Lộng Triều

Chương 1953

Vưu Liên Hương cũng có chút bất ngờ khi mình lên làm Bí thư thị ủy. Mặc dù cô cũng cho rằng mình là ứng viên tốt nhất cho vị trí này, cô cũng hy vọng mình tiếp tục công tác ở Đường Giang, nhưng nhiều chuyện không phải do cô. Kim Đại Giang đương nhiên sẽ phải đi nhưng khả năng cô kế nhiệm cũng chưa chắc, không ít người nhìn chằm chằm vào vị trí này. Chẳng qua việc cô lên chức lại rất thuận lợi, thậm chí không có chút sóng gió nào, ngay cả Lăng Chính Dược cũng đồng ý. Điều này làm Vưu Liên Hương có chút bất an. Đương nhiên thị trưởng lại từ trên tỉnh phái xuống, nguyên phó chủ tịch Mặt trận tổ quốc tỉnh – Thiệu Giai Xuân, một người có quan hệ mật thiết với trưởng ban thư ký tỉnh ủy Viên Chí Kiên, cũng là nhân vật được Lăng Chính Dược coi trọng. Vưu Liên Hương vốn hy vọng Liễu Tử Kiến có thể thay mình làm thị trưởng nhưng trên tỉnh không suy nghĩ nhiều ý kiến của cô. Liễu Tử Kiến được điều lên làm phó bí thư Đảng ủy, phó giám đốc sở tài nguyên môi trường. Lần này sở tài nguyên môi trường cũng là trọng tâm điều chỉnh. Chu Hoành Vĩ ngã ngựa dẫn tới không ít người ngã theo. Cũng may Từ Kinh Vĩ rốt cục có thể từ trợ lý thị trưởng biến thành phó thị trưởng cũng làm Vưu Liên Hương hơi hài lòng. Vưu Liên Hương không biết đợt điều chỉnh nhân sự này Triệu Quốc Đống phát huy tác dụng đến đâu. Sau khi Triệu Quốc Đống làm chủ tịch tỉnh, Vưu Liên Hương lại không dám xác định sức ảnh hưởng của Triệu Quốc Đống ở An Nguyên lớn đến mức nào. Có đôi khi cô thấy Triệu Quốc Đống khá nhũn nhường, nhất là ở vấn đề nhân sự, có đôi khi cô lại thấy thế lực ngầm của hắn rất lớn.. Cuộc liên hoan ngắn của ba người diễn ra với không khí khá tốt đẹp. Triệu Quốc Đống và Vưu Liên Hương hỏi qua tình hình mấy quận, huyện bên dưới của Ninh Lăng. GDP Đông Giang năm 2007 đã đột phá 29 tỷ, chỉ kém hơn Thổ Thành 300 triệu, tốc độ tăng trưởng thoáng cao hơn Thổ Thành một chút, bây giờ đang cùng Thổ Thành tranh đoạt vị trí top 3 của tỉnh. Đương nhiên Đông Giang còn có chênh lệch lớn đối với Tây Giang và Hoa Lâm. GDP năm ngoái của Tây Giang đạt tới 45 tỷ, đứng đầu toàn tỉnh, mà Hoa Lâm có 42 tỷ. Huyện Vân Lĩnh hiện nay có GDP 27,2 tỷ đứng thứ năm. Thương Hóa, Phong Đình lại không quá tốt, đều đang cố gắng muốn đột phá 10 tỷ mà khá khó khăn. Mà Khu khai phát càng đột phá trên 50 tỷ, đây là con số làm người ta phải sợ hãi. Khu khai phát kinh tế kỹ thuật Ninh Lăng đã có không ít công ty đột phát giá trị sản lượng trên một tỷ. So sánh với Ninh Lăng quật khởi như kỳ tích, mấy năm qua Đường Giang mặc dù cũng có vài điểm sáng nhưng vẫn không thể so sánh. Khu khai phát Đường Giang có tổng giá trị sản lượng mới đạt 20 tỷ, mà quận tốt nhất Đường Giang mới có GDP đạt 19 tỷ. - Chủ tịch, Đường Giang năm nay vẫn tập trung chính vào thu hút đầu tư. Vị trí Đường Giang bây giờ vẫn còn xấu hổ, không trên không dưới. Vì thế vẫn cần lôi kéo một ít hạng mục lớn để làm đầu tàu. Đương nhiên chúng tôi cũng sẽ cố gắng bồi dưỡng thị trường tài chính tốt đẹp, hoàn cảnh tốt đẹp. Việc xây dựng hệ thống tín dụng của Đường Giang chậm hơn Ninh Lăng, sự tập trung không cao nên khoảng cách càng lúc càng lớn. Đường Giang vốn có không ít người thấy không cần xây dựng hệ thống tín dụng nhưng số công ty được vào phòng giao dịch tài sản An Đô đã nói rõ tất cả. Hôm qua trong hội nghị thường ủy mở rộng tôi đã không hề khách khí phê bình tư tưởng hẹp hòi, chỉ lo lợi ích trước mắt, chỉ thấy thứ bề ngoài mà không có hứng thú với những công việc mang lại lợi ích lâu dài. Mà chênh lệch sẽ càng lúc càng thể hiện ở phía sau. Vưu Liên Hương sau khi làm Bí thư thị ủy càng có sức sát phạt, quyết đoán hơn, lời nói cũng phong phú hơn. - Bí thư Liên Hương, đây cũng là cần một quá trình, đương nhiên tôi không phải nói Đường Giang có thể buông lỏng. Bây giờ chị làm bí thư, có thể điều chỉnh công việc trung tâm. Làm như thế nào phát huy ưu thế của Đường Giang, làm như thế nào để phát triển sự nghiệp kinh tế xã hội Đường Giang một cách hài hòa, chị có lẽ phải suy nghĩ kỹ. Triệu Quốc Đống vừa nghĩ vừa nói. - Đường Giang cần phải có con đường phát triển của riêng mình, không nên bắt chước ai. - Chủ tịch, bí thư Liên Hương cũng có chút suy nghĩ. Lần này bí thư Liên Hương cũng chính là mượn cơ hội này để tìm hiểu quy hoạch, tư tưởng của tỉnh trong năm, nó cũng giúp cho Đường Giang thích hợp điều chỉnh kết cấu, dựa theo thống nhất chung của tỉnh mà phối hợp, giúp Đường Giang ít đi đường vòng. - Các nơi có tình hình thực tế của mình, đó là điều bình thường. Nhưng bí thư Liên Hương, tôi phải nhắc chị một điểm, một hệ thống, thể chế vận hành tốt đẹp mới là sự đảm bảo cho phát triển kinh tế xã hội lâu dài, điểm này tôi tin chị có thể ý thức được. Làm như thế nào để tình hình thực tế của Đường Giang kết hợp được với tỉnh, đây là điều Thị ủy Đường Giang cần suy xét kỹ. Giống như vừa nãy chị nói, Đường Giang vẫn còn yếu nhược, nắm hạng mục lớn, thu hút đầu tư là cần thiết nhưng tuyệt đối không thể bỏ qua xây dựng hệ thống thể chế. Mấy thứ này cần thời gian dài, chỉ như vậy thì chị mới dần biến từ việc thu hút đầu tư trở thành nhà đầu tư chủ động tụ tập vào Đường Giang, mới có thể khiến Đường Giang chiếm thế chủ động. Tôi tin Giản Hồng ở Ninh Lăng mấy năm cũng nhận chức được điểm này. Đông Giang tạ sao phát triển nhanh như vậy, sợ là không đơn giản chỉ là thu hút đầu tư. Hoàn cảnh đầu tư, hoàn cảnh tài chính, hoàn cảnh kinh doanh là rất quan trọng. Vưu Liên Hương khẽ gật đầu, cô mặc dù không hoàn toàn tán thành cách nói toàn lực xây dựng hệ thống chế độ như Triệu Quốc Đống nói, nhưng cô cũng thừa nhận kinh tế phát triển về sau thì hệ thống chế động và ưu thế hoàn cảnh sẽ càng lúc càng quan trọng. Ninh Lăng là ví dụ điển hình, khi tình hình kinh tế trong và ngoài nước bị ảnh hưởng lớn do khủng hoảng Mỹ, nhưng Ninh Lăng lại vẫn phát triển rất nhanh. Từ việc tăng đầu tư tài sản cố định tháng một, hai có thể thấy được đầu tư nước ngoài về Ninh Lăng đang tăng nhanh. Có lẽ do nền kinh tế Mỹ rung chuyển tạo thành ảnh hưởng khiến đầu tư nước ngoài vào Trung Quốc cũng bị ảnh hưởng. Khi đầu tư vào đâu bọn họ đều khảo sát đến hoàn cảnh đầu tư và hoàn cảnh tài chính nơi đó, mà Ninh Lăng lại chiếm hết ưu thế ở điểm này. Nhưng Đường Giang bây giờ không thể so sánh với Ninh Lăng. Trụ cột kinh tế của Đường Giang còn yếu, chưa thực sự hình thành hệ thống sản nghiệp có sức cạnh tranh cao. Một vài sản nghiệp trụ cột vẫn trong giai đoạn khởi bước, còn cần cố hết sức thu hút đầu tư, chỉ khi làm được việc này thì Đường Giang mới có thể có thực lực đẩy mạnh xây dựng hệ thống thể chế…. Bữa ăn rất thoải mái, dù là Triệu Quốc Đống, Vưu Liên Hương hay Giản Hồng có khác nhau cũng là bình thường. … Hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc lần thứ 10 được tổ chức vào ngày 17/3 tại Bắc Kinh. Ngồi trên máy bay trở về An Nguyên, Triệu Quốc Đống không khỏi cảm thấy tâm trạng mình nhấp nhô, đại thế đã định, mình có thể làm vài chuyện gì đó trong thời gian tới. Một tuần này Triệu Quốc Đống đã tiếp xúc với không ít đại biểu trong và ngoài tỉnh, dân ý được đưa ra bàn bạc nhiều trong hội nghị, các đại biểu đưa ra các phương án và rất chờ mong vào sự phát triển sau này của Trung Quốc. Có những lúc Triệu Quốc Đống cũng cảm thấy tâm huyết dâng trào, khi anh ý thức được anh có thể dẫn dắt trào lưu, có thể làm thế giới thay đổi khác đi, cảm giác này làm anh thấy rất chấn động, muốn làm gì đó.