Thành Ba Khắc Địch nằm ở đông bắc phía dưới địa tinh vương quốc. Diện tích mặc dù chỉ được xem là một tiểu thành thị, nhưng trong thành mức độ phồn vinh không thua kém thành thị lớn. Ở đây khoảng trên hai vạn địa tinh sinh sống, trong đó có một lượng lớn công tượng và ky giới sư ưu tú! Bởi vì thành này hàng năm không phải gặp chiến sự, cho nên đóng tại đây chỉ có một hỏa thương đại đội, nhằm duy trì trị an thường ngày. Tuy nhiên, nếu có ngoại địch xâm lấn, cái hỏa thương đại đội này không lo lắng việc bảo vệ, bởi vì trong thành đại tinh đa số là công trượng và ky giới sư, việc khai thương khai pháo đối với bọn họ mà nói chỉ là chuyện nhỏ. Địa tinh chế tạo thương pháo lại không biết sử dụng sao? Kì Sa – Minh Lô là thành chủ Ba Khắc Địch, trung niên địa tinh, rất tham lam, chỉ làm những việc có lợi, thích nhất chính là tiền tài, thường xuyên đếm tiền không nghỉ! nl.Đêm khuya, trăng không thấy, bầu trời tối mịt bao phủ xuống thành Ba Khắc Địch, ngoài trừ một số con sâu rượu đang uống rượu huyên náo tại các tửu quán, đa số địa tinh đều đã đi ngủ. Trên tường thành, địa tinh thương thủ phụ trách tuần đêm, có một đám địa tinh tụ tập tại một chỗ để uống rượu, đánh bạc, ca hát say sưa!.kien Năm dặm về phía tây thành Ba Khắc Định, dưới bầu trời đêm, thành viên Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn Liệt Diễm, linh ngưu, bạch lang, đại địa, lôi đình, cự giải, thị nữ tám trung đội cùng cự nhân tiểu đội và hỏa thương đại đội đều đã xếp hàng ngay ngắn, chỉnh tề, đứng ở phía sau là Diệp Phong cùng Lộ Lộ tứ nữ. Tám trăm sa mạc pháo thủ, cùng bốn trăm gia nông pháo đứng ở cuối cùng. Thật là đẹp mắt! Trên bầu trời, Lạp Phỉ Nhĩ cưỡi băng sương cự long Lam Lam cùng với Ba Nhĩ cưỡi một con bạch điêu đã lập khế ước, và tinh linh trung đội bay xung quanh trên đầu mọi người. Tiểu súc sanh Tiểu Hắc này, ỷ vào sức mạnh và tốc độ, cứ chạy tới chạy lui theo cái bóng của bọn người Lạp Phỉ Nhĩ đang bay, chơi rất hào hứng! "Lão đại, cũng đã đến lúc, địa tinh ngu ngốc trong thành đã ngủ, cũng nên cho bọn họ nến thử uy lực của gia nông pháo của chúng ta đi….. hắc hắc…." Đứng bên trái của lão đại là Khải Đặc, đang cười hắc hắc nhắc nhở. Tên bại hoại kỵ sĩ nay đang tưởng tượng hình ảnh hỏa pháo oanh tạc lại chính bọn địa tinh, hắn cực độ muốn cười! "Tốt, y theo kế hoạch mà hành động!" Diệp Phong nghe Khải Đặc nói xong, gật đầu đồng ý, rồi phân phó cho Lộ Lộ, Nguyệt Nhi, Tĩnh Hương, Mộng Hinh bốn vị giai nhân dẫn tinh linh thị nữ ở lại để bảo vệ hỏa pháo bộ đội, sau đó ra hiệu cho thành viên bắt đầu hành động. "Lôi Ân, nếu không được ngàn vạn lần đừng có sính cường!" "Thiếu gia, nhớ kỹ phải lấy khải giáp ra!" "Hắc hắc, yên tâm, ta biết rồi!" Tĩnh Hương và Mộng Hinh cùng cất tiếng quan tâm nhắc nhở tình nhân, sau đó thấy đối phương mở miệng nói cùng lúc với mình, nhị nữ không hợp này, lập tức liếc nhau. Lộ Lộ và Nguyệt Nhi thì chỉ có quan tâm nhắc nhở thiếu gia nhớ lấy khải giáp ra. Kỳ thật với loại chém giết đẫm máu này, Diệp Phong bổn lai không muốn cho nữ nhân của mình tham gia. Nhưng Lộ Lộ tứ nữ vì ban ngày hắn lỡ nói điềm gỡ, nên yêu cần hắn cho đến quan sát cuộc chiến. Phỉ Phỉ và Liên Na một vì cố kỵ phụ thân, một thì ngày mai có việc phải xử lý, chỉ có thể về nhà và hồi cung, nếu không hai nàng cũng nhất định đến đây. Diệp Phong đối với nhiều việc trước mắt phải làm, đầu tiên là lựa chọn đi bắt địa tinh làm nô lệ, còn những việc khác thì tính sau. Cần nhất chính là địa tinh nô lệ và hỏa khí. Cái này không phải là hắn coi trọng hỏa khí mà khinh thị năng lực của mình. Nhưng việc luyện tập để tăng năng lực của mình cần phải có thời gian, còn quân đội Mạt La đế quốc cần phải gấp rút tăng cường thực lực. Cho nên hắn trước tiên muốn dùng hỏa khí để tăng cường thực lực cho quân đội. Theo kế hoạch, lần này Tư Lược đoàn tấn công thành Ba Khắc Định, cùng lúc tấn công hai cửa đông tây. Diệp Phong dẫn đầu Liệt Diễm, bạch lang, lôi đình ba trung đội cùng năm hỏa thương trung đội cộng với năm tên Kì Lạp Tự cự nhân phụ trách cửa tây. Linh ngưu, cự giải, đại địa ba trung đội và năm hỏa thương trung đội khác cùng với bọn sáu người Kì Lạp Tư cự nhân Lôi Ân phụ trách cửa đông. Lạp Phỉ Nhi, Ba Nhĩ cùng tinh linh trung đội chia làm hai cánh trên không, ném tạc đạn vào trong thành. Phong ba địa tinh vương quốc điên cường tìm kiếm dị tộc đã chấm dứt. Từ quốc vương cho tới cư dân trong một thời gian dài không nghe đến một tin tức nào của dị tộc, đều cho là bọn họ đã trốn thoát. Tất cả vương quốc hết thảy khôi phục lại trật tự như trước kia. Trên tường thành thành Ba Khắc Định, đám địa tinh thương thủ vẫn vui vẻ ăn uống đánh bạc, hoàn toàn không có phát hiện nguy hiểm đang tới gần. Diệp Phong dẫn đầu thành viên đi theo hắn, thấy khoảng cách của bên mình và thành trì không quá hai dặm, đợi một lúc để cho thành viên bên cửa đông cũng đến đúng địa đểm, lập tức hướng thẳng lên không trung bắn ra một đạo kình khí màu trắng dễ thấy, rồi hạ lệnh xung phong, chính mình đi đầu thi triển Tiêu diêu kiền khôn bộ, để lại tàn ảnh quỷ mị khắp nơi, nhằm về phía cửa tây! "Các huynh đệ, sát a!!! Bại hoại kỵ sĩ Khải Đặc theo mệnh lệnh của lão đai, hưng phấn thét to một tiếng, rồi dẫn đầu Liệt Diễm kỵ sĩ cưỡi Liệt Diễm tiêu phong mã, tiến tới phía trước như là một cơn lốc. Phía sau là sa mạc tráng hán, bởi tốc độ chạy của năm hỏa thương trung đội chậm. Các thành viên còn lại, sau khi Liệt Diễm kỵ sĩ phát ra một tràng thanh âm, liền nhanh chóng hướng cửa thành mà tiến lên! "Địch tập kích, địch tập kích, có địch tập kích, mọi người mau nhanh mở… a" Tên địa tinh đội trưởng phụ trách dẫn đội đi tuần tra trên tường thành phía tây, vừa nghe tiếng đã tới từ phía tây xuất hiện một bộ đội nhiều chủng tộc, vừa định giở hỏa thương gọi bọn thủ hạ nghênh địch, thì bị Lạp Phỉ Nhĩ cưỡi Lam Lam hạ xuống, giáng Phương thiên họa kích xuống, làm vỡ nát một nửa đầu, kêu thảm thiết rồi ngã xuống! " Thiên nột, đây là cự long, băng sương cự long a…" Năm đó lúc địa tinh còn ở Quang Minh đại lục, thời kỵ cường thịnh nhất, cũng phải úy kỵ cự long ba phần, bởi vì sợ hại loại da cứng chắc này của chúng, cùng với sức lực cường hãn, có thể phun ra long tức (hơi thở rồng) trong một phạm vi lớn. Từ miệng, Lam Lam phun ra một luồng băng sương long tức, đã đông cứng một gã địa tinh thương thủ, dọa cho mấy tên địa tinh còn lại khiếp sợ! Cung tên phá không khí sưu sưu bay tới, cùng những âm thanh đồ sát không ngừng vang lên. Lạp Phỉ Nhĩ, Ba Nhĩ, tinh linh trung đội và Tiểu Hắc có thể đánh bay một địa tinh văng xa một trăm thước, triển khai cuột tấn công mãnh liệt trước tiên. Cùng lúc đó, linh ngưu, cự giải, đại địa ba trung đội và năm hỏa thương trung đội với sáu gã Kì Lạp Tư cự nhân Lôi Nặc, cũng tiến hành tấn công cửa phía đông "Oanh oanh oanh … oanh oanh oanh …" Khi Diệp Phong đến được dưới chân thành, Hắc Ám ma kiếm chém ra một đạo hắc sắc kiếm khí, làm nát cả cửa thành bằng gỗ. Hỏa pháo bộ đội đã thấy tính hiệu của hắn, liền sớm pháo kích mãnh liệt vào mục tiêu đã ngắm chuẩn ở thành Ba Khắc Định. "Sao lại thế? Cái này là sao? Ai đã khai pháo??" nl.Kì Sa thành chủ bị tiếng nổ của pháo kích từ trong mộng tỉnh lại, khẩn trương mặc vào hắc y phục. Hai chân ngắn bước đi liên tục, chạy ra khỏi phòng ngủ, hướng về phía địa tinh hộ vệ mà hỏi. Song hộ vệ được hỏi nơi đó ai đã khai pháo, chỉ khẩn trương lắc đầu ra vẻ chẳng biết gì.kien Kì Sa thấy tình huống này, quan sát tình cảnh nơi nơi quanh mình bị pháo đạn oanh tạc, chỉ có thể phân phó hộ vệ nhanh chóng báo động, rồi triệu hỏa thương đại đội bất kể ai nhanh chóng tập hợp! Phạm vi pháo kích của hỏa pháo bộ đội Tư Lược đoàn rất lớn, cơ hồ là cả thành Ba Khắc Địch. Bởi vậy địa tinh trong thành đều bị dọa làm cho tỉnh giấc, ra ngoài mà quan sát tình hình, cũng không giải thích được vì sao pháo đạn hướng trong thành mà rơi xuống, chẳng lẽ trong nước có bạo loạn? "Pháo đạn là từ phía tây tới. Cửa đông cửa tây của thành hình như đều có giao chiến. Mọi người mau nhanh cầm lấy hỏa khí để chiến đâu đi!!" "Đúng, chúng ta không thể ngồi chờ chết. Mọi người cầm lấy hỏa khí mà phản kích, để quân địch biết cư dân thành Ba Khắc Định chúng ta lợi hại như thế nào!" "Phản kích… phản kích…" Một số địa tinh linh hoạt đầu tiên nghĩ tới việc phản công địch quân để bảo vệ tánh mạng, liền lên tiếng khích động một nửa số địa tinh trong thành, cầm lấy hỏa thương, hướng hai cửa đông tây mà đi tới. Có địa tinh công tượng và ky giới sư, thậm chí còn thêm địa tinh hỏa pháo nhằm hướng tây chuẩn bị oanh tạc địch quân. Trên tường thành, địa tinh phụ trách tuần đêm đã bị hai nhóm thành viên Tư Lược đoàn huyết tẩy hết ở cửa đông lẫn cửa tây. Dựa theo kế hoạch, vì tránh để khi vào thành mà hít phải khói độc, bọn người Diệp Phong không có xông vào thành, mà ở lại dưới tường thành, tìm những nơi có lợi mà chiếm giữ, để ngăn chặn những địa tinh đang tiến tới, và chờ đợi thời cơ để phóng pháo đạn độc khí, bức địa tinh trong thành phải đầu hàng! Lạp Phỉ Nhĩ, Ba Nhĩ cùng tinh linh trung đội bay lên cao khỏi phạm vi xạ trình của đị tinh hỏa khí. Nhằm vào đám địa tinh tụ tập lại một chổ mà triển khai ném tạc đạn liên tục. Tạc đạn đã làm đám địa tinh phía dưới cực độ hoảng sợ, cũng không hiểu rõ vì sao lại có thể dùng tay để ném! "Uy, bộ đội ở dưới tường thành, các ngươi là ai, tại sao lại tấn công thành này?" Kì Sa thành chủ đang đứng giữa bốn gã địa tinh cầm thiết thuẫn để hộ vệ, dẫn thành viên hỏa tinh đại độ còn lại tới phía tây, nhìn dưới tường thành là những chủng tộc khác nhau, liền nghĩ tới phong ba do dị tộc gây ra, miệng lên tiếng hỏi để xác minh. "Lão tử chính là dị tộc mà bọn ngươi muốn tìm đây. Hôm nay tất cả địa tinh trong thành, toàn bộ phải làm nô lệ cho chúng ta. Không muốn chết thì mau đầu hàng, nếu không bọn ngươi nhất định sẽ hối hận!" Khải Đặc thu hồi ma sủng, mặc trọng kỵ khải giáp vào, không để ý đến đám địa tinh hỏa thương đang xạ kích, nghe tiếng của Kì Sa, liền hét to huy trương thanh thế để dụ hàng. "Ha ha ha, đùa a, thật sự nói đùa. Chỉ bằng mấy trăm dị tộc các ngươi, lại muốn địa tinh trong toàn thành này đầu hàng à? Thật không biết tốt xấu!" Kì Sa nghe lời đó tưởng như là lời giễu cợt bình thường, khinh thường cười to, rồi đối địa tinh xung quanh quát: "Mọi người nghe đây, địch nhân này chính là dị tộc mà một khoảng thời gian trước đây quốc vương trao thưởng cho ai tìm thấy. Bắt được bọn chúng thì chúng ta sẽ có một trăm vạn kim tệ tiền thưởng đó. Mau xông lên!!" "Vì tiền thưởng, mọi người cùng tiến lên xử lý đám hỗn đản này. Tiền thưởng sẽ chia đều…" Địa tinh phát hiện địch quân quanh mình là dị tộc, đã hiểu rõ đôi chúng, lại thêm địch quân khẳng định, tâm bắt đầu động. Kì Sa vừa nói với chúng, bọn chúng lập tức điên cuồng hướng về phía thành viên Tư Lược đoàn mà tiến lên. "Mẹ nó, tên địa tinh kia thật con mẹ nói biết lợi dụng lòng dân!" Diệp Phong khinh thường Kì Sa khích động địa tinh liều mạng, rồi hướng lên không trung phát thêm một tín hiệu nữa, đồng thời ra lệnh cho thành viên Tư Lược đoàn xông tới địa tinh đang điên cuồng khai thương ( nổ súng) mà triển khai kịch đấu. Hắc hắc, lần này chỉ cần có thể tiêu diệt dị tộc, một trăm vạn kim tệ tiền thưởng, tất cả là của ta. Kì Sa nhìn một lượng lớn địa tinh điên cuồng vừa khai thương vừa xông lên, không có để hỏa thương đại đội của mình tham gia, chỉ để bọn chúng đứng tại chỗ mà khai thương, trong đầu có ý nghĩ xấu xa, muốn độc chiếm tiền thưởng. Song, khi Tư Lược đoàn oanh tạc độc khí pháo đạn vào trong thành, có mấy tên gần chỗ hắn đã ngã xuống, làm hắn thấy từng đám từng đám địa tinh bị độc chết. Phía sau trong thành có nhiều những vùng khói độc lan rộng ra. Cư dân địa tinh toàn bộ kinh hô chạy tới bên này để tránh. Hắn liền trợn mắt, không thể nghĩ ra khói của pháo đạn, sau khi địa tinh hít vào rất nhanh trúng độc bỏ mình! "Thành chủ đại nhân, thành chủ đại nhân, mau ra khỏi thành đi, trong thành nơi nơi đều là khói độc, nếu không mọi người sẽ hít phải độc khí mà chết!" "Ô ô ô.. thành chủ đại nhân cứu cứu chúng ta… chúng ta không muốn chết đâu…." Bọn địa tinh cậy manh hiếp yếu, nhát gan sợ chết hoàn toàn bị khói độc của pháo đạn làm cho hồn bay phách tán. Một đám vừa gào khóc vừa chạy trốn ra khỏi cửa đông và cửa tay. Cửa phía tây bên này địa tinh thấy Kì Sa, toàn bộ mà hướng về phía hắn gào khóc! Bọn người Diệp Phong cùng với thành viên Tư Lược đoàn ở phía đông mắt thấy độc khí pháo đạn đã được bắn vào trong thành, làm toàn bộ địa tinh chạy toán loạn, liền lập tức thối lui ra ngoài, chặn cửa thành lại, không cho địa tinh chạy thoát. Thành tường thành Ba Khắc Định cao gần mười thước, cửa thành bị chặn, bọn địa tinh vừa nhỏ vừa với thể chất bạc nhược, không có đường chạy trốn, nhất thời xuất hiện khủng hoảng lớn hơn. Nhìn khói độc sắp thổi tới đây, toàn bộ đều kinh hoảng kêu loạn, một ít nhát gan còn tè ra cả quần. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn "Cái này, cái này, làm sao giải quyết bây giờ, làm sao đây… " Kì Sa thành chủ thấy khói ở phía sau đã gần kề, cùng với việc dị tộc đã chặn cửa, biết rõ không có khả năng đột phá khỏi địch quân đang chặn đường để tránh khói độc, miệng lẩm bẩm không ngừng, chẳng biết nên thế nào mới tốt. Diệp Phong đứng ở ngoài thành quan sát tình hình bên trong, trong lòng đắc ý cười ha ha, miệng chánh sắc quát: "Địa tinh trong thành nghe đây, lập tức bỏ vũ khí xuống, rồi thành thật ra khỏi thành đầu hàng, ta có thể tha chết cho bọn ngươi. Nếu không độc khí pháo đạn sẽ bắn tới chỗ của bọn ngươi ngay lập tức!" "Ra khỏi thành đầu hàng không bị chết?!" Phần đông địa tinh sợ chết vừa nghe âm thanh của Diệp Phong, quay đầu lại thì thấy độc khí càng lúc càng gần, liền ném vũ khí xuống, kinh hãi nhìn thành viên Tư Lược đoàn ngoài thành, bắt đầu đi ra khỏi thành. Kì Sa còn sợ chết hơn, thấy tình hình như vậy, cũng để hỏa thương đại độ ném hỏa khí, rồi ra khỏi thành đầu hàng, để tránh bị độc chết! Trải qua trận pháo kích và độc sát, cửa phía tây chỉ còn lại không đến năm ngàn địa tinh. Diệp Phong mắt thấy bọn chúng ra khỏi thành, liền lấy từ không gian giới chỉ một lượng lớn dây trói, bảo thành viên Tư Lược đoàn trói một lần mười mấy tên một chỗ. Chúng địa tinh thấy thành viên Tư Lược đoàn không có tấn công bọn họ, trong lòng yên tâm, đối với việc bị thành viên Tư Lược đoàn trói lại, không có một chút phản kháng. Cùng lúc đó, ở cửa đông, bọn địa tinh may mắn chạy thoát khỏi pháo kích và độc sát cũng được khoảng sáu ngàn tên, bất đắc dĩ bị bắt buộc, bỏ vũ khí xuống, yên phận ra khỏi thành đầu hàng thành viên Tư Lược đoàn, rồi bị trói thành nhiều nhóm. "Vị địa tinh tiên sinh này tựa hồ vừa mới rất đắc ý lắm đây?" Diệp Phong bắn hai đạo chỉ kình lên trời ra hiệu co hỏa pháo bộ đội đình chỉ pháo kích, ngậm cây Thanh sảng tiêu hồn, đi tới phía trước Kì Sa đang bị trói, mỉm cười hỏi một câu bất thiện ý. "A, cái này, cái này… " Kì Sa khẩn trương nhìn Diệp Phong, lắp ba lắp búng chẳng biết nên nói cái gì mới tốt đây, thân hình khô gầy nhỏ thó bắt đầu run rẩy, lo sợ đối phương giết mình. "Ha ha, yên tâm, chỉ cần ngươi thành thật mà nghe lời, ta sẽ không giết ngươi." Tên thành chủ này còn có điểm để dùng, Diệp Phong dĩ nhiên không giết hắn. Nhìn hình dáng sợ hãi của hắn, sắc mặt Diệp Phong liền đổi thành vui vẻ, rồi gọi Lạp Phỉ Nhĩ từ trên không xuống để hỏi thăm tình hình bên cửa đông. Diệp Phong biết được hết thảy đều thuận lợi, ra hiệu cho thành viên Tư Lược đoàn nhanh chóng chuẩn bị, rồi vào thành thu thập chiến lợi phẩm!