Lvss chi giá y

Chương 61 : Tranh đoạt thủ lĩnh

CHƯƠNG 61: TRANH ĐOẠT THỦ LĨNH Regulus ngồi ở giữa một đám năm thứ năm, vẻ mặt phức tạp nhìn Severus. Hôm nay Sirius hỏi mượn cậu rất nhiều tài liệu về Muggle và lịch sử Nghệ thuật Hắc ám, này nói rõ Sirius bắt đầu nhìn thẳng vào tất cả những thứ anh ấy có thành kiến, ngày hôm qua cậu có lẽ nhìn không ra, hiện tại cũng đã biết, những lời nói kia của Severus là cố ý nói cho Sirius nghe. Cũng không biết Severus có biết tâm tư của Sirius hay không, cậu cơ bản đã xác định được Sirius là thật sự thích Severus. Buổi sáng hôm nay cậu đã viết thư nói cho Narcissa, không biết Narcissa sẽ có phản ứng gì, theo lý mà nói nếu Sirius thật sự có thể ở cùng một chỗ với Severus thì thật đúng là việc tốt, thậm chí Sirius có thể vì Severus mà thay đổi thái độ, vậy thì càng tốt. Cậu thật sự là bỡ ngỡ với việc trở thành gia chủ của Black, nếu anh trai trở về, vậy cậu có thể thoải mái, thực ra cha mẹ cũng nghĩ như vậy đi, nếu không vì sao trước khi mình đến trường lại ngàn dặn vạn dò mình nhất định phải thuyết phục được Sirius chứ. Tuy rằng cậu rất đau lòng vì sự không tin tưởng cậu của người nhà, nhưng cậu cũng tự mình hiểu được, với tính cách của cậu vốn không thích hợp giao tiếp với những Slytherin lợi hại này. Severus nghi hoặc liếc nhìn Regulus một cái, lại quay đầu đi nói chuyện với Avery. Mặc kệ Regulus vì sao lại dùng ánh mắt kỳ lạ như vậy nhìn y, chỉ cần không có ác ý, y cũng không cần để ý. Bảy giờ, cửa chính phòng sinh hoạt chung của Slytherin bật mở, Voldemort cùng chủ nhiệm của nhà rắn một trước một sau đi vào, toàn bộ rắn nhỏ đều đứng dậy hành lễ. Severus nhíu mi nhìn người đàn ông thoạt nhìn vô cùng ung dung cao quý trước mắt, nghĩ đến vừa rồi còn cực kỳ hưng phấn nói muốn đem ô tô, TV, máy chiếu hình cùng với máy tính mới xuất hiện của Muggle cải tạo thành đồ dùng của thế giới phép thuật, nhìn như vậy, hoàn toàn không còn là máu trong vinh quang. Thật không biết những người thừa kế của các gia tộc tôn vinh máu trong này, khi biết hậu duệ Slytherin cao quý, vĩ đại của bọn họ, lại muốn tiến cử những thứ của Muggle mà bọn họ khinh thường vào thế giới phép thuật, liệu có phải chịu đả kích hay không. Cho dù biết Muggle tồn tại uy hiếp, đám máu trong này cũng sẽ không dễ dàng chấp nhận thứ của các Muggle, dưới cái nhìn của bọn họ, chỉ có chính phủ cùng binh đoàn quân đội mạnh mẽ của Muggle, mới có uy hiếp với phù thủy. Những người thường khác vốn không đáng nhắc đến. Voldemort liếc mắt một cái liền nhìn thấy thiếu niên tóc đen thanh lãnh ưu nhã nhà mình đang đứng thẳng lưng giữa đám rắn nhỏ, ý cười trên mặt càng thêm chân thành. Rabastan đi ra khỏi đám người trước tiên: “Chủ nhân! Ngài có thể đến thật sự là vinh hạnh của mỗi người chúng tôi! Chủ nhiệm, tranh đoạt thủ lĩnh có thể lập tức bắt đầu không?” Giáo sư Slughorn từ hơn một năm trước bị học sinh ưu tú này mạnh mẽ mời đi, sau khi nếm trải uy áp khủng bố, đối với Voldemort đã là lãnh tụ của quý tộc Slytherin thì sợ hãi không thôi. Ngay cả lần này đi vào đều là đi sau hắn nửa bước mà không dám đi sóng vai. Voldemort không hề bận tâm đến việc này, thấy Slughorn nhìn về phía mình, gật gật đầu. “Ta nghĩ có thể bắt đầu, Rabastan!” Lời nói của Ma vương mắt đỏ liền khiến toàn bộ đám rắn nhỏ không tự giác đứng thẳng lưng, lần tranh đấu này là vận may của họ, nếu biểu hiện xuất sắc vượt trội, có lẽ không cần chờ đến khi tốt nghiệp đã có thể lọt vào mắt của Chúa tể Hắc ám, địa vị ở trong gia tộc cũng có thể tăng lên, thậm chí vấn đề người thừa kế vừa ý cũng có thể thay đổi. Trong một thoáng ý chí chiến đấu của đám rắn nhỏ đều sục sôi, Voldemort thu hết sự biến hóa của bọn họ vào trong mắt, gật gật đầu vừa lòng. Mà động tác này càng khiến đám rắn nhỏ phấn chấn hơn. Sự chua xót tràn đầy trong mắt Slughorn, một chủ nhiệm nhà như lão cũng thật uất ức, ngay cả một chút không phục cũng không dám có. Đám rắn nhỏ rất nhanh đã sắp xếp theo năm, Voldemort bỗng nhiên nhướng mi, vẫy đũa phép, trong phòng sinh hoạt chung lập tức trống trải, sau đó bốn phía mọc lên những đài cao có khắc hoa văn rắn màu xanh bạc. “Tranh đoạt ở trên đó đi!” Nói xong liền biến ra từ hư không hai chiếc ghế dựa xa hoa lơ lửng trong không khí, cười cười với người từng là giáo sư của mình ở bên cạnh. “Mời!” Sau đó dẫn đầu ngồi lên đó. Slughorn cũng cười cười, tuy rằng không thể bay được, nhưng đưa bản thân mình lên độ cao vài bậc thang, bất kỳ phù thủy trưởng thành nào cũng đều có thể làm được, huống chi là Bậc thầy Độc dược luôn cẩn thận tinh tế khống chế ma lực. Chỉ là ghế dựa nhẹ nhàng vững chắc như vậy, lão cũng không phải Bậc thầy Biến hình, thật sự là bất lực. Slughorn cảm khái về phép thuật xuất sắc nổi trội của học sinh, vừa thầm lo trong lòng học sinh này có năng lực quá mức xuất chúng, không biết có phải sẽ mang đến tai nạn không, nhất là sau lần đó bị cưỡng ép mời về từng gặp qua vẻ mặt cuồng nộ của hắn. Đám phù thủy nhỏ nhìn thấy phép thuật cao siêu của Chúa tể Hắc ám liền sửng sốt, có mấy phù thủy nhỏ có thành tích xuất sắc ở môn biến hình cũng nóng lòng muốn thử, chỉ là nhìn Chúa tể Hắc ám đang ngồi ở nơi cao, trong lòng không khỏi khiếp đảm. Bỗng nhiên, ở phía đối diện với chỗ ngồi của Voldemort, từ trong không khí xuất hiện hai chiếc ghế dựa cao điêu khắc hoa nguyệt quang màu trắng có dây gai màu tím quấn quanh, đám rắn nhỏ liếc mắt một cái, Severus Prince kéo Avery thản nhiên ngồi lên. Avery tuy rằng hơi đỏ mặt, nhưng cũng không hề lùi bước. Sắc mặt Rabastan đại biến, nhìn lại về phía Voldemort ưu nhã thản nhiên, lại phát hiện vẻ mặt của Ma vương mắt đỏ tràn đầy ý cười, không hề che giấu chút nào sự tán thưởng trong mắt. Là một loại kiểm tra sao? Rabastan rút đũa phép ra, thử nghiệm vài lần, cuối cùng ở một chỗ cách mặt đất không xa biến ra được một chiếc ghế dựa màu xanh lục, ngoại trừ không có hoa văn khắc lên, những thứ khác đều vô cùng không tệ. Sau khi Rabastan ngồi xuống cũng có được một cái gật đầu khen ngợi của Voldemort. Đám rắn nhỏ lần lượt cũng có thêm dũng khí, có mấy phù thủy năm cuối cũng thành công. Những người khác không thể không từ bỏ lui về phía sau. Rất nhanh việc tranh đoạt thủ lĩnh năm nhất bắt đầu. Những phù thủy năm thấp nắm giữ được rất ít thần chú, về phần năm nhất cũng chỉ có mấy thần chú cốt lõi và thần chú đùa dai, nhưng bọn chúng đều xuất thân từ gia đình quý tộc máu trong, cũng cậu đến tôi đi vài cái, rất nhanh đã quyết định ra được thủ lĩnh năm, thủ lĩnh năm thứ tư bị Barty Crouch con đoạt được. Khóe miệng Voldemort cong lên, Barty Crouch con này cũng là Tử Thần Thực Tử hiếm thấy, không hề không có lý trí giống như Bellatrix, thậm chí còn có thể nói là rất có đầu óc, mưu kế cũng thâm sâu. Tuy rằng quý tộc lớn đa phần đều nhiều mưu kế, nhưng bọn họ không hẳn là một lòng hướng về mình, lợi ích của gia tộc mới là cao nhất. Voldemort thầm cân nhắc, Barty con còn có một người cha làm Cục trưởng cục Trao đổi và Hợp tác Pháp thuật Quốc tế, như vậy lần này, vẫn là nên thu nhận hắn vào Tử Thần Thực Tử, cho hắn đảm nhận công việc hợp tác với chính phủ của Muggle cũng là tương đối thích hợp, gia tộc Malfoy thật sự là yêu thương say đắm Galleons quá mức, vẫn là phát huy được nhiều tác dụng về mặt kinh tế hơn. Sau đó chính là tranh đoạt thủ lĩnh năm thứ năm, Amanda Seyfried đoạt được vị trí thủ tịch, cô cũng là một học sinh duy nhất của năm thứ năm thành công ngồi lên được giữa không trung, Regulus tuy rằng không được, nhưng biểu hiện vô cùng cứng cỏi, Severus ngưng mắt nhìn bóng dáng có thể gọi là chiến đấu hăng hái đẫm máu của Regulus, cảm khái trong lòng, có lẽ, lần đó dùng sinh mệnh làm lần phản kháng cuối cùng, cũng không phải là lần kiên định duy nhất. Tranh đoạt của năm thứ sáu bắt đầu, Severus trực tiếp nhảy lên đài cao, áo chùng phù thủy màu đen tung bay, nhìn tổng cổng mười mấy phù thủy cùng năm với mình vẻ mặt mang theo do dự, có hơn một phần ba tham gia bao vây. “Các người cùng lên đi!” Severus rút đũa phép ra vững vàng chỉ về phía mọi người, đôi mắt giống như hắc diệu thạch thâm thúy sắc bén khác thường. Mọi người hai mặt nhìn nhau, Evan Rosier sắc mặt âm trầm, bất an nhìn về phía Voldemort ở trên đài cao giữa không trung. “Severus nói không sai, các ngươi cùng lên đi!” Voldemort nhìn xuống mọi người, hai mắt màu rượu đỏ xẹt qua một tia ý cười và lửa nóng cực nhanh. Cử chỉ đường hoàng tự tin, vẻ mặt ưu nhã lạnh nhạt, hỗn hợp kỳ lạ lại tạo ra sự quyến rũ mê hoặc hồn người, nếu không phải biết Severus sẽ không vui, Voldemort hiện tại đã nghĩ ôm y vào lòng hung hăng yêu thương một hồi. Chúa tể Hắc ám đã lên tiếng, đám rắn nhỏ cũng chỉ có thể vâng theo, một đám trèo lên đài cao, vây quanh Severus. Khóe môi Severus nhếch lên thành một mạt cười giả dối, dựng thẳng đũa phép lên bày ra tư thế phòng ngự. Evan Rosier ra hiệu cho mấy tên tùy tùng, đây cũng là trận tử chiến cuối cùng của bọn họ, mặc kệ chủ nhân là vì không vui trước sự đường hoàng của Severus hay là vừa lòng vì sự vĩ đại của y mà đồng ý, bọn họ chỉ có thể tận lực biểu hiện, nếu không nhiều người đấu một người như vậy mà còn thua, Chúa tể Hắc ám chỉ sợ sẽ vĩnh viễn loại bọn họ khỏi đội ngũ của Tử Thần Thực Tử. Gần như là đồng thời, hai bên đều ra tay, hơn mười luồng sáng thoát ra từ trong đũa phép gào thét phóng về phía Severus. “Expelliarmus!” Severus cầm đũa phép chỉ thẳng về phía trước, giọng nói trầm thấp gợi cảm mềm mại như tơ lụa lạnh lẽo vang lên, cho dù ở trên đài cao cũng không hề thiếu tiếng niệm chú, nhưng là tiếng ‘Expelliarmus’ này truyền rõ ràng vào tai mọi người. Rosier cười thầm trong lòng, lại dùng một thần chú tước vũ khí đơn giản như vậy mà muốn đối phó với hơn mười luồng thần chú, Prince không khỏi quá mức tự cao tự đại đi. Vừa nghĩ, đũa phép đã rơi xuống đất, ngực một trận đau đớn, thân thể bị một luồng lực lớn đánh bay, chật vật ngã xuống đất. Khi gã đầu váng mắt hoa hơi động đậy thân thể, liền phát hiện trên đài cao chỉ còn một người đang đứng thẳng, thiếu niên tóc đen mắt đen đang hung ác âm hiểm nhìn gã chằm chằm. “A, Severus thắng.” Voldemort ngồi tít trên cao sung sướng mở miệng, đánh thức những phù thủy nhỏ đang khiếp sợ, ngay cả giáo sư Slughorn cũng dại mặt ra. Regulus âm thầm thề, nhất định phải đọc cho cẩn thận rõ ràng toàn bộ số ghi chép của đàn anh, Merlin, chỉ là một thần chú tước vũ khí của học sinh năm thứ hai, lại có thể cùng lúc đánh bại mười mấy phù thủy khác, thì ra đàn anh lợi hại như thế, khó trách ngày hôm qua có thể đánh nhóm bao vây đàn anh đến mức bầm dập mặt mũi. Trên gương mặt anh tuấn của Rabastan mang theo sự kinh hỉ khó hiểu cùng một chút âm trầm, Prince có lẽ là được Lord chỉ dạy, nếu không chỉ ở tuổi này thì thật sự lợi hại quá mức. Cũng không biết y có hứng tranh đoạt chức thủ lĩnh nhà hay không. Không, y nhất định sẽ có hứng thú, tất cả Slytherin đều theo đuổi tham vọng và quyền thế. Rabastan mím môi. Severus lạnh lùng nhìn đám rắn nhỏ đang nản lòng: “Có lẽ các người có thể quyết định một lần nữa, trực tiếp định ra phó thủ lĩnh, ta không có thời gian xử lý chuyện vụn vặt, mọi việc cứ giao cho phó thủ lĩnh là được!” “Phó thủ lĩnh trước giờ đều do thủ lĩnh chỉ định, vẫn là mời thủ lĩnh Prince trực tiếp chỉ định, chúng ta nhất định sẽ nghe theo ý muốn của thủ lĩnh.” Barron Parkinson, một phù thủy quý tộc không tham gia vụ tập kích ở Hogsmeade tỉnh táo mở miệng. Severus nhíu mi: “Đúng không?” Sau khi nhìn thấy mọi người gật đầu thì khóe miệng nhếch lên: “Vậy phó thủ lĩnh liền để Avery đảm nhiệm đi, có chuyện gì thì tất cả đi tìm cậu ta!” Voldemort bật cười khẽ: “Vậy cũng không tệ. Được, vậy đến lượt tranh đoạt thủ lĩnh năm thứ bảy.” Trên đài cao nhanh chóng vắng tanh, Evan Rosier thầm kinh hãi trong lòng, thái độ của Chúa tể Hắc ám, rõ ràng là rất thưởng thức Prince, nếu Prince có thể tiếp tục khiến ngài ấy vui vẻ, hơn nữa còn có Lucius Malfoy, đến khi Prince chính thức gia nhập Tử Thần Thực Tử, gia tộc Rosier sợ rằng khó có thể tiến thêm thậm chí còn bị xa lánh khỏi quyền lợi trung tâm, mà thân phận người thừa kế thứ hai của mình khẳng định cũng sẽ bị hủy bỏ, thậm chí có có khả năng bị gia tộc trục xuất. Gã nhìn nhìn Rabastan, có lẽ, chỉ có thể trông cậy vào Rabastan có thể giúp gã. Slytherin coi quyền lực là tối thượng, lần này Severus cố ý bày ra thực lực, cũng là để thị uy mấy con rắn nhỏ muốn thăm dò y, y không có hứng thú phải tiếp thêm vào sự kiện giống như hôm thứ bảy ở Hogsmeade. Thủ tịch năm thứ bảy không thể nghi ngờ là do Rabastan Lestrange đảm nhiệm, sau đó là thủ lĩnh nhà, gần như tất cả mọi người đều nhìn về phía Severus Prince ngồi ở giữa không trung đối diện với Chúa tể Hắc ám. Rabastan dù có mạnh đến đâu, chỉ sợ cũng không thể so với vị phù thủy mạnh mẽ chỉ cần dùng một thần chú tước vũ khí đã đánh bại được mười mấy bạn cùng học này. Voldemort ung dung nhìn Severus cũng bình thản ung dung ngồi ở đối diện. “Severus không thích xử lý mấy việc vụn vặt kia, vậy thủ lĩnh học việc liền để những thủ lĩnh khác cùng quyết định đi?” Rabastan không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nếu thật sự phải đánh hắn cũng không chắc chắn thắng được Prince, không thua thì thật sự đã là không tệ rồi, đến lúc ấy ở trước mặt Lord cũng không chiếm được ấn tượng tốt, nhưng nếu chắp tay dâng vị trí thủ lĩnh nhà lên, đối với người theo đuổi quyền thế như hắn, không thể nghi ngờ là một đả kích lớn hơn nữa, huống chi năm nay Chúa tể Hắc ám ở Hogwarts, hắn thân là thủ lĩnh nhà có thể có được nhiều cơ hội tốt hơn để biểu hiện trước mặt Chúa tể Hắc ám. Trong quý tộc bình thường là con trai trưởng kế thừa gia nghiệp, con trai thứ chỉ có thể lấy được một phần nhỏ trong sản nghiệp, nếu hắn có thể kết hôn với Prince, có thêm sản nghiệp của Prince ở phía sau lại có sự ủng hộ của Lucius Malfoy, còn được Lord thưởng thức, cho dù không thể kế thừa gia tộc Lestrange, địa vị quyền thế ở trong Tử Thần Thực Tử hẳn sẽ không thấp hơn anh trai mình, thậm chí gia tộc Lestrange còn phải dựa vào hắn nữa. Rabastan đầy thâm ý nhìn Severus mặt không chút thay đổi, bước chân mạnh mẽ ngạo nghễ đi lên đài cao. Những thủ lĩnh các năm khác cũng lần lượt đi lên đài cao. Severus nhíu mi nhìn người đến người đi quyết đấu trên đài cao, một đời Slytherin này, có lẽ là bị vây không thời khắc chính tà giao chiến ác liệt, gia tộc cũng tiêu phí sức lực lớn để bồi dưỡng, so với các phù thủy nhỏ đời sau vào mười mấy năm nữa thì mạnh hơn nhiều, lúc quyết đấu cũng không chỉ có hình thức, xuất sắc nhất ngoại trừ Rabastan, biểu hiện của Barty con và Amanda cũng rất không tệ. Severus không khỏi nhìn về phía người đàn ông ở đối diện, tầm mắt vừa lúc nhìn vào đôi mắt màu rượu đỏ đang mỉm cười đầy quyến rũ của người kia, bỗng nhiên cảm thấy tim đập bình bịch, y che giấu cúi đầu nhìn về phía trận đấu, nhưng không có cách nào áp chế được hai má đã bắt đầu nóng rực lên. Cũng may Avery ngồi ở bên cạnh đang kích động nhìn Rabastan quyết đấu với Barron, không để ý đến, nếu không chỉ sợ Severus sẽ phải xấu hổ. Voldemort thấy Severus chuyển tầm mắt đi, đang cảm thấy thất vọng, lại sắc bén phát hiện vành tai xinh xắn của thiếu niên đỏ bừng lên, sau khi thất thần trong một thoáng, Voldemort liền cảm thấy thỏa mãn vui vẻ, hai mắt lửa nóng cũng nhìn chằm chằm vào Severus đang bối rối. Severus ở dưới ánh mắt nóng bỏng của người đàn ông quả thực là đứng ngồi không yên, cũng may trận đấu rất nhanh đã kết thúc. Voldemort thu hồi tầm mắt, thủ lĩnh nhà không ngoài dự đoán rơi vào tay Rabastan, Voldemort thu hồi phép thuật, nói vài lời cổ vũ, sau đó Slughorn nói vài câu kiểu cách, các thủ lĩnh tiếp nhận huy hiệu, mọi người cứ như vậy giải tán. Đăng bởi: admin