“Quả nhiên một chút đã rõ ràng.” Trong mắt Quân Dập Hàn lộ vẻ tán thưởng, hắn bổ sung, “Tuy rằng Mộ Dung Thành không muốn xuất chinh, Hoàng đế nước Kim cũng sẽ phái hắn xuất chinh, khiến hắn không thể lựa chọn.” “Vốn dĩ ta hiểu biết Mộ Dung Thành và Thần Vũ, Mộ Dung Thành tất nhiên không phải là đối thủ của Thần Vũ, chẳng lẽ…” Ôn Noãn căng thẳng trong lòng, “Chàng định giúp Mộ Dung Thành?” Một là bằng hữu y hệt người thân của nàng, một là người nàng thích nhất, nếu hai người bọn họ đối địch… Tình huống như thế nàng thật sự nghĩ cũng không muốn suy nghĩ. “Nếu chỉ đơn thuần là Thần Vũ xuất binh, để cho hắn trực tiếp lui binh cũng không khó khăn. Nhưng bây giờ đi theo bên cạnh hắn có Trại Chư Cát, tuy rằng hắn bằng lòng lui binh, nàng ta cũng sẽ không đồng ý.” Quân Dập Hàn không muốn thấy nàng bị làm khó, nhưng trận đánh này lại không thể không đánh. “Trại Chư Cát?” Ôn Noãn chỉ cảm thấy có chỗ nào không đúng, nhưng đầu óc choáng váng cũng không còn tâm tư đi ngẫm nghĩ, chỉ tràn đầy chán ghét nói, “Nàng ta ngược lại sẽ đi tìm chủ mới, Mộ Dung Tịnh vừa mới ngã xuống đã đi nương nhờ Thần…” Nàng dừng lại, nghi ngờ nói, “Nếu như nàng ta nương nhờ vào Thần Vũ tất nhiên sẽ nghe theo Thần Vũ ra lệnh, sao lại đến lượt nàng ta có đồng ý hay không?” “Nàng ta ra không ít lực dưới trướng của Cố Thần Vũ, mặc dù có thể nhanh chóng phá được mười tòa thành trì như vậy, nàng ta không thể không có công, từ xưa tướng tốt khó càu, Cố Thần Vũ tất nhiên để tâm tới ý tưởng của nàng ta.” Ánh mắt lạnh lùng của Quân Dập Hàn cụp xuống, khóe môi dâng lên ý lạnh nói, nếu không phải để tâm đến thân thể yếu đuối chịu không nổi kích thích quá lớn của Ôn Noãn, hắn cần gì phải nói như vậy thay cho một nữ nhân âm độc. Chỗ này dường như nói xuôi được, nhưng mà… Cảm giác kỳ quái nơi đáy lòng càng ngày càng đậm hơn, nàng dứt khoát bỏ những suy nghĩ lộn xộn lung tung ra, hỏi, “Chẳng lẽ thật sự không còn cách nào khác? Nếu không chúng ta trở về…” Chỉ cần không nhúng tay vào đống chuyện rách nát này của nước Kim trở về nước Linh, viết thư nói cho Thần Vũ nàng rất khỏe, như vậy bọn họ sẽ không phải chính diện đối địch, nàng cũng không bị kẹp vào tình thế khó xử. Nhưng mà, như vậy quá mức ích kỷ cũng không công bằng đối với bọn họ. Nàng tới đây nhúng tay vào những việc này, vốn vì Quân Dập Hàn. Mà hắn cũng vì cứu nàng không để ý tới vết thương của bản thân ngàn dặm xa xôi tới nước Kim cứu nàng, một đường làm bạn với nàng, nàng muốn lăn lộn ở nước Kim, hắn cũng theo nàng, nếu bây giờ nàng bởi vì người đối lập là Thần Vũ mà hoàn toàn buông tha tất cả, nàng nên đối mặt với hắn như thế nào? Với Thần Vũ, nàng vẫn không thể quên, lúc trước khi hắn hỏi nàng ở trong mắt nàng có phải hắn không bằng Quân Dập Hàn không, vì nàng trầm mặc trong chốc lát mà khiến hắn hiểu lầm, ánh mắt bi thương ấy, từ đó hắn rời đi rất xa, bây giờ lấy tư thế Vương giả xuất hiện tiến đến cứu nàng, nếu như nàng vì người đối lập với hắn là Quân Dập Hàn mà lặng yên trở về, có phải hắn sẽ nhận định rằng ở trong mắt nàng hắn không bằng Quân Dập Hàn không, hắn sẽ lại chịu đả kích và tan nát cõi lòng sâu nặng như thế nào? Nàng nhắm thật chặt mắt lại, thôi, đây tất cả đều là an bài của định mệnh, một mực trốn tránh cũng không thể giải quyết được bất cứ vấn đề gì. “Đừng suy nghĩ, ngày mai ta sẽ dẫn nàng trở về nước Linh.” Tay được bàn tay ấm áp cầm lấy, hắn khẽ vuốt tóc nàng nhỏ giọng trấn an, không hề có một chút chỉ trích. “Không.” Nàng mở mắt, đáy mắt là nụ cười trong suốt, “Tất cả tiến hành theo kế hoạch.” “Nàng…” Tròng mắt hắn phức tạp nhìn nàng, cuối cùng than nhẹ một tiếng ôm nàng vào trong ngực, “Cần gì phải tự làm khó mình như vậy.” “Hai người một là người thân của ta, một là người yêu của ta, đều là người quan trọng nhất trong sinh mệnh của ta, ta nói không làm khó dễ nhất định là giả. Nhưng mà, thân thể hai người bị thương ta có thể điều trị cho hai người, nếu lòng<img src="http://sstruyen.com/images/data/11120/q3---chuong-38-chuong-21-1528781049.7397.jpg" onerror="loadDefault(this)" data-pagespeed-url-hash=983709550 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>