Lười Phi Có Độc
Chương 113 : Chương 91.1
Da thịt nóng bỏng dưới lòng bàn tay thiêu đốt lòng Ôn Noãn, nàng dò tìm mạch của hắn, đầu ngón tay tiếp xúc với da thịt giống như nóng bỏng chạm đến mạch nhận được tia nhỏ khẽ rung lại hạ xuống – mạch tượng yếu ớt đến nhỏ không thể kiểm, bệnh tình của hắn đang đột ngột chuyển biến!
Ôn Noãn mím chặt môi xé hai miếng áo, một miếng thấm ướt đắp lên trán hắn, một miếng khác thấm ướt định chà lau thân thể cho hắn, nhưng khi cởi quần áo của hắn ra, nàng mới phát hiện da thịt trắng như ngọc của hắn mặc dù hơi ửng đỏ nhưng lại không hề có chút mồ hôi, không như nóng rần lên ngược lại giống như đang động tình.
Một màn mê người như thế, chân mày ngọn núi của nàng lại nhíu chặt, sắc mặt trầm ngâm không hề có vẻ si mê, tay cầm vải áo vô ý thức siết chặt, cặp mắt bình tĩnh nhìn da thịt lộ ra bên ngoài của Quân Dập Hàn, trong cơ thể sinh nhiệt mà không thể phát ra, không lâu sau nhất định sẽ bỏng đến lục phủ ngũ tạng.
Nàng hít sâu một cái mạnh mẽ ra lệnh cho mình tỉnh táo, ngân châm ở đầu ngón tay nhanh chóng châm vào mấy huyệt đạo quan trọng của hắn để giải nhiệt cho hắn, nhưng điều này suy cho cùng chỉ có thể tạo thành tác dụng tạm thời, bọn họ cần thiết phải nhanh chóng đi ra ngoài, mặc dù bây giờ đã hái được cỏ tiễn độc, nhưng độc tính của cỏ này quá mạnh, cần phải phối với các dược thảo khác tổng hợp sử dụng, huống chi tác dụng thuốc cụ thể có thể chống được ôn dịch hay không còn phải xem hiệu quả sau khi uống. Dieễn ddàn lee quiy đôn
Sau khi châm hết châm vì Quân Dập Hàn, Ôn Noãn đưa tay lau mồ hôi trên trán, không để ý đến thân thể mình thể lực tiêu hao quá độ, nhu cầu nghỉ ngơi cấp bách, lập tức cõng Quân Dập Hàn lên tiếp tục gấp rút lên đường, mặt trời mọc mặt trời lặn, giữa lúc đó Quân Dập Hàn chỉ tỉnh lại vẻn vẻn ngắn ngủi trong chốc lát, còn không đợi Ôn Noãn nói được hai câu với hắn đã lại tiếp tục ngủ mê man, nhiều lần Ôn Noãn cũng thiếu chút nữa thân thể không chống đỡ được mà ngất đi, nhưng khi nàng sắp té xỉu trong phút chốc đã hung hăng cắn đầu lưỡi, mượn đau đớn tới giữ vững tỉnh táo, cắn răng tiếp tục hoạt động hai chân đã sớm không còn tri giác.
Ôn Noãn mạnh mẽ chống đỡ nữa, nhưng vĩnh viễn không kéo dài hơn cực hạn của thân thể được, ánh mặt trời mọc vàng sáng nghiêng nghiêng vẩy lên mặt nàng, trước mặt nàng bỗng tối sầm, thẳng tắp ngã về phía trước, cổ tay bị đá nhọn cào qua, trong nháy mắt máu tươi chảy ròng ròng, nàng bị tay đau gọi về vài phần ý thức, giùng giằng định đứng dậy, lại phát hiện thân thể tổn hao quá độ, một khi ngã xuống thế nhưng lại không có cách nào đứng lên được, nàng chỉ đành phải dựa vào đôi tay di chuyển từng tấc một đến chỗ Quân Dập Hàn cách đó không xa.
Nàng khẩn trương đỡ đầu hắn bị va vào đá dậy, tinh tế kiểm tra một lần, sau khi phát hiện chỉ có vết thương nhỏ, lúc này mới hơi thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi tầm mắt chạm đến máu ở cổ tay mình đang trùng hợp nhỏ xuống bờ môi của hắn, nàng vội vàng dời cổ tay đi, giơ một tay áo khác lên lau vết máu trên bờ môi cho hắn, mới vừa lau được hai cái, nàng lại như có điều suy nghĩ khựng lại, giơ tay lên kiểm tra da thịt dần bớt đi sắc ửng đỏ của hắn – nhiệt độ nóng bỏng lại dần dần hạ xuống!
Trong lòng nàng vui mừng, không ngẫm nghĩ nhiều hơn, liên tục không ngừng một lần nữa đặt cổ tay vừa mới dời đi lên bên môi hắn.
Đen tối một lần nữa tập kích, nàng cuối cùng té xuống,
<img src="http://sstruyen.com/images/data/11120/q1---chuong-113-chuong-911-1504058951.283.jpg" onerror="loadDefault(this)" data-pagespeed-url-hash=1116738074 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Truyện khác cùng thể loại
766 chương
106 chương
11 chương
10 chương
507 chương
10 chương
26 chương