Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời
Chương 34
Suy đoàn này gần như là buột miệng nói ra, cô nín thở, nhìn chằm chằm anh ta, muốn tìm ra một chút đáp án từ trong mắt của anh, đáng tiếc lúc đó có nhân viên phục vụ đi xuyên qua bọn họ, cô hoàn toàn không thấy rõ ánh mắt đầu tiên của anh.
Lúc cô lại nhìn thấy khuôn mặt anh, vẻ mặt của anh đều bình thường, trên mặt cũng không có câu trả lời.
Cô hơi chán nản cúi đầu, tiếp theo lắc đầu, "Nhưng cô gái kia rõ ràng là gọi anh là ‘ minh tuyên ’, rốt cuộc anh là ai!"
Cô thầm nghĩ mở to bộ não của mình ra, mặc dù cô không biết cái kẻ giả mạo này là ai, nhưng anh vẫn thật sự ở bên cạnh cô, mà Lục Duật Kiêu, chỉ là một nhân vật trong truyền thuyết, anh với cô, vĩnh viễn là có va vào nhau cũng không thể thành.
Người đàn ông hình như cũng không hài lòng lời nói của cô, cau mày, cẩn thận nhìn xung quanh, mới đến gần bên tai của cô, nhẹ giọng nói, "Em có thể gọi tên của anh - Minh Tuyên."
Lỗ tai của cô chợt ngứa vì khí nóng anh thở ra, đáy lòng có một cảm xúc khác thường, vội vàng thu mắt cúi đầu, "Thì ra tôi không có nghe lầm."
"Ừ." Người đàn ông nhẹ giọng trả lời, tiếp theo lấy hai ly sâm banh từ trong khay trên tay nhân viên phục vụ, đưa cho cô, "Chúng ta có thể nâng chén chúc mừng chứ."
"Chúc mừng?" Là nên chúc mừng rồi, tối nay đại công cáo thành, cô cười hì hì nhận từ tay anh, rất theo phong cách cũ của ông cha chạm cốc với anh, "Đến,hợp tác vui vẻ, càng ngày càng tốt."
Nói xong, cô cũng không đợi anh nói gì, liền sảng khoái uống lên.
Người đàn ông khẽ lắc đầu, nhìn chằm chằm chất lỏng trong chiếc ly đế cao khẽ mất hồn.
Cô thấy anh mất hồn, tay nhỏ bé rất tự nhiên mà đẩy đẩy cánh tay của anh, "Sao anh không uống?"
Người đàn ông nén lại suy nghĩ lại nhìn xuống chỗ bàn tay nhỏ bé của cô chạm vào, ranh mãnh hỏi cô, "Đây là loại rượu sâm banh tôi thích nhất, cô nhớ chứ?"
"Ưmh...... Không." Người đàn ông này, thật đúng là...... Xảo trá!
Xin lỗi vì cô là một người thô lỗ, vừa rồi chỉ biết uống cho đã, hình tượng hoàn toàn giống như nuốt chửng vậy, làm sao cô có thể thưởng thức ra là loại rượu sâm banh nào đươc chứ?!
Người đàn ông chỉ cười, không so đo với cô, ngửa đầu uống vào, sau đó liền ôm lấy cô rời khỏi hội trường, đưa cô trở lại căn phòng lúc đầu.
Cô vừa vào cửa, còn chưa thay giày cao gót, thì đã không thể đợi được mà đi đến xem xét thẻ nhớ mà anh đưa ngay rồi, thấy hình ảnh ở trên màn ảnh máy vi tính truyền phát ra, cô thật kinh ngạc, cô quay đầu, chỉ thấy người đàn ông đang ôm cánh tay ở một bên rảnh rang nhìn.
Cô vừa vui mừng lại kích động, bổ nhào về phía anh, hưng phấn nói, "Anh đúng là một siêu nhân, anh quá toàn năng rồi!"
Người đàn ông vốn đang khoanh tay, bị cô bổ nhào vào như vậy, hoàn toàn không kịp đề phòng, đôi tay không có dang ra đươc, không cách nào chống đỡ, thân thể lập tức liền nghiêng lên góc giường ở phía sau, cả người cũng nhân tiện bị cô đè lên.
"Cô......" Gái trên trai dưới, không khí đột nhiên trở nên quái dị mấy phần.
Cảm xúc mạnh mẽ vừa được dấy lên của Cố Tử Mạt lập tức liền bị nước lạnh dập tắt hầu như không còn, cả người cô cũng bổ nhào vào trên người của anh, thân thể của anh thon dài, bắp thịt rắn chắc, tay nhỏ bé của cô vô ý đụng vào, có một cảm giác tê dại giống như dòng điện chạy thẳng vào đáy lòng.
"Tôi...... Tôi là bởi vì quá hưng phấn, thật." Thấy người đàn ông trợn mắt nhìn cô, cô gian nan nuốt xuống một ngụm nước miếng, ra sức giải thích, chỉ là, lời giải thích này của cô có chút không đúng lúc.
Người đàn ông cau mày, cũng không nói gì, chỉ nhẹ nhàng rên rỉ một tiếng, trong âm thanh mập mờ lộ ra sự hấp dẫn vô hạn.
Cô kinh ngạc với phản ứng của anh, nhưng không quan tâm nhiều, cuống cuồng muốn chống tay đứng dậy rời đi, lúc này mới phát hiện ra tay phải của mình đang dừng lại ở chỗ bắp đùi của anh ta.
Cô quýnh lên, không dám nhìn anh, giống như điện giật muốn chống tay nhảy ra, nhưng không ngờ, người đàn ông bên dưới hừ một tiếng, hai hàng lông mày nhíu chặt, một cái tay đột nhiên liền tóm lấy tay phải của cô, một tay khác ôm lấy sống lưng của cô, kéo một cái, lật người liền đặt cô gái nhỏ dưới thân của mình.
Hai người đảo lộn vị trí, Cố Tử Mạt hơi bối rối, còn chưa phục hồi tinh thần, môi của anh đã hung hăng đè lại......
Hồi lâu, anh mới ngẩng đầu lên, nặng nề thở dốc, toàn bộ hơi thở phun lên gương mặt của cô, anh nhìn cô, ánh mắt như mê mang.
Cô cũng khẽ thở hổn hển, trên mặt ửng hồng một mảnh, cặp mắt khép lại một nửa, đôi môi kiều diễm khẽ nhếch, phun ra hơi thở ngọt ngào.
Trong lòng người đàn ông rung động, càng thêm hết sức chăm chú nhìn cô, ánh mắt nóng rực, nhẹ nhàng cúi đầu cắn xuống lỗ tai của cô, trong miệng lẩm bẩm, "Một lần nữa nhận thức anh, đừng để anh phải chờ quá lâu."
Cô không hiểu ý của anh, lại cho là cô nghe nhầm, lỗ tai bị anh cắn một cái, cô cảm thấy cả người đều đang run rẩy, trong thân thể như có một loại khát vọng xa lạ, giống như mong đợi anh chạm tới, cái ôm của anh, đây là chưa từng có đấy!
Quả thật có chút hoang đường kỳ cục! Cô luống cuống, theo bản năng liền đẩy anh ra, chân đá lung tung vào anh, giày cao gót cuối cùng cũng đá rơi từ trên chân xuống!
Người đàn ông ôm cô thật chặt, đè xuống mọi phản kháng của cô, tròng mắt đen nhánh u ám, dùng giọng nói ra lệnh với cô, "Đồng ý anh!"
Cô càng thêm nghi ngờ, người đàn ông gần như bá đạo khiến cho cô thấy xa lạ, mà yêu cầu của anh lại làm cho cô nghĩ mãi không ra, cô ngước mắt nhìn anh, "Đồng ý với anh cái gì?" Không hiểu thì hỏi, vĩnh viễn là đứa trẻ ngoan ngoãn.
Không ngờ, đôi mắt người đàn ông tối sầm lại, giống như bị cái gì đánh, anh khẽ nhắm mắt, lấy tay sửa lại vành taitinh tế của cô một chút, tránh ánh mắt của cô, "Không có gì."
Nói xong, anh liền đứng dậy lên, giống như tất cả chuyện này chưa từng xảy ra.
Cô thì không giống vậy, cô bị anh đè ép tới cả người tê dại, hơi có cảm giác bị thương đến gân cốt, cô không nhịn được bóp bóp bả vai mình, đấm đấm phía sau lưng cùng xương lưng, lại nhịn không được mà xoa xoa bộ ngực hơi sưng.
Chỉ là, cô xoa được một nửa, mới giật mình dừng lại, trời ơi, cô đã làm gì trước mặt anh thế này, thế nhưng lại xoa ngực trắng trợn như vậy?!
Lòng của cô nên có bao nhiêu đây!
Mặc dù vừa rồi quả thật ngực không thoải mái, vừa bị anh đè ép đến nỗi hơi khó chịu, nhưng tại sao cô có thể tùy tiện như vậy chứ?
Cô nhìn về phía anh, quả nhiên ánh mắt người đàn ông này đã thay đổi, chỉ là trên mặt, còn có ý cười nhẹ bị anh kìm nén, hai người nhìn nhau một cái, anh kịp thời phản ứng, lại đưa ánh mắt nhìn về phía khác.
Cô cực kỳ khó chịu, không dám giữ anh lại, dịch mông từ trên giường xuống dưới, bảy tám lượt mới đi được đôi giày cao gót vừa bị đá bay vào, cứng rắn đẩy lồng ngực của anh, cứng rắn đẩy anh từ trong phòng mình ra ngoài.
"Ầm ——" cánh cửa đóng sầm.
Người đàn ông nhìn cánh cửa đóng lại, khóe miệng hiện lên nụ cười, hướng về phía cánh cửa trầm ngâm chốc lát, anh mới xoay người, ngồi thang máy đến tầng cao nhất.
Lầu cuối đã có người chờ từ sớm,anh sửa sang lại cổ áo, mới đẩy cửa ra, xoải bước đi vào.
Truyện khác cùng thể loại
47 chương
85 chương
66 chương
112 chương
63 chương
145 chương
324 chương