Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế
Chương 142
Nộ Nham và Áo Ni Khắc đang kịch chiến, không để ý lam phát trung niên cưỡi Hoả diễm sư thứu bay vào đám khói. Nhưng các cường giả xung quanh và Diệp Phong vẫn thấy rất rõ ràng, cường giả các tộc tuyệt không cho phép có kẻ lợi dụng cơ hội chiếm tiện nghi, đều trước sau nhảy vào đám khói.
Nộ Nham và Áo Ni Khắc phản ứng, lập tức đình chỉ đánh nhau, lao vào cướp đoạt Liệt Diễm sáo trang. Đáng tiếc đã quá muộn, khi bụi đất tan hết, mọi người nhìn rõ tình hình bên trong. Tất cả yên lặng nhìn bốn cường giả xung quanh Hoả diễm viên vương, bởi Liệt diễm sáo trang bị tách ra, rơi vào tay bọn họ!
"Đáng hận, ba tên hỗn đản này, thật sự là phá việc mà!"
Liệt Diễm sáo trang nếu thiếu một kiện thì thần giáp tức thì phân giải. Đoàn trưởng Tư Địch dong binh đoàn, lam phát trung niên, Thác Ni – Tư Địch, đầu đội Liệt Diễm thần quan, tay cầm Liệt Diễm thần phủ, cưỡi trên Hoả diễm sư thứu, đang bay phía trên ba thước cách Hoả diễm viên vương, nhìn ba tên Trác Lâm, Mễ Cách, Ái Ti – Bá Ni lần lượt có Liệt Diễm thần giới, Liệt diễm yêu đái, Liệt Diễm hạng liên, mà trong lòng tức giận oán hận.
"Hắc hắc, sáo trang phân giải, mục tiêu tranh chấp đã lên bốn, thật là thú vị. Không tưởng được đoàn trưởng của Mỹ nữ nô đãi đoàn cũng có được Liệt Diễm hạng liên, sách sách, có ý tứ, có ý tứ!" Lưu manh đoàn trưởng vẫn đang ôm tinh linh tiểu tình nhân, trong lòng cười thầm.
"Các huynh đệ, cướp được một kiện thì một kiện. Các ngươi mau nhanh…"
Trong đám đông các tộc xung quanh, có vài tiếng la lớn, không khí đang yên lặng trong lăng mộ, một lần nữa lại trở nên hỗn loạn. Tất cả cường giả đều hành động, mục tiêu là bốn người có Liệt diễm sáo trang.
Đoàn trưởng của mỹ nữ nô đãi đoàn, một thiếu phụ lục phát, tư sắc bình thường Ái Ti, có dược Liệt Diễm hạng liên, mắt thấy cường giả vây xung quanh mình, lập tức nhanh chóng gọi thuộc hạ kiếm sĩ ra, ương ngạnh ngăn cản.
Bát giai Liệt Diễm kị sĩ Thác Ni, cửu giai Tật Phong kiếm sĩ Trúc Lâm, cửu giai Cuồng Sa chiến sĩ Mễ Cách, ba tên này cũng cùng đám thuộc hạ chạy khỏi đám đông, không dám đối mặt với quần công của họ.
"Đoàn trưởng, bạch điêu xạ thủ báo lại, bọn hắc y nhân đã hành động, đang tiến về phía này. Khải Đặc bọn hộ đã triệu tập đại bộ đội rồi!" Từ phía thông đạo dưới đất, nhận được tin tức do bạch điêu xạ thủ mang lại, đoàn trưởng Đại địa kị sĩ Thuỵ Ân nhìn tình hình hỗn chiến, lập tức chạy ra khỏi thông đạo báo cho Diệp Phong.
"Nhanh vậy à? xem ra đám gia hoả kia tính nhẫn nại cũng không có." Diệp Phong nghe vậy lộ ý chê bai, suy nghĩ một lúc, rồi chính sắc nói cho Thuỵ Ân sơ lược kế hoạch, bảo truyền cho bọn Khải Đặc lập tức chấp hành.
"Lôi Ân, bọn hắc y nhân là sao?" Phỉ Phỉ ỷ ôi trong *****g ngực tình nhân, nghe đoạn đối thoại của hắn với Thuỵ Ân, rồi chờ Thuỵ Ân rời đi, lập tức tò mò hỏi.
"Ân, là một đám rác rưởi muốn thừa loạn mà cướp lấy Liệt diễm sáo trang đó mà. Cuối cũng cũng sẽ chết thôi, nàng không cần quan tâm!" Diệp Phong ôm tiểu tình phụ mỉm cười, lại xem đại chiến miễn phí.
Nhìn vào hỗn chiến trong lăng mộ mà nói, những kiện Liệt Diễm sáo trang chính là hoạ căn. Chỉ cần thế lực hay cường giả nào có được, liền lập tức bị quần công, bị giết không tha!
Lúc này trong lăng mộ, Quang Minh đế quốc, Ải nhân vương quốc, mỹ nữ nô đãi đoàn, Tư Địch dong binh đoàn, bốn thế lực lớn có được Liệt Diễm sáo trang, tất cả đều đang bị vậy công, đang lâm vào tình trạng nguy hiểm!
"Đáng chết, muốn có được Liệt Diễm hạng liên thì tản ra!" Đoàn trưởng của mỹ nữ nô đãi đoàn Ái Ti, mắt thấy bọn kiếm sĩ thủ hạ lần lượt ngã xuống, biết nếu không thể chạy thoát, đừng nói tới việc có được Liệt Diễm hạng liên, ngay cả việc còn giữ được tính mạng ả cũng không xong. Bởi vậy, ả chỉ có thể cắn răng đem Liệt diễm hạng liên quăng về phía bên kia.
"Mau, mau, mẹ nó, tránh ra, không được lấy hạng liên của lão tử!"
"Ha ha ha, ta đã có, thần khí, thần khí, Liệt diễm hạng liên là của ta…a…"
Liệt diễm hạng liên dược Ái Ti ném ra, lập tức bị cường giả các tộc tranh nhau. Một thanh niên kiếm sĩ vừa chụp được, vui mừng đeo vào tay, thì bị cường giả bên cạnh đánh chết!
Thanh niên kiếm sĩ đã chết, cường giả giết hắn có hạng liên vào tay, lập tức trở thành mục tiêu công kích của kẻ khác, kết quả là tạo thành một trận đồ sát tranh giành hạng liên.
Cửu giai tật phong kiếm sĩ Trác Lâm của Quang Minh vương quốc, cùng nguyên soái Mễ Cách của Ải nhân vương quốc, mắt thấy Ái Ti ném hạng liên đã giải trừ nguy cơ bị đồ sát, cân nhắc nặng nhẹ, xót xa đưa sáo kiện mà ném đi, dùng cách của Ái Ti mà thoát khỏi sự công kích của nhữngkẻ tranh giành sáo kiện.
Năm kiện sáo trang, ba kiện đã được ném đi, chỉ còn hai kiện trong tay đoàn trưởng Thác Ni - Tư Đich của Tư Địch dong binh đoàn, vẫn cứ nắm trong tay Liệt Diễm thần phủ sắc bén, cùng Liệt Diễm thần quan với ưu thế triệu hoán ra vô hạn kết giới Hoả Chi Tí Hộ. Gã cưỡi Hoả diễm sư thứu bay nhanh về phía cửa động lăng mộ. Theo sát là đám dực nhân Áo Ni Khắc có thể bay, và thú nhân, những cường giả có ma sủng phi hành.
Vào lúc này một trận bạo phá vang lên. Từ cửa vào lăng mộ và mười tám thông đạo, đột nhiên có vô số những viên đạn màu đen to cỡ mắt trâu bay vào, rơi xuống đất, nổ liên hồi, tạo ra những luồng khói màu đỏ sậm, lan toả rất nhanh. Cường giả các tộc hít vào, nhanh chóng mê muội đầu óc, từng lớp từng lớp ngã xuống hôn mê bất tỉnh.
"Không tốt, đám khói này có độc! mọi người mau xua đám khói này mau!"
Áo Ni Khắc, Nộ Nham, La Luân và các cường giả đứng đầu mắt thấy lượng lớn cường giả các tộc hít phải đám khói, một lượng lớn ngã xuống hôn mê bất tỉnh, lập tức hô to những thủ hạ bên cạnh, vận đấu khí, ma pháp, xua tan khói độc màu đỏ sậm này đi.
Đáng tiếc, những viên đạn này xuất hiện quá đột ngột, đa số cường giả đều hít phải đám khói này, đầu óc mê muội rồi bất tỉnh, căn bản không có thời gian dùng đấu khí hay ma pháp để xua khói!
Cũng vào lúc này, lưu manh hầu tử Tiểu Hắc thừa dịp độc khí lan tràn, lập tức nhặt lấy Liệt diễm thần giới, yêu đái, hạng liên trong mấy tay cường giả bị hôn mê, rất nhanh chóng đem ba cái bảo bối này mà chạy vào thông đạo dưới đất. Đám cường giả đang kinh hoàng hoàn toàn không quan sát được hành động rất nhanh của tiểu súc sanh này. Một trận âm thanh cổ quái vang lên, một đám hắc y quy giả từ mười tám thông đạo và cửa vào lăng mộ lao ra, bao vậy những cường giả có thực lực không bị trúng độc vào trong trung tâm lăng mộ. Bọn người Thác Ni muốn bay ra khỏi lăng mộ thì lập tức bị đám quy giả rút Mê Hồn Đạn ra chuẩn bị ném vào, khiến bọn chúng buộc phải lui về dải đất lung tung.
"Các ngươi là ai?"
Ở trung tâm lăng mộ còn khoảng 2000 cường giả có thực lực, không bị hôn mê. Bọn hok nhìn đám quái nhân trang phục kì lạ, tay cầm quái đao, ngôn ngữ quái đản, nổi giận quát hỏi.
"Ta là quan chỉ huy quy giả liên đội của Quy Bản đế quốc, Thạch Xuyên – Tú Cát, hôm nay ta muốn mời các ngươi toàn bộ biến khỏi thế giới này!"
Thạch Xuyên – Tú Cát tay cầm đao, cùng Quỳnh Dịch sóng vai đi từ cửa vào lăng mộ, nhìn cường giả các tộc bị quy giả bao vây, cố gắng dùng ngôn ngữ thông dụng của Nam Bắc đại lục mà khinh thường cười lạnh.
"Đại Quy Bổn đế quốc? quy giả liên đội? là quốc gia nào? hình như rất giống "quy" đó!?"
Cường giả các tộc tập trung tại trung tâm nghe nói xong, tất cả đều mơ hồ nhìn lẫn nhau. Tất cả đều chưa từng nghe nói đến một Đại Quy Bổn đế quốc, cái gì mà quy giả liên đội, lại càng không hiểu tại sao bên cạnh Thạch Xuyên – Tú Cát lại có một đoạ lạc thiên sứ.
"Đại Quy Bổn đế quốc? ta xem các ngươi giống với mấy con rùa to lắm. Chắc là bộ đội rác rưởi của đám rùa đó rồi!" Cường giả các tộccòn đang mơ hồ, thì Diệp Phong đi ra từ phía đông, nơi có thông đạo dưới đất, nhìn Thạch Xuyên – Tú Cát mà khinh bỉ cười lạnh.
Tên gia hoả này khi thấy mấy viên hắc đạn sắp rơi trên đầu, lại phát hiện lũ hắc y nhân mặc trang phục như của nhẫn giả đang tiến vào thông đạo, liền bảo Phỉ Phỉ rất nhanh tiến vào thông đạo phía đất. Tiếp đó hắn dùng chánh khí đuổi đám khói màu đỏ sậm đi, rồi yên lặng theo dõi cuộc chiến. Hắn lại thấy Tiểu Hắc mang về ba kiên bảo bối, mừng rỡ khích lệ nó một phen. Khi nghe thấy khẩu khí của tên tiểu quỷ đáng chết Thạch Xuyên – Tú Cát, hắn nhịn không được bèn bước ra.
"Lôi Ân – Pháp Lôi Nhĩ??!"
Cường giả ở dải đất trung tâm cơ hồ đều là những nhân vật nổi danh. Không ít người đều chú ý đến nhân vật phong vân gần đây nhất, Lôi Ân – Pháp Lôi Nhĩ. Bởi vậy, ngoại trừ La Luân và Á Sắt Lâm đã chú ý đến Diệp Phong, cường giả còn lại vừa thấy hắn, thêm vào nhận thức được hắn, đều lộ ra thần sắc kinh ngạc, lại chú ý đến cái lỗ nhỏ sau lưng hắn không có ai, cả thành viên Tư Lược Đoàn của hắn đều không có mặt, cảm giác vô cùng kinh ngạc, không giải thích được tại sao ở Mạt La đế quốc đang tốt lành, lại chỉ phái hắn một mình lên đây?
"Hắn là Lôi Ân – Pháp Lôi Nhĩ? hắn đã đem Phỉ Phỉ đi?" Thủ lĩnh hoả tinh linh chưa từng nhìn qua bức hoạ của Lôi Ân, nhưng đã nghe qua phong thanh những việc về hắn. Khi nghe các cường giả xung quanh bàn tán về hắn, lại không thấy ai ở cái lỗ phía sau lưng hắn, tâm trạng rất lo lắng cho an nguy của nữ nhi.
Thạch Xuyên – Tú Cát ngnhe Diệp Phong nói xong, hai mắt lộ tia hung quang, chỉ vào Diệp Phong như muốn chửi lại rồi lệnh cho quy giả giết chết Diệp Phong, nhưng bị Quỳnh Địch ngăn lại, kể cho gã ngnhe sự tích của Diệp Phong.
"Hắn chính là tên Lôi Ân – Pháp Lôi Nhĩ nổi danh đó ư?" Thạch Xuyên – Tú Cát đã biết thân phận của Diệp Phong, âm thầm quan sát, rồi cười lạnh: "Lôi Ân – Pháp Lôi Nhĩ, đừng tưởng ngươi nổi danh ở Nam Bắc đại lục rồi có thể làm tàng ở cái đại lục rộng lớn này. Ngươi dám vũ nhục Đại Quy Bổn đế quốc chúng ta, chúng ta sẽ cho ngươi chết không có đất chôn!"
"Ai, cái câu "chết không có đất chôn" cũ rích này, cứ nghĩ chỉ có bọn ngu ngốc mới nói câu này thôi, bây giờ cả súc sanh cũng nói…Thật sự làm ta khó xử quá." Diệp Phong dùng đôi mắt lạnh lùng nhìn Thạch Xuyên – Tú Cát và Quỳnh Địch, điểm cây Thanh sảng tiêu hồn, khinh bỉ cười nhạo.
"Thạch Xuyên đại tá, tên Lôi Ân này thường xuyên mở cái miệng cầm thú mà khích bác, ngài đừng để cho hắn làm tức giận. Thừa dịp hắn không có người giúp đỡ mà giết chết hắn và đám hỗn đản kia rồi cướp lấy Liệt Diễm sáo trang." Quỳnh Địch không giải thích được tại sao Diệp Phong chỉ có một mình, nhưng đây là cơ hội tốt hiếm có, hắn không muốn bỏ lỡ. Đôi mắt tràn đầy sát khí nhìn Diệp Phong, nhẹ giọng nhắc nhở Thạch Xuyên – Tú Cát.
"Ân, tiên sinh nói có lý, vậy Liệt Diễm sáo trang ở đâu?" Thạch Xuyên – Tú Cát nghe nói có lý, căm hận liếc Diệp Phong, rồi hỏi Quỳnh Địch để chuẩn bị động thủ.
Lời của hắn vừa dứt, các cường giả đang kinh hoàng lập tức bình tĩnh lại, nhìn quanh tìm Liệt Diễm sáo trang, thì phát hiện ngoại trừ hai kiện trên mình Thác Ni, còn lại đã biến mất! Tất cả không nhịn được lộ ra thần sắc lo lắng khó hiểu.
"Nhất định là Lôi Ân! khẳng định là hắn đã trộm đi ba sáo kiện! Thạch Xuyên đại tá, trước tiên diệt hết đám rác rưởi này, sau đó chúng ta cẩn thận tìm kiếm lại!" Quỳnh Địch không thấy dấu vết của ba kiên sáo kiện khác, không ngnhĩ làm trễ nải thời gian, lập tức hướng Lôi Ân đề nghị Thạch Xuyên – Tú Cát triển khai tấn công.
"Tất cả quy giả nghe lệnh! lập tức giết chết mấy tên này, đặc biệt tên Lôi Ân dám vũ nhục đế quốc!"
Ngoại trừ một đại đội quy giả nhằm vào Diệp Phong, còn lại đèu lấy ra Mê Hồn đạn, nhắm vào dải đất trung tâm nơi các cường giả đang đứng mà quăng, sau đó lập tức cầm ác đao mà tiến tới.
Mặt khác, ba sáo kiện biến mất, chỉ còn Liệt diễm thần phủ và thần quan trong tay Thác Ni, ai có khả năng phi hành đều hường về Thác Ni, ai không phi hành được thì trút giận vào đám quy giả phía trước, nhanh chóng triển khai phản kích.
Cường giả các tộc có thể không bị khói độc làm bất tỉnh đều là tinh anh trong tinh anh, bây giờ chú tâm đề phòng, tự nhiên sẽ không bị Mê Hồn đạn của quy giả gây hại. Song phương vừa chạm mặt nhau, đã đánh tới tấp, trận trận âm thanh, vô cùng kịch liệt!
"Rác rưởi, hôm nay bổn đoàn trưởng phải cắt đầu các ngươi ném ra biển cho cá ăn!" Diệp Phong nhìn đám quy giả vọt tới, hung hăng cười lạnh, huýt sáo một tiếng.
"Giết!"
Sau tiếng huýt sáo, trận trận sát thanh đột nhiên vang lên. Cửa vào lăng mộ và mười tám thông đạo nhanh chóng xuất hiện thành viên Tư Lược đoàn. Diệp Phong bước vào thông đạo gần đó, huýt sáo một tiếng, lập tức xuất hiện một đại đội Đại địa kỵ sĩ.
Dựa thoe kế hoạch đơn giản của Diệp Phong, thành viên Tư Lược Đoàn bí mật theo sau quy giả liên đội, cho nên ngay khi Diệp phong huýt sáo, bọn họ lập tức phóng ra chém giết. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
"Trời, binh lực nhiều như vậy làm sao tới đây? chẳng lẽ bộ đội bên ngoài xảy ra việc ngoài ý rồi?"
Áo Ni Khắc, La Luân, Nộ Nham, Khắc Lạp Khắc, Mễ Cách, Trúc Lâm đại biểu của sáu nước thấy một lượng lớn nhân mã lao vào lăng mộ, nhất thời lộ thần sắc khiếp sợ, không giải thích được. Thêm nữa bọn họ lo lắng cho bộ đội bên ngoài xảy ra việc ngoài ý muốn.
"Không xong, Thạch Xuyên đại tá, Lôi Ân quá giảo hoạt, đã che giấu nhiều phục binh, chúng ta mau rút thôi!"
Hắc Ám giáo hoàng trẻ tuổi Quỳnh Địch mắt thấy tình hình phát sinh đột biến, lập tức nhắc nhở Thạch Xuyên – Tú Cát rút lui.
"À, tốt tốt, chúng ta rút!" Thạch Xuyên Tú Cát vừa mới còn rất tự tin, kiến thức được lượng lớn nhân mã của Tư Lược Đoàn lao ra, nhất thời không còn chút oai phong trước đó, cao giọng gọi tất cả quy giả hướng cửa động mà rút lui.
Truyện khác cùng thể loại
71 chương
67 chương
28 chương
13 chương
571 chương
500 chương
13 chương
34 chương
1 chương