Thanh Liên ở trong phòng đi tới đi lui , thỉnh thoảng quay đầu nhìn vào bên trong phòng , lâu lâu cũng ngó ra bên ngoài nhìn Trầm phu nhân đang quỳ trên mặt đất , không biết lại có chuyện gì xảy ra mà sáng sớm đã quỳ như vậy , cũng không thấy nói chuyện làm cho nàng cảm thấy bối rối vô cùng . Nàng không biết được chuyện đánh cuộc trong thư phòng , làm sao Trầm phu nhân lại thua , nàng rất muốn hỏi như không có người trả lời cho mình biết , trong Mạc Tâm các trừ nàng cũng chỉ có Vương phi Lam Tề Nhi , không có người nào khác ở trong đây , Phúc quản gia đã an bài rất nhiều nha hoàn để hầu hạ Vương phi , nhưng Vương phi lập tức từ chối nói không cần . Chỉ có một mình nàng có thể chiếu cố hầu hạ Vương phi mà thôi , công việc cũng không nhiều lắm , nàng thật không yên tâm đem Vương phi cho những người khác hầu hạ, nên cũng không nói gì nhiều , chủ tử nói gì chính là cái đó , nàng chỉ cần nghe theo là tốt rồi . “ Này , các người có nghe chuyện gì chưa ? Trầm phu nhân bị phạt quỳ ở trong viện của Vương phi đó ?” Có Năm ba nha hoàn ở chung một chỗ kề tai nói nhỏ , cùng nhau nói chuyện , thỉnh thoảng nhìn xung quanh xem coi có người nào khác ở đây không . “ Có nghe nói .” Một nha hoàn lập tức lên tiếng nói . “ Các ngươi chẳng qua là nghe nói thôi , nhưng ta là tận mắt thấy được nha .” Một nha hoàn đắc ý lên tiếng , nàng sáng sớm thấy được Trầm phu nhân mang theo nha hoàn thiếp thân cùng nhau đi tới Mạc Tâm các , sắc mặt không được tốt lắm , không biết trong lòng có mắng thầm Vương phi không nữa ? Có mấy người đang nhìn về phía nha hoàn đang nói , không ngừng gật đầu , Trầm phu nhân ngày thường hay khi dễ hạ nhân các nàng , tính tình cũng không tốt lắm , “ Vương phi có bao giờ để ý chuyện trong phủ đâu ?” Một tiếng nói nhỏ chợt vang lên có chút sợ sệt . “ Đó là lúc trước , từ lúc Vương phi bị thương tỉnh lại đã không giống như lúc trước nữa , lần trước đã không phải đánh trả Dương phu nhân một lần rồi sao ?” Nha hoàn hơi cao liền lên tiếng trả lời , tin tức của nàng so với các nàng kia còn nhiều hơn được một chút , nhất là chuyện xảy ra gần đây , bởi vì nàng là nha hoàn nhị đẳng , nàng quan hệ với rất nhiều người trong phủ . “ Ừ , đúng rồi đó .” Vương phi sau khi tỉnh lại thay đổi rất nhiều , mặc dù không có tận mắt thấy , nhưng bây giờ khi các nàng nhìn thấy Vương phi phải cẩn thận rất nhiều , không cần thiết phải đem phiền toái tới trên người của mình . Nha hoàn hơi mập oán hận liếc nhìn nha hoàn hơi cao kia , nàng chính là không thích ánh mắt nàng ấy nhìn mình như vậy , “ Vương phi cho dù thế nào cũng không sánh bằng chủ tử Vân trắc phi , các ngươi đừng quên chuyện lớn nhỏ trong Vương phủ , Vương gia đều giao hết mọi chuyện cho chủ tử Vân trắc phi quản , Vương gia sủng ái nhất là vân trắc phi đó nha .” “ Đúng rồi , Vương gia rất cưng chìu Vân trắc phi nha , cho dù có như vậy , thì Vương phi cũng không có quyền lực trong tay .” Nha hoàn này đã mấy lần muốn ra mắt Vân trắc phi , rất muốn đến bên cạnh nàng hầu hạ như chẳng qua chưa tìm được cơ hội chen vào . “ Hừ , nếu như hiện tại Vương phi muốn tìm Vương gia thu hồi lại quyền lực trong tay Vân trắc phi cũng có thể được nha , hiện tại trong phủ ai cũng biết , Vương gia rất là quan tâm tới Vương phi nương nương , ngay cả ôm Vương phi vào trong phủ , có vị chủ tử trắc phi nào được vinh hạnh đặc biệt này chứ .” Nha hoàn hơi cao phản bác lại , nàng tin tưởng Vân trắc phi nhất định không sánh bằng Vương phi nương nương nha . “ Ngươi ____” đúng là gần đây trong vương phủ đều nói rằng Vương gia rất cưng chìu Vương phi , một khi Vương phi được sủng ái sẽ làm cho những người khác phải hối hận rất nhiều , nhất là những chuyện lúc trước các nàng đối xử Vương phi như thế , có thể hay không sẽ bị xử phạt đây . Không phản đối nữa sao , nàng cũng biết lần trước Vương phi đánh Dương phu nhân , lần này Vương phi lại phạt Trầm phu nhân , Vương gia lại không ngăn cản đây không phải là cưng chìu thì là cái gì chứ , “ Vương gia chính là cưng chìu Vương phi , lần này Trầm phu nhân bị Vương phi phạt quỳ không phải chứng cứ chính xác nhất hay sao ? Dù sao Vương phi là người Vương gia cưới hỏi đàng hoàng , Vương phi lại người Thái hậu nương nương để ý nhất , ai cũng không thể khi dễ Vương phi được .” “ Ngươi . . . .” “Các ngươi ở đây lẩm bẩm gì vậy , không cần phải làm việc sao ?” Phúc bá đều nghe hết lời nói chuyện của các nàng , quả nhiên là càng ngày càng không có quy củ , chuyện của các chủ tử mà các nàng là những nha hoàn lại dám bàn luận nói này nọ , còn ra thể thống gì nữa . “ Phúc . . . Phúc quản gia ta . . .” Mấy nha hoàn cúi đầu không dám lên tiếng trả lời . “ Các ngươi ở trong Vương phủ cũng không phải trong thời gian dài rồi , tại sao lại không có quy củ thế , chuyện của chủ tử các ngươi lại có tùy tiện bàn luận sao ?” Phúc bá lớn tiếng trách mắng , hiện tại không dạy , sau này phiền toái tới ai sẽ là người chịu trách nhiệm đây . “ Chúng ta không dám nữa .” Đầu càng ngày càng cúi thấp xuống cũng không ai dám thở mạnh . “ Tất cả mọi người đều đi xuống chịu phạt , sau đó quay về làm việc ở chỗ của mình đi .” Trong Vương phủ không thích hạ nhân nói chuyện lung tung , lần này bị chính hắn bắt được , lần sau không biết là ai nữa đây . “ Dạ .” Thật là xui xẻo mà , tại sao hết lần này tới lần khác đều bị Phúc quản gia bắt được , đúng là các nàng không có vận khí tốt mà . Vừa lắc đầu vừa nhìn bóng lưng đi xa của nha hoàn , bất kể là Vương phi hay Vân trắc phi cũng đều là nữ nhân của Vương gia , nếu thật có một ngày hai người không hợp nhau , không biết Vương gia bỏ ai hay giữ ai đây ? “ Thanh Liên , cho ta một chén nước .” Lam Tề Nhi nhắm mắt lại , từ trên giường ngồi dậy vặn eo bẻ cổ , ngủ thật ngon , cổ đại không có gì hay cả , chỉ có không khí là tốt nhất , thiên nhiên thoáng mát không bị ô nhiễm , nàng rất thích . Luống cuống rót nước vào chén , Thanh Liên nhướng mày đem chén nước đưa vào trong tay lam Tề Nhi , “ Vương phi nước còn nóng , ngài để hơi nguội rồi hãy uống .” Tầm mắt lại liếc nhìn xuống lầu dưới , đáng tiếc nàng lại không thấy được cái gì cả , ngoài trời mây đen giăng đầy , không chừng lát nữa trời sẽ đổ mưa . “ Sắc mặt ngươi thật là kém , lại có ai muốn khi dễ ngươi sao ?” Chớp chớp con mắt còn đang mơ màng chưa tỉnh ngủ , Lam Tề Nhi thờ ơ nói . “ Không có , không có ai khi dễ nô tỳ cả.” Thanh Liên mạnh mẽ lắc đầu , có Vương phi ở đây , phía sau nàng lại có Thái hậu nương nương , nha hoàn trong vương phủ cho dù có khi dễ nàng như biết nàng là người của Thái hậu nương nương nên bọn họ cũng không dám gì quá đáng , nàng lo lắng chính là Vương phi không biết có bị làm sao không nữa ? “ Vậy tại sao mặt của ngươi buồn như vậy , thật là không được đẹp lắm nha .” Mở ra hai tay để cho Thanh Liên mặc quần áo vào cho nàng , dù sống ở đây đã lâu , như nàng rất lười , nàng lười để nỗi không muốn đông tay làm một cái gì cả . “ Làm gì có , Vương phi đừng trêu chọc Thanh Liên nha .” Trầm phu nhân đã quỳ ở bên ngoài tới hai canh giờ rồi , Vương phi lúc đó còn đang ngủ , không biết nàng phải làm như thế nào cho phải đây ? Lam Tề Nhi đi từng bước rời xa cái giường nhỏ một chút , sợ mình không nhịn được sẽ quay trở lại nằm ngủ tiếp , đúng là không còn sớm nữa , nàng ăn xong phải đi ra ngoài hoạt động một chút mới được , nếu không vận động sợ mình sẽ ngày càng lười hơn nữa . ( chị thiệt hết thuốc chữa rồi ) Muốn mở miệng nói như không thốt ra lời , Thanh Liên đành phải đi theo phía sau Lam Tề Nhi , chủ tử không hỏi , nàng cũng sẽ không trả lời , Trầm phu nhân đã từng khi dễ Lam Tề Nhi , làm cho nàng chịu khổ một chút cũng tốt , để cho nàng ta biết , sau này sẽ không làm khó Vương phi nữa . “ Nàng quỳ đã bao lâu rồi .” Liếc mắt nhìn sự thay đổi của bầu trời , khó trách nàng cảm thấy trong phòng hơi tối , thì ra là trời sắp đổ mưa , trên bầu trời một màu xám xịt , làm cho tâm tình cảm thấy hơi khó chịu một chút . Ngẩng đầu nhìn vào trong mắt của Lam Tề Nhi , Vương phi làm sao biết bên ngoài có người đang quỳ , nàng cũng chưa nói gì hết nha , “ Ách , Vương phi làm sao biết có người đang quỳ bên ngoài vậy ?” “ Ha ha .” Che lại cái miệng đang cười , Lam Tề Nhi cảm thấy Thanh Liên thật là vô cùng thú vị , “ Hôm qua nàng cá cược thua ta nên ta mới phạt nàng quỳ .” “ Cái gì ?” Giật mình một cái , thì ra nguyên nhân là như thế , nàng đã biết tại sao Trầm phu nhân lại cam tâm tình nuyện đến Mạc Tâm các mà quỳ rồi , từ đầu tới đuôi cũng không mở miệng nói một câu nào , làm hại nàng nghĩ chẵng lẻ hôm nay mặt trời lại mọc ở hướng tây . “ Chậu hoa nhỏ kia chính là nguyên nhân .” Trồng lúc nhàm chán mà lại có kết quả như vậy , nàng cũng không có ý kiến gì , nghỉ ngơi cũng đủ rồi , giờ nàng đi điều tra về cái chết của Liêm Tâm , hại chết người của nàng , nàng cũng sẽ không bỏ qua cho một ai , đây chính là thề của Lam Tề Nhi nàng với Lam Tề Nhi trước kia . “ A .” Thì ra đó chính là chủ ý của Vương phi cũng làm cho Thanh Liên yên tâm một chút . Nàng kêu Thanh Liên chuẩn bị một chút đồ ăn , Lam Tề Nhi từ từ bươc ra khỏi phòng , từ trên lầu cao nhìn xuống thấy Trầm phu nhân vẫn đang quỳ trong hoa viên , trong khoảng cách không xa , có thể nhìn rõ Trầm phu nhân đáng nắm chặt hai tay , môi mím lại thật chặt , mắt nhắm lại , như sự phẫn nộ vẫn biểu hiện ra ngoài mặt , góc nhìn hơi thấp chỉ có thể nhìn thấy được đầu nàng hơi cúi xuống làm cho người khác không nhìn thấy được sắc mặt của nàng , bên ngoài chỉ thấy được thân thể yếu ớt của nàng mà thôi . “ Lam Tề Nhi , sự nhục nhã ngày hôm nay , ngày khác ta sẽ trả lại gấp đôi cho ngươi .” Cảm giác có một đôi mắt đang nhìn nàng chằm chằm , Trầm phu nhân vẫn quỳ không hề nhúc nhích , bàn tay càng thêm nắm chặt , nàng phải nhẫn , bởi vì chuyện nhỏ không nhịn sẽ không làm chuyện lớn được , nàng không thể làm mất phong độ của mình . Nhẹ nhàng nâng lên khóe môi , ta xem ngươi có thể nhịn được bao lâu , trận mưa này ít nhất cũng kéo dài tới hai ba canh giờ , theo tính toàn của nàng sẽ cho nàng ta quỳ đến sáng mai , còn nếu trời mưa thì cho nàng nàng ta quỳ đến tốilà được rồi . để cho nàng ta nghỉ dưỡng sức , sau này chúng ta chơi từ từ với nhau . “ Vương phi , mau tới ăn một chút đi , ngài nhất định là rất đói bụng lắm rồi .” Đã đi teo bên người Lam Tề Nhi trong một thời gian dài , Thanh Liên cũng hiểu được một chút ít tính tình của Lam Tề Nhi , nếu không phải đói bụng lắm hoặc là có chuyện gì quan trọng thì Lam Tề Nhi sẽ không bao giờ rời giường , muốn cho nàng rời đi cái giường ấm áp thật là vô cùng khó khăn nha . “ Ừ , quả thật rất là đói bụng , ta muốn ăn nhiều một chút .” Cười cười , từ từ bước lại bàn cơm , Lam Tề Nhi bắt đầu dùng cơm , không thích trời mưa như có người quỳ trong mưa vì nàng thì lại khác , ý nghĩa khác nhau , nàng cảm thấy có chút ít thú vị . Bỗng một tiếng sấm vang lên , một tia sét xẹt ngang trên bầu trời , ngoài phòng mưa càng ngày càng to , gió lớn thổi lên . “ Vương phi , trời mưa kìa .” Thanh Liên lên tiếng , ngón tay chỉ ra phía ngoài . “ Ta biết .” Buồn cười vỗ tau vào người Thanh Liên , nàng nghe được tiếng sấm đánh cùng với tia chớp rồi , dĩ nhiên biết là trời đang đổ mua . “ A .” Nhưng phía ngoài còn Trầm phu nhân đang quỳ , như Vương phi không có ý muốn gọi nàng ta rời đi hoặc là vô trong nhà quỳ tiếp nha . . . . . . . . . . . . . “ Chuyện gì ?” Giọng nói lạnh lùng từ bên trong phòng của Hiên Viên Mạch vang lên . “ Vương gia , trời mưa rất to , Trầm phu nhân vẫn còn đang quỳ trong vườn Mạc Tâm các của Vương phi .” Phúc bá trả lời mọi chuyện , buổi sáng Vương gia sai hắn đi Mạc Tâm các nhìn một chút , lúc trở lại hắn có nói là nhìn thấy Trầm phu nhân đang quỳ ở trong sân vườn , Vương phi chưa thấy xuất hiện , Vương gia chỉ phất tay một cái rồi kêu hắn lui ra ngoài . “ Phạt quỳ trong mưa ?” Hiên Viên Mạch không lên tiếng , hắn không biết tiểu Vương phi muốn chơi trò gì nữa , trong lòng âm thầm suy nghĩ , hắn không bao giờ đoán được trong lòng của nàng đăn suy nghĩ những gì , “ Ừ , Vương phi dậy chưa ?” “ Dạ , Vương đang dùng bữa .” Không phải quan tâm Trầm phu nhân đang phạt quỳ trong mưa , mà lại hỏi Vương phi thức chưa , Vương gia nhà hắn quả thật rất sủng Vương phi , không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu nữa đây . “ Đi xuống đi , nàng tự có chừng mực .” Chỉ cần nàng không làm chuyện quá đáng , hắn liền chiều theo ý của nàng . “ Dạ .” Vương gia nói ra lời này chiều theo ý của Vương phi , Phúc bá gật đầu rời đi . Ngoài cửa sổ mưa càng càng to , rơi vào bệ cửa sổ nghe tí tách , giống như đang gõ vào trong lòng người , Hiên Viên Mạch sáng sớm tới Mạc Tâm các nhìn một chút rồi mới trở lại gian phòng của mình , hắn không rõ trong lòng mỉnh tại sao lại rất để ý Lam Tề Nhi , Lam Tề Nhi không biết hắn từng ghé qua , mà hắn cũng không để ai biết là hắn từng ghé qua đó .