Lộng Triều

Chương 1999

Nhìn máy bay cất cánh, Triệu Quốc Đống ngồi trên xe lặng lẽ nhắm mắt. Cuối cùng vẫn là rời đi, có lẽ các cô sớm đã có chuẩn bị tư tưởng này, nhưng Triệu Quốc Đống vẫn thấy được sự cô đơn của các cô. Chị em Từ Xuân Nhạn cuối cùng chọn di dân sang Australia. Đối với cái này Triệu Quốc Đống không có gì để nói. Thực tế theo địa vị càng lúc càng lên cao của mình, xiềng xích trong lòng mình càng lúc càng nặng nề. Tuổi trẻ phong lưu tự do mang lại áp lực và trách nhiệm lớn cho bây giờ. Triệu Quốc Đống tự nhận mình đã rất có thể điều chỉnh tâm trạng của mình nhưng vẫn cảm thấy một chiếc lưới đang càng lúc càng thắt chặt mình lại. Triệu Quốc Đống cũng không biết mình nên đối mặt với tình cảm không trọn vẹn này như thế nào nhưng sự thật xã hội luôn tàn khốc như vậy. Mình phải sống trong thế giới này thì không thể không tuân theo quy tắc của nó. chuyện lừa dối cả đời không bao giờ thực hiện được. Trần Đại Lực lại rơi vào tầm mắt của Triệu Quốc Đống. Nhưng hắn có chuyện không phải ở An Đô mà là ở Lô Hóa, hai cán bộ vì dính bẫy sắc mà hợp tác với Trần Đại Lực. Mới đầu hai vị vì muốn giữ mũ của mình đành phải phục tùng. Nhưng sau khi Tiêu Phượng Minh cùng Văn Ngạn Hoa đến nhận chức khiến các công trình xây dựng ở Lô Hóa xuất hiện nhiều hơn khiến hai người càng lúc càng bị ép chặt hơn. Đến bước đường cùng bọn họ đành lục tục tự thú, khai hành vi phi pháp của mình và nguyên nhân tại sao đầu thú, phản ánh mình bị nhóm tội phạm khống chế bắt làm gì. Hai vụ án cùng xảy ra khiến Viện kiểm sát và Ủy ban kỷ luật rất hứng thú. Cơ quan công an Lô Hóa báo cáo lên cũng làm Sở công an tỉnh chú trọng. Nhất là nghĩ đến mấy năm gần đây cũng có vài tình hình như vậy được phản ánh nhưng mỗi tội không có căn cứ chính xác, bây giờ có đầu mối, Sở công an nhanh chóng lập tổ chuyên án điều tra, Trần Đại Lực dần dần bị bại lộ. Triệu Quốc Đống thông qua Khâu Nguyên Phong mà biết được tin này. Trần Đại Lực đã nhanh chóng bị cơ quan công an truy nã, đám tay chân rất nhanh bị bắt, cũng khai ra không ít vấn đề mẫn cảm. Tình huống trong đó làm Khâu Nguyên Phong cùng Triệu Quốc Đống không rét mà run. Trần Đại Lực có thể nói dồn không ít tâm trí cho phương diện này, bỏ cái giá rất lớn, đương nhiên đám người này cũng biết là mình đang chơi với lửa, rất mạo hiểm. Mà mấy năm qua Trần Đại Lực không ngừng thành công đủ thấy hắn nếm đủ lợi ích ở phương diện này nên không muốn dừng tay. Từ đám người Trần Đại Lực, Sở công an tìm ra không ít vụ án tham nhũng, liên quan đến nhiều cán bộ cấp giám đốc sở và cấp huyện ở nhiều nơi trong tỉnh. Cũng may cấp bậc không quá cao, chưa tạo thành ảnh hưởng lớn trong toàn tỉnh nhưng đủ làm người ta giật mình. Triệu Quốc Đống cũng chính là từ vụ án này thấy được tình cảnh nguy hiểm của mình. Tuy nói người như Trần Đại Lực rất ít thấy nhưng có câu làm anh phải suy nghĩ “Con ruồi không bao giờ nhìn quả trứng không có lòng, chỉ cần anh có vấn đề thì sẽ có thể bị con ruồi nhìn chằm chằm” Vì vậy Triệu Quốc Đống vẫn cân nhắc quan hệ của mình với mấy người phụ nữ. Hơn năm nay hắn liên lạc rất ít với các cô, các cô cũng ý thức được điểm này. Triệu Quốc Đống có vài lần muốn tìm cơ hội nói thẳng nhưng luôn thấy không quá thích hợp, mãi đến khi chị em Từ Xuân Nhạn chủ động rời đi. Từ Xuân Nhạn chủ động đưa ra đi đã là lúc các cô làm hết thủ tục di dân. Đối với việc này Triệu Quốc Đống cũng bất đắc dĩ, ngoài việc áy náy và chân thành chúc phúc ra thì không còn gì để nói. Cũng may chị em Từ Xuân Nhạn cũng hiểu lý lẽ, các cô biết Triệu Quốc Đống đi đến bây giờ trừ khi hắn bỏ tất cả nếu không quan hệ giữa hắn và các cô sẽ không thể duy trì, dễ tạo thành hậu họa. Các cô muốn lặng lẽ rời đi nhưng do Triệu Quốc Đống yêu cầu mãi nên các cô mới cho hắn địa chỉ và số điện thoại liên hệ. Sau khi chị em Từ Xuân Nhạn đi, Triệu Quốc Đống thật sâu cảm nhận được nỗi khổ sở và cô đơn. Đời người không bao giờ hoàn hảo, anh được một ít thì phải mất đi một ít. Sau khi Từ Xuân Nhạn đi cũng có nghĩa những người phụ nữ khác cũng sẽ dần làm theo các cô. Khi mình đã không thể thực hiện lời hứa hoặc các cô đã ý thức được ảo tưởng tốt đẹp không thể duy trì nữa, các cô sẽ phải một lần nữa cân nhắc quan hệ hoặc chọn một cuộc sống hoàn toàn mới. Ví dụ như La Băng chọn lên Bắc Kinh với La Băng. Cổ Tiểu Âu thật ra thì đơn giản hơn, cô phóng khoáng hơn các người phụ nữ khác. Đối với Triệu Quốc Đống, Cổ Tiểu Âu luôn có vẻ khá tự tin và ung dung, cô vẫn duy trì một sự thoải mái nhất định, làm Triệu Quốc Đống cảm thấy cô như túm được một sợi dây diều, lúc nào cũng có thể làm mình tới gần con diều đó. Thái độ này làm Triệu Quốc Đống không biết nên hình dung như thế nào. Cổ Tiểu Âu đã biến mất nửa năm không liên lạc với Triệu Quốc Đống, hoặc đi Moscow, Milan, Hàng Châu, thậm chí đến đảo ở biển Caribê với bạn nửa tháng. Đối với cô thì Đức Sơn cũng bất đắc dĩ. Chính vì thái độ độc lập làm quan hệ giữa cô và Triệu Quốc Đống không phải là quan hệ bình thường, nói như thế nào nhỉ, nó giống như lâu lâu có một đêm với nhau. Cô bé này nhìn rất thoáng trong phương diện đó. Mỗi lần cô đột nhiên xuất hiện trước mặt Triệu Quốc Đống luôn làm hắn vui mừng. Hai năm qua công ty của Trình Nhược Lâm rất thành công. Dựa vào tài chính của tập đoàn Thương Lãng và mối quan hệ rộng của Đức Sơn ở làng giải trí, công ty Niết Bàn đã chính thức thành ngôi sao lớn trong làng giải trí. Từ lúc đầu làm vài bộ phim nhỏ rồi dần dần đạt được các giải thưởng lớn của Trung Quốc, sau đó là hợp tác làm các bộ phim lớn. Đương nhiên mối quan hệ giữa Niết Bàn và tập đoàn Thương Lãng có không ít người trong làng giải trí biết được. Thậm chí có không ít người nghi ngờ Đức Sơn và Trình Nhược Lâm có quan hệ không bình thường, nhưng đám truyền thông và săn tin lại không phát hiện hai người có liên lạc đặc biệt gì mà chỉ như kinh doanh bình thường. Nhất là sự tôn kính của Đức Sơn dành cho Trình Nhược Lâm không phải là quan hệ nam nữ kia, nó làm đám truyền thông rất thất vọng. Niết Bàn đang chuẩn bị niêm yết lên thị trường chứng khoán, đây là nguyện vọng lớn nhất của Trình Nhược Lâm. Trở thành chủ tịch một công ty lên thị trường chứng khoán, nguyện vọng này rất mê. Mà bây giờ cô càng cần người đáng tin giúp mình, ở tình huống này nên La Băng đã tới Bắc Kinh giúp cô. Thấy mấy người phụ nữ dùng các phương thức khác nhau xa mình, Triệu Quốc Đống phát hiện mình không có cảm giác thoải mái, buông lỏng mà như là thất tình. Khi anh không thể càng lúc càng cân nhắc vấn đề thực tế và ảnh hưởng của hành vi đối với mình, từ ý nghĩa nào đó anh đã trưởng thành nhưng cũng có nghĩa sự dũng khí và nhiệt huyết của anh sẽ bị mài mòn đi. Triệu Quốc Đống không muốn phủ nhận thực tế này. Làm quan đến vị trí này đối với mình mà nói thì trầm ổn còn quan trọng hơn dũng khí, hùng tâm cần thành lập trên thực tế ổn định. Chỉ như vậy anh mới có thể thực hiện được mục tiêu của mình. Mình thoáng cái đã làm chủ tịch tỉnh gần ba năm, Lăng Chính Dược từ đầu luôn áp chế mình đến bây giờ đã bắt tay cùng tiến. không phải đối phương nhân từ rộng lượng mà theo thực lực của mình từng bước trưởng thành, sức ảnh hưởng của mình được mở rộng khiến đối phương có lựa chọn sáng suốt nhất. Hòa thì hai thắng, đấu hai bại. Triệu Quốc Đống cảm thấy mình và Lăng Chính Dược rất sáng suốt nhanh chóng xử lý vấn đề này. Ở nơi khác có lẽ phải đến năm cuối cùng của nhiệm kỳ mới có thể thay đổi, mà mình và Lăng Chính Dược ở năm thứ hai đã chính thức đi vào giai đoạn tương đối ổn định. Chỉ bằng điểm này, Triệu Quốc Đống cũng thấy đáng tự hào, nhưng đây là mình phải hy sinh nhiều về cuộc sống cá nhân.