Long uy chiến thần
Chương 227 : Lời ca ngợi
Tất cả các ông lớn khác đều ngạc nhiên.
Tuy nhiên, họ nhanh chóng hiểu ra ý đồ của Lê Uy Long.
Lê Uy Long này muốn nói với họ về những cống hiến của Ánh Hạ và hy vọng họ có thể cân nhắc cô ấy vào vị trí giám đốc sở cảnh sát một cách công bằng nhất có thể, thay vì chỉ dựa vào việc cô ấy đã cứu anh đêm hôm trước. Nếu Lê Uy Long chỉ quan tâm tới những cảm xúc cá nhân, anh chắc chắn đã tự cất nhắc Ánh Hạ trở thành người đứng đầu sở sát luôn mà không cần tổ chức cuộc họp này rồi!
Những người có mặt ở đây đã đạt được những chức vị cao cấp như vậy, dĩ nhiên họ cũng phải có một bộ óc hơn người và dễ dàng hiểu ra điều đó.
Vì vậy, các vị tổng tài bắt đầu cố gắng hình dung lại những màn thể hiện xuất sắc của Ánh Hạ trong tâm trí.
"Đồng chí Ánh Hạ hoàn toàn đủ tư cách làm giám dốc sở cảnh sát! Cô ấy làm việc dứt khoát và công bằng, theo tôi biết, cô ấy thường xuyên yêu cầu mọi người trong sở theo dõi và tiêu diệt các tụ điểm của băng đảng Hổ Báo, và đã đạt được những thành công to lớn. Nếu người như Ánh Hạ còn chưa đủ tư cách làm người đứng đầu sở cảnh sát, thì còn có ai trong thành phố này đủ khả năng đảm nhận vị trí đó? Ai sẽ đủ can đảm đứng ra bảo vệ Đà Lạt khi cần?", Một người trong ban lãnh đạo thành phố Đà Lạt nói.
"Đúng vậy! Đồng chí Ánh Hạ thậm chí đã đến Ngạc Khuông vào hai đêm trước để quét sạch hai băng nhóm tội phạm buôn bán ma túy xuyên quốc gia, và thu giữ một lượng lớn tiền mặt cũng như ma túy. Đây thực sự không phải chuyện dễ dàng! Một nữ anh hùng như vậy còn chưa đủ xứng đáng cho vị trí đó hay sao?? Nếu cô ấy bị thay thế bởi người khác, tôi sẽ là người đầu tiên không đồng tình!" Một ông lớn khác nói.
"Phải, Chỉ huy Lê, lúc ấy anh cũng đã ở đó! Hẳn là anh biết rõ hơn chúng tôi về cách Ánh Hạ chiến đấu bên cạnh các đồng chí khác và quét sạch hơn hai trăm tên tội phạm bằng vũ khí hạng nặng trong một đêm. Một tài năng xuất chúng như thế nếu không làm giám đốc Sở cảnh sát thì thật phí phạm quá!?!"
"Ngoài ra, nữ cảnh sát Ánh Hạ này đã nhiều lần phát hiện ra các vụ buôn bán phụ nữ và trẻ em lớn, và đã giải cứu nhiều người trong số họ thoát chết trong gang tấc."
"Đồng chí Ánh Hạ là người chính trực, vị tha và không sợ quyền lực. Nhiều quan chức tham nhũng và làm việc bất hợp pháp đã bị cô ấy bắt giữ. Những người có ý thức về công lý như cô ấy là phù hợp nhất để trở thành giám đốc Sở cảnh sát!"
"Ánh Hạ đã có được vô số chiến công. Cả Đà Lạt này không có ai đủ tư cách làm giám đốc Sở hơn cô ấy!"
"Phải phải! Ánh Hạ rất dũng cảm và giỏi chiến đấu. Cô ấy là nữ anh hùng duy nhất của Sở cảnh sát, chúng ta không thể nào so sánh với cô ấy!"
"Đúng, Ánh Hạ là người rộng lượng, lại đầy can đảm, không kể đến thành phố Đà Lạt, có khi cả đất nước này cũng không thể tìm thấy một nữ cảnh sát thứ hai mạnh hơn cô ấy. Qủa thực là một tài năng hiếm có!"
"Tôi nghĩ để Ánh Hạ làm giám đốc Sở cảnh sát thành phố Đà Lạt là phù hợp nhất. Cô ấy nhất định phải được ngồi vào vị trí đó!"
....................
Tất cả những người có mặt đều vội vã kể tất cả về những chuyện tốt, những thành tích của Ánh Hạ mà họ biết.
Những câu chuyện này đều không rõ ràng và chỉ được tóm tắt lại một cách rất chung chung, nhưng tóm lại đều là những nhận xét tốt đẹp.
"Hóa ra đồng chí Ánh Hạ này lại tài giỏi và đóng góp nhiều công lao đến như vậy sao?! Nhưng nói gì thì nói, tôi không quan tâm đến cuộc bầu cử này của các vị. Hãy chọn bất cứ ai các vị thấy thích hợp!" Lê Uy Long đã đạt được mục tiêu của mình, vì vậy anh đã thuận nước đẩy thuyền, ép mà không ép, buộc họ phải bầu cho Ánh Hạ.
Nghe những lời này của Lê Uy Long, các ông lớn cảm thấy nhẹ nhõm phần nào. Việc Ánh Hạ trở thành giám đốc mới của Sở cảnh sát thành phố Đà Lạt, xem như đã việc hoàn toàn chắc chắn.
"Vì Ánh Hạ đã được chọn làm tân giám đốc, nên cô ấy phải được bổ nhiệm càng sớm càng tốt, việc này không thể bị trì hoãn quá lâu được. Nếu không, Sở cảnh sát thành phố sẽ không có người lãnh đạo và trở nên hỗn loạn." Lê Uy Long nói thêm.
"Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ nhanh chóng ban hành một công văn chính thức để bổ nhiệm Ánh Hạ làm tân giám đốc Sở cảnh sát thành phố Đà Lạt." Người phụ trách tài liệu văn thư của thành phố nói.
"Được rồi, vấn đề bầu giám đốc Sở cảnh sát xem như sẽ dừng ở đây. Tiếp theo, tôi muốn nói với các vị điều thứ hai." Lê Uy Long nói.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
28 chương
10 chương
700 chương
711 chương
92 chương
201 chương
6 chương
51 chương