Long uy chiến thần
Chương 122 : Bản lĩnh của một tay thiện xạ (1)
Khi Ánh Hạ ngước lên nhìn Lê Uy Long, cô thấy mắt anh ta chằm chằm hướng về phía trước. Khẩu súng nhắm thẳng vào gã tù nhân Trịnh Kiến Sang và nữ y tá!
Sau đó, cô còn nhìn thấy ánh mắt của tất cả những người đứng xung quanh cũng chằm chằm nhìn về hướng đó!
Ánh Hạ quay đầu lại nhìn qua.
Cô thấy đôi mắt của Trịnh Kiến Sang mở to, cơ thể cứng đờ, khuôn mặt đầy vẻ kinh hoàng, nghi ngờ và không tin nổi!
Trán hắn có một lỗ thủng đang rỉ máu!
Phải! Một viên đạn xuyên thủng ngay giữa trán!
Ánh Hạ choáng váng!
Chu Nhược Mai, Nguyễn Tú Cẩm và tất cả những người tại hiện trường cũng đều không tin nổi.
Giây trước tất cả đều đang nín thở chờ xem cảnh Lê Uy Long bắn nát chân Ánh Hạ, thì giây sau anh ta đã đột ngột quay súng nã thẳng đạn vào đầu Trịnh Kiến Sang ngay trong tích tắc cuối cùng!
Cảnh tượng bất ngờ này không nằm trong suy nghĩ của tất cả mọi người.
Không ai có thể ngờ rằng Lê Uy Long dám dùng câu chuyện với Ánh Hạ để làm Trịnh Kiến Sang phân tâm rồi nhằm thẳng hắn mà bắn ngay khi con tin còn đang nằm trong tay hắn!
Trịnh Kiến Sang bất ngờ nên đã chết!
Mặc dù hắn đã cẩn thận dùng cơ thể cô y tá Bích Loan che chắn phía trước nhưng vóc người cô nhỏ hơn hắn một chút nên không hoàn toàn che kín được.
Một nửa trán của hắn bị lộ ra trên đầu của Bích Loan. Chỉ một nửa cái trán!
Lê Uy Long đã nhìn thấy sơ hở rất nhỏ này nhưng trong tay anh không có súng. Vì vậy để lấy được khẩu súng của Ánh Hạ, anh đã viện cớ giúp cô cầm súng bắn vào chân.
Với một chiến thần phi thường, một xạ thủ bách phát bách trúng như Lê Uy Long chỉ cần một nửa cái trán, một nửa trán của hắn lộ ra là đủ!
Lê Uy Long đã tuyệt đối chắc chắn trước khi bóp cò.
Mặc dù đã từng phải giết rất nhiều người, nhưng anh ta căm ghét những kẻ coi mạng sống con người như cỏ rác. Đối với loại người này, tốt nhất là nên tiễn chúng về địa ngục càng sớm càng tốt mà không cần đưa ra xét xử! Nhất là trong hoàn cảnh bây giờ, Vĩnh Thiên bắt buộc giết kẻ cặn bã ấy là để cứu cô y tá nhỏ!
Gã tù nhân đã quá kích động và sợ hãi. Chỉ cần tình hình căng thẳng thêm vài phút nữa thì chưa biết tính mạng của cô gái tội nghiệp có còn giữ được không. Do đó, Lê Uy Long quyết định kết liễu hắn trong vòng một phát súng!
Khi tất cả còn đang ngơ ngẩn vì sốc, anh ném khẩu súng nhanh xuống đất, chạy thẳng về phía Bích Loan!
Vì Trịnh Kiến Sang đã lĩnh một phát đạn xuyên qua trán, không đầy năm giây hắn ắt hẳn sẽ ngã xuống đất. Tay hắn còn cầm nguyên cái chai vỡ sắc nhọn và cánh tay bị còng của hắn vẫn bóp cổ cô ý tá tội nghiệp. Nếu hắn ngã ra sau kéo theo con tin thì nắm chắc cái chai vỡ sẽ đâm sâu vào cổ cô gái.
Nháy mắt Lê Uy Long đã đến trước mặt cô ý tá, giật lấy cái chai vỡ trong tay Trịnh Kiến Sang, kéo Bích Loan ra khỏi cánh tay đang giữ chặt của hắn!
Lúc này, Trịnh Kiến Sang loạng choạng, rồi từ từ ngã xuống đất.
Mắt hắn vẫn mở trừng từng, không tin vào những gì vừa mới xảy ra. Hắn có con tin, hắn vẫn đang giữ con tin trong tay. Vậy mà Lê Uy Long kia dám bắn! Lại bắn vô cùng chính xác!
Cái lỗ máu trên trán hắn vẫn còn vương một sợi tóc của cô y tá. Chính là viên đạn đã xuyên qua mái tóc của cô và găm thẳng vào trán gã!
Chu Nhược Mai lần nữa phải há hốc mồm! Mặc dù đêm qua cô đã được chứng kiến kiếm thuật vô song của Lê Uy Long nhưng cô không ngờ anh ta còn có khả năng thiện xạ phi thường đến thế!
Nguyễn Tú Cẩm cũng không khác là bao. Buổi tối ở Wonderland cô mới chỉ được thấy Thiên Thành bắn một phát súng, Lê Uy Long chưa hề bắn phát nào. Bây giờ nhìn gã xạ thủ siêu đẳng trước mắt cô không thể tin hắn ta là con người bằng xương bằng thịt!
Người tiếp theo nữa là Ánh Hạ. Kỹ thuật bắn súng cô được xem là đứng số một trong lực lượng công an thành phố nhưng cô cũng chưa bao giờ dám bắn hạ một tội phạm khi hắn đang giữ con tin. Vậy mà kẻ vô dụng Lê Uy Long này lại dám bóp cò trong tình huống nguy hiểm đó!
Hắn ta thực sự là một xạ thủ siêu phàm, hay chỉ là một kẻ ăn may?
Lúc này, Bích Loan vẫn còn sốc và không thể tin rằng mình còn sống.
Rõ ràng cô đã thấy Vĩnh Thiên giơ tay lên nhắm thẳng khẩu súng về phía mình mà bóp cò. Cô ghe tiếng gió rít qua đầu rồi hoàn toàn tê liệt mọi cảm giác.
"Được rồi, giờ ổn rồi." Lê Uy Long nhẹ giọng nói với Bích Loan, người vẫn còn đang chết lặng trong tay anh.
Cô ngớ ngẩn quay đầu lại phía sau. Nhìn gã tù nhân nằm bất động trong vũng máu, đôi mắt cô mở to, kinh hoàng.
Truyện khác cùng thể loại
33 chương
163 chương
44 chương
27 chương
27 chương
76 chương
31 chương
65 chương