Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chương 557 : Phân tích báo cáo
Biên soạn: Đức Uy -
- --
"Đường Vũ Lân, nam, 14 tuổi, lớp trưởng lớp năm nhất Ngoại viện của Sử Lai Khắc học viện. Năm nhất khóa này, được ca tụng là khóa mới mạnh nhất học viện Sử Lai Khắc. Trong đó có thật nhiều nhân tài ưu tú. Có thể đảm nhiệm chức lớp trưởng ở trong một lớp như vậy, hắn đúng là có tài năng xuất chúng. Ngày hôm nay, hắn đến Thăng Linh Đài..."
Sau đó là phần trình bày về toàn bộ những tình huống phát sinh trong Thăng Linh Đài.
"..., chúng ta đã tiến hành kiểm tra và phân tích tỉ mỉ cơ thể hắn, thu được rất nhiều kết quả làm người khác giật mình. Đầu tiên, ở trong thân thể của hắn, chúng ta không hề tìm được bất kỳ manh mối nào liên quan tới Bá Vương Long. Nói cách khác, tuy nhìn thấy rõ ràng là Bá Vương Long bị thân thể của hắn hấp thu đi rồi, nhưng cũng không hề có dấu hiệu tồn tại, cứ như thể biến mất không còn tăm hơi."
Lời vừa nói ra, bên trong phòng họp nhất thời vang lên những tiếng bàn luận xôn xao.
Một ông già trầm giọng nói: "Chuyện này không hợp với lẽ thường! Bá Vương Long là Hồn Linh bất khuất, bản thân có năng lượng cực kỳ khổng lồ. Tuy rằng chỉ là Hồn Linh, nhưng mà coi như là Hồn Linh của thập vạn niên Hồn Thú bình thường, cũng chưa chắc sánh được nó về sự cường hãn. Năng lượng mà Hồn Linh như vậy có khả năng sản sinh ra, dựa theo tình huống bình thường mà phán đoán, tuyệt đối không phải là thứ mà một thiếu niên hồn lực chỉ có ba mươi mấy cấp có thể chịu đựng nổi. Hiện tại lại biến mất như thể rơi vào vực sâu thăm thẳm, chuyện này quá bất hợp lý."
"Đúng là bất hợp lý, nhưng cũng là sự thực. Điền lão, chúng ta đã tiến hành kiểm tra cẩn thận hết thảy, đúng là không hề phát hiện bất cứ thứ gì. Đứa bé kia không hề nói láo, Bá Vương Long không hề để lại bất cứ dấu vết gì ở trên người hắn."
Lãnh Diêu Thù phất tay áo một cái, nói: "Nói tiếp những phân tích khác."
"Vâng."
"Trên người Đường Vũ Lân tuy rằng không có Bá Vương Long tồn tại, nhưng chúng ta lại phát hiện ra rất nhiều chỗ dị thường. Đầu tiên, Võ Hồn của hắn là Lam Ngân Thảo, một loại Võ Hồn vốn là sẽ không có cơ hội trưởng thành. Mà bên trong huyết mạch của hắn, lại ẩn chứa một loại sức mạnh đặc thù. Chúng ta phân tích dòng máu của hắn, mặc dù là huyết dịch của nhân loại bình thường, phù hợp tất cả đặc thù của nhân loại, nhưng ẩn chứa bên trong lại là một năng lượng khổng lồ, xa xa vượt quá nhân loại."
"Hỗn huyết sao?" Ông lão lúc trước lại hỏi một câu.
Nhân viên lắc đầu một cái, "Không phải là hỗn huyết, mà là nhân loại thuần túy. Nhưng mà, năng lượng khổng lồ ẩn chứa trong cơ thể hắn lại vô cùng rõ ràng. Đơn giản mà nói, trong máu của hắn có thể có một ít năng lượng đặc thù màu đỏ như tế bào máu, hòa quyện vào nhau. Chúng ta không cách nào đem năng lượng kia tách ra. Năng lượng này giống như là được Võ Hồn và huyết thống kết hợp lại mà sinh ra. Ở tình huống bình thường, một khi huyết dịch rời khỏi thân thể, năng lượng được Võ Hồn truyền vào sẽ tiêu tan trong không khí. Nhưng hắn thì lại khác, năng lượng lại gắn kết vô cùng bền chắc trong huyết dịch. Chuyện này cũng chỉ có một khả năng, loại dung hợp này được tạo ra bởi huyết mạch vô cùng mạnh mẽ trong cơ thể hắn."
"Đồng thời, chúng ta lại kiểm tra tỉ mỉ thân thể của hắn. Cường độ thân thể của hắn, nói như thế nào nhỉ? Chuyển đổi thành số liệu thống kê mà nói, đã vượt qua Lục Hoàn Hồn Đế phổ thông, hơn nữa còn là Lục Hoàn Hồn Đế thuộc loại Cường Công Hệ Chiến Hồn Sư. Bất kể là xương cốt, kinh lạc, nội tạng, tất cả đều đã đạt đến mức độ như vậy."
Bên trong phòng họp trở nên hơi yên tĩnh.
Một lát sau, một người trung niên nói: "Khá lắm, thật không hổ là tiểu quái vật được Sử Lai Khắc học viện bồi dưỡng ra, quả nhiên là quái vật!"
Nhân viên cười khổ nói: "Chuyện kỳ quái hơn còn ở phía sau. Tinh thần lực của hắn trải qua sự đo lường của chúng ta, nằm ở khoảng 650 – 700. Ở độ tuổi này của hắn, tuyệt đối là một tài năng xuất chúng. Cấp độ Linh Hải Cảnh. Thế nhưng, thời điểm chúng ta định kiểm tra tinh thần lực của hắn ở chiều sâu, máy móc của chúng ta mất linh, không cách nào tra xét được nơi sâu xa ở trong đầu hắn."
"Máy móc mất linh?" Lần này, ngay cả Lãnh Diêu Thù đều giật mình.
"Đúng thế. Cân nhắc đến thân phận học viên Sử Lai Khắc của hắn, không thể sử dụng những thiết bị ở cường độ cao hơn, bằng không rất có thể sẽ gây ảnh hưởng đến não bộ của hắn. Ở tình huống bình thường, coi như là những Hồn Sư có tinh thần lực cao hơn hắn một đại cảnh giới, máy móc phổ thông của chúng ta cũng có thể hoàn thành toàn bộ kiểm tra."
"Tiếp đó là số liệu phân tích nồng độ hồng cầu trong máu của hắn..."
Một loạt số liệu rất nhanh hiện ra ở trước mặt tất cả mọi người. Về căn bản, số liệu cơ thể Đường Vũ Lân không có lấy một cái nào là bình thường, đặc biệt là mật độ cơ bắp, mật độ xương cốt những loại số liệu này, cũng vượt quá người bình thường không biết bao nhiêu lần.
"Căn cứ theo phán đoán của chúng ta, sức mạnh của hắn nhất định là lớn đến mức kinh người. Nói như thế nào nhỉ? Đánh giá tổng hợp của chúng ta đối với hắn là, quái thú hình người. Tên tiểu tử này nếu như vẫn có thể tiếp tục trưởng thành như thế, sau khi hắn trưởng thành, chỉ riêng cường độ thân thể, đã đủ để hắn trở thành tồn tại nổi trội. Ngoại trừ hồn lực không tính là phát triển đặc biệt ra, những phương diện khác, đều vượt xa phạm trù của Hồn Sư bình thường."
Lãnh Diêu Thù cau mày, nghe từ đầu đến cuối, số liệu kiểm tra về cơ thể Đường Vũ Lân đều không bình thường, vượt xa người thường. Nhưng điều này trên thực tế mới là chuyện bình thường! Bởi vì, hắn đến từ chính Sử Lai Khắc học viện. Sử Lai Khắc học viện nào có lấy một ai là người bình thường?
Mà Hồn Linh Bá Vương Long bọn họ muốn đo lường lại không có một chút xíu tăm tích nào, thật sự lại như là biến mất không còn tăm hơi. Tình huống như thế, qua nhiều năm như vậy, vẫn là lần thứ nhất xuất hiện ở Truyền Linh Tháp.
Hồn Linh Bá Vương Long cố nhiên có giá trị cực kỳ đắt đỏ, nhưng bằng vào căn cơ của Truyền Linh Tháp vẫn còn chấp nhận được. Nhưng vấn đề là loại hiện tượng này xuất hiện, có thể nào có liên quan đến chính bản thân Thăng Linh Đài hay không?
Thăng Linh Đài là hạt nhân cốt lõi của Truyền Linh Tháp, một khi xảy ra vấn đề, sẽ ảnh hưởng đến căn cơ của Truyền Linh Tháp.
"Lãnh tháp chủ, xin ngài cho biết, tiếp theo chúng ta nên xử lý như thế nào? Có phải là sẽ tiếp tục tìm cái gã Đường Vũ Lân kia trở lại, để tiến hành kiểm tra sâu hơn hay không?"
"Không được!" Lãnh Diêu Thù còn chưa kịp nói gì, ở sau lưng bà, Cổ Nguyệt lại đột nhiên nói chen vào.
Nhất thời, mấy chục cặp mắt ở trong phòng đều tập trung vào trên người nàng.
Cổ Nguyệt cũng không hề bởi vì những ánh mắt này mà rút lui, "Không được! Hắn sắp sửa sẽ phải đại biểu cho Sử Lai Khắc học viện đi tới Tinh La đại lục tiến hành giao lưu. Học viện chắc chắn sẽ không đồng ý để cho hắn tiếp nhận bất kỳ kiểm tra nào nữa."
Một người trung niên nhìn nàng, lại nhìn Lãnh Diêu Thù một chút, "Vậy chuyện lần này tính sao? Chúng ta cũng chỉ có thể tự nhận xui xẻo sao? Tổn thất đối với chúng ta..."
Lãnh Diêu Thù phất tay áo một cái, "Hiện tại không phải là thời điểm nói về tổn thất. Trung cấp Thăng Linh Đài bên này, tạm thời tiến hành tự thẩm định một tháng, để bảo đảm bản thân Thăng Linh Đài không xảy ra vấn đề. Hết thảy số liệu đều ghi chép lại cẩn thận. Qua một quãng thời gian, đợi sau khi hắn đại biểu Sử Lai Khắc học viện giao lưu trở về, lại một lần nữa tiến hành kiểm tra đối với hắn. Ta sẽ nghĩ biện pháp thuyết phục Sử Lai Khắc học viện. Cổ Nguyệt!"
"Có đệ tử!"
"Ngươi cũng sẽ cùng đi tới Tinh La đại lục. Khoảng thời gian này ngươi chú ý quan sát Đường Vũ Lân nhiều hơn. Nếu như trên người hắn xuất hiện bất kỳ dị tượng gì, lúc về nhớ báo cáo lại cho ta biết."
"Vâng, thưa lão sư." Cổ Nguyệt đáp ứng.
Nàng biết, vừa nãy chính mình đột nhiên lên tiếng, không cho tiếp tục kiểm tra Đường Vũ Lân, là vì lo lắng kiểm tra sâu sẽ ảnh hưởng tới hắn, mà cũng không có bất kỳ lý do nào khác. Vào thời khắc ấy, căn bản nàng cũng không thể khống chế chính mình, hoàn toàn là bật thốt lên.
Không thể nghi ngờ, đối với việc này, Truyền Linh Tháp coi như là phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Nhưng hết cách rồi, ai bảo Đường Vũ Lân là học viên Sử Lai Khắc học viện cơ chứ? Coi như là bằng vào năng lực hô mưa gọi gió của Truyền Linh Tháp hiện tại ở trên đại lục, cũng còn không dám chính diện đắc tội với Sử Lai Khắc học viện. Đây chính là uy thế nhiều năm.
Coi như tiếp tục kiểm tra kỹ Đường Vũ Lân, nếu như không phát hiện ra được gì, cũng không còn cách nào. Thậm chí không có cách nào bắt Đường Vũ Lân bồi thường. Nguyên nhân rất đơn giản, hắn không bồi thường nổi!
Nếu như hắn chỉ là một tên Hồn Sư phổ thông, không liên quan tới Sử Lai Khắc học viện, Lãnh Diêu Thù nhất định sẽ nghĩ biện pháp để hắn gia nhập Truyền Linh Tháp. Chỉ cần trở thành một phần tử của Truyền Linh Tháp, bất luận việc hấp thu Hồn linh Bá Vương Long sản sinh chỗ tốt gì đối với hắn, đều là cùng một nhịp thở với Truyền Linh Tháp.
Trở lại học viện, chuyện thứ nhất Đường Vũ Lân làm chính là đi tới phòng tu luyện chuyên dụng của mình.
Minh tưởng, cảm thụ biến hóa của bản thân.
Đáng tiếc chính là, mãi cho đến sáng ngày hôm sau, những gì hắn cảm nhận được cũng chỉ có, không biến hóa!
Thật không có lấy nửa điểm biến hóa. Khí tức Bá Vương Long tí tẹo đều không, cứ như thể là trước giờ chưa từng xuất hiện vậy.
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
304 chương
34 chương
198 chương
624 chương
62 chương