Long uy chiến thần
Chương 244 : Bai đầu trọc
Vĩnh Thiên rút hai trăm triệu đồng và quay trở lại xe.
Anh không vội đưa tiền cho Lê Hồng Ngọc mà dự định sẽ đưa nó cho cô sau khi đến nhà cô.
"Cô Dung, khi Lương Tuấn Thịnh làm Kiều Vy phải nhảy khỏi tòa nhà, hắn ta đã đủ 18 tuổi chưa?" Lê Uy Long hỏi sau khi đã lên xe.
"Sao em lại hỏi điều này?" Lê Hồng Ngọc thấy hơi lạ. Cô không biết tại sao Lê Uy Long lại đột nhiên hỏi câu này.
"Em chỉ muốn chắc chắn. Nếu vào lúc gây ra vụ việc, hắn ta đã đủ 18 tuổi thì hắn ta đã là một người trưởng thành và hắn sẽ phải chịu trách nhiệm cho việc làm của hắn." Lê Uy Long nói.
"Cậu ta đã 18 tuổi cách đây rất lâu rồi. Ham chơi, lười học nên cậu ta phải lưu ban liên tục. Năm cuối cấp mà cậu ta phải đúp lại tới ba lần, tới giờ cũng chưa thể vào đại học được. Năm đó cậu ta mười chín tuổi còn bây giờ phải hơn rồi!" Lê Hồng Ngọc thở dài.
"Ra vậy." Lê Uy Long cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng Lương Tuấn Thịnh đã qua tuổi vị thành niên.
"Lê Uy Long, liệu em có gặp rắc rối với Lương Tuấn Thịnh không?"
Lê Hồng Ngọc lo lắng hỏi. Cô là giáo viên của Lê Uy Long nên cô biết rất rõ tính cách cương trực của cậu học trò này. Nếu không vì tính cách ấy thì chắc chắn Vĩnh Thiên đã không tính toán với lũ người ít tuổi như Lương Tuấn Thịnh.
"Chắc chắn là không đâu ạ."
Tất nhiên, Lê Uy Long sẽ không gây rắc rối cho Lương Tuấn Thịnh, anh ta sẽ chỉ giết hắn ta mà thôi!
Không muốn nói tiếp chuyện này, Lê Uy Long thay đổi chủ đề:
"Cô Dung. Cô cũng không còn quá trẻ nữa, cô đã có bạn trai chưa ạ?"
"Chưa. Nhưng tại sao em lại hỏi đến chuyện này?" Lê Hồng Ngọc lúng túng nói.
"Cô phải nhanh lên chứ! Học sinh của cô thì đã kết hôn rất nhiều rồi mà cô giáo của họ thì vẫn độc thân thì sao được ? Không phải cô muốn sống một mình cả đời đấy chứ?" Lê Uy Long cười nói với cô giáo.
"Chỉ là cô chưa gặp đúng người thôi. Đến cả học sinh mà còn phải lo lắng chuyện đó cho cô thì không phải em thực sự nghĩ không ai thèm lấy cô đấy chứ?" Lê Hồng Ngọc cười to.
Đúng lúc này, Thiên Thành nhìn thấy qua gương chiếu hậu một chiếc xe tải đang đuổi theo đằng sau:
"Có kẻ bám theo chúng ta!"
"Nếu kẻ nào muốn bán mạng cho chúng ta thì cứ để chúng đến!" Lê Uy Long lạnh lùng nói.
"Được." Thiên Thành đáp lời và tiếp tục lái xe.
Lê Hồng Ngọc nghe nói có một chiếc xe tải bám theo sau thì giật mình quay đầu nhìn lại.
Sẽ không có vấn đề gì nếu không phải cô nhìn thấy trong xe tải có một gã đầu trọc!
"Trời ơi ! Gã Bai đầu trọc ! Hắn đang bám theo chúng ta!" Vẻ hoảng hốt hiện lên rõ ràng trên gương mặt cô giáo.
"Bai đầu trọc là ai?" Lê Uy Long hỏi.
"Hắn là một đại ca khét tiếng ở khu này, chuyên đi bắt nạt những người yếu thế! Lúc nãy cô quên chưa nói với em rằng đám giang hồ mà em đã xử lý sáng nay khi chúng đang đánh cô là anh em, đồng đảng của tên Bai đầu trọc này. Chắc chắn chúng đã ghi lại biển số xe của em để tìm cách trả thù. Làm sao bây giờ đây?" Lê Hồng Ngọc vô cùng lo lắng.
"Cô Dung. Cô đừng sợ. Có em ở đây thì chúng không thể nào đụng tới cô được đâu." Lê Uy Long nói nhẹ nhàng.
"Em đừng cố gắng đối đầu với chúng. Chúng vô cùng hung dữ, ai ai trong khu này cũng sợ. Chúng rất đông lại hung hãn, độc ác, làm sao em có thể chống lại được?" Lê Hồng Ngọc càng nói càng lo lắng hơn.
"..."
Lê Uy Long bất lực không biết phải nói gì. Làm sao anh có thể chống đỡ được? Một tổ chức xã hội đen khét tiếng như Bang Hổ Báo còn bị anh đánh bại hoàn toàn thì một Bai đầu trọc có gì đáng phải lăn tăn.
Tuy nhiên nhìn sự hốt hoảng hiện trên khuôn mặt của cô giáo, anh không nỡ làm cô lo lắng thêm nữa, vì vậy anh liền nói với Thiên Thành:
"Thiên Thành, đừng để cô giáo của tôi phải lo sợ nữa. Anh hãy tìm cách cắt đuôi Bai đầu trọc đi!"
"Được rồi. Cô Dung, hãy ngồi vững!" Thiên Thành tăng tốc ngay khi anh dứt lời.
Một lúc sau, anh ta đã thoát được sự bám đuổi của Bai đầu trọc.
Lê Hồng Ngọc cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm khi thấy hắn ta không thể đuổi kịp chiếc xe của Lê Uy Long.
Lúc này, Lê Uy Long nhìn thấy một trung tâm mua sắm lớn bên cạnh, liền nói với Thiên Thành:
"Anh hãy vòng xe qua phía trung tâm thương mại và đỗ ở đó chờ tôi một lát."
"Sao em lại dừng lại?"
Cô giáo lo lắng, vừa bỏ xa được bọn Bai đầu trọc không biết Vĩnh Thiên lại muốn dừng ở trung tâm thương mại làm gì.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
28 chương
10 chương
700 chương
711 chương
92 chương
201 chương
6 chương
51 chương