Rượu quá nửa tuần, Quý Hàn đã bắt đầu hối hận.
Y nên ăn cho xong bát mỳ trứng kia rồi mới so rượu với Triệu Kiếm Quy.
Người đói bụng uống rượu lúc nào cũng dễ say.
Hiện tại đầu của y đã hơi choáng váng, dạ dày cũng hơi khó chịu.
Huống chi Triệu Kiếm Quy không phải không uống được rượu như lời hắn nói.
Xem ra muốn chuốc say hắn không phải là chuyện dễ dàng.
……
Triệu Kiếm Quy cũng rất buồn rầu.
Hắn không uống được rượu, này đích xác là nói thật.
Lần này coi như là lần đầu tiên hắn uống rượu.
Khi chung rượu đầu tiên đổ vào miệng, hắn còn thầm hỏi, cái của quỷ này uống ngon chỗ nào?
Rượu được nửa tuần, hắn đã cảm thấy thế gian vạn phần tốt đẹp, trong lòng lý tưởng hào hùng, giáo chủ Ma Giáo ngồi cạnh đây là chí giao hảo hữu, hắn có cả một bụng lời chân thành muốn nói với y.
Sau này hắn mới biết, hắn lúc này đã gọi là say.
Quý Hàn vẫn cắn răng kính hắn rượu.
Triệu Kiếm Quy cũng chỉ còn cách cắn răng uống.
Tính tình hai người đều là không muốn chịu thua, uống đến lúc cuối cùng, Triệu Kiếm Quy đã choáng đầu hoa mắt, chỉ muốn ngã xuống hảo hảo ngủ một giấc.
Quý Hàn tóm lấy cổ áo hắn, miệng lưỡi líu ríu mắng: “Ngươi…… Ngươi gạt ta, ngươi rõ ràng uống được rượu……”
Còn chưa nói xong, y đã gục xuống bàn.
Triệu Kiếm Quy cũng gục trên bàn, hai mắt mơ màng, trong đầu loáng thoáng cũng chỉ có ý niệm.
Hắn sẽ không uống rượu nữa.
Truyện khác cùng thể loại
100 chương
89 chương
121 chương