Lộng Triều
Chương 1978
Thấy Vu Đan lộ vẻ ngưng trọng, không nói gì, Chung Dược Quân và Trúc Văn Khôi đưa mắt nhìn nhau. Chung Dược Quân khẽ cười nói:
- Đương nhiên Tây Giang mặc dù là thí điểm nhưng cũng cần tiến dần từng bước, mấy trăm ngàn dân nhập cư thì làm như thế nào chia từng bước để chuyển bọn họ thành dân bản địa, đây cũng là một công trình mang tính hệ thống, không chỉ có ở quận Tây Giang, tỉnh và thị xã đều phải đưa ra chính sách, cô cũng không cần quá lo.
- Bí thư, tôi không phải lo lắng cái này, tôi cũng biết nhất định cần một quá trình nhưng tôi nghĩ nếu thí điểm này rơi vào đầu Tây Giang, chúng tôi cần phải đưa ra quy hoạch lâu dài mới được. Ví dụ như bên quận Đông Giang và tân khu Thúy Hà có cùng thí điểm với Tây Giang không?
Vu Đan thử hỏi.
Đông Giang mấy năm nay phát triển khá nhanh, nếu nói riêng về tốc độ đã sớm vượt Tây Giang, đương nhiên đây là do xuất phát điểm của Đông Giang thấp, mà bên tân khu Thúy Hà cũng chính là Khu khai phát thì không có ràng buộc về hành chính, chỉ chuyên tâm phát triển kinh tế, có thể nói phát triển kinh tế là chức trách duy nhất. Bây giờ hai xã, thị trấn đưa vào tân khu Thúy Hà quản lý thì đây cũng không coi là khu vực hành chính cố định. Chỉ là tân khu Thúy Hà rốt cuộc được định vị như thế nào thì bây giờ tỉnh, thị xã cũng chưa có kết luận, là thành lập quận Thúy Hà đầy đủ hay là đi theo con đường nửa hành chính thì vẫn còn đang được nghiên cứu.
- Thể chế của tân khu Thúy Hà chưa được xác định, tài chính của Đông Giang sợ là không thể so sánh với Tây Giang, thị xã bây giờ còn chưa tính tới hai khu vực này, vì vậy hy vọng Tây Giang gánh trách nhiệm thí điểm. Còn sau đó có biến hoá không thì chưa biết.
Trúc Văn Khôi lắc đầu nói.
- Nhưng có một điểm có thể khẳng định là bước này sớm muộn cũng phải đi, đi sớm chưa chắc là có hại, có những lúc có hại chính là chiếm ưu thế.
- Ha ha, thị trưởng, có hại này Tây Giang đáng để ăn, chúng tôi không có ý kiến khác nhưng cũng không thể nói Tây Giang chiếm tiện nghi mà. Lại khiến các nơi nghĩ thị xã có gì tốt là dành hết cho Tây Giang. Trưởng ban thư ký Như Hoài nói có đúng không?
Vu Đan thấy Lưu Như Hoài vẫn chưa mở miệng nên kéo vào.
- Tây Giang bây giờ đứng đầu kinh tế toàn tỉnh, tỉnh sợ là cũng hy vọng Tây Giang tiến hành thí điểm sự nghiệp dân sinh, có tài chính hùng hậu làm chỗ dựa thì nhiều chuyện sẽ dễ hơn nhiều. Đây cũng là sự tin tưởng mà tỉnh và thị xã dành cho Tây Giang.
Lưu Như Hoài bình tĩnh nói.
- Chủ tịch tỉnh nhiều lần nhắc nhở Tây Giang đứng đầu về kinh tế thì cần cân nhắc tới cảm nhận của dân chúng bình thường, làm như thế nào để dân chúng bình thường cảm thấy được lợi ích do kinh tế phát triển, để bọn họ cảm thấy hạnh phúc, đây cần phải có thay đổi về quan điểm đánh giá thành tích. Tôi cảm thấy ở điểm này Tây Giang có thể giơ ngọn cờ lên, hơn nữa ngọn cờ này càng có thể tăng sức cạnh tranh cho Tây Giang. Xã hội hài hòa, dân chúng hạnh phúc, đây là mục tiêu chủ yếu trong sự phát triển xã hội sau này. Tây Giang nếu có thể đi trước một bước thì tôi nghĩ sẽ rất có lợi.
Lưu Như Hoài nói làm cả Chung Dược Quân và Trúc Văn Khôi đều phải suy nghĩ sâu xa.
Ninh Lăng đúng là đứng đầu cả tỉnh về kinh tế, hai người và Lưu Như Hoài công tác với nhau một số năm, nhưng quan hệ giữa Lưu Như Hoài với Chung Dược Quân và Trúc Văn Khôi khá bình thường, y chỉ có quan hệ mật thiết với Tiêu Phượng Minh. Có thể nói mặc dù mọi người đều loáng thoáng đừng ở dưới ngọn cờ Triệu hệ nhưng có vài thứ không giống, sự khác biệt này chỉ có thể ghi nhớ trong lòng, không thể nói ra.
- Như Hoài nói đúng, Tây Giang đứng đầu kinh tế toàn tỉnh, thu tài chính cũng xếp thứ nhất nhưng sự nghiệp xã hội và chỉ số hạnh phúc của Tây Giang có đứng đầu không? Tôi thấy chưa chắc, quần chúng nhân dân bây giờ yêu cầu càng lúc càng cao. Chúng ta vừa phải nắm kinh tế, tạo trụ cột phát triển, về phương diện khác cũng cần nghiên cứu giải quyết vấn đề mà dân chúng quan tâm. Tây Giang năm ngoái dẫn đầu phổ biến giáo dục phổ cập cấp ba là mở đầu rất tốt. Bắt đầu từ năm nay Hoa Lâm, Đông Giang, Thổ Thành cũng đã phổ biến được chính sách này. Sang năm sẽ tiến hành trong toàn bộ thị xã, đây là một tiến bộ.
Chung Dược Quân vung tay lên, trầm giọng nói:
- Cải cách y tế là xu thế chung, quốc gia sẽ cố gắng theo phương hướng này. Ninh Lăng chúng ta nếu có điều kiện đi trước một bước để dân chúng Ninh Lăng cảm nhận lợi ích do cải cách, do phát triển kinh tế mang lại trước thì chúng ta cần làm, có gì thiếu sót sẽ sửa lại.
- Vu Đan, cải cách y tế dính tới nhiều vấn đề còn phức tạp hơn phổ cập giáo dục, không đơn giản là bỏ tiền, còn liên quan đến cơ chế vận hành của cả hệ thống. Tôi đoán tỉnh rất nhanh sẽ có ý kiến trả lời, tới lúc ấy tỉnh có thể sẽ tiến hành thảo luận về phương án này. Tỉnh có lẽ cũng trợ cấp một phần tài chính, tuy là nhỏ nhưng cũng coi như sự ủng hộ của tỉnh.
Trúc Văn Khôi cười nói.
- Thị xã bên trong thì sẽ không thua gì, cần ủng hộ sẽ ủng hộ, đương nhiên tài chính chủ yếu phải do quận, bây giờ Tây Giang mới là phú ông mà.
Mấy người đều nở nụ cười.
Tốc độ tăng trưởng hai năm trước của Tây Giang thoáng giảm lại, năm nay lại dẫn đầu cả thị xã, hai quý đầu năm có tốc độ đạt đến 28%, thu thuế cũng khá thuận lợi. Nhất là sau khi phòng giao dịch tài sản An Đô được khai trương, các công ty vừa và nhỏ của Ninh Lăng thuận lợi lên phòng giao dịch tài sản An Đô, gần như chiếm được hơn phân nửa số công ty thành công lên sàn ở đây. Do hệ thống tín dụng của các công ty Ninh Lăng sớm được thành lập, các công ty dù lớn hay nhỏ thì chế độ tài vụ, quản lý công ty đều quy cách nên dễ dàng vượt qua các yêu cầu ngặt nghèo của phòng giao dịch tài sản An Đô, tỉ lệ vượt qua kiểm tra còn cao hơn công ty tỉnh ngoài và các nơi trong toàn tỉnh.
Thị trường tài chính tích cực khiến kinh tế Ninh Lăng nghênh đón thời kỳ tăng trưởng cao, đây là trụ cột để tiến hành đột phá sự nghiệp dân sinh của Ninh Lăng.
Hơn nữa khi tập đoàn Hòa Hoàng bắt đầu tiến vào thị trường bất động sản Ninh Lăng khiến cho thị trường bất động sản Ninh Lăng vốn không ấm không nóng đã có xu hướng ấm lên rõ ràng, nhất là các căn hộ sang trọng tăng giá một cách rõ ràng. Tuy còn chênh lệch nhất định với các nơi trong tỉnh nhưng đây là biến hoá không nhỏ đối với Ninh Lăng, mà nó cũng là tín hiệu đáng mừng cho việc tăng thu tài chính của Ninh Lăng.
Trên đời không có bức tường kín gió, khi Triệu Quốc Đống đưa phương án cải cách y tế của Ninh Lăng ra hội nghị thường trực ủy ban thảo luận thì phương án này đã truyền khắp tỉnh.
Trên thực tế vấn đề cải cách y tế vẫn là tiêu điểm tranh luận của các cấp. Trước đây quốc gia tiến hành cải cách y tế đều thất bại.
Quận Tây Giang – thị xã Ninh Lăng dự định đẩy mạnh việc miễn phí y tế toàn dân lập tức khiến cả An Nguyên thậm chí cả nước chấn động và chú ý. Có thể nói phương án này chưa được xác định nhưng thanh thế đã được tạo ra, điều này cũng khiến Ninh Lăng phải làm thành chuyện này, hơn nữa còn phải thành công.
Phương án đã được phát tới tay từng vị ủy viên Đảng ủy ủy ban tỉnh, ngoài phương án của Ninh Lăng, Triệu Quốc Đống cũng yêu cầu bốn vị chuyên gia của Bộ y tế, Đại học y tế An Nguyên và Sở y tế tỉnh đưa ra ý kiến đánh giá của mình về phương án này, coi như cung cấp làm tham khảo cho các vị phó chủ tịch tỉnh.
Triệu Quốc Đống cho bọn họ một tuần, yêu cầu bọn họ chăm chú đọc và hiểu phương án này, đồng thời cũng muốn dựa theo suy nghĩ của mình đưa ra cái nhìn về phương án này, nhất là hoan nghênh ý kiến mang tính xây dựng.
Đây không khác gì về cơ bản Triệu Quốc Đống tán thành phương án này, nhưng lại cho rằng phương án còn không ít điểm cần bàn và hoàn thiện cho nên cần nghiên cứu kỹ càng.
Triệu Quốc Đống cũng không đưa phương án này sang bên tỉnh ủy, theo hắn thấy ở tình huống phương án chưa hoàn thiện, hơn nữa chỉ là thí điểm ở một quận thì không cần tạo thanh thế quá lớn. Đương nhiên hắn cũng cân nhắc cần trao đổi riêng với Lăng Chính Dược và Bạch Nhất Minh, như vậy tránh cho thị phi không cần thiết.
Mà bây giờ truyền thông điên cuồng đưa tin, bàn luận về phương án khiến hắn cảm thấy cần sớm đi bước này
Truyện khác cùng thể loại
34 chương
76 chương
50 chương
25 chương
23 chương
1867 chương