Lồng giam mật ngọt
Chương 3 : Trọng sinh (1)
Cơn mưa bụi ngoài trời vẫn không ngừng rơi, lắc rắc ngoài khung cửa sổ. Gió đông lạnh lẽo thốc vào da, cứa vào từng thớ thịt lạnh đến tê dại.
Đổng Nhược Lam thân mình mang vô số đạo vết thương lớn nhỏ cuộn tròn mình trong chăn bông, dường như muốn tìm kiếm chút hơi ấm còn sót lại.
Thấy người bên cạnh cựa mình, Nhậm Tác Chính đang nhắm mi tịnh thần chậm rãi mở mắt.
Đôi mắt hắn hẹp dài nguy hiểm mang theo khí thế bức người theo thói quen híp lại, mày kiếm uy nghiêm nhíu chặt.
Trước mắt hắn là ánh đèn màn hình ti-vi nhấp nháy, thời sự mà người dẫn chương trình truyền đạt nghe thật quen tai. Dường như hắn đã từng nghe qua đâu đấy.
Nhậm Tác Chính từ trên giường ngồi dậy, lưng tựa thành giường, bàn tay thô to chai sạn vì dùng súng trong một thời gian dài đang qua loa vuốt lại mái tóc rối bời.
Hắn lần nữa chú ý đến màn hình ti-vi, theo thói quen đưa tay xoa xoa cái cằm lún phún râu chưa cạo.
Vậy ra đây không phải là giấc mơ."Ở hầu hết các thị trường chứng khoán, mức lợi suất 77% trong 4 ngày chắc chắn sẽ khiến các nhà đầu tư ngây ngất. Tuy nhiên, ở Trung Quốc, tình thế lại đang ngược lại..."Tiếng nói của người dẫn chương trình vẫn quẩn quanh bên tai, người đàn ông kia ánh mắt liền trở nên u ám, đôi môi lãnh bạc mấp máy, "Thật sự không phải mơ.""Phiên giảm mạnh vào ngày thứ Sáu đã khiến giá trị vốn hóa của thị trường chứng khoán Trung Quốc "bốc hơi"...", người dẫn chương trình trên ti-vi hơi ngập ngừng, theo thói quen hướng máy quay nở nụ cười chuyên nghiệp, tiếp đến lại cúi đầu xem qua bảng biên soạn dưới bàn, bên này Nhậm Tác Chính mặt không đổi sắc, chậm rãi nêu ra con số, "345 tỷ USD.""... là 345 tỷ USD."Người đàn ông đó vẫn như cũ quan sát màn hình ti-vi, một chút phản ứng không không có, đúng như những gì hắn vừa nói, thị trường chứng khoán Trung Quốc đã tiêu tốn 345 tỷ USD.
Hắn đương nhiên biết đến con số tiêu hao này, bởi vì hai năm trước, cơn chấn động của thị trường chứng khoán đã làm toàn dân Trung Quốc lao đao không ít."Cổ phiếu của công ty môi giới chứng khoán lớn thứ hai của Trung Quốc đã tăng 1,4% lên 34,82 nhân dân tệ tại Thượng Hải hôm 1/7. Trung Quốc hạn chế mức tăng trong phiên giao dịch đầu tiên ở mức 44% và 10% cho những phiên tiếp theo. Tuy nhiên cổ phiếu này giảm tới 9,8% trong phiên 2/7... "Nhậm Tác Chính tỏ vẻ buồn chán khi nghe những tin tức đã từng được biết qua, tay hắn với đến tủ đầu giường, đem điều khiển tắt đi tiếng nói của người dẫn chương trình phiền phức trên ti-vi.
Gió đông thổi đến, thật khiến con người ta trở nên bức bách, lòng lại âm ỉ cảm giác bồn chồn.
Mùa đông của hai năm trước trong kí ức của Nhậm Tác Chính hắn là một ngày mùa đông tồi tệ nhất. Thế nhưng mùa đông này của hiện tại, liệu rằng những gì trong kí ức hắn có còn tái hiện lại một lần nữa hay không?
Người đàn ông thở dài, đã có quá nhiều thứ xảy đến, những chuyện những tưởng đã trôi qua mãi mãi không có bất kì khả năng nào trở lại hiện tại lại có thể tái hiện một lần nữa trước mắt hắn thêm một lần, Nhậm Tác Chính hắn rốt cuộc nên làm cái gì mới tốt đây?
Hắn xoay người, đem tấm chăn bông đắp kín lên người thiếu nữ đang nằm cạnh bên. Nhãn thần chăm chú quan sát từng đường nét trên gương mặt thanh tú của người cùng chăn gối.
Vẫn là khuôn mặt mà hắn đêm ngày thương nhớ, vẫn là thiếu nữ mà cả đời này hắn khao khát muốn chiếm đoạt cho bằng được.
Hiện tại, người này vẫn đang ở ngay bên cạnh hắn, an ổn co mình trong cái chăn dày.
Nhậm Tác Chính phiêu mi, khoé mắt hắn dường như mang theo tiếu ý.
Mái tóc dài của Đổng Nhược Lam đã lâu chưa được cắt tỉa gọn gàng, cái trán bóng loáng sạch sẽ bị che phủ bởi lớp tóc mái loà xoà.
Nhậm Tác Chính nháy mắt ánh nhìn trở nên ôn nhu dịu dàng, hắn đưa tay vén lên mớ tóc mái của thiếu nữ, cúi đầu, ấn lên trán cô một nụ hôn nồng ấm.
Sự trân trọng này, đã từ lâu hắn muốn làm, thế nhưng lại không làm được.
Cảm nhận được sự va chạm, vô thức trong cơn say ngủ, mi mắt Đổng Nhược Lam chợt lay động, hàng mi dài cong vuốt rũ mình khẽ nâng lên, ẩn sâu dưới lớp mi mắt xinh đẹp, lại là một đôi mắt ẩn nhẩn đượm buồn. Sự lấp lánh trong suốt của ngày xưa ấy, hoàn toàn đã bị Nhậm Tác Chính cướp mất, mà hiện tại ánh mắt chưa bao giờ vì cái gì mà hốt hoảng lại mở to trừng hắn.
Nhậm Tác Chính thế nhưng không vì thế mà sinh khí, thậm chí hắn cũng không mấy bất ngờ trước phản ứng của cô gái.
Đổng Nhược Lam đột nhiên tinh thần kinh hãi, cô trợn mắt lên không thể tin nổi, nhìn khuôn mặt kia đang hiện hữu trước mắt mình, trong một khắc, Đổng Nhược Lam cảm thấy dòng máu đỏ tươi ấm áp đang chảy trong cơ thể mình nháy mắt đông cứng lại.
Khuôn mặt lãnh khốc cô tuyệt, đôi mắt thâm sâu giảo hoạt, sống mũi cao thẳng tắp cùng với cánh môi lãnh bạc vô tình đó...
Rõ ràng chỉ trong gang tấc, có thể khiến Đổng Nhược Lam hoảng sợ như gặp phải ma quỷ.
Nhậm Tác Chính! Người trước mắt cô là Nhậm Tác Chính!
Sao lại có thể như thế được?
Nét mặt của người đàn ông đó, rõ ràng đã trải qua nhiều năm chưa từng gặp lại, nhưng lại khắc sâu vào trong trí óc của cô.
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
27 chương
119 chương
58 chương
61 chương
8 chương
29 chương