Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời
Chương 107
Cố Tử Mạt cũng không hề nói láo với Lục Duật Kiêu, quả thật ngày làm việc của cô hôm nay rất bận rộn.
Ngày hôm qua lúc cô chuẩn bị tan xa, quản lý bộ phận R&D Triệu Hồng Vân tìm tới cửa, sai khiến cô đi đến bộ phận quảng cáo giúp một tay, còn nói là do nữ diễn viên chính trong quảng cáo Ninh Uyển chỉ định.
Cô biết Ninh Uyển là đánh chủ ý gì, cũng biết Triệu Hồng Vân mưu đồ bất chính, nhưng đứng ở vị trí của cô, cô cũng không có cách nào từ chối được, chỉ có thể đồng ý.
Quảng cáo lần này muốn đưa lên các đài truyền hình lớn, sữa tắm của quý mới nhất, lấy sữa tắm làm chủNinh Uyển phải quay chụp cảnh trong bồn tắm, muốn cân nhắc đến sự xoi mói cùng tính khí ngôi sao lớn của Ninh Uyển, đạo diễn cố ý để trường quay yên tĩnh, đuổi hết những nhân viên không liên quan đến công việc ra ngoài.
Nhưng rất ‘ may mắn ’ chính là, Cố Tử Mạt cũng không có bị thanh lý ra ngoài, hơn nữa, cô còn đụng phải tiểu trợ lý lần trước nữa.
Mấy ngày không thấy, trợ lý này vẫn là dáng vẻ chanh chua, ngũ quan vẫn là cái loại tiêm tế rõ ràng đó, xương gò má cao nhọn, má hõm vào. Lần trước Cố Tử Mạt cho là Ninh Uyển sẽ xa thải cô ta, thật không ngờ, vị trợ lý này còn có thể xuất hiện ở đây.
Bị Ninh Uyển coi như trợ thủ đắc lực sao?
Hay là Ninh Uyển cố ý tìm vị trợ lý này về, để kích thích cô?
Cố Tử Mạt nghĩ đến đây, liền nghiêng người sang, tránh thoát vị trợ lý này, hướng bên kia đi đến.
Bóng đèn trong studio bị người điều chỉnh ánh sáng rất mờ tối, ánh sáng màu vàng nhạt tập trung ở một điểm, bốn phía bồn tắm cũng bị nhân viên thắp lên mấy chục ngọn nến màu đỏ, không khí lập tức trở nên mập mờ lãng mạn.
Ninh Uyển từ trong đi ra, cô ta quấn khăn tắm, trong khăn tắm là một chiếc váy ngắn lộ vai cùng màu với làn da.
Cô hào phóng cười với mọi người, chân trần đi tới bên cạnh bồn tắm.
Lúc này đạo diễn cũng đi tới, quả nhiên là nhìn quen các trường hợp lớn rồi, lúc này vẫn có thể sắc mặt như thường nói chuyện với Ninh Uyển, "Cảnh quay này không có yêu cầu gì khác, chỉ cần hưởng thụ là được rồi, nếu cô để người xem thấy, cô sử dụng loại sữa tắm này có một sự hưởng thụ tuyệt vời, từ đó kích thích ham muốn mua hàng của bọn họ."
Ninh Uyển gật đầu, "Đạo diễn, tôi đã nhớ rồi, có thể bắt đầu."
"Vậy thì tốt, bây giờ quay thử một lần trước." Ngay sau đó đạo diễn chỉ huy mọi người phía sau, "Qua hỗ trợ bắt đầu cảnh quay."
Cố Tử Mạt vẫn không nhúc nhích, ngược lại lui về phía sau mấy bước, trợ lý chanh chua bên cạnh Ninh Uyển rất chân chó chạy tới, giúp đỡ Ninh Uyển cởi khăn tắm xuống, đỡ cánh tay Ninh Uyển, để Ninh Uyển dựa vào người, bước một chân vào bồn tắm.
Đạo diễn cũng đi trở về chỗ ngồi của ông ta, nói với người đàn ông trong bong tối bên cạnh, "Lục thiếu, anh không chào hỏi với Trữ tiểu thư sao?" Tòa nhà cao cấp này, là do người đàn ông trước mặt này tài trợ không hoàn lại, đương nhiên ông ta sẽ phải phục vụ nghiêm cẩn rồi.
Giờ phút này Lục Duật Kiêu đang ngồi bên cạnh đạo diễn, ánh mắt không hề dừng lại trên màn hình nho nhỏ trước mặt, ngược lại nhìn về phía Cố Tử Mạt đang ẩn mình.
Anh lắc đầu một cái, thái độ kiên quyết, "Hoàn toàn không cần thiết."
Đạo diễn nhìn quen sóng to gió lớn, rất nhanh ý thức được ánh mắt của cùng giọng nói của Lục Duật Kiêu không thích hợp, vội vàng nói, "Cũng tốt, chúng tôi nhanh chóng quay phim, cũng mau chóng kết thúc công việc, nhất định sẽ làm cho Lục thiếu hài lòng."
Ông vốn tưởng rằng vị Lục thiếu thần bí này nhìn mặt mũi của Ninh Uyển, mà cho mượn khu nhà cao cấp này, nhưng không nghĩ, vị Lục thiếu này, không thích tiểu thư khuê các, ngược lại thích tiểu cô nương của gia đình nhỏ, cũng không phải vì Ninh Uyển mà đến.
Lục Duật Kiêu gật đầu một cái, "Bắt đầu đi."
Ra lệnh một tiếng, rất nhanh, tiến hành quay phim.
Vốn dĩ Cố Tử Mạt không muốn nhìn Ninh Uyển, nhưng bất đắc dĩ, cảnh kia thật sự là quá mê người rồi.
Ninh Uyển thoải mái nằm ở trong bồn tắm, chậm rãi đưa ra một cánh tay, mặc dù không cqua giai đoạn chế tác cuối cùng cũng nhìn ra được da thịt trơn nhẵn, trắng như ngọc, cô ấy dùng tay trái nâng lên một vốc bọt bong bóng, tay kia liên tục vôc thêm lên, cho tới khi bong bong đầy tràn cả cánh tay, cuối cùng, tay nhè nhẹ khoác lên đầu vai của mình.
Không khí chung quanh mờ mịt, cô ấy chậm rãi quay đầu đối mặt ống kính, gò má ửng hồng xinh đẹp, long mi dài mà cong đọng một giọt nước long lanh, theo động tác từ từ vén lên của cô ấy, đột nhiên trợt xuống từ nơi đuôi mắt, cuối cùng đọng lại nơi xương quai xanh.
Một đôi mắt đen đầy phong tình, lộ ở trong màn ảnh, cô ấy nhẹ nâng lên khóe môi, đôi môi đỏ tươi như máu nhẹ nhếch lên, đưa ra một cặp môi thơm, khắp nơi mang theo mị hoặc, mang theo ma lực làm cho không ai có thể chống cự được.
Tất cả động tác giống như được quay chậm, cuối cùng, dùng một cái nháy mắt đầy mị hoặc mà kết thúc.
"Cắt!"
Lần quay thứ nhất kết thúc, công tác quay phim còn thuận lợi hơn so với trong tưởng tượng.
Đạo diễn hài lòng gật đầu, "Danh tiếng của ảnh hậu Ninh Uyển, quả nhiên không sai, ảnh hậu của chúng ta, nhất định năm nay có thể tiếp tục rồi."
Ninh Uyển bị nói đến điều trong lòng, trong lòng mừng rỡ, khóe miệng nở một nụ cười sáng rỡ, "Mượn cát ngôn của đạo diễn."
"Dĩ nhiên dĩ nhiên, chúng tôi đều xem trọng cô." Nói xong lời này, đạo diễn nói với Lục Duật Kiêu, "Đoạn quảng cáo này được đưa ra, nhất định sẽ tạo thành oanh động, khu nhà cao cấp của Lục thiếu, tự nhiên cũng có thể cùng nóng lên rồi."
Nghe vậy, Lục Duật Kiêu không sao cả ngoắc ngoắc môi, cũng không có lên tiếng.
Anh không hề đem lời nói của đạo diễn để ở trong lòng, lại vừa không cần phụ họa theo người đạo diễn này.
Cố Tử Mạt nhìn Ninh Uyển cười đắc ý, đáy lòng tối sầm lại, sức quyến rũ của ảnh hậu không người nào có thể ngăn cản, cô làm phụ nữ, dĩ nhiên là ghen tỵ, đang hoảng thần, thân thể liền bị người đụng vào.
Tiểu trợ lý vênh mặt hất hàm sai khiến, "Này, cô mau đem thùng này đi lấy nước tới đây, sau đó rót vào bồn tắm, lần quay thứ hai cần dùng!"
Cố Tử Mạt không nói gì, đi tới lấy nước, cô còn cố ý thử nhiệt độ, ấm, Ninh Uyển cũng sẽ không không thích ứng, cô xách qua, nói với Ninh Uyển, "Tôi sợ nước ấm không đúng, cô nên thử một chút trước đi, rồi tôi sẽ đổ vào bên trong."
"Cô thật cẩn thận." Ninh Uyển liếc nhìn cô một cái, nói lời khen ngợi hàm chứa châm chọc.
Cố Tử Mạt không để ý đến cô ta âm dương quái khí, "Cô vẫn nên thử một chút đi."
Ninh Uyển thò tay vào thử một chút, sau đó vẩy tay, "Nước ấm vừa vặn, cô yên tâm, tôi sẽ không hãm hại cô ở chút chuyện nhỏ này đâu, tôi là người lão luyện trong giới, hoàn toàn không cần sử dụng loại thủ đoạn nhỏ này."
Cố Tử Mạt nghe lời nói của Ninh Uyển, trong lòng đều là không thoải mái, cô nhìn ra ngoài, Ninh Uyển là cố ý vẩy nước lên mặt cô, cô đưa một tay lên, lau nước đọng trên mặt mình một cái, nhỏ giọng nói, "Vậy thì tốt."
Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, cô không muốn đối kháng công khai với Ninh Uyển, chuẩn bị rót nước, sau đó lách người.
Ninh Uyển nhìn theo động tác của cô, lại bắt được tay trái của cô, không để cho cô rót nước.
Cố Tử Mạt hơi cáu, hỏi, "Thế nào?"
"Chiếc nhẫn của cô, không có rồi." Ninh Uyển chính là dùng câu trần thuật.
Cố Tử Mạt nghe ra câu nói này của Ninh Uyển có hàm ý khác, không khỏi nhân cơ hội trào phúng, "Ảnh hậu chính là ảnh hậu, mắt tinh lắm, chiếc nhẫn đã trả lại cho anh ấy rồi, cô lại có cơ hội, cho nên về sau cô không cần tốn tâm tư nhìn chòng chọc tôi nữa, hãy tìm cơ hội đến gần anh ấy đi, như vậy tỷ lệ cô được tuyển trúng sẽ cao hơn đấy."
"Cám ơn." Ninh Uyển nắm khớp xương ngón áp út của cô, sau đó vuốt vuốt cho cô, cuối cùng mới buông tay, "Tốt, cô đổ nước đi."
Cố Tử Mạt không có nói gì, đổ nước vào trong, trong nước có âm thanh rào rào, ban đầu cô không có để ý, cho là tiếng nước chảy bình thường, nhưng sau đó cô ngầm trộm nghe được bên trong có âm thanh tiếng gì đó va chạm, trong bụng cô cả kinh, liền dừng tay.
Đúng lúc này, bên tai liền truyền đến tiếng kêu nghẹn ngào của Ninh Uyển, "A ——"
Cố Tử Mạt sợ tới mức mất bình tĩnh, thùng nước liền bị Ninh Uyển lỡ tay đánh đổ, đổ lên người Cố Tử Mạt.
"Trong nước có thủy tinh!" Ninh Uyển ở bồn tắm bên cạnh, từ trong nước đứng lên, đôi tay cô ấy ôm ngực, nôn nóng bước ra bên ngoài, chung quanh có nhân viên phản ứng nhanh chóng, lập tức cầm áo choàng tắm chạy tới, đỡ Ninh Uyển từ trong bồn tắm ra ngoài, cũng kịp thời phủ thêm áo choàng tắm cho Ninh Uyển.
Ninh Uyển bị bao vây bởi áo choàng tắm, phản ứng đầu tiên chính là chạy vội tới trước mặt Cố Tử Mạt, lớn tiếng chất vấn cô, "Suýt nữa cô đã hại chết tôi rồi, trong nước có thủy tinh!"
Cố Tử Mạt cũng không khá hơn chút nào, thùng nước bị Ninh Uyên đẩy ngã, nước còn lại cũng tạt lên người cô, tuy nói là nước ấm, nhưng là hiện tại bốc hơi nước lên, cả người cô bắt đầu rét run.
Dưới chân quả thật có những mảnh nhỏ thủy tinh trong suốt, chứng cứ phạm tội xác thật.
Cô sững sờ nhìn về phía Ninh Uyển, nửa ngày nói không ra lời.
Người đại diện của Ninh Uyển cũng vọt tới, khom lưng nhìn những mảnh nhỏ thủy tinh trong bồn tắm, lại nhìn chân cẳng Ninh Uyển bị thủy tinh đâm bị thương, đau lòng không dứt hô to, "Phụ trách đạo cụ mau tới đây!"
Người phụ trách đạo cụ cũng khó thoát tội, vẻ mặt hốt hoảng đi tới, liên tục bảo đảm, những thứ đạo cụ này anh ta đã kiểm tra đi kiểm tra lại, nhất định là trung gian xảy ra vấn đề.
Người đại diện vừa nghe, lập tức liền chĩa mũi nhọn về phía Cố Tử Mạt, "Chuyện gì xảy ra, cô và Ninh Uyển của chúng tôi có thâm thù đại hận gì, mà nhất định phải làm như vậy! Cô có biết hay không, chân của Ninh Uyên đáng giá như thế nào!"
Cố Tử Mạt không nói nên lời cái gì, hiện tại tất cả mọi người ở ở hiện trường đều chỉ chứng cô, tố cáo cô, nói cô là kẻ điên hại người.
Cô bị mọi người cô lập, bị mọi người tổn thương, cô muốn khóc, nhưng sự quật cường từ trong xương khiến cô không thể khóc lên được, chỉ có thể ngơ ngác buông tay đứng một bên, thất hồn lạc phách.
Cái người trợ lý chanh chua kia liền chạy ra ngoài, lên án Cố Tử Mạt với người đại diện nói: " Tôi biết rõ cô ta chính là cố ý, lần trước chính là cô ta làm bẩn lễ phục của Ninh Uyển, cô ta ghi hận trong lòng, tùy thời trả thù!"
Bản thân Cố Tử Mạt vẫn không hiểu ra sao, nhưng nghe người tiểu trợ lý không phân biệt trắng đen gì cả như thế, cô liền hiểu ngay lập tức.
Khó trách người phụ tá này để cho cô đi lấy nước, thì ra đây đều đã được thiết kế tốt rồi!
Còn Ninh Uyển đâu? Ninh Uyển có tham dự trong đó hay không!
Nếu quả thật là Ninh Uyển thiết kế liên hoàn kế này, vậy thì cô càng kính nể Ninh Uyển rồi, ảnh hậu không hổ là ảnh hậu, vì một màn kịch, thế nhưng cam nguyện thương tổn tới cơ thể của mình!
Cô sững sờ nhìn về phía người trợ lý này, há miệng, nhưng không có nói ra cái gì.
Truyện khác cùng thể loại
167 chương
69 chương
69 chương
14 chương
10 chương
11 chương
7 chương
75 chương
26 chương