Lộng Triều
Chương 1931
Vưu Huệ Hương nhìn chị mình và Triệu Quốc Đống nói chuyện với nhau. Cô cầm tờ báo để che đi trái tim đang dao động của mình.
Cô không bao giờ so sánh mình với chị gái, trên thực tế cô cũng không thể so sánh. Nhưng nghe Triệu Quốc Đống nói như vậy, dù là trong lòng ai cũng xuất hiện vài suy nghĩ.
Rất hiển nhiên Triệu Quốc Đống đang ủng hộ chị cô đi tranh thủ một chút, bây giờ Vưu Liên Hương đã là thị trưởng Đường Giang, nếu trah thủ thêm thì hoặc là đến một sở ban ngành nào đó làm người đứng đầu hoặc là tranh thủ chức Bí thư thị ủy một thị xã nào đó, đúng là làm cô rất hâm mộ.
Cô vốn rất do dự có nên đến chỗ Triệu Quốc Đống không. Sau khi Triệu Quốc Đống về An Nguyên nhận chức, cô cũng không chuyên môn đến gặp Triệu Quốc Đống. Theo cô thấy nếu có cơ duyên thì cô có thể giới thiệu một chút tình huống với hắn, nhưng nếu muốn cô chuyên môn tìm Triệu Quốc Đống, như vậy có vẻ giống như chạy quan, cô không thích hành vi như vậy nên chấp nhận chờ đợi.
Khi Vưu Liên Hương nói việc đến chỗ Triệu Quốc Đống rồi gọi cả cô, cô mới đồng ý. Dù sao đến một chuyến, báo cáo công việc, trao đổi cảm nhận công việc của mình cũng là chuyện tốt.
Thái độ khá tùy ý của Triệu Quốc Đống làm Vưu Huệ Hương dần bình tâm lại.
- Huệ Hương tỷ, năm nay Giang Khẩu có gì làm người ta thấy mới mẻ không?
Triệu Quốc Đống nhạy cảm chú ý thấy một chút biến hoá nên kéo đề tài sang bên Giang Khẩu.
- Ừ, cũng có chút dự tính, Huyện ủy, ủy ban đưa ra khẩu hiệu huyện tươi đẹp. Đường quốc lộ cấp một từ Giang Khẩu đến huyện Mai cuối tháng hai sẽ hoàn thành, đến lúc ấy khoảng cách từ hồ Thanh Ngõa đến huyện Giang Khẩu sẽ rút hơn phân nửa, mà hồ Thanh Ngõa được coi là hậu hoa viên của của thành phố An Đô, là lá phổi xanh của thành phố. Nơi này được Huyện ủy, ủy ban huyện xác định là nơi trọng điểm xây dựng cơ sở vật chất, đường quốc lộ cấp hai đến hồ Thanh Ngõacũng đang được xác định, sẽ hoàn thành trước quốc khánh năm nay. Lúc khánh thành sẽ tiến hành cuộc thi xe đạp quốc tế tại đây. Hiện có nhiều công ty bất động sản lớn đang tiến vào, Huyện ủy, ủy ban quyết tâm biến nơi này thành hậu hoa viên và khu du lịch nổi tiếng của An Đô, cung cấp một khu nghỉ dưỡng tốt đẹp cho người dân thành phố An Đô vào cuối tuần. Đây cũng là công trình quan trọng nhất hiện nay của Giang Khẩu.
Nói đến công việc của Giang Khẩu, Vưu Huệ Hương khá tự tin, cô làm chủ tịch Giang Khẩu không lâu, không ngắn, coi như tiến vào trạng thái.
Thẩm Đình Chiêu coi như là một Bí thư huyện ủy khá rộng lượng, không can thiệp nhiều vào công việc bên chính quyền, chỉ cần chuyện được Huyện ủy nghiên cứu quyết định đều sẽ ủng hộ ủy ban huyện tiến hành chứng thực, điều này làm Vưu Liên Hương có sân khấu biểu diễn.
Khu nghỉ dưỡng sinh thái hồ Thanh Ngõa chính là do một người bạn của cô ở viện khoa học xã hội tỉnh lúc đến Giang Khẩu điều tra đã nói ra, Vưu Huệ Hương cảm thấy quan điểm này rất có giá trị nên nói ra, cũng được Bí thư huyện ủy ủng hộ, cuối cùng hình thành nghị uyết trong huyện, quyết tâm lợi dụng hệ sinh thái tốt đẹp và mặt nước khổng lồ của hồ Thanh Ngõa để xây dựng Giang Khẩu thành huyện sinh thái.
Mà bên huyện Mai cũng có hứng thú với quan điểm này của Giang Khẩu, cũng đưa ra ý tưởng cùng xây dựng hành lang sinh thái hồ Thanh Ngõa với Giang Khẩu, đây coi như là một công trình điểm sáng của khu vực phía nam An Đô.
- Ồ, không ngờ Giang Khẩu có tư tưởng như vậy. Nghe khẩu hiệu tuyên truyền là tôi muốn tới xem lại rồi. Ha ha, xem ra ý định của Giang Khẩu khác với các nơi khác.
Triệu Quốc Đống có chút hứng thú nói.
An Đô đưa khẩu hiệu tái hiện huy hoàng, các quận, huyện bên dưới đều đưa ra quy hoạch. Thực lực kinh tế của Giang Khẩu không thể so sánh với các quận, trong các huyện cũng không quá bắt mắt. Có chênh lệch không nhỏ với các huyện như Hoa Dương, Lộc Sơn, mấy năm qua cũng từng nếm thử thông qua phát triển công nghiệp để thực hiện nhảy vọt, cũng đạt một ít thành tích nhưng tổng thể mà nói vẫn còn ở nhóm trung của toàn thành phố, trong mặc dù lãnh đạo thành phố thì vẫn là khu vực huyện đồi núi, mạnh về sản xuất công nghiệp.
- Chủ tịch Quốc Đống, Giang Khẩu có vị trí đúng là không quá bắt mắt ở toàn thành phố, GDp nằm ở vị trí thứ 13, 14 trong toàn bộ 16 quận, huyện. Không thể nói Huyện ủy, ủy ban Giang Khẩu không cố gắng nhưng bí thư Thẩm và tôi cũng lo lắng làm như thế nào để phát triển phù hợp với quan điểm phát triển liên tục mà trung ương đưa ra. mấy năm trước Giang Khẩu vì phát triển kinh tế nên đẩy mạnh một ít công ty công nghiệp, kết quả dòng nước Ninh Giang ô nhiễm, ảnh hưởng lớn đến nguồn nước của cả thành phố An Đô. Thị ủy, ủy ban thành phố cũng hỏi trách nhiệm của Huyện ủy, ủy ban Giang Khẩu.
Vưu Huệ Hương biết đây là cơ hội hiếm có nên cô không ngừng nói ra quan điểm, suy nghĩ của mình.
Trên thực tế trước khi tới đây cô cũng cẩn thận suy nghĩ những bài phát biểu của Triệu Quốc Đống trong nhiều hội nghị, cũng học tập quan điểm phát triển kinh tế của Triệu Quốc Đống. Cô phát hiện quan điểm phát triển của Triệu Quốc Đống có điểm khác so với Lăng Chính Dược, lãnh đạo chủ yếu của An Đô, nhưng lại rất phù hợp với Giang Khẩu – một nơi đầu nguồn nước của An Đô, phát triển công nghiệp sẽ bị hạn chế không ít.
Đúng là nguyên nhân này nên cô rất cẩn thận nói hy vọng càng làm hắn có ấn tượng sâu hơn về cô.
Dù sao Triệu Quốc Đống đã không phải Bí thư thị ủy Ninh Lăng trước đây, hắn cần chú ý càng nhiều việc hơn. Mà cán bộ cùng tiến thối với hắn ở Ninh Lăng chính là quần thể hắn cân nhắc đầu tiên, giống như chị gái cô vậy. Những cán bộ như cô nếu muốn được hắn tôn trọng, thậm chí vào vòng tròn của hắn thì nhất định phải đưa ra thứ gì đó.
- Chính xác mà nói Phùng Đông Hoa cũng bị ảnh hưởng ở vấn đề này nên mới ngồi mãi ở ở vị trí Bí thư huyện ủy Giang Khẩu mà không động. Sau khi Huyện ủy, ủy ban Giang Khẩu nghĩ hết cách để đóng cửa tất cả công ty gây ô nhiễm môi trường thì xiềng xích trên đầu Huyện ủy, ủy ban chúng tôi mới coi như buông ra.
Vưu Huệ Hương từ tốn nói, nó khác so với biểu hiện trước đây của cô làm Vưu Liên Hương có chút ngạc nhiên nhìn em gái mình.
- Nhưng Giang Khẩu lại muốn phát triển thì nên làm như thế nào? Khu khai phát quận Bích Trì phía tây bắc vẫn là trung tâm sản xuất ô tô và công nghiệp cơ sở, chúng tôi vẫn kiên định phát triển ngành cơ giới chế tạo, thiết bị điện tử, nhưng còn khu vực phía đông thì sao bây giờ?
Mặt Vưu Huệ Hương thoáng ửng hồng.
- Huyện ủy, ủy ban đã nghiêm túc nghiên cứu, cảm thấy cần phải có quy hoạch phù hợp tình hình thực tế của huyện, cho nên muốn phát triển du lịch, hơn nữa lấy ngành du lịch thúc đẩy ngành bất động sản. Lấy mục tiêu xây dựng hậu hoa viên, khu nghỉ dưỡng của thành phố An Đô mà hoàn thiện xây dựng cơ sở vật chất, cùng lúc muốn khoa học khai thác các khu vực xung quanh hồ Thanh Ngõa như núi Thanh Loa, Thanh diệp lĩnh… làm cho ngành du lịch và bất động sản trở thành động lực phát triển kinh tế của Giang Khẩu.
Triệu Quốc Đống có chút hứng thú với những gì Vưu Huệ Hương giới thiệu. Huyện Giang Khẩu có thể nhảy khỏi khuôn mẫu phát triển kinh tế cũ, không bấu víu vào sản xuất công nghiệp mà tập trung chính vào du lịch, bất động sản, lợi dụng các khu vực sinh thái để tạo khu nghỉ dưỡng, tổ chức các cuộc thi, săn bắn, có thể nói rất có sáng tạo, đầu óc rất tỉnh táo. Nếu như Giang Khẩu thật sự làm được như vậy thì đó chính là hạnh phúc của dân chúng An Đô.
Triệu Quốc Đống không quá thích người đợt tết đến nhà như thế này, nhưng hắn không thể nào chặn hoàn toàn truyền thống này, cho nên hắn thậm chí rất hy vọng vẫn đi làm việc để tránh khỏi phiền phức không cần thiết.
Đương nhiên đây chỉ là người mà hắn không hy vọng gặp, còn đối với một số người thuộc vòng tròn của mình thì thậm chí có người hắn còn chủ động hẹn đối phương.
- Lôi Hướng Đông về An Đô, Trịnh Kiện cũng ở An Đô, bọn anh định tụ tập một chút. Sau khi anh về An Nguyên vẫn không ngồi với bọn họ mấy, Nhược Đồng, em có hứng thú đi không, vào sáng mai.
Triệu Quốc Đống nhìn đồng hồ.
- Lát nữa anh cũng sẽ đi ăn với mấy người quen cũ như Vương Phủ Mỹ, Tương Uẩn Hoa, Mục Cương, mượn cơ hội này giao tiếp với bọn họ.
Vương Phủ Mỹ bây giờ phó trưởng phòng công tác pháp chế - Đại hội đại biểu nhân dân tỉnh, đây là chức vụ mà tỉnh vừa an bài cho hắn sau trò hề giữa hắn và La Băng, coi hư chiếu cố việc hắn đã ly hôn nhưng cũng biến tướng tuyên tử hình cho tiền đồ chính trị của hắn, chỉ có thể ở lại vị trí này tới khi rút lui.
Tương Uẩn Hoa vẫn làm phó chủ tịch Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân tỉnh, chẳng qua có lẽ làm chưa hết khóa là hắn sẽ về hưu, tuổi tới. Tương Uẩn Hoa bây giờ rất vui vẻ, câu cá, chơi đồ cổ gần như chiếm hầu hết tinh lực của y. Mục Cương bây giờ làm trưởng ban hoàn cảnh, tài nguyên – ủy viên Đảng ủy Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân tỉnh, là đồng nghiệp với Tương Uẩn Hoa¸cũng được Tương Uẩn Hoa mời vào hội câu cá.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
1650 chương
57 chương
173 chương
230 chương
30 chương