Lộng Triều
Chương 1918
- Ừ, bí thư Chung và thị trưởng Tiêu, ừ, còn có thị trưởng Trúc.
Chu Ích Minh thuận miệng nói.
- Thị trưởng Trúc? Thị trưởng Trúc nào vậy?
Phan Xảo có chút kinh ngạc, trong lúc nhất thời không hiểu.
- Ồ, Phan Xảo, cô không phải không biết cán bộ từ Ninh Lăng đi ra đó chứ? Thị trưởng Trúc – Trúc Văn Khôi đó.
Chu Ích Minh liếc nhìn đối phương.
Phan Xảo sao không biết Trúc Văn Khôi, cô thậm chí biết Trúc Văn Khôi còn có quan hệ mờ ám với nguyên phó chánh văn phòng ủy ban quận Tây Giang. Khúc Hiểu Yến bây giờ đã thành phó chủ nhiệm ban quản lý Khu khai phát thị xã Ninh Lăng, Trúc Văn Khôi điều khỏi Ninh Lăng, không biết hai người này còn có quan hệ gì nữa không?
- Trúc Văn Khôi tới đây ư?
Phan Xảo hơi nhíu mày nói.
- Sao, cô hình như có ấn tượng không tốt với lão Trúc? Tôi cảm thấy lão Trúc là người hào sảng, tính cách cũng tốt, giỏi nói.
Chu Ích Minh có chút kinh ngạc.
- Không, không phải, tôi lúc ở Ninh Lăng không có qua lại gì với Trúc Văn Khôi, chẳng qua chỉ là có chút khó hiểu sao trưởng ban lại mời cả Trúc Văn Khôi.
Phan Xảo cười cười một tiếng, Chu Ích Minh có quan hệ tốt với Chung Dược Quân và Tiêu Phượng Minh, đây không hoàn toàn là vì Triệu Quốc Đống.
Chung Dược Quân có tính cách mềm dẻo, giỏi giao tiếp. Có lẽ về sức hấp dẫn nhân cách thì không đột xuất như Triệu Quốc Đống nhưng cũng rất được người tiếp nhận. Hơn nữa Chu Ích Minh cố ý kết giao cho nên quan hệ giữa hai bên nhanh chóng mật thiết hơn. Mà Tiêu Phượng Minh chẳng những do một tay Triệu Quốc Đống đề bạt, hơn nữa tính cách rất trầm ổn, Chu Ích Minh hẹn gặp Triệu Quốc Đống cùng hai người kia là bình thường. Nhưng Trúc Văn Khôi mặc dù có quan hệ tốt với Triệu Quốc Đống nhưng theo Phan Xảo biết thì Trúc Văn Khôi lại chỉ có quan hệ bình thường với Chu Ích Minh mà thôi, điều này làm cô có chút kinh ngạc.
- Ha ha, đó là do chủ tịch Triệu thuận miệng nhắc tới. Lão Trúc lần này không chừng sẽ động.
Chu Ích Minh cười cười không giấu Phan Xảo.
- Ồ, vậy ư?
Phan Xảo cũng biết lần này khi Ban Tổ chức cán bộ trung ương đến An Nguyên khảo sát, từ tỉnh đến các thành phố, thị xã đều sẽ có điều chỉnh. Tề Hoa về cơ bản được xác định rời đi cho nên tâm trạng không tốt, nghe nói có thể do trưởng ban thư ký tỉnh ủy – Trần Anh Lộc thay thế. Mà Vi Sùng Thái cũng vì thế không vui gì, Trần Anh Lộc không phải Tề Hoa, Trần Anh Lộc đến làm trưởng ban thì Phó trưởng ban thường trực sẽ giảm sức ảnh hưởng hơn rất nhiều.
- Rất khó nói nhưng biểu hiện của Trúc Văn Khôi khá tốt, làm xuất sắc ở Hoài Khánh. Mấy vị lãnh đạo tỉnh đều khá hài lòng với hắn. Nhất là phó chủ tịch tỉnh Kính Quang rất coi trọng cho nên …
Chu Ích Minh như nghĩ tới gì đó nên lắc đầu nói:
- Đương nhiên chuyện này còn nhiều ẩn số, vì thế chỉ có thể coi là một khả năng.
Phan Xảo không lên tiếng, cô biết ẩn số mà Chu Ích Minh nói là gì. Đúng thế, Trúc Văn Khôi có lẽ được Dương Kính Quang và Triệu Quốc Đống đánh giá tốt nhưng Lăng Chính Dược thì sao? Trúc Văn Khôi có đạt được nhất trí hay không sợ là phải do hai bên thỏa hiệp.
- Bọn họ tới rồi.
Phan Xảo đứng trước cửa sổ nhìn xuống thấy ba xe chạy tới.
- Nhưng hình như tôi không thấy xe chủ tịch Triệu.
- Có lẽ chủ tịch ngồi xe người khác. Chủ tịch không quá chú ý ở phương diện này. Nghe nói ủy ban tỉnh muốn đổi xe nhưng chủ tịch từ chối. Chuyện mọi người kiêng kỵ nhưng chủ tịch lại không để ý tới.
Chu Ích Minh cười nói.
Chu Ích Minh đương nhiên biết Phan Xảo có quan hệ mật thiết với Triệu Quốc Đống, nếu không sau khi Triệu Quốc Đống rời khỏi Điền Nam sẽ không phí công điều Phan Xảo về An Nguyên. Chẳng qua điều này không ảnh hưởng đến quan hệ giữa hắn và Phan Xảo.
- Lúc ở Ninh Lăng chủ tịch đã là như vậy. Khi làm bí thư quận ủy Tây Giang thì chiếc Camry cũng không đổi, lên làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng cũng vậy. Chủ tịch hình như chỉ chú ý xe có an toàn hay không mà thôi, cái khác không quan trọng.
Phan Xảo khoanh tay trước bộ ngực căng tròn của mình.
- Hoắc Vân Đạt, thật là Hoắc Vân Đạt sao? Người này sao chạy từ Điền Nam về đây?
- Cô nói là Hoắc Vân Đạt được trao đổi sang Điền Nam? Thật ư?
Chu Ích Minh có chút kinh ngạc cẩn thận nhìn đoàn người đang xuống xe. Người đang nói chuyện vui vẻ với Tiêu Phượng Minh không phải Hoắc Vân Đạt thì là ai. Mặc dù Chu Ích Minh không quá quen Hoắc Vân Đạt, cũng có vài năm không gặp nhưng vẫn nhận ra.
Ba xe đỗ ở bãi đỗ xe cách biệt thự 30 mét, Chung Dược Quân và Trúc Văn Khôi đi song song, mà một nữ cán bộ cũng xuất hiện trong mắt Chu Ích Minh và Phan Xảo.
- Ồ, Hứa Kiều cũng tới ư?
Đây đúng là nhân vật bất ngờ, Chu Ích Minh thoáng suy nghĩ một chút. Ban tổ chức cán bộ trung ương lần này đến khảo sát có cả Hứa Kiều, điều này làm An Nguyên chấn động không nhỏ.
Sau khi Cam Bình rời khỏi An Nguyên đến Bộ văn hóa làm phó bộ trưởng liền không có phó chủ tịch ngoài đảng, Lăng Chính Dược đến An Nguyên vẫn cân nhắc vị trí này.
Hứa Kiều nghe nói không lọt vào tầm nhìn của tỉnh ủy nhưng rất nhanh trở thành ứng viên tốt nhất.
Từ phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh chuyển sang làm cục trưởng cục bảo vệ môi trường tỉnh nhìn như lên chức nhưng sau khi Dương Thiếu Bằng đảm nhiệm Phó chủ tịch tỉnh thì nhiều công việc bên Ủy ban kế hoạch phát triển vẫn do Hứa Kiều phụ trách chính, nhiều người còn tưởng rằng Hứa Kiều sẽ có thể làm bí thư đảng ủy Ủy ban kế hoạch phát triển, kể cả Chu Ích Minh cũng nghĩ như vậy. Nếu như Hứa Kiều có thể làm ở chức vụ kia thì sẽ có lợi cho con đường làm quan của cô.
Nhưng ý tưởng này không thành công, mặc dù Tề Hoa không nói rõ ở vấn đề này nhưng căn cứ theo Chu Ích Minh đoán thì nhất định là bị Lăng Chính Dược phản đối. Nghe nói Hứa Kiều có tính cách ngang ngạnh, không giống một nữ cán bộ, cũng không phù hợp hứng thú của Lăng Chính Dược.
- Ừ, là Hứa Kiều, trưởng ban Chu, có lẽ sau đây chúng ta gặp phải gọi là chủ tịch tỉnh Hứa.
Phan Xảo có chút hâm mộ nhìn người phụ nữ kia. Hứa Kiều tuy hơn 40 tuổi nhưng biết cách ăn mặc cùng với việc bảo dưỡng tốt nên càng lộ rõ nét quý phái của một lãnh đạo cao cấp.
Thời gian của tổ khảo sát Ban Tổ chức cán bộ trung ương rất chặt, tiến độ triển khai công việc cũng nhanh. Việc Hứa Kiều thành ứng viên chức phó chủ tịch tỉnh đã truyền ra làm nhiều người rất bất ngờ. Nhưng nhìn quanh có lẽ không tìm được cán bộ ngoài đảng nào thích hợp hơn.
- Chắc là như vậy, Ban Tổ chức cán bộ trung ương khảo sát có ấn tượng tốt đối với cô ta, hơn nữa gặp cơ hội như vậy thì Hứa Kiều không muốn lên chức cũng khó khăn.
Chu Ích Minh thật lòng nói rồi nhìn đồng hồ:
- Chủ tịch Triệu rất đúng giờ mà, không đến mức để mọi người chờ như vậy chứ? Phan Xảo cô gọi tới nhà ăn nói có thể khách nhiều thêm vài người, để bọn họ chú ý bố trí. Không chừng chủ tịch Triệu sẽ đi cùng ai tới thì sao?
Phan Xảo gật đầu.
….
Xe chạy chậm trên con đường mòn, Triệu Quốc Đống thoải mái dựa lưng ra sau.
- Hoành Vĩ, nhóm công ty đầu tiên vào phòng giao dịch nhất định phải chọn tốt, trình tự phải cẩn thận, phải để giới chuyên môn và truyền thông thậm chí dân chúng không tìm được lý do gì để phê bình tính công chính, tôi có thể nói rõ với anh giao dịch của các công ty có thành công hay không, có thể đạt được sức nóng như các anh đoán, có thể làm Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin hoặc là hiệp hội Giám sát chứng khoán hài lòng hay không thì điều này tôi cũng không cần, tôi quan tâm chính là trình tự vận hành nghiêm túc của phòng giao dịch, tất cả quá trình cần trong suốt, công khai, đạt công chính.
Trương Hoành Vĩ khẽ gật đầu, đây không phải lần đầu Triệu Quốc Đống nói chuyện với mình về vấn đề của phòng giao dịch. Triệu Quốc Đống không quá chú ý mấy vấn đề kia mà nhấn mạnh việc công khai, đảm bảo công bằng, công chính. Ở điểm này Triệu Quốc Đống hiếm khi nói nhiều, điều này cũng chứng minh điểm mà Triệu Quốc Đống chú ý khác người khác.
- Có thể sẽ có người thấy tôi quá coi trọng vấn đề này, nhưng tôi muốn nói nếu phòng giao dịch thất bại thì nhất định sẽ là vì chúng ta không nghiêm khắc ở phương diện này, làm cho giao dịch không quy phạm, cuối cùng mất độ tin cậy, cuối cùng là đóng cửa.
Triệu Quốc Đống lạnh nhạt nói.
- Nhất là thí điểm đi trên bờ chính sách thì chúng ta càng cần có trình tự nghiêm khắc đảm bảo công bằng công chính, ở điểm này dù là hy sinh một ít lợi ích cũng đáng.
- Chủ tịch, điểm này chúng tôi cũng nỗ lực hết sức, các công ty báo danh rất nhiệt tình nhưng hơn 90% bị các điều kiện khắt khe dọa về, không ít người phụ trách công ty cũng trực tiếp chất vấn chúng tôi đưa điều kiện còn khắt khe hơn công ty niêm yết lên thị trường chứng khoán, đây không phải là giao dịch sản quyền mà là cố ý trở ngại.
Trương Hoành Vĩ cười nói.
- Bởi vì như vậy nên các nơi khác trong tỉnh không nhiều công ty vượt qua kiểm tra nhưng Ninh Lăng đã có không ít công ty trải qua mấy lần hoàn thiện đã thành công vượt qua.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
1650 chương
57 chương
173 chương
230 chương
30 chương