Sáng sớm ngày hôm sau, Giáo Hoàng Cassandra phái người gọi Lucia đến nói chuyện. Toàn bộ thần điện Quang Minh đều dùng Mặc Thạch để lát, loại đá sang quý này chỉ cần một khối nhỏ đã đủ cho một gia đình bình thường sinh hoạt mấy tháng, nhưng ở Thần Điện lại có thể tùy tiện thấy được, màu xám ẩn ẩn phản xạ ánh sáng, đứng sừng sững ở chính giữa Thần Điện giống như khóe miệng thần Quang Minh đang mỉm cười thương xót chúng sinh, cao cao tại thượng nhìn chúng sinh buồn vui. Lucia tiến vào đại điện liền thấy Giáo Hoàng Cassandra đang cầu nguyện thành kính như đối với thần tượng, không có lên tiếng, yên lặng chờ ông ở phía sau…. “Con đến rồi.” Cassandra cầu nguyện xong, xoay người thấy Lucia, đứa trẻ này làm ông kiêu ngạo, là đứa trẻ do một tay ông nuôi lớn. Lucia ưu nhã khom người hành lễ xong, mới đứng thẳng dậy mỉm cười nói: “Bệ hạ, thần an.” Cassandra vuốt vuốt chòm râu trắng của mình, trên mặt tràn đầy ôn nhu yêu thích với Lucia, mở miệng cười: “Không cần đa lễ, hôm nay gọi con đến chính là muốn hỏi một chút về chuyện hôm qua.” Sau chuyện của Sandy, Lucia biết Giáo Hoàng khẳng định sẽ đi tìm mình, trên đường đến, cậu đã nghĩ ra một cái cớ hoàn hảo, “Bệ hạ, thần Quang Minh vĩ đại đã chỉ dẫn cho con, cậu ta sẽ là một Kỵ Sĩ Thánh Quang vĩ đại.” Trên mặt Lucia tràn đầy thành kính cùng vinh hạnh, trịnh trọng lừa dối Giáo Hoàng. Phải cảm ơn cái thế giới mê tín này, chỉ cần đổ tất cả lên người thần Quang Minh coi tiền như rác này, không có một người nào sẽ hoài nghi câu giải thích của Lucia. “Thần Quang Minh tại thượng!” Giáo Hoàng vẫn luôn tín nhiệm Lucia, cho nên sau khi nghe Lucia nói xong, thấp giọng kính sợ nói. Lucia nhân cơ hội này liền nói thêm một việc khác, “Bệ hạ, thỉnh đem quả Xích Hỏa ban cho đứa bé kia.” Lucia nhớ rõ trong sách Sandy trong một lần mạo hiểm lấy được quả Xích Hỏa mới có thể trừ bỏ thiên phú thủy hệ trong người cậu, khiến cậu không cần ngày đêm chịu đựng thống khổ do thủy hỏa bài xích trong cơ thể. Trong lòng lại khẳng định bạn thân của mình tuyệt đối là một tên cật hóa khó hiểu, không thì vì sao dị bảo trân quý như vậy, cậu ta lại đặt một cái tên thật tầm thường, quả Xích Hỏa đâu phải là lẩu, rốt cuộc cậu ta muốn ăn lẩu đến mức nào mà trong lúc viết tiểu thuyết cũng không quên nhắc tới a, tuyệt đối vì bản thân có phải là chân tướng hay không? Quả Xích Hỏa đối với pháp sư thiên phú hỏa hệ mà nói nó tuyệt đối là chí bảo, nó không chỉ có thể tẩy thuần thiên phú, còn giúp ích rất nhiều cho pháp sư hỏa hệ tu luyện về sau, trước kia Giáo Đình cũng có được một quả Xích Hỏa, dùng hộp Hàn Ngọc để bảo tồn, chỉ là phần lớn người trong Giáo Đình đều là Ma Pháp Sư quang hệ, cho nên quả Xích Hỏa đó mới trở nên vô dụng. Giáo Hoàng biết tình huống của đứa bé kia, cho nên cũng không do dự nhiều, “Lát nữa con phái người đến khố phòng lấy đi, bây giờ cùng ăn điểm tâm với ta đã.” Lucia nhìn khuôn mặt từ ái đã có nếp nhăn của Cassandra, không khỏi nhớ tới ông nội của mình ở kiếp trước, trước đây kỳ thực cậu luôn dành rất nhiều thời gian bồi ông nội, ông lão kia cũng như thế này, dạy dỗ mình, trân trọng mình…. Lấy lại tinh thần, Lucia cong khóe miệng lên, trong mắt mang theo yêu thương, nhẹ giọng đáp ứng: “Vâng, cũng đã lâu rồi không cùng ăn với bệ hạ.” “Cũng không phải do con sao, trước đây con luôn thích cùng ăn cơm với lão già này, đến khi trưởng thành thì lại không thấy đến.” Hiện tại Cassandra vẫn còn có thể nhớ đến bộ dáng tiểu đại nhân khả ái của Lucia khi mới tập đứng. Mới một hai tuổi tay của mình còn nhỏ không cầm chắc dao nĩa nhưng luôn quật cường muốn tự mình ăn cơm, tuy rằng kết thúc luôn là thất bại nhưng ông lại không thấy mệt, nhớ lại thời điểm kia ông liền bật cười, hiện tại chính mình đã già đi nhưng đứa trẻ này vẫn quật cường trước sau như một. Nghe thấy Giáo Hoàng cảm khái, Lucia bất đắc dĩ: “Trước đây con với người ở cùng một chỗ đương nhiên ăn cơm cùng nhau, hiện tại chỉ cần Người muốn, con cũng có thể thường xuyên đến bồi Người, chỉ sợ là Người rất bận.” Ngẫm lại khoảng cách từ cung điện của cậu đến cung điện Giáo Hoàng, Lucia tỏ vẻ để một trạch nam mỗi lần ăn cơm phải đi qua đi lại một km tuyệt đối là vô nhân đạo, cho nên câu kế tiếp của cậu tuyệt đối chỉ là khách khí, hy vọng Giáo Hoàng trăm ngàn lần đừng cho là thật a. “Con cứ tu luyện cho tốt là được rồi, gần đây tu luyện có gặp vấn đề gì không?” May mắn là ông không thật sự muốn mình mỗi ngày bồi ông ăn cơm, trong lòng Lucia thở dài nhẹ nhõm một hơi. Đối với câu vừa nãy của ông thì chỉ lắc đầu cười, tỏ vẻ không có vấn đề gì. “Không có vấn đề gì là được, nhưng con vừa mới trở thành Ma Pháp Sư cao cấp, nên lấy thực lực ổn định làm chủ.” Từ nhỏ trên phương diện tu luyện, Lucia không bao giờ khiến Cassandra lo lắng quá, nhưng Lucia vẫn là con nuôi của ông, cho nên ông vẫn nhịn không được nhắc nhở vài câu. Lucia đối với Cassandra qua tâm cảm thấy rất ấm áp, đi lên phía trước đỡ cánh tay ông, “Vâng, con sẽ chú ý, bệ hạ không cần lo lắng.” Cùng Giáo Hoàng đại nhân hưởng thụ bữa sáng ấm áp xong, sai Jocelyn đi lấy quả Xích Hỏa, Lucia liền vội vã đi đến trụ sở thống nhất của Kỵ Sĩ. Sau khi Sandy được Thánh tử lựa chọn, trong lòng vẫn luôn bất an, giống như lời em trai cậu đã nói, thực lực cùng thiên phú của cậu đúng là không xứng trở thành một Thánh Quang Kỵ Sĩ, nhớ tới ánh mắt mang theo tín nhiệm cùng cổ vũ của Lucia, trong đời lần đầu tiên có người không dùng ánh mắt đồng tình hay khinh miệt nhìn mình, cho nên càng thêm không muốn cô phụ lại sự chờ mong trân quý như vậy. Buổi sáng đầu tiên khi đến Giáo Đình, sau khi rửa mặt xong, ngay cả điểm tâm cũng không ăn liền bắt đầu ngồi ở trên giường minh tưởng, Sandy không muốn trở thành trói buộc của Thánh tử đại nhân, cậu không thể quyết định thiên phú, nhưng cậu có thể cố gắng trả giá gấp bội so với người thường. “A….” Không được một lúc, Sandy liền cảm thấy nguyên tố vừa hấp thu vào cơ thể bắt đầu bài xích lẫn nhau, mỗi một tấc trên làn da đều giống như bị nước sôi tạt qua, hai loại nguyên tố không ai nhường ai, nguyên tố hỏa hệ cuồng bạo muốn xé rách da thịt trên người cậu, nguyên tố thủy hệ vốn là nguyên tố ôn hòa nhất trong các loại nguyên tố, thậm chí còn có hiệu quả trị liệu, nhưng lúc này thủy hỏa bất dung, nguyên tố thủy hệ xưa nay ôn hòa lại sôi trào giống như muốn hấp chín cậu từ trong ra ngoài. Đau đớn thổi quét toàn thân Sandy, cậu cắn răng không kêu đau, trước đây cậu yên lặng trốn trong phòng minh tưởng cũng như thế này, cho dù đau đớn đến đâu, cậu cũng chỉ chịu đựng một mình, bởi vì nếu như bị người khác biết cậu còn không buông tha tu luyện, bọn họ nhất định sẽ cười nhạo cậu, cười nhạo cậu si tâm vọng tưởng, giống như đứa ngốc tự mình tìm tội. Jocelyn gõ cửa cả ngày cũng không thấy có người trả lời, liền trực tiếp đẩy cửa ra, nghiêng người mời Lucia ở phía sau đi vào trước. Lucia vừa vào cửa liền thấy thiếu niên thân hình nhỏ gầy đang cuộn mình thành một cục ở trên giường, hai mắt nhắm nghiền, đôi môi ngẫu nhiên bật ra một hai tiếng kêu đau đớn, tóc trên trán bị mồ hôi lạnh ướt thành từng luồng dính trên khuôn mặt trắng bệch, hiển nhiên cậu ta đang nhận thống khổ cực đại. Không hề chần chờ, Lucia lập tức làm một cái Trì Dũ thuật cao cấp, nguyên tố quang hệ theo ý chí của cậu nhanh chóng tụ lại quanh thân Sandy…. Sandy vốn cho rằng lần này có khả năng mình thật sự sẽ nổ tan xác mà chết, nhưng trong lúc hoảng hốt, xuyên qua một mảnh ánh sáng màu vàng, cậu lại thấy được một đôi mắt xanh thẳm mang theo lo lắng cùng quan tâm, đã bao lâu rồi, hình như từ lúc mẹ mình – người duy nhất quan tâm đến cậu – qua đời thì không còn ai nhìn cậu như vậy nữa, loại cảm giác này thật sự rất hạnh phúc, biết được trên thế giới này còn có một người để ý đến cậu như vậy, trong lòng nghĩ, khóe miệng liền gợi lên một mỉm cười nhợt nhạt không dễ phát hiện, thấp giọng gần như nỉ non, “Thánh tử đại nhân….” Một lát sau, Sandy ngạc nhiên phát hiện nguyên tố bạo động trong cơ thể cậu đã được nguyên tố quang hệ bình ổn xuống dưới, tuy rằng chỉ là tạm thời. Nhìn đến Lucia còn ngồi bên giường cậu, Sandy lập tức muốn xuống giường hành lễ, chỉ là vừa cử động, toàn thân liền đau nhức vô lực ngã xuống. Lucia thấy Sandy đã khôi phục được ý thức, rốt cuộc cũng thở ra nhẹ nhõm một hơi, cmn, em trai đệ nhất a, cũng không thể xảy ra chuyện như vậy, không thì cốt truyện về sau chẳng phải thành mây tan sao. Thấy Sandy còn muốn hành lễ, vội vàng treo lên tươi cười đầy chuyên nghiệp, quan tâm nói: “Không cần đa lễ, người cứ nằm xuống đi.” Sandy còn đang đắm chìm trong tươi cười tràn ngập ánh sáng của Lucia nửa ngày mới hồi phục lại tinh thần, trên gương mặt tái nhợt hiện lên nét đỏ ửng, quay đầu đi, thì thào nói: “Cảm ơn đại nhân.” Nhìn sắc mặt Sandy thay đổi liên tục, Lucia tự kỷ ở trong lòng: quả nhiên thuật Trì Dũ của cậu đúng là trâu bò, đồ của Thánh tử, cam đoan chất lượng! Vừa thấy Sandy chỉ còn một hơi, cậu liền thi triển một cái thuật Trì Dũ đơn giản, lập tức liền cảm thấy vui vẻ [này, người ta hiện tại còn đang nằm trên giường đấy], như vậy sau này khi nhân vật chính không nghe lời, cậu có thể dùng vũ lực trấn áp, trong đầu tưởng tưởng hình ảnh nhân vật chính bị cậu một cái Thánh Quang đánh nằm sấp xuống sau đó liền ra sức đập vào mông, thật sự càng làm cho người ta cảm thấy hưng trí…. Tuy trong lòng đang yy nhân vật một hồi, nhưng trên mặt Lucia vẫn mỉm cười đúng chất thần thánh, muốn tiến hành diễn đến cùng, “Jocelyn.” “Vâng, đại nhân.” Jocelyn hai tay dâng hộp hàn băng đựng quả Xích Hỏa lên. Tiếp nhận hộp, Lucia mới quay đầu nói: “Sandy, đây là quả Xích Hỏa do Giáo Hoàng đại nhân đặc biệt ban cho, ăn nó vào có thể trừ bỏ thiêu phú thủy hệ trong cơ thể ngươi, hơn nữa đối với việc tu luyện ma pháp hỏa hệ của ngươi có chỗ tốt cực lớn, chờ thân thể của ngươi hồi phục tốt liền lập tức ăn nó.” Nghe hiệu quả của quả Xích Hỏa, ánh mắt của Sandy không dám tin, không phải không biết Thánh tử đại nhân không cần lừa cậu, nhưng tâm nguyện từ trước đến nay dễ dàng thực hiện như vậy, vẫn có chút kích động hỏi: “Có phải từ nay về sau thần có thể tu luyện ma pháp không cần kiêng nể gì phải không? Có phải cả đời này thần không chỉ dừng lại ở Ma Pháp Sư trung cấp phải không? Có phải hay không…?” Lucia nhìn bộ dạng có chút không tin nổi của Sandy, chỉ mỉm cười chờ cậu ta hỏi xong, mới nghiêm túc nhìn khuôn mặt còn hơi tái nhợt của cậu, khẳng định nói: “Phải!” Đặt hộp Hàn Ngọc bên người vào trong tay Sandy, Lucia nhìn xuống Sandy, tự tin lại kiên định nói: “Ngươi sẽ trở thành một pháp sư cường đại, ta biết.” Khai sáng cho em trai xong, tự giác dùng nhân cách cùng mị lực của mình triệt để chinh phục em trai, Lucia cứ như vậy mang Jocelyn ưu nhã rời đi…. Trong lòng biết cái này khẳng định do Lucia đại nhân vì cậu mang tới, Sandy âm thầm thề cậu nhất định sẽ cố gắng tu luyện, bảo vệ Lucia đại nhân, ánh mắt kiên định nghiêm túc nhìn bóng dáng mảnh khảnh của Lucia, Sandy nắm chặt hộp Hàn Ngọc trong tay.