Long châu

Chương 127 : Lần lượt đối chiến

Ở trong chiến trường, tất cả lúc này đã chọn lấy cho mình đối thủ, tất cả lao vào nhau không có chút gì là thương tiếc đối phương. - Võ Tuấn Kiệt, ngươi thực sự muốn đối đầu với ta sao? - Long Tín trên mặt có chút giận dữ, lôi chưởng trên tay vẫn ầm ầm đánh về phía trước. - Hừ, chúng ta không phải luôn đối đầu sao? Ta còn sợ ngươi chắc? - Võ Tuấn Kiệt vừa chống trả vừa nói. - Nếu ngươi thực sự muốn đánh vậy chút nữa Đông Thành tới đây ngươi tha hồ mà tiếp, đến lúc đó tên Long Tiêu kia sẽ là của ta. Long Tín cười lạnh, vừa nãy thứ hắn vừa bóp nát chính là cách để liên lạc với đám người Đông Thành, chỉ trong chốc lát nữa bọn hắn sẽ tới đây ngay. - Ha ha, vậy ngươi nghĩ đám người Hồng Thủy không tới sao? Bên Huyết Nguyệt có đương nhiên phía bên Kim Nhật cũng phải có, hắn cũng đã liên lạc với những người khác nên sẽ sớm đến đây. Đến lúc đó cần phải dựa vào ưu thế bốn người trên Hoàng Kim Bảng để áp đảo lại hai người người Long Tín và Đông Thành. - Được, để xem ai sẽ tới trước. Long Tín cười nguy hiểm, hắn đã chuẩn bị trước vài con bài nên cho dù Kim Nhật liên minh có tới cũng không sợ. Võ Tuấn Kiệt bắt đầu công kích liên miên, hoả đại đao trên tay hắn liền hoàn mà chém về phía Long Tín như vũ bão, hoả diễm màu xanh không ngừng bay đến như muốn bao trùm quanh tên này. - Hừ, ỷ vào Thần khí nên muốn lấn lướt ta sao? Long Tín hừ lên sau đó trên tay hắn xuất hiện một đôi găng tay màu xanh mọc đầy những cái vảy cứng trông như vảy rồng, trên đầu mỗi ngón tay đều có vuốt nhọn, đôi găng tay vừa ra lập tức trong không gian vang lên những tiếng muông thú gào rống, sau đó là một tiếng long ngâm vang vọng. Đây không phải thứ gì khác ngoài Thánh khí trấn quốc của Bách Thú Quốc - Yêu Linh Tử Trảo. Long Tín mang lên đôi găng tay rồi tiếp tục tung ra lôi chưởng, chỉ là những chưởng ấn của hắn lúc này còn mạnh mẽ hơn lúc trước. Từng cái đại lôi long trảo bay đến, chúng dễ dàng đánh tan kiếm khí của Võ Tuấn Kiệt đánh tới, từng chưởng đánh ra đều mang theo năng lượng mãnh mẽ như long lực. ... Hồ Yến Điệp lúc này đang đấu với Lục Chí, trường tiên trên tay nàng liên tục tấn công hắn ở khoảng cách an toàn. Lục Chí mặc dù đối đầu với đối thủ có tu vi hơn mình một trọng, lại còn là người trên Hoàng Kim Bảng nhưng không hè yếu kém, chỉ có điều hắn chống đỡ khá chật vật. Trường tiên quất đến đều bị hắn vung côn cản phá khiến cho liên tục bật lại, tia lửa từ trường tiên quất lên thân côn bắn ra có thể thấy rõ. Hai Thần khí đối đầu nhau không bên nào chịu thua bên nào, cả hai đều thể hiện ra uy lực kinh người của mình. - Thanh Mộc Trảm! Yến Điệp vụt mạnh trường tiên tạo thành một lát cắt mang đầy mộc khí nhưng cũng sắc bén không kém gì thuộc tính kim, đây chính là vũ kĩ gốc của Tử Mộc Trảm mà Lam Linh thường sử dụng. - Thổ Bổng Vạn Cân! Lục Chí không dám khinh thường, dị thổ được điều động vào đầu côn rồi mạnh mẽ đáp trả lại Thanh Mộc Trảm của Hồ Yến Điệp. Như đã nói, tu sĩ bình thường cũng có tu sĩ mạnh tu sĩ yếu, tùy vào công pháp và khả năng tu luyện, Hồ Yến Điệp chính là ví dụ đó. Mặc dù nàng không sở hữu dị mộc như Lam Linh nhưng chiến lực của nàng so với tu sĩ thông thường còn cao hơn, kết hợp thêm với Thần khí Thanh Mộc Huyễn Linh Tiên thì sức mạnh càng đại tăng. Tuy vậy nhưng nếu so với những kẻ khác trên Hoàng Kim Bảng thì nàng vẫn còn có chút thua kém bởi bọn hắn có dị thuộc tính hoặc thuộc tính biến dị hỗ trợ. Trên Hoàng Kim Bảng nàng cũng chỉ đứng hạng thứ chín, trên Lý Thăng bởi vì dị băng và Thần khí của hắn chỉ thiên về phòng ngự chứ không mạnh về công kích. Cùng với nàng trên Hoàng Kim Bảng còn có Hồng Thủy, cũng không sở hữu dị thủy nhưng thiên phú mạnh nên được xếp hạng bảy, trên Long Thiên Hoàng với vì tên này có chút không thiên về cận chiến. Trảm và côn va chạm vào nhau tạo ra một cơn chấn động ảnh hưởng đến những kẻ đang chiến đấu xung quanh, uy lực phát ra cũng vô cùng bá đạo. ... Một góc khác, ba người Thúy An, Lam Linh, Thanh Trì cùng lúc đối đầu với Hắc Độc Ma Nữ Mỹ Ngọc Linh. Thúy An và Tịnh Hải hai người tung hoả chưởng về phía Mỹ Ngọc Linh, Lam Linh cũng phụ hoạ lập tức đánh chưởng theo. Mỹ Ngọc Linh có tu vi Vũ Đế tam trọng trong khi Thúy An và Thanh Trì chỉ mới là Vũ Đế nhị trọng, Lam Linh cũng chỉ vừa mới đột phá Vũ Đế nhất trọng không lâu, ba người liên thủ lại mới có thể chật vật ngăn cản Mỹ Ngọc Linh. Mỹ Ngọc Linh không hổ là người đứng đầu trong Thiên Tài Bảng, độc công nàng sử dụng vô cùng lợi hại, độc khí luôn vây quanh khiến cho ba người rất khó để tiếp cận. Trên tay nàng, Hắc Độc Ngân Phiến chỉ phẩy nhẹ một cái nhìn liền có vô vàn đám khói độc màu đen bay ra tạo thành hình một con rắn màu đen. Nàng phất tay, độc xà liền phóng đến chỗ ba người Thúy An, nó nhe răng răng nhanh lưỡi dài trông vô cùng sống động. Thúy An ba người không dám lơ là, nàng lấy ra một thanh hoả kiếm rồi chém về phía con rắn, Thanh Trì cũng đánh ra một chưởng. Lam Linh lấy ra trường tiên màu tím quen thuộc, chỉ khác là lúc này khí tức của nó toả ra chính là hàng Thiên cấp, đây cũng chính là bản nâng cấp của Tử Ngọc Tiên mà Thanh Mộc Tông cấp cho nàng, Tử Ngọc Tiên cũ hiện tại đã không theo kịp tu vi của nàng nữa. Lam Linh vụt mạnh tử tiên, mộc khí cũng theo đó băng băng mà lao đến chỗ con độc xà. Ba đấu một phải vất vả lắm cuối cùng mới có thể ngăn chặn công kích từ Mỹ Ngọc Linh. Long Tương lúc này tình cảnh không khác gì ba người trên, hắn đối đầu với Long Tiêu mặc dù hơn hẳn một trọng nhưng dù gì tên này cũng là Thiên Tài Bảng, hắn chỉ có thể cầm chân chứ không thể làm gì. Lần lượt từng tia lôi điện màu tím bắn về phía hắn nhưng, lôi điện nện liên tục vào lân phiến trên long thể của Long Tương nhưng chỉ gây ra được chút ảnh hưởng đến hắn. Ngao Long Tương rống to long lực cuồn cuộn từ trong cơ thể hắn ồ ạt phóng ra, trên cái đuôi khổng lồ lôi điện màu trắng loẹt xoẹt bùng phát. Long Tiêu lập tức hoá thành nhân long, một kích Bá Đình bạo tạc đánh ra mang theo tử lôi mạnh mẽ mà đối kháng với đại long vĩ. Đuôi rồng như đại sơn đổ ầm xuống thân thể nhỏ bé của Long Tiêu, hắn như một con kiến đối chọi với một tảng đá. Lôi điện hai màu va chạm vào nhau tạo ra những tiếng nổ chấn động cửu tiêu, ánh sáng hai màu chiếu sáng khu vực xung quanh. ... Âm thanh chiến đấu nổ ra triền miên với quy mô lớn như vậy không thể tránh khỏi kinh động đến tám hướng xung quanh, lúc này cũng đã có không ít kẻ kéo đến gần quan sát tình hình. Ở một góc lúc này cũng đã có sáu thân ảnh đang âm thầm quan sát, bọn hắn chính là Đinh Dũng và Đinh Lăng. Hai tên này lần theo Hoả Ấn nhưng đến giữa đường thì mất dấu nên chỉ còn cách tìm kiếm xung quanh, đúng lúc bọn hắn không tới đây thì thấy được đại chiến diễn ra. Ở một chỗ khác lại có những thân ảnh mà Hắc Vũ đã từng gặp như Tú Ngọc, Bá Biên cũng đang im lặng xem xét tình hình, cũng có không ít tu sĩ khác bị âm thanh làm ảnh hưởng mà tìm tới đây. Trong thời điểm hiện tại không có kẻ nào dám làm ra hành động lỗ mãng, dù sao cả hai bên đang trong trạng thái cân bằng nên cũng không có kẻ nào muốn trở thành kẻ thù của một trong hai phe. ... - Ngươi thấy tình hình thế nào? Tại một góc khác, một đôi nam nữ cũng đang ầm thầm quan sát đại chiến nổ ra, nữ nhân hướng nam tử hỏi. - Bọn hắn chọn thời điểm giao tranh quá sớm! Nam tử lúc này ngồi trên cây, một chân duỗi thẳng một chân buông thả xuống bên dưới, hai tay khoang trước ngực, tư thế ngồi vô cùng bất cần - Đúng vậy, đại chiến chắc chắn là việc sẽ xảy ra, tiếc là bọn hắn chọn thời điểm không được thích hợp - Nữ nhân gật đầu đồng ý với lời hắn nói. - Không phải là tại Võ Tuấn Kiệt muốn bảo vệ tên khác kia sao? Ta thấy những tên thế hệ sau chúng ta cũng có chút ý tứ, rất thú vị - Nam tử nói. - Vậy chúng ta có nên làm gì bây giờ? Có nên tiếp tục tìm Bách Linh Trận? - Nữ nhân tiếp tục hỏi. - Không cần vội, chúng ta cứ xem xét tình hình trước đã rồi hẵng tính sau, biết đâu lại có trò vui. Hai người này không ai khác chính là Thánh tử và Thánh nữ của Nhật Nguyệt Tháp, Thiên Nhật và Thiên Nguyệt.