Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chương 159 : Đường Môn
Biên soạn: Đức Uy
Bản convert lấy từ truyencv.com
----------------------------------------------
Hắn thật sự rất vui mừng, chính mình có Thiên Đoán Vân Thái Nhuyễn Giáp hộ thể, hơn nữa hắn cũng phát hiện, cường độ công kích của cô gái yếu dần, hẳn là do hồn lực tiêu hao lớn. Nàng hẳn không phải là Lực Lượng Hình Hồn Sư. Từ Võ Hồn liền có thể nhìn ra được. Bất quá, một Khống Chế Hệ Hồn Sư lại có được lực công kích như vậy cũng đã rất khủng bố. Nếu đại hắc đỉnh của nàng không bị mình đánh nát, e rằng chính mình cũng không chống đỡ nổi đến lúc này!
Đường Vũ Lân từ dưới đất bò dậy, cô gái kia đã biến mất rồi. Hắn vẫn ở địa phương lúc trước.
Vượt hai ải, lẽ nào sát hạch còn chưa kết thúc? Đường Vũ Lân nghi hoặc nghĩ đến.
"Cao cấp sát hạch, cửa thứ nhất, chuẩn bị." Cao cấp? Lên cao cấp?
Hào quang lóe lên, một bóng người đột nhiên xuất hiện, vẫn là thiếu nữ nọ, thế nhưng, so với lúc trước nàng lớn hơn một ít. Sau đó Đường Vũ Lân liền nhìn thấy, dưới chân nàng bay lên hai cái Hồn Hoàn.
...
Hào quang lấp loé, Đường Vũ Lân lảo đảo té ra ngoài, trên mặt chỗ xanh chỗ tím, nhìn qua vô cùng chật vật.
Bất quá, hắn mới đi ra, liền nhìn thấy ở trước mặt mình cách đó không xa, dáng vẻ Tạ Giải so với mình cũng không khá hơn bao nhiêu. Sắc mặt lại càng khó coi cực kỳ.
"Ngươi qua mấy cửa?" Đường Vũ Lân theo bản năng hỏi hắn.
Tạ Giải mặt đen lại nói: "Một cửa, khảo hạch này cũng quá khó. Thực lực của đối phương quá mạnh, ta căn bản không có biện pháp nào, hoàn toàn bị khắc chế. Đối phương lực bộc phát cùng tốc độ còn nhanh hơn ta, năng lực chiến đấu cận chiến siêu cường, Song Long Chủy của ta căn bản không có tác dụng gì với nàng, liền bị nàng đánh má nhận không ra! Hic!"
"Cổ Nguyệt đâu? Nàng còn chưa đi ra?" Đường Vũ Lân hỏi.
Tạ Giải gật gật đầu, "Vẫn là nàng mạnh nhất! Ngươi qua mấy quan?"
Đường Vũ Lân cười khổ nói: "Xem như là hai quan đi, chỉ có điều, cửa ải thứ hai là gắng gượng chống đỡ được. Ta bị đánh thật thảm!”
Vũ Trường Không vẫn đứng ở nơi trước, màn ảnh máy tính lớn này không giống như tại Thăng Linh Đài có thể quan sát được quá trinh sát hạch bên trong, chỉ có thể chờ đợi ở nơi này.
Một phút sau, ánh sáng lóe lên, Cổ Nguyệt sắc mặt tái nhợt xuất hiện ở trước mặt hai người. Đường Vũ Lân vừa vặn cùng nàng mặt đối mặt, nhìn thấy trong mắt nàng tràn ngập vẻ khiếp sợ.
"Qua mấy quan?" Lần này là Tạ Giải hỏi.
"Cao cấp, hai quan. Cửa ải chung kết thật khó. Ta thất bại ngay cửa đầu tiên. Các ngươi thì sao?"
Đường Vũ Lân cùng Tạ Giải đều không lên tiếng. Thực sự là người so với người làm người ta tức chết đi được!
Vũ Trường Không xoay người, nhìn về phía ba người, gật gật đầu, "Các ngươi lại đây."
Ba người đi đến trước mặt hắn. Tạ Giải cúi đầu, thành tích của hắn kém cỏi nhất, trong lòng thầm nghĩ e rằng sẽ bị phê bình.
Ý niệm này của hắn vừa xuất hiện, ánh sáng đột nhiên sáng ngời. Ba người lại cảm nhận được không gian rung động mãnh liệt, bọn họ biến mất tại chỗ không còn tăm hơi.
Hào quang lại lóe lên, bọn họ xuất hiện ở một nơi giống như văn phòng. Không gian rộng đến 200 mét vuông có hơn, bàn làm việc to lớn đặt ở một góc, từng chiếc ghế sa lon màu trắng bằng da bày ra chỉnh tề.
"Ngồi đi, có một số việc ta muốn trao đổi cùng các ngươi." Vũ Trường Không chỉ chỉ ghế sô pha.
Trong lòng ba người đều hơi nghi hoặc một chút nhưng vẫn ngồi xuống ghế sa lon.
Vũ Trường Không ngồi đối diện bọn họ.
"Đối với cuộc thi ngày hôm nay, các ngươi nhất định cảm thấy rất kỳ quái. Trong sát hạch, các ngươi đều gặp đối thủ đồng cấp. Ta nhất định phải nói cho ngươi một điều chính là, đối thủ các ngươi đối mặt trong Anh Hùng Điện, đều được mô phỏng theo những Hồn Sư đã từng tồn tại chân thật. Vì lẽ đó, chỉ có thể phát huy được khoảng 7/10 thực lực của bọn họ. Các ngươi cho rằng, so với họ, thực lực của các ngươi như thế nào?"
Hồn Sư đã từng tồn tại chân thật!
Đường Vũ Lân lập tức nghĩ đến vị kia Song Sinh Võ Hồn mình đối mặt. Tạ Giải trong đầu tái hiện ra một thiếu nữ vóc người cao gầy, tướng mạo tuyệt mỹ, vòng eo cong như hình cánh cung.
Mà trong đầu Cổ Nguyệt hiện ra lại là một thiếu niên có mái tóc màu đen, con ngươi lấp loé hào quang kỳ dị. Tại cửa chung kết, chính hắn dễ như ăn cháo đánh bại nàng. Cảm giác khi đối chiến cùng hắn quả thực làm người ta run rẩy.
"Đưa các ngươi đi tới nơi này, có hai nguyên nhân. Đầu tiên, bởi vì các ngươi đã hấp thu linh lực gần đến hạn mức tối đa ở Thăng Linh Đài. Tối đa chỉ vài lần nữa là không cách nào tiếp tục rèn luyện trong đó. Vì vậy, các ngươi cần một địa phương khác để rèn luyện thực chiến. Anh Hùng Điện thực chiến càng thêm chân thực hơn, bởi vì bản thể các ngươi sẽ phải gánh chịu thương tích trực tiếp. Đương nhiên, nếu thương tích các ngươi đạt tới trình độ nhất định, sẽ bị tự động truyền tống đi ra, không như Thăng Linh Đài xuất hiện tình huống tinh thần chịu xung kích vì thân thể bị hủy diệt. Các ngươi có thể lý giải là vì cấp bậc của Anh Hùng Điện cao hơn Thăng Linh Đài.
"Thứ hai, ý nghĩa của sát hạch cũng không phải là vì cuộc thi cuối kỳ. Cuộc thi cuối kỳ của các ngươi đã kết thúc sau khi hoàn thành Bạo Động Thăng Linh Đài, điểm ta cũng cho rồi. Thông qua sát hạch, mang ý nghĩa các ngươi có cơ hội gia nhập tổ chức này, nếu như các ngươi xác định gia nhập, tương lai liền có thể tích góp công huân để sử dụng Anh Hùng Điện tiến hành rèn luyện."
Tổ chức? Nghe được hai chữ này, hơn nữa đối mặt với bộ pháp mà vị cường giả triển khai lúc nãy, Đường Vũ Lân lập tức ý thức được, đây chính là tổ chức thần bí Vũ Trường Không giới thiệu cho hắn, nhưng bị hắn từ chối khi trước.
Tạ Giải cùng Cổ Nguyệt mang vẻ mặt hiếu kỳ nhìn Vũ Trường Không. Vũ lão sư nguyên lai cũng là người của tổ chức.
"Vũ lão sư, tổ chức này là làm cái gì?" Tạ Giải hỏi. Hắn là người của đại gia tộc, cũng không thể tùy tiện gia nhập một tổ chức không rõ lai lịch. Nhưng tổ chức này lại có thể tồn tại ở Khu Công Nghệ Cao Đông Hải Thành này, lai lịch hẳn là rất thỏa đáng.
Vũ Trường Không nói: "Các ngươi nghe nói qua Đường Môn bao giờ chưa?"
Đường Môn?
Nghe được hai chữ này, thân thể ba người Đường Vũ Lân đều chấn động.
Đường Môn? Đường Môn!
Làm sao có khả năng chưa từng nghe qua được! Ở trên thế giới này, gần như không ai không biết đến Đường Môn. Đường Môn truyền thuyết, từ thời đại viễn cổ đã có, mãi cho đến thời đại thượng cổ, lại lưu truyền cho đến bây giờ. Có thể nói, những sự kiện trọng đại nhất trong lịch sử Đấu La Đại Lục đều có quan hệ với Đường Môn.
Người sáng lập Đường Môn, chính là vị anh hùng đã bảo vệ đại lục 2 vạn năm trước, thần trong truyền thuyêt!
Sử Lai Khắc* học viện cũng từ đó trở nên mạnh mẽ, người sáng lập Đường Môn chính là đội trưởng đầu tiên của Sử Lai Khắc Thất Quái. Chính bởi vì ngài, Sử Lai Khắc học viện cùng Đường Môn mới có thể phát triển đến sau này, mới có nhiều truyền thuyết về Đường Môn được lưu truyền như vậy.
* Một số bạn có thắc mắc Sử Lai Khắc là một loại quái vật, nhưng là quái vật nào?Xin trả lời nó là từ phiên âm của từ “Shrek” |史莱克|Shǐ Lái Kè| Google hình ảnh để biết thêm chi tiết.
Khi đó, Hồn Sư đại lục bị Võ Hồn Điện chưởng khống, Võ Hồn Điện dã tâm bừng bừng nỗ lực thống nhất đại lục, hủy diệt quốc gia, chưởng khống tất cả. Chính nhờ vị tổ tiên của Đường Môn dẫn dắt, liên minh các quốc gia cùng các Hồn Sư, mạnh mẽ cùng Võ Hồn Điện quyết chiến, giành thắng lợi cuối cùng.
Truyền thuyết sau đó ngài trở thành Hải Thần, tay cầm Hải Thần Tam Xoa Kích, phi thăng thành thần.
Đường Vũ Lân đối với chuyện xưa của ngài nghe nhiều đến thuộc nằm lòng, bởi vì, vị Đường Môn tổ tiên này đã từng nắm giữ Võ Hồn Lam Ngân Thảo như hắn!
Trên Đấu La Đại Lục, nói tới Truyền Linh Tháp có khả năng sẽ có người không biết, nhưng nếu như nhắc tới Đường Môn, có thể nói là vô cùng nổi tiếng.
Đường Môn đã từng một lần ở thời kỳ thượng cổ suy thoái đến suýt nữa tiêu vong. Nhưng sau đó theo sự tiến bộ của Hồn Đạo Khí, thời đại thượng cổ, Đường Môn lại xuất hiện một vị kinh tài tuyệt diễm huyền thoại quật khởi. Chính là người đã một tay sáng lập tổ chức Truyền Linh Tháp cũng là người sáng tạo ra Hồn Linh. Vượt thời đại thay đổi cách cục hiện nay của giới Hồn Sư.
Sau hai lần Đường Môn quật khởi, không còn suy sụp, chỉ là sau đó nghe nói, bọn họ nương theo thời đại thượng cổ Tinh La Đế Quốc cùng Thiên Đấu Đế Quốc di chuyển đến hai mảnh đại lục khác, mà từ từ mai danh ẩn tích. Có ít nhất mấy ngàn năm, danh tiếng Đường Môn không hề vang dội. Nhưng truyền thuyết về họ thủy chung vẫn luôn tồn tại.
Vì lẽ đó, khi Vũ Trường Không nói ra hai chữ Đường-Môn, Đường Vũ Lân ba người đều bị chấn kinh rất lớn. Chẳng lẽ nói, nơi này thuộc về Đường Môn?
"Vũ lão sư, Đường Môn không phải đã mai danh ẩn tích, hay là đã di chuyển đến hai mảnh đại lục khác sao?" Đường Vũ Lân giật mình nói.
Vũ Trường Không nói: "Không. Đường Môn kỳ thực xưa nay đều chưa hề chân chính biến mất bao giờ. Không sai, Đường Môn ở hai mảnh đại lục kia cũng có cơ nghiệp, tương tự như Truyền Linh Tháp. Nhưng trên Đấu La Đại Lục, Đường Môn trước sau đều tồn tại, Liên Bang chính thức cũng biết. Chỉ là Đường môn vì phòng ngừa tai bay vạ gió, vì lẽ đó không có hiển lộ ra ngoài quá nhiều thôi. Dù sao, danh tiếng Đường Môn đã từng thực sự quá vang dội. Vị trí hiện tại của chúng ta, chính là một công ty trực thuộc Đường Môn, tên là Công ty TNHH Khoa Học Kỹ Thuật Huyễn Thế Đường Môn. Anh Hùng Điện chính là hệ thống rèn luyện Đường Môn nghiên cứu chế tạo mà thành. Người các ngươi vừa giao thủ, chính là những thành viên Sử Lai Khắc thất quái trong lịch sử Đường Môn”
Đường Vũ Lân tâm niệm thay đổi thật nhanh, hồi tưởng lại người vừa giao thủ với mình, đột nhiên, hắn tỉnh ngộ ra "Cùng con giao thủ, là Sử Lai Khắc thất quái cùng thời với tháp chủ Truyền Linh Tháp một vạn năm trước, nắm giữ võ hồn Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh cùng Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu, Phượng Tiêu Đấu La, Tiêu Tiêu?"
Tạ Giải ngơ ngác nói: "Vậy vị cùng con giao thủ, chẳng phải là một vị trong Sử Lai Khắc thất quái, Ma Thỏ Đấu La Giang Nam Nam?"
Truyện khác cùng thể loại
248 chương
306 chương
100 chương
230 chương
1619 chương
55 chương
26 chương
223 chương