Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời
Chương 127
Mà bên này, Cố Tử Mạt đưa ra ý kiến sáng tạo, bởi vì rất sát với sản phẩm của công ty, mặc cho Triệu Hồng Vân thấy cô không vừa mắt thế nào, vẫn bị bộ phận R&D lựa chọn.
Ở đồng nghiệp, sáng kiến của cô được sự nhất trí khen ngợi của mọi người.
Mùi thơm của hoa sen nhẹ nhàng mà lại đặc biệt, vậy chỉ dùng hoa hồng cùng cam quýt để điều hòa hương thơm của nó, một loại mùi thơm là quyến rũ, một loại mùi thơm khác là mát mẻ, vừa đúng làm lộ rõ mùi thơm ngát của hoa sen.
Mùi thơm mới mẻ thoát tục, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu tâm lý của đông đảo phái nữ, vừa đưa ra thị trường, cũng đã thắng hơn phân nửa.
Ngay cả Diệp Nhất Đóa sau khi nghe sáng kiến của cô, cũng không nhịn được vỗ bàn khen hay vì cô, còn nói, tuyên truyền quảng cáo của một năm này, đã quyết định lấy ‘ điều hương ’ làm điểm chính làm chủ đạo.
Mặc dù Cố Tử Mạt không nắm rõ về chương trình tuyên truyền sản phẩm của công ty, nhưng cô cũng biết, hiện tại phương thức phổ biến nhất trong ngành là —— tìm siêu sao làm người phát ngôn, chạy tuyên truyền.
Cũng giống như lần này, công ty đã chọn ảnh hậu; Ninh Uyển vậy!
Cô nghiêng nghiêng đầu, cẩn thận nhắc nhở Diệp Nhất Đóa, "Lấy hoạt động điều hương, tới làm cơ sở cho tuyên truyền, có phải hơi mạo hiểm hay không." Lần này đổivới phương pháp tuyên truyền, thật sự có chút Kiếm Tẩu Thiên Phong.
Diệp Nhất Đóa không có suy nghĩ nhiều, lập tứcphản ứng lại, "Sao có thể chứ!"
Cố Tử Mạt đỡ chán, rất là rầu rỉ nói, "Làm sao không thể." Cô là Điều Hương Sưn chính của sản phẩm lần này, tác phẩm cô điều chế ra, giống như là một đứa trẻ mà cô yêu quý nhất, nếu đứa bé này bởi vì một vài nguyên nhân không thể phát triển khỏe mạnh, thì cô sẽ cảm thấy mình là một người mẹ thất bại.
Diệp Nhất Đóa thấy cô thực sự rối loạn, vỗ vỗ bả vai của cô, rất xa hoa nói: " Yên tâm Yên tâm, chị yên tâm đi, để chị cùng Ninh Uyển kết hợp trấn thủ, sách lược tuyên truyền năm nay của công ty chúng ta, nhất định sẽ thành công xưa nay chưa từng có."
"Chị và Ninh Uyên? Sao lại là chị cùng Ninh Uyển?" Cố Tử Mạt vừa nghe thấy thế, liền hơi toát mồ hôi rồi.
"Do Ninh Uyển hộ tống chị, để cho chị tỏa sáng kỳ dị trong tiết mục truyền thông, chờ đến lúc có hiệu quả, công ty liền đá Ninh Uyển xuống đài, ai bảo Ninh Uyển đắt như vậy chứ." Diệp Nhất Đóa nhắc tới Ninh Uyển, hình như cũng tức giận, cuối cùng còn bỏ thêm một câu như vậy.
Cố Tử Mạt cũng đã biết Ninh Uyểnkhó chơi, thích tỏ vẻ nghệ sĩ lớn, còn đặc biệt đắt giá, xem ra công ty cũng chịu không ít bực bội từ Ninh Uyên, mới sử dụng sách lược này.
Chẳng qua, phương án mà Diệp Nhất Đóa nói đến, hoàn toàn chưa từng thương lượng với cô!
Cô cau mày, ghi hậnnhìn lướt qua phía phòng làm việc của Triệu Hồng Vân, nhỏ giọng hỏi Diệp Nhất Đóa, "Là ai đẩy chị vào tiết mục vậy, sẽ không phải là Triệu Hồng Vân động tay chân chứ." Lại không them quan tâm cô có bằng lòng tham gia chương trình này hay không, ngay cả chỉ nói đến tính chất của chương tình này thôi, rõ ràng cũng là củ khoai lang phỏng tay rồi.
Diệp Nhất Đóa kiêng kỵ nhìn chung quanh một chút, còn kéo Cố Tử Mạt đến gần, mắt liếc về phía Triệu Hồng Vân, khinh thường hừ lạnh một tiếng, "Có chuyện tốt như vậy, cô ta sao có thể đề cử chị chứ? Đừng suy nghĩ, là em làm, hình tượng phong cách của chị rất tốt, lại là Điều Hương Sư chính của sản phẩm lần này, chị xuất hiện khẳng định không thành vấn đề, vốn dĩ Điều Hương Sư chính là nghề nghiệp lương cao rồi, hơn nữa có Ninh Uyển tham dự, khẳng định tỷ suất người xem sẽ rất cao, đến lúc đó chị chỉ cần cởi khăn che mặt của Điều Hương Sư ra cho khán giả xem, vậy coi như là xong rồi."
"Chương trình là không có vấn đề, nhưng mấu chốt là......" Mấu chốt là cô cũng chưa đồng ý tham gia chương trình, cô vừa muốn nói, liền nhận được điện thoại của Lục Duật Kiêu.
Cô đang do dự xem có nên nhận điện thoại hay không, thì Diệp Nhất Đóa nhạy bén thấy hiển thị trên điện thoại của cô, liền trừng mắt nhìn cô, "Ai nha nha, mấy ngày không thấy, thật là nhớ nhung đi, mau nhận đi thôi."
Nói xong, liền đẩy Cố Tử Mạt về phía góc tường trong phòng giải khát.
Cố Tử Mạt bắt máy, trong cuộc nói chuyện, hai người đều nói rất hơn giản.
Cô cũng không có hỏi anh bao giờ trở lại, hoặc là vấn đề có giải quyết được hay không, hình như là cố ý tránh cái vấn đề này vậy, Cố Tử Mạt không muốn làm cho anh cảm thấy mình đang thúc giục gấp rút anh, hơn nữa cô cũng tin tưởng, anh làm việc trầm ổn, nhất định sẽ giải quyết vấn đề một cách hoàn mỹ nhất.
Chợt, anh nói thật nhỏ, "Biết không? Anh rất nhớ em."
Sự dịu dàng của anh gần như làm cô sụp đổ.
Bước chân của Cố Tử Mạt dừng lại, sau mấy giây cũng không nghe thấy cô lên tiếng, sau đó nhỏ giọng nói, "Em cũng thế."
Diệp Nhất Đóa nói không sai, thật sự nhớ nhung, lúc anh không có ở đây, cô hoàn toàn cảm nhận được, cái gì gọi là ‘ như cách ba thu ’.
Bởi vì cô kiêng dè những vấn đề kia, cho nên phía sau hai người tùy ý trò chuyện, cô thuận miệng đã nói đến chương trình Diệp Nhất Đóa vừa mới nhắc đến kia.
Lục Duật Kiêu nghe xong, hơi trầm mặc, hỏi cô,"Em có hứng thú với chương trình này."
Cô cúi đầu, nhìn mũi giày cao gót màu xanh lá cây của mình, suy tư một chút, nói: " Nhất Đóa nói cũng không sai, nếu như em xuất hiện trên chương trình tuyên truyền, có thể để cho người xem biết rõ hơn về bí mật ‘ điều hương ’, cũng có thể khiến mọi người hiểu biết hơn về nghề nghiệp của em."
"Vậy thì đi làm, cứ theo tâm ý của em mà làm, nhà họ Lục sẽ không hạn chế em, anh lại càng sẽ không hạn chế em...em yên tâm."
Nghe được lời khích lệ của anh, Cố Tử Mạt nhẹ nhàng liễm con mắt, trong lòng có đáy, "Cám ơn." Cô gần như không hề tiết lộ điều gì, anh lại hiểu cô như vậy, cho dù là cách nhau xa như vậy.
Người đàn ông này có thể làm được như vậy vì cô, trừ tâm tồn cảm kích, cô cũng không biết nên nói những gì.
Bên này Lục Duật Kiêu giật mình, nhẹ nhàng nhíu lông mày, thở dài thật sâu nói, "Tử Mạt, chúng ta là vợ chồng, giữa vợ chồng, không cần cảm ơn đi cảm ơn đến, dĩ nhiên, anh cũng sẽ không muốn nói lời cám ơn với em." Nói đến cuối, anh giống như nhạo báng nói một câu như vậy.
"Vâng, em biết rõ, nhưng rất cảm động, em chỉ nói ra...... Nói ra cảm thụ lúc này của em." Cô giải thích nói.
Cô nói ‘ cám ơn ’ với anh, không phải là khách khí, càng không phải là xa lánh, mà là đang dùng ngôn ngữ, nhắn nhủ tiếng lòng của mình với anh.
Đầu kia nghe đến đó, lặng lẽ một lúc lâu, Cố Tử Mạt cho là bên kia xảy ra chuyện gì, hoặc là anh không tiếp nhận lời cô nói, không nhịn được lại muốn mở miệng giải thích, liền nghe được tiếng anh, "Em phải xuất hiện trong chương trình, có cần anh giúp đỡ một tay không? Ví du như trang phục, hóa trang?"
Mặc dù công ty cùng tổ chuyên mục cũng sẽ chuẩn bị cho cô, nhưng anh nắm chắc trong tay, cũng là tài nguyên tốt nhất. Anh không thể ở bên cạnh cô, chỉ có thể gián tiếp giúp cô làm chút gì đó.
Cố Tử Mạt nghĩ đến Ninh Uyển, nói, "Không cần, em cứ bình thường xuất hiện là được, ảnh hậu Ninh Uyển cũng cùng xuất hiện, ngoài ra còn có một vị minh tinh điện ảnh đặc biệt nữa, đến lúc đó nhất định là ganh đua sắc đẹp rồi, em cứ bình thương tiến lên có vẻ ổn, quá tận lực, lại có vẻ dễ dàng thua thảm hại hơn."
"Không cần tự coi nhẹ mình như vậy." Tiếng anh trầm thấp, không tán thành nói.
"......" Trong lúc nhất thời, thế nhưng cô lại không phản bác được.
"Anh sẽ sắp xếp cho em, thỏa mãn mong muốn bình bình thường thường của em, cũng sẽ để cho em vô cùng tỏa sáng." Lúc Lục Duật Kiêu nói câu này, khóe môi chậm rãi nở nụ cười quyến rũ.
"Mâu thuẫn như vậy?" Lời này của anh, lại làm cho cô khó hiểu.
"Đến lúc đó em sẽ biết." Anh lại gọi tên cô một lần nữa, "Tử Mạt."
"Sao vậy?"
"Chờ anh trở về."
Bốn chữ thật đơn giản, Cố Tử Mạt lại giương nhẹ khóe môi lên, "Được."
Truyện khác cùng thể loại
90 chương
51 chương
440 chương
66 chương
32 chương