Lồng giam
Chương 3 : Lồng giam
Translator: Yun
Cách một tháng bọn cô lại bị sắp xếp sang bên này quét dọn vệ sinh, tóc mái của Tiêu Tiêu cắt xong rồi, bởi vì quá dài chỉ có thể vén sang hai bên lộ ra cả gương mặt cho nên Tiêu Tiêu bèn cắt thành mái bằng, rất dày và dài, cứ như vậy lúc cô cúi đầu thì có thể che đi nửa gương mặt, Tiêu Tiêu cũng quen cúi đầu làm việc cho nên những nữ tù khác lúc nào cũng chỉ nhìn thấy một Tiêu Tiêu trong mớ tóc mái vừa dày vừa dài cùng với cánh môi tái nhợt luôn mím chặt.
Tiêu Tiêu cùng với đám nữ tù đi cọ rửa sàn nhà sạch sẽ giống như trên sàn dơ bao nhiêu thì ra sức rửa sạch bấy nhiêu. Tiêu Tiêu nghe thấy tiếng kêu của cảnh khuyển cùng với tiếng rên rỉ của người phụ nữ, Tiêu Tiêu thấy bạn tù nữ bên cạnh có dấu hiệu bắt đầu run rẩy cô không khỏi khom người càng thấp hơn.
Tiếng kêu của cảnh khuyển càng lúc càng gần, Tiêu Tiêu nghe thấy tiếng giày da ma sát trên mặt sàn, lẹt xẹt lẹt xẹt, các nữ tù bắt đầu lo lắng bất an, Tiêu Tiêu biết đây nhất định là người có vai vế và thế lực trong nhà giam rất lớn cho nên mấy nữ tù này đều sợ anh ta.
Âm thanh càng lúc càng gần và càng lúc càng quái dị, có tiếng giày da, có tiếng vuốt chó cào trên sàn nhà, tiếng chó thở hổn hển như trâu, còn có âm thanh xác thịt va chạm trên nền nhà, Tiêu Tiêu tự nói với bản thân chớ nhìn nhưng cô vẫn nhìn rồi.
Đó là một con Béc-giê to lớn khỏe mạnh, lúc này nó đang đứng ở đó cong lưng xuống không người liếm ở phần thân dưới của mình, Tiêu Tiêu hoảng sợ trợn tròn mắt nhìn thấy dương vật của con chó đang nhét trong âm đạo của một người phụ nữ, mông cô ta xoay lại với bọn cô, nằm sấp trên mặt đất, cả người trần truồng , cặp vú dán sát trên nền gạch men sứ lạnh lẽo, cô ta dường như không để ý mà chỉ khép chặt mắt, vẻ mặt đầy đau khổ.
Con Béc-giê liếm thân dưới của bản thân xong rồi đi về phía trước, người phụ nữ thấy vậy vội vàng bò dậy nhỏm mông thật cao quỳ trước chân sau của con Béc- giê, giống...... giống như một con chó cái.......
Tiêu Tiêu bị đánh cho một gậy vào người, người này ra sức rất mạnh, Tiêu Tiêu ăn đau ngã ra sàn nhà đập đầu lên sàn khiến phần tóc mái hất lên lộ ra đôi mắt trong trẻo ướt át như nai nhỏ, lông mi vừa dày vừa cong hơi run run, vẻ mặt hoảng hốt ngước nhìn người đàn ông trên đỉnh đầu.
Người đàn ông này mặc đồng phục nhưng trông đẹp đẽ hơn đồng phục của mấy tên quản giáo nhiều, anh ta đội một chiếc mũ giám ngục, vành mũ che mất đôi mắt của anh ta, đôi mắt dưới vành mũ lóe lên tia sáng lạnh lẽo, người đàn ông này có sống mũi cao, môi dày, mặt mày đen đúa, nhìn lần đầu cho người ta cảm giác không chỉ rất rất cao ra mà còn hơi béo, nhìn lần thứ hai thì thấy không phải là béo mà là to khỏe giống như người Âu Mỹ, hooc-mon nam tính lan tràn, cơ bắp cuồn cuộn.
Thầm ý thức được nguy cơ mãnh liệt, Tiêu Tiêu ôm lấy bản thân gắng sức dán chặt sàn nhà dùng hai chân và phần eo cố dịch người về phía sau cho đến khi bị đôi chân của một nữ tù khác đang quỳ ngăn lại, nữ tù không dám nhúc nhích chỉ có thể để mặc Tiêu Tiêu đè lên.
Bốn bề rơi vào sự yên lặng đáng sợ chỉ còn tiếng thở phì phì của con chó Béc-giê, Tiêu Tiêu còn nghe được tiếng hít thở càng lúc càng dồn dập của mình cùng với tiếng tim đập muốn nhảy ra khỏi cổ họng, cô biết lúc này cô nên bò dậy quỳ xuống gảy tóc mái xuống che mặt mình mới phải, nhưng ánh mắt của người đàn ông đó khiến cơ thịt khắp người cô cứng đờ muốn động cũng động không nổi.
Tiêu Tiêu chẳng biết bản thân về phòng giam bằng cách nào, 12 nữ tù cùng phòng giam còn lại coi cô như ôn thần, cách cô càng xa càng tốt, lúc đi tắm cũng chừa bên cạnh cô một khoảng lớn giống như cô là ôn dịch vậy, lần đầu tiên Tiêu Tiêu được một mình chiếm một vòi hoa sen, Tiêu Tiêu cảm thấy cô được an toàn trở lại rồi, chí ít nói rõ là cô không sao nữa, mặc kệ những bạn tù khác đối xử với cô ra sao chỉ cần bản thân không để ý là được.
Mấy nữ tù khác tránh cô như tránh tà, ngược lại cô hiếm khi có được chút không gian riêng tư cho mình, ăn cơm không ai giành với cô nữa, đi tắm thì một mình chiếm một vòi sen, trong thùng xe trong góc chỗ cô ngồi yên tĩnh khiến Tiêu Tiêu trải qua được mấy ngày thư thái kể từ hai tháng vào trại giam đến giờ.
Tối hôm đó, Tiêu Tiêu vừa tắm xong đang ở bên bờ hồ giặt đồ tù nhân của mình, trong trại giam thời gian làm việc rất dài, chưa tới 10 giờ tối thì không được đi nghỉ, phải nhịn đói còn phải tắm rửa giặt đồ.
Đột nhiên có một quản giáo nam xuất hiện bên phòng tắm nữ, đám nữ tù sợ hãi đứng chụm lại một chỗ liếc nhìn nam quản giáo đó đi tới trước mặt Tiêu Tiêu, Tiêu Tiêu ngẩn người đặt bộ đồ tù nhân đầy bọt xà bông xuống, giây tiếp theo cái tay dính xà bông đó của cô bị nam quản giáo dắt đi.
Tiêu Tiêu cúi đầu đi theo nam quản giáo đó, phía sau còn có một nam quản giáo khác đi theo, Tiêu Tiêu thoáng ngó vạt áo trước của bộ đồ tù nhân mình đang mặc, cả hai bộ đồ được phát đều không vừa người, bộ này càng tệ hơn khi mà bên trên nó còn dính vết máu giặt không sạch, bộ đồ đã ngả vàng và vết máu cũng đã khô và sẫm màu lại, giống như bầu trời của cô bắt đầu tối đen nhìn không rõ nữa......
Truyện khác cùng thể loại
366 chương
10 chương
113 chương
40 chương
43 chương
187 chương
14 chương