Lưu Luyến Ngàn Năm
Chương 72 : Bị thương
Gia tộc Black.
“Con nói cái gì?” Cygnus kinh ngạc đứng lên từ chủ vị, “Tin chuẩn xác chứ?”
“Tộc trưởng, tin tức là thật, hiện tại chắc các gia tộc lớn cũng đã nhận được tin tức. Gia tộc Slytherin hiện đang xao động bất an, lại còn không có ai dám động. Salazar Slytherin và Godric Gryffindor trở lại Hogwarts, Hogwarts phong bế lại. Nghe nói Rowena Ravenclaw nghe được tin này cũng mặc kệ bản thân bị bệnh, trực tiếp chạy về gia tộc Slytherin, mà Helga Hufflepuff giao toàn bộ sự vụ gia tộc cho tộc trưởng, cũng chạy về.”
“Chúng ta trăm phương nghìn kế làm bốn người họ tách nhau ra là để Gryffindor tiện hành động. Nhưng không ngờ họ lại thất bại.” Roxanne ngồi một bên, đen mặt, “Lại còn bị phản kích nữa, là họ rất phế vật hay là Salazar Slytherin quá mạnh?”
“Gần ba trăm sinh vật huyền bí cũng có thể để Godric trốn ra, chết tiệt thật!”
“Khu vực kia, có thể dẫn được gần ba trăm sinh vật huyền bí có tính công kích đã là không tồi, ai biết Godric có thể trốn ra chứ.” Roxanne cắn môi dưới, “Lại có năng lực hủy diệt toàn bộ gia tộc!”
Đúng vậy, gia tộc Gryffindor hủy, hủy trong tay Godric và Salazar.
Ai cũng không biết khi nào, chờ tin tức truyền tới cũng là tin gia tộc Gryffindor bị hủy diệt.
Salazar và Godric liên thủ hủy diệt gia tộc Gryffindor, chỉ có một số ít tộc nhân có thể sống sót, nhưng Godric tự tay hủy gia phả, xóa trận pháp trên đó, gia phả không còn tự động ghi tên tộc nhân nữa.
Từ nay về sau, gia tộc Gryffindor thực sự không còn tồn tại.
Ai cũng không ngờ, gia tộc bạch phù thủy tồn tại nhiều năm trong thế loạn, đã trải qua chiến tranh, trải qua nội loạn, trải qua chém giết, nó không hủy trong tay Giáo Hội, không hủy trong tay gia tộc phù thủy hắc ám căm thù nó, mà lại hủy trong tay tộc trưởng.
Tàn bộ giới phù thủy, chìm vào khiếp sợ.
Nhưng đáp án thực sự, chỉ sợ cũng chỉ có người trong Hogwarts khi muốn đi ra mới có thể có được.
Hơn mười năm trước, Salazar đã từng vì con trai mình mà hủy diệt một gia tộc, nhưng quy mô và thế lực ảnh hưởng của gia tộc kia căn bản không thể so được với gia tộc Gryffindor.
Tuy vài năm gần đây gia tộc Gryffindor kiên trì những “lý luận” tệ nạn đó càng ngày càng rõ, nhưng nó vẫn là gia tộc có thể lãnh đạo bạch phù thủy để chống cự gia tộc phù thủy hắc ám.
Hơn mười năm sau, sự kiện diệt tộc lại diễn ra, lúc này đây, là vì sao?
***
Gia tộc Potter:
“Gia tộc Gryffindor diệt vong?” Adopher nhìn tin tức con cú truyền tới, nhẹ nhàng hít một hơi, “Godric vẫn làm như vậy.”
“Chồng à, dường như anh biết nguyên nhân?” Vợ Adopher có chút kinh ngạc nhìn ông.
“Godric đã từng nói với anh, gia tộc Gryffindor nếu tiếp tục sẽ đi tới hướng diệt vong. Anh ta không thể thay đổi hiện trạng của gia tộc Gryffindor, chỉ có thể cam đoan trong lúc anh ta làm tộc trưởng, gia tộc Gryffindor sẽ không xuất hiện sự cố nào, chỉ cần…”
“Chỉ cần cái gì?”
“Chỉ cần không thương tổn người anh ta để ý.”
“Điều này…”
“Helena chết, làm Rowena gần như suy sụp, chuyện gia tộc Hufflepuff làm Helga không thể không về gia tộc, phía bắc Gryffindor xuất hiện sự kiện sinh vật huyền bí tấn công làm ba người này tách ra. Cuối cùng Hogwarts chỉ còn lại một người.” Adopher thở dài, “Đó là vảy ngược của Godric.”
“Ý anh là…”
“Vợ à, đây cũng không phải là chuyện chúng ta có thể quan tâm.” Adopher nhìn cô, thở dài nói, “Nếu họ quyết định đến cạnh nhau sẽ không để ý tới lời của người khác, cũng không quan tâm cái nhìn của phù thủy hắc ám và bạch phù thủy, hai người họ vẫn luôn nổi bật như vậy.”
“Có lẽ thế.” Phu nhân Potter thở dài, “Harry bé nhỏ chắc chắn sẽ rất lo lắng.” Từ khi thời gian Harry bắt đầu vận chuyển, Harry cũng rất ít khi tới thăm gia tộc Potter, làm vợ chồng hai người có chút cô đơn, dù sao con trai của họ cũng đi du lịch rồi.
“Gia tộc Gryffindor diệt vong, gia tộc bạch phù thủy chắc chắn sẽ hỗn loạn.” Adopher nói, “Vợ à, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng.”
Gia tộc Potter, ngoài gia tộc Gryffindor là gia tộc có năng lực lãnh đạo nhất trong bạch phù thủy, khi gia tộc Gryffindor diệt vong, gia tộc Potter chỉ sợ sẽ chào đón rất nhiều khách tới.
***
Gia tộc Prince:
“Từ khi những chuyện kỳ quái đó xảy ra, chúng ta nên đoán được chuyện này mới phải.” Alves nhìn tấm da dê nói, “Chỉ sợ gia tộc Black cũng không biết, gia tộc Gryffindor liên minh với họ bị hủy diệt nhanh như vậy.”
“Tiếp theo sẽ tới lượt ông ta.” Gelanne ngồi cạnh ông, “Ellis đã chuẩn bị tốt rồi.” Từ lần hai người rời đến gia tộc Black, Ellis vẫn luôn chuẩn bị.
“Hận bản thân thằng bé thì tự thằng bé giải quyết, nếu không khúc mắc của thằng bé vĩnh viễn không cởi ra được.”
“Con biết ạ.”
“Giờ là thời buổi rối loạn,” Alves nói, “Gia tộc bạch phù thủy hỗn loạn, chắc sẽ làm bên phù thủy hắc ám kia di động, chúng ta, liền tạm thời quan sát đi.”
Giữa hắc bạch phù thủy sẽ phát triển thế nào, gia tộc trung lập như họ vẫn tạm thời quan sát thì tốt hơn.
***
Hogwarts:
“Harry.” Snape đón được Harry suy yếu, “Cảm thấy thế nào?”
Harry uống một ngụm chén trà anh đưa tới, hít sâu nhiều lần mới lắc lắc đầu, “Em không sao, ba ba bọn họ thế nào rồi?”
“Hiện nay Salazar thoạt nhìn không tệ lắm, vết thương Godric đã bắt đầu phục hồi, Harry, làm phiền con rồi.” Rowena cười nhẹ nhìn Harry, khi cô xuất hiện ở Hogwarts lần nữa, cả người tiều tụy rất nhiều, người phụ nữ này gần như đã vào cực hạn, nếu không phải có bạn bè chăm sóc, có lẽ cô đã sớm bất tỉnh rồi.
“Con không sao.” Harry lắc đầu, cậu chỉ hỗ trợ thu pháp lực vào Godric, lấy cái này dẫn đường pháp lực hỗn loạn trong cơ thể anh. Salazar bên kia có Dyers giúp đỡ, Madtyna vì thân thể không tốt nên không thể giúp, dù sao trên người Harry mang theo một phần máu của Godric, nên chỉ có cậu mới có thể giúp Godric được, “Nhưng dì đã tra ra được lời nguyền trên người ba ba chưa ạ?”
“Chưa tra ra.” Rowena lắc đầu, “Nhưng dì tin pháp lực Salazar đang biến mất, chắc là do lời nguyền này.” Mà lời nguyền này cũng có thể là lý do Godric buông tha gia tộc Gryffindor.
“Dì chưa từng thấy Godric bị thương nặng như vậy, người kia quả thực là không muốn sống.” Tay Helga còn đang run rẩy, cô là người đầu tiên chạy tới khi được Harry thông báo, là cô tự tay xử lý vết máu trên người Godric – gần như cả người toàn là máu, trên người kia không có chỗ nào lành lặn cả.
“Salazar bị người gia tộc Gryffindor tấn công tuyệt đối không thể khiến Godric giận như vậy, chắc chắn còn gì khác, có lẽ chính là lời nguyền mà chúng mình không tìm ra?” Rowena day trán muốn làm mình bình tĩnh lại, “Chắc chắn Godric biết lời nguyền kia là gì, nếu không cậu ấy sẽ không giận như vậy.”
“Con nhìn thấy chú ấy khóc.” Harry yên lặng đứng trong lòng Snape, nhìn Godric, đôi mắt xanh biếc tràn ngập lo lắng, “Đến nay chú ấy vẫn chưa buông tay ba ba.” Helga tự mình giúp Godric rửa sạch vết máu trên người, đương nhiên là biết.
Godric tới gần kéo tay Salazar, chẳng sợ họ dùng mọi cách cũng không thể làm Godric buông tay.
“Con nhìn thấy chú ấy khóc.” Harry lặp lại một lần, “Khi ba ba ôm chú ấy trở về, khi đó chú ấy liền nắm tay ba ba…”
Harry ở cửa không thấy được Salazar, là ở chỗ này đợi cả một đêm, Snape thì cùng cậu đứng ở cửa cả đêm, cho đến rạng sáng trời se lạnh, Salazar xuất hiện trong tầm mắt của họ.
“Ba ba.” Harry thở ra một hơi, “Ba…”
Có khỏe không…
Từ này còn ở trong miệng Harry chưa phát ra, cậu nhìn thấy người đầy máu trong lòng Salazar, mở to hai mắt.
Màu máu gần như nhiễm đỏ cả người chú, trên mặt cũng là máu, Harry gần như không nhận ra người kia.
Nhưng cậu thấy Salazar ôm thật chặt đối phương, ghé vào tai chú nói, “Chúng ta về nhà rồi, Gody.”
Cậu nhìn thấy người đầy máu kia — Godric rơi nước mắt.
Sau đó, Harry cũng khóc.
Cậu gần như cho rằng Godric sẽ chết đi như vậy, nhưng may mắn là chú ấy còn thở.
Sau đó, trở lại Hogwarts Salazar cũng ngất đi, trong lúc bối rối Harry phát Thần Hộ mệnh cho Helga và Rowena.
Khi Rowena tới, Harry và Snape vừa mới mang Salazar và Godric về phòng họ.
Khi Helga thấy miệng vết thương của Godric cả người đều ngây ngẩn, khi xử lý thì tay đều run rẩy – những vết thương này tuyệt đối đã có vài ngày, thậm chí Godric còn chưa kịp xử lý đã vội vàng trở về.
Toàn bộ quá trình, tay Godric và Salazar gần như không buông ra.
Rowena tới hơn nửa tiếng sau, khi đó Helga còn chưa xử lý xong miệng vết thương của Godric.
Đây là lần đầu tiên hai cô thấy Godric và Salazar bị thương nặng như vậy.
“Ba ba bọn họ… không sao chứ ạ?” Harry cắn môi dưới hỏi.
“Sẽ không, hai người này rất ngoan cường, sẽ không đâu.” Rowena ngồi xuống vuốt đầu Harry, “Họ không sao.” Nhưng, không biết là đang an ủi Harry hay là đang an ủi mình nữa…
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
46 chương
2 chương
92 chương
88 chương
84 chương
36 chương
19 chương