Lộng Triều
Chương 1963
Tô Hiểu không bị lời của Hồng Phát Phú đầu độc, cô khẽ nhíu mày suy nghĩ, thi thoảng giương mắt nhìn xung quanh. Mới hơn 7h sáng nên trời khá lạnh, Tô Hiểu chỉ mặc một chiếc áo dài tay có một cảm giác rất thiên nhiên, thanh tĩnh, mái tóc đen buông thõng trên vai, không vén lên như bình thường càng làm cô thêm lạnh nhạt, thản nhiên.
- Hồng thúc, mặc dù chúa cũng tự tin Quốc tế Cảnh Trình không yếu hơn người khác nhưng chúng ta không thể không cân nhắc một cách chu đáo, theo cháu biết mấy cấp bộ trung ương đang liên hợp tiến hành chỉnh lý các sân golf chiếm đất phi pháp, cháu có chút lo lắng nếu như lần này …
Mày thanh tú của cô khẽ nhíu lại.
- Nếu là vậy thì sẽ là tổn thất rất lớn đối với Quốc tế Cảnh Trình.
- Tô Hiểu, năm 2004 quốc gia đã có chính sách tạm dừng xét duyệt xây dựng hạng mục sân golf, hơn nữa cũng tiến hành rà xoát, đây đã là lần thứ mấy rồi. Bốn năm lần rồi, lần nào không phải làm cho có. An Đô bây giờ đã có năm sân golf xây dựng xong, hai sân golf đang xây dựng, tất cả đều là sân golf tiêu chuẩn. Ngoài hai sân golf được phê duyệt, mấy cái khác thì xây dựng sớm nhất là năm 2005, nói vượt gió gây án cũng không quá đáng mà. Sân golf bên hồ La Định mới xây dựng năm trước, năm nay sẽ xong mà có lời lẽ gì đâu?
Hồng Phát Phú cảm thấy Tô Hiểu quá lo xa.
- Chủ yếu nằm ở chỗ sân golf này đều là do chính quyền địa phương khuyến khích, ủng hộ xây dựng, trung ương có chính sách nhưng cơ sở không thực hiện được thì chỉ coi như cơn gió. Hơn nữa trung ương đưa văn bản tạm dừng mà sân golf muốn phát triển, bây giờ đã xây dựng xong thì chỉ có thể theo thực tế mà xử lý, cùng lắm phí thêm chút tiền mà thôi. Nếu như chúng ta không làm mà để người khác làm thì khi chuyện xong rồi sẽ là lúc người ta có lợi còn mình thiệt.
Tô Hiểu cũng biết Hồng Phát Phú nói không sai, bây giờ sân golf nở hoa khắp nơi, không riêng gì An Nguyên, các tỉnh lân cận đều xây dựng sân golf rầm rầm mà.
Một sân golf mặc dù đầu tư rất lớn nhưng có hiệu quả tốt đẩy giá bất động sản xung quanh tăng lên. Từ ý nghĩa nào đó thì xây dựng sân golf càng nhiều là đi theo bước tiến chỉ huy của chính quyền, sân golf xây dựng ở đâu cũng có nghĩa chính quyền địa phương cố ý dẫn hướng xây dựng đô thị về phía đó.
Tô Hiểu khẽ thở dài một tiếng, ở vấn đề này cô vẫn có chút do dự. Đám cán bộ chính quyền địa phương cô tiếp xúc có thái độ rất nhiệt tình, cũng có nhiều hứa hẹn nếu xây dựng sân golf. Nhưng vấn đề là hứa không thể viết bằng giấy trắng mực đen, bọn họ quá gian xảo, miệng thì nói thoải mái, thủ tục có thể ghi là câu lạc bộ giải trí, thể dục, công viên, thậm chí còn nói rõ sân golf đều là do chính quyền biết nhưng không nói rõ, nhưng bảo bọn họ có thỏa thuận chính thức thì không.
Nhiều người cảm thấy chỉ cần quan hệ tốt với Đảng ủy, chính quyền địa phương thì đến lúc có vấn đề cũng sẽ tìm được biện pháp giải quyết, không có gì là không qua được cả. Nhưng Tô Hiểu cũng biết một việc mà không ai muốn đề cập, mọi người đều sợ hai chữ “chuyên chú” của Đảng cộng sản, nếu Đảng cộng sản quyết tâm thì tất cả quan hệ, nhân tình đều bị đám cán bộ lãnh đạo vứt ra sau đầu, lúc đó bọn họ phải nghĩ tới cái mũ của mình đầu tiên.
Cho nên Tô Hiểu cảm thấy nếu thật sự muốn làm thì phải có tin tức tuyệt đối nắm chắc thì cô mới có thể hạ quyết tâm này.
- Hồng thúc, cháu thấy như vậy, quy hoạch khác thì làm trước nhưng hạng mục sân golf thì có thể quy hoạch trước nhưng đưa vào giai đoạn sau mới làm. Cháu cần có câu trả lời thuyết phục một cách tuyệt đối rồi mới quyết định.
Tô Hiểu nói khá nhẹ nhàng nhưng rất kiên quyết.
- Câu trả lời thuyết phục một cách tuyệt đối?
Hồng Phát Phú có chút buồn cười, ai có thể có câu trả lời thuyết phục chứ? Đều là lời nói vòng vo, làm anh không thể tìm hiểu rõ hàm nghĩa thật sự trong đó.
- Đúng, ở vấn đề này chúng ta không thể hoàn toàn dựa vào kinh nghiệm trước đây mà sử dụng. Cháu cần phải có câu trả lời thuyết phục chính xác mới quyết định được.
Tô Hiểu gằn từng chữ.
- Nhưng mà ..
Hồng Phát Phú còn định nói nhưng Tô Hiểu đã xua tay chặn:
- Cháu biết thời gian gấp gáp, cháu sẽ có quyết định trong thời gian ngắn nhất.
Tô Hiểu lo không phải không có lý do. Trung ương đưa ra chính sách dừng xét duyệt các hạng mục sân golf không phải không còn giá trị, mấy năm qua đã nhiều lần yêu cầu đóng cửa các sân golf trái phép, lực độ càng lúc càng lớn.
Lời Hồng Phát Phú nói cũng có lý, hạng mục sân golf về cơ bản đều được chính quyền địa phương cho phép, tối thiểu cũng là hứa ngầm, trong đó có không ít là hạng mục do chính quyền thu hút đầu tư, tất cả thủ tục đều là do nhà đầu tư và chính quyền giao tiếp, trao đổi. Một sân golf mang lại hiệu quả rất lớn cho giá bất động sản xung quanh, chính quyền sẽ kiếm được lợi không nhỏ từ đó. Chỉ cần chính quyền địa phương có thái độ mập mờ, chỉ cần chính quyền địa phương có lợi ích trong đó, trung ương có yêu cầu đóng cửa cũng như gió thoảng qua tai, cùng lắm xử phạt vài nhà cho có mà thôi.
Triệu Quốc Đống nhìn báo cáo trong tay, Đỗ Lực làm giám đốc sở tài nguyên môi trường được một tháng liền đưa ra bản báo cáo này, thực tế phản ứng này đã có một thời gian dài. Chu Hoành Vĩ đã đè ép phản ứng xuống, kéo dài nửa năm, chính quyền tỉnh cũng nhận được văn bản từ bộ tài nguyên môi trường. Ở vấn đề này Chu Hoành Vĩ có nhiều mờ ám hoặc là bị áp lực rất lớn từ nhiều phí nên chậm triển khai công việc này.
Đương nhiên đây không chỉ là vấn đề của riêng An Nguyên, Chu Hoành Vĩ cũng có thể nói đang thăm rò tình hình các tỉnh thành khác rồi mới đưa ra quyết định, nếu không chỉ riêng vấn đề này cũng đủ làm hắn ăn không tiêu.
- Tình hình rất nghiêm trọng, hiện nay các nơi đều nóng lòng muốn thử. Ngoài sân golf quốc tế hồ Vân Loa, sân golf quốc tế Lộc Sơn ở An Đô ra còn có sân golf câu lạc bộ quốc tế Diệu Hồ Quan Lan – Ninh Lăng là được Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia phê duyệt, các sân golf khác đã xây dựng xong, đang xây dựng đều là trái quyết định, trong đó số sân golf đã xây dựng xong là 11, đang xây dựng là năm, có ba nhà khác có động hướng, nếu không lập tức hành động sẽ mang lại tổn thất rất lớn về kinh tế, cũng ảnh hưởng chung tới quy hoạch và hoàn cảnh.
Đỗ Lực nhìn Triệu Quốc Đống, trong lòng hắn đang không nhịn được thở dài một tiếng.
Lần đầu gặp mặt là lúc nào? Là lúc ăn cơm ở An Đô, chắc là năm 93. 15 năm, lúc ấy Triệu Quốc Đống còn là trưởng đồn công an một huyện bên dưới của An Đô, mình là phó một phòng Ủy ban kỷ luật thành phố An Đô. Vậy mà thoáng cái mình thành cán bộ cấp giám đốc sở, vị trưởng đồn công an ngày xưa đã thành chủ tịch tỉnh.
- Đỗ Lực, anh cũng đến Sở tài nguyên môi trường được một thời gian, Chu Hoành Vĩ tại sao vứt các yêu cầu, các lệnh của trung ương ra sau thì chúng ta bây giờ không nói, Chu Hoành Vĩ đã bị xử lý theo pháp luật nhưng bây giờ chúng ta cần là làm như thế nào thu thập bãi rác này.
Triệu Quốc Đống cẩn thận đọc qua bản tài liệu này. Đỗ Lực không hổ là cán bộ từ Ủy ban kỷ luật đi ra, trong thời gian ngắn đã tìm hiểu rõ các hạng mục sân golf trái phép, thực tế cái này cũng không khó.
- Anh từ hệ thống Ủy ban kỷ luật đi ra, vì vậy nhất định hiểu rõ quy định pháp luật. Tôi hy vọng anh không nên nhìn vấn đề ở góc độ cán bộ kỷ luật, nhưng cũng không đơn thuần đứng ở vị trí cơ quan chuyên môn là Sở tài nguyên môi trường để cân nhắc vấn đề, mà phải chia một thành hai và kết hợp tình hình thực tế để xem giải quyết vấn đề này như thế nào.
Đỗ Lực bị câu này của Triệu Quốc Đống làm khó xử. Hắn cố gắng suy nghĩ hàm nghĩa câu này của Triệu Quốc Đống. Mình làm như thế nào phối hợp, làm việc theo ý đồ của lãnh đạo chủ yếu đúng là việc không đơn giản.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
1650 chương
57 chương
173 chương
230 chương
30 chương