngày hôm sau, mọi người lại tiếp tục lên diễn đàn kêu gọi. Bởi vì trứng của mình đều đã bị ném đi hết, vậy nên phải kêu gọi những người qua đường không tham dự đóng góp trứng gà.
Dù sao hành động gian lận cũng là một việc làm khiến cho người ta mất thiện cảm, cho nên lại thêm không ít người tham gia.
Trong diễn đàn có một tài khoản nữ tên là Tinh Quang (sao sáng) luôn nhìn chằm chằm truyện của Tạ Manh xem khi nào thì sẽ âm điểm. Mắt thấy cách số âm càng ngày càng gần, cô vui vẻ đi chia sẻ tin này với mọi người trên diễn đàn.
“Ném thêm nữa đi, tích phân sắp âm rồi, cố lên cả nhà iu!!!!”
Nói xong, Tinh Quang nhanh tay nhảy vào trang chủ nhìn xem, hôm nay có không ít người tham gia vào, hiện tại chắc hẳn chỉ còn không đến 100.000 tích phân nhỉ?
Tinh Quang đắc ý mà cầm chai coca bên cạnh uống một ngụm, sau đó đột nhiên phát hiện ra ở khu bình luận xuất hiện 1 bông hoa.
“…” Tinh Quang sửng sốt, nhìn kỹ một chút, tên của tài khoản này là “Thỏ Nhỏ Nhà Ta Lợi Hại Nhất”.
Vừa thấy liền biết đây chính là thuỷ quân!
Tinh Quang sôi máu, trở về diễn đàn nói: “ĐM, tôi đã từng thấy qua người không biết xấu hổ, nhưng chưa bao giờ thấy được người không biết xấu hổ đến mức này. Hai ngày nay đều không có ai tặng hoa cho quyển truyện này, hôm nay ở khu bình luận lại có một người tặng. Mấu chốt là dám đặt tên —— Thỏ Nhỏ Nhà Ta Lợi Hại Nhất.”
“Thuỷ quân à?”
Cũng suy nghĩ giống như Tinh Quang, phản ứng đầu tiên của mọi người đều cho rằng đây là Thỏ Nhỏ thuê thủy quân. Cho dù có là fan cứng cũng rất ít ai lấy tên của tác giả đặt thành tên mình như vậy. Lại cũng không phải đại thần hay minh tinh gì, chỉ vào đọc rồi thôi, ai rảnh đâu mà lấy tên của một tiểu trong suốt để vào tên của mình?
Thuỷ quân không chạy.
Nhưng bởi vì chuyện này như một trò đùa nên mọi người đều chạy tới vây xem.
Tới là thấy, hay lắm! Không chỉ tặng một bông hoa, hiện tại đã tặng tới mấy trăm bông, nháy mắt đã đem những bình luận xấu nhấn chìm.
Tặng hoa và ném trứng gà không giống nhau, Tấn Giang đối với việc ném trứng gà có yêu cầu không được nhập dưới 10 ký tự, sau đó phải tự chọn điểm âm bằng cách thủ công (không auto được á), cuối cùng còn phải click chọn trứng gà. Toàn bộ quá trình phản tốn một chút thời gian. Còn chưa tính sau mỗi lần ném, giao diện sẽ tự động đóng lại, nếu muốn thêm nữa thì phải click mở ra, sau đó lặp lại những thao tác như trên, cũng không thể sao chép bình luận.
Việc này cũng là để đề phòng một vài người đọc không cẩn thận đánh giá âm, hoặc là có hành vi cố ý spam.
Dưới tình huống thao tác phiền toái sẽ hạn chế được những tình trạng này phát sinh.
Bởi vì, bản thân việc đánh giá âm điểm là quyền lợi cho một vài người đọc có oán hận to lớn với tác phẩm có chỗ để phát tiết, như vậy phần lớn người đọc sẽ có thể đánh giá tệ đồng thời để lại một đoạn cảm nghĩ trong lòng. Nhưng đồng dạng, những người đọc như vậy sau khi mắng xong sẽ liền rời khỏi bộ truyện này, cơ bản cũng sẽ không muốn chọn click vào bộ truyện này thêm một lần nào nữa.
Lúc mới mở tính năng này, mọi người đều không ngừng chấm điểm âm, đa phần đều là cố ý. Thậm chí còn có một vài tác giả dùng cách thức này mà hạ thấp tích phân của những tác giả xếp hạng cùng kỳ khác.
Vì phòng ngừa kẻ hở này, việc đánh giá âm điểm trở lên hạn chế. Bởi vậy, muốn ác ý đánh giá một bộ truyện, trừ phi là đại bộ phận độc giả cùng tham gia vào. Nếu không chỉ với một tài khoản cá nhân thì cơ bản sẽ không có ảnh hưởng gì lớn.
Nhưng tặng hoa lại không giống như vậy, đó là đập tiền cho Tấn Giang đó nha! Thao tác mà rườm rà quá, lỡ người ta ngại phiền toái nên không thèm nạp thì sao?
Có suy nghĩ như vậy, Tấn Giang cực kỳ cực đoan mà tạo ra thao tác đưa hoa vô cùng đơn giản. Đưa bạn đến giao diện tặng quà, trong này từ hoa tươi, bó hoa, bạc, vàng đến cuối cùng là kim cương đều đại diện cho các mức giá khác nhau. Mỗi khi tặng một món quà gì đó, bạn sẽ lập tức có thể tự động tặng 2 điểm dưới khu bình luận và để lại một câu động viên tác giả.
Mà những việc đó đều sẽ do hệ thống tự động hoàn thành, người đưa tiền chỉ cần dùng chuột click nhẹ vào quà tặng là được, những việc khác đều không cần quan tâm. Thậm chí sau khi tặng xong, giao diện cũng sẽ không đóng lại, nói cách khác, chỉ cần bạn không ngừng click chọn quà tặng, hệ thống sẽ không ngừng tự động tặng.
Bởi vì thao tác vô cùng đơn giản nên trước kia đã có người không cẩn thận tặng quá nhiều tiền.
Quà tặng khác nhau, đại diện cho những mức giá khác nhau, hoa tươi 1 tệ, bó hoa 10 tệ, bạc 50 tệ, vàng 100 tệ, kim cương 1.000 tệ. Nhưng cho dù bạn tặng bất cứ quà gì thì các bạn cũng chỉ được để lại ý kiến và tích phân giống nhau ở phần bình luận.
Nếu muốn gian lận mua điểm mà nói, tặng hoa chính là có lợi nhất.
Sau khi nghe xong Hoàng Hải Mỵ giải thích, Nguyên Tự vẫy tay bảo cô ra ngoài, cũng phân phó nói: “Cuộc họp hôm nay hoãn lại đến buổi chiều.”
Hoàng Hải Mỵ mỉm cười gật đầu, quân vương ba ngày không thượng triều quả nhiên không phải lời nói đùa.
Mà phía bên kia, trong khu bình luận của Tạ Manh có một người không ngừng tặng hoa tươi.
Loại này hành vi hoàn toàn kích thích khả năng chiến đấu của mấy người Tinh Quang.
“Chết tiệt, lại bắt đầu mua điểm, lại còn quang minh chính đại mà mua. Mọi người mau xông lên!”
Vậy nên bắt đầu từ 10 giờ sáng, hai bên hoa tươi và trứng gà đã đấu đá tạo thành một trận chiến có thể nói là vô cùng xuất sắc.
Trước 12 giờ, lượng hoa tươi cơ bản chỉ duy trì ở mức khoảng 15.000 hoa/1 tiếng đồng hồ, hiện tại đã tăng lên thành 30.000 hoa. Nhóm người Tinh quang cắn lưỡi, má ơi, có tiền như vậy, sao mà không đi làm cái gì có ích hơn hả?
Có người trong nhóm liền nói: “Đập vào 30.000 tệ có thể lấy lại được 1 nửa mà! Sau đó dựa vào điểm sẽ được nhiều người cất chứa, tệ lắm cũng hơn 10.000, nên sẽ kiếm lại được nhanh thôi.”
Đám người Tinh Quang gật đầu đồng ý, lại đi đến diễn đàn kêu gọi hỗ trợ, nghe nói hoa và trứng gà đang chiến nhau, càng có nhiều người tham gia hơn.
Sau 1 giờ chiều, đột nhiên xuất hiện thêm 1 người tặng hoa. Điểm bắt đầu tăng mạnh, cuộc chiến đi vào đoạn gay cấn.
Trứng gà không thể mua, chỉ có thể điểm danh nhận được, suy cho cùng cũng là có số lượng có hạn. Trứng gà càng ngày càng ít, hoa tươi lại không hề bị giới hạn.
Hơn 6 giờ tối, Tinh Quang và những người khác rốt cuộc phát hiện có chỗ không đúng, tính đến thời điểm hiện tại, đổi hoa thành tiền thì cũng đã tốn hơn 20 mấy vạn. Cho dù có lấy lại được một nửa, vậy thì cũng đã đập vào đây hơn 10 vạn rồi đó! (20 vạn ~66 triệu)
Ai cmn tiền còn chưa kiếm được lại cứ như vậy đập thêm vào? Lại nói, nếu như cô ấy có tiền như vậy, vậy còn gian lận để làm gì?
Đang lúc mọi người cảm thấy khiếp sợ, lại phát hiện tác giả cập nhật chương mới…
Cô ấy cập nhật chương mới…
Cô ấy vậy mà thật sự cập nhật chương mới???
Tinh Quang hoàn toàn bị chuyện này dọa sợ, đã đăng một bài hỏi 【Có ai còn chưa kiếm được tiền mà lại bỏ 20 vạn ra mua điểm không?】
Bình luận bên dưới đều là:【Người cô nói đầu óc bị hỏng rồi sao?】
Những người này hiển nhiên không phải là người biết đến trận chiến hoa với trứng gà hôm nay, còn những người biết trận đại chiến thì cũng chỉ có thể ấp úng đáp lại một câu 【Cứ như cho không tiền vậy đó, sao không làm gì có nghĩa hơn mà lại đi cống tiền cho Tấn Giang? Chắc cô ta đang chê bản thân mình nhiều tiền?】
Sau 6 giờ, rốt cuộc không còn ai ném trứng gà nữa.
Còn có những người ném trứng gà bị khí thế của hoa tươi dọa sợ, mặt khác sớm đã không thèm để ý chân tướng mà chỉ nghĩ cách thắng được người tặng hoa nên cũng đã đem trứng gà ném hết hết. Cắn khăn tay nhỏ, trong lòng không cam tâm mà nghĩ: chẳng qua là trứng gà của tôi quá ít thôi đấy nhá, nếu không, bà đây còn có thể đấu thêm 300 hiệp nữa.
Sau đó, những người này quan sát thấy rằng sau 6 giờ, tình trạng tặng hoa tuy rằng đã giảm, nhưng vậy mà vẫn duy trì tốc độ 10.000 hoa/giờ kéo dài đến tận 9 giờ tối.
Diễn đàn sớm đã không còn ai quan tâm quyển sách này có gian lận hay không nữa, hiện tại tất cả mọi người chỉ quan tâm là người kia muốn tặng hoa đến khi nào mới chịu dừng?
Thông báo tặng hoa cứ từng cái, từng cái hiện lên, số liệu cũng bắt đầu đi lên với tốc độ tăng trưởng nhanh hơn.
Mãi đến giờ phút này, mọi người mới phát hiện lượng hoa tươi đã kéo vị tiểu thư này lên hạng nhất của bảng xếp hạng quà tặng. Cũng là bảng xếp hạng duy nhất có thể dùng tiền mua được trên Tấn Giang. Nhưng cũng bởi vì giá cả quá mức đắt đỏ, trừ khi tin tưởng tuyệt đối vào truyện của mình, hoặc là số liệu phải thật sự rất tuyệt. Nếu không, sẽ không có ai dám đập tiền vào để được xếp hạng cao.
Bảng xếp hạng này cũng nằm ngay trang chủ, lượng người xem chỉ kém một tí so với bảng xếp hạng vàng (Kim Bảng) và bảng xếp hạng tác giả có nhiều tác phẩm xuất sắc nhất.
20 vạn đập vào hôm nay, đủ để cô có thể đứng trong bảng xếp hạng quà tặng gần 10 ngày. Trừ khi có người khác đập vào nhiều hơn may ra mới có thể hạ bệ được cô, nhưng còn phải cần đến 10 người như vậy mới đá đít được tên cô ra khỏi bảng xếp hạng. Mà cái này thì có khả thi không?
Vì thế, mọi người đều trơ mắt nhìn số liệu của cô không ngừng tăng lên, rốt cuộc cũng cam chịu chịu thua dưới tay kẻ có tiền có thế này.
Mà trận chiến hoa tươi với trứng gà trên Tấn Giang ngày hôm nay cũng đã được lưu danh trong sử sách.
Tạ Manh không có ý định đi xem truyện của mình bị đồ sát, cho nên cô cố ý chờ đúng 6 giờ hôm đó đăng nhập vào cập nhật chương mới, sau đó liền lập tức rời đi.
Cô cười đắc ý, mấy chuyện bạo lực mạng thế này, nếu mình không thèm quan tâm nó, vậy thì sẽ không sao cả. Miễn là nó không ảnh hưởng đến cuộc sống bên ngoài, sau khi thoát khỏi cái gọi là internet đó, tự nhiên sẽ không còn chú ý đến nó nữa.
Cho nên, đợi đến khi cô đăng nhập vào trang web một lần nữa vào lúc 9 giờ, hoa cũng đã ngừng tăng, nhìn thấy tiền trong tài khoản của mình, cô kêu lên một tiếng: Hôm nay kiếm được gần 70 vạn!
Hôm nay nhiều lắm cũng chỉ có thể kiếm được hơn 13 vạn thôi chứ?
Vẻ mặt Tạ Manh hoang mang mở diễn đàn ra xem, sau đó nhìn toàn bộ những chuyện đã xảy ra hôm nay, trong lòng cô đột nhiên cảm thấy có chút ấm áp. Giữa lúc bạn đang tuyệt vọng nhất, bỗng dưng có một người đứng trước mặt bạn, thay bạn chống đỡ cả thế giới… đây là điều mà bất cứ ai cũng sẽ mong muốn. Nhưng hành động của Nguyên Tự vẫn làm cho cô cảm thấy cạn cmn lời.
Đang định ra cửa hít thở không khí, đúng lúc nhìn thấy Nguyên Tự vừa lướt điện thoại vừa ra khỏi phòng.
Tạ Manh lập tức dùng một loại ánh mắt ngây ngốc nhìn anh hỏi: “Anh đang làm gì thế?”
Nguyên Tự sửng sốt, nhanh tay cất di động vào, sau đó dùng vẻ mặt đứng đắn nói: “Anh đang xem livestream.”
“Anh sẽ không bỏ ra mấy chục vạn tặng quà cho người ta đấy chứ?” Tạ Manh mang theo ý châm chọc hỏi.
Nguyên Tự lập tức cười hai tiếng nói: “Em nhìn anh có giống người ngu ngốc như vậy không?”
Tạ Manh: “… cũng có một chút.”
Nguyên Tự: “…”
__________
Chú thích:
(1) thủy quân: “Thủy quân” trong cbiz có thể hiểu là một nhóm người (thường là người thất nghiệp, nội trợ, học sinh sinh viên muốn kiếm thêm thu nhập) được một tổ chức hay các nhân nào đó trả tiền để định hướng truyền thông theo ý mình (có thể là nâng/dìm, phát tán thông tin…).
___________
Tác giả có lời muốn nói: bên trên có nhiều chỗ là tự tôi đặt ra đó, ví dụ như nhóm phản đối đạo văn, nói thật thì tôi cũng không biết có thật hay không nữa. (Edit: cho nên mới nói, tác giả rất thích hố người 🙂)
____________
Đừng quên vote để ủng hộ bọn mình nhé~~
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
17 chương
31 chương
1521 chương
18 chương
78 chương
57 chương
3 chương