Long uy chiến thần
Chương 100 : Phục kích
Khi vừa nghe Ngụy An Khánh nói điều này, cuối cùng Chu Nhược Mai cũng hiểu ra lý do mà băng Hổ Báo bắt mình đến đây. Thì ra bọn chúng muốn lấy cô làm con tin để dụ Lê Uy Long tới giải cứu và sau đó giết anh ấy!
Trong bầu không khí đáng sợ này, Chu Nhược Mai bất giác nhìn vào bên trong nhà máy cũ nọ và kinh hoàng khi trông thấy trong đó cũng có một đám đông những kẻ cao lớn, mặt mày dữ tợn, tay ai cũng mang súng và dao rựa. Tổng số thành viên băng đảng xuất hiện ở đây không dưới năm trăm người.
"A...Anh là ai? Tại sao muốn đối phó với chồng tôi?" Chu Nhược Mai kinh hãi thốt lên.
"Tao là Ngụy An Khánh, một trong bốn thủ lĩnh của băng Hổ Báo. Hôm trước chồng mày đã làm náo loạn lãnh thổ của tụi tao và giết chết nhiều anh em trong băng tao. Nó đã chọc tụi tao nổi điên nên hôm nay nó sẽ phải trả giá cho điều đó!", Ngụy An Khánh cau mày nói một cách lạnh lùng.
Đêm qua, Trương gia và băng đảng này đã quyết định bắt tay hợp lực để đối phó với Lê Uy Long, kế hoạch hành động này là do Võ Trung Hiếu lập ra và được thực thi bởi thủ lĩnh băng đảng khu vực phía Tây – Ngụy An Khánh.
Vì Lê Uy Long rất lợi hại với thân thủ và khinh công cực mạnh, Võ Trung Hiếu đã quyết định bắt cóc vợ của anh, Chu Nhược Mai, đến nhà máy bỏ hoang ở ngoại ô này làm con tin, bố trí người của Trương gia và những thành viên Băng Hổ báo phục kích ở đây, sau đó mới dụ Lê Uy Long tới cứu Chu Nhược Mai để tiện bề đánh úp.
Bằng cách này, bọn chúng mới có thể đảm bảo đánh lừa được Lê Uy Long, giảm thương vong tới mức tối thiểu, và đảm bảo phần thắng.
Trong số những kẻ có mặt ở đây, ngoài các thành viên của băng Hổ Báo, còn có đến một nửa là những tên côn đồ do Trương gia sắp xếp.
Vì bọn họ đang hợp tác, chắc chắn người của Trương gia cũng sẽ có mặt ở đây. Những tên côn đồ của Trương gia được đích thân quản gia Trương Minh Thọ dẫn dắt.
Chu Nhược Mai không hề biết chuyện Lê Uy Long đến hang ổ của băng Hổ báo giết bọn chúng vào đêm hôm trước. Tại sao anh không nhắc đến chuyện này với cô?
"Không, tôi sẽ không gọi anh ấy!" Chu Nhược Mai quả quyết nói. Lê Uy Long là chồng cô, cô dĩ nhiên không muốn anh ấy gặp nguy hiểm.
Những người này hẳn đã biết rằng Lê Uy Long rất giỏi, nên đã dày công chuẩn bị và thiết lập một cuộc phục kích. Nếu Lê Uy Long đến đây, anh nhất định sẽ chết!
Ngụy An Khánh không muốn nói chuyện vô nghĩa và mất thời gian với Chu Nhược Mai, nên lập tức nháy mắt ra hiệu với đàn em của mình.
Một số thuộc hạ ngay lập tức giữ chặt và khống chế Chu Nhược Mai, một người trong số chúng lục lọi cơ thể cô và tìm thấy chiếc điện thoại di động trong túi áo. Hắn ta liền đưa nó cho Ngụy An Khánh.
"Nếu mày không muốn gọi, tao sẽ tự gọi nó vậy." Ngụy An Khánh đắc ý nói sau khi nhận được chiếc điện thoại di động của cô.
Lúc này Chu Nhược Mai đã thực sự hoảng loạn. Có số của Lê Uy Long lưu trong điện thoại của cô, thậm chí còn có cả bản ghi âm cuộc gọi. Nếu chúng muốn gọi cho Lê Uy Long thì chuyện đó quá đơn giản. Cô không thể để yên như thế được!
"Đừng gọi, có gì chuyện gì thì giải quyết với tôi đây này!!" Chu Nhược Mai gào lên và đấu tranh một cách tuyệt vọng để ngăn Ngụy An Khánh.
"Đưa nó vào trong trước rồi treo lên! Cứ ở đây già mồm mãi điếc cả tai!!" Ngụy An Khánh nhăn nhó nói và khẽ phất tay.
"Vâng!" Mấy tên đàn em của hắn lập tức đưa cô vào trong nhà máy.
Ở đây, Chu Nhược Mai thấy rất đông người đang phục kích ở mọi góc phía bên trong, và Trương Minh Thọ, quản gia của nhà họ Trương, cũng có mặt trong số đó!
Vì Trương gia là gia tộc có máu mặt nhất ở thành phố Đà Lạt này, nên hiển nhiên có rất nhiều người biết quản gia Trương Minh Thọ, Chu Nhược Mai cũng không ngoại lệ.
"Cô Chu, cảm giác bị bắt thú vị chứ?" Trương Minh Thọ cao giọng nói giữa gian phòng lớn chật kín người.
"Trương quản gia, tại sao ông cũng ở đây?" Chu Nhược Mai ngạc nhiên hỏi.
"Cô còn hỏi tôi nữa sao? Chồng cô đã ngang nhiên đến gây sự trong bữa tiệc mừng thọ của Tổ mẫu Trương gia, đánh trọng thương nhiều người của gia đình chúng tôi, thậm chí còn dám phế tự thiếu gia Trương Minh Trí. Trương gia sao có thể nhắm mắt nuốt trôi cục tức này? Chúng tôi nhất định phải tìm tên khốn Lê Uy Long để tính sổ!" Trương Minh Thọ cau mày nói.
Chu Nhược Mai lại được một phen kinh ngạc. Cô không ngờ rằng Lê Uy Long dám đến tận Trương gia gây chuyện ngay trong tiệc mừng thọ bà Trương để trả thù cho cha mình! Rốt cuộc anh còn giấu cô bao nhiêu chuyện nữa đây?
"Treo cô ta lên!" Trương Minh Thọ quát lớn.
"Vâng!" Một vài tên côn đồ của Trương gia nhanh chóng lấy ra một bó dây thừng, trói chặt cổ tay của Chu Nhược Mai, rồi cứ như vậy treo cô lên xà cao.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài, Ngụy An Khánh lấy điện thoại di động của Chu Du Hân và tìm số gọi cho Lê Uy Long.
...............
Tại biệt thự đồi Mây, Lê Uy Long đợi mãi mà vẫn chưa thấy Chu Nhược Mai trở về. Trong lòng anh sốt ruột không yên. Khi anh đang chuẩn bị gọi lại cho cô để xem tình hình thì điện thoại bỗng đột ngột reo lên.
Thấy màn hình hiển thị số của Dư Hân, anh vội vàng bắt máy ngay.
Truyện khác cùng thể loại
33 chương
163 chương
44 chương
27 chương
27 chương
76 chương
31 chương
65 chương