Long châu
Chương 123 : Đối đầu đinh dũng
Hắc Vũ chưa kịp trở tay, một lực đạo không biết từ đâu đến đã nện vào ngực khiến hắn đau đớn phun một ngúm máu rồi văng ra xa.
Ngay bên cạnh Đinh Lăng lúc này xuất hiện một thanh niên khác, tay cầm kim ba đang hừng hực bốc lên hoả diễm vàng và trắng, bên cạnh hắn còn có thêm một nam một nữ thân cận.
- Dám động vào đệ đệ ta, ngươi chán sống sao?
Kẻ này không ai khác ngoài Hoả Lăng Đinh Dũng.
- Đại ca, hắn chính là Lương Chiến, mau bắt hắn! - Đinh Lăng cố nén thương thế ngồi dậy.
Cũng may vừa nãy sau khi trọng thương vì đề phòng bất trắc nên hắn đã dùng hồn thạch để gọi đại ca mình đến cứu viện.
- Ngươi lui ra, tên này cứ để cho ta - Đinh Lăng nói.
Hắc Vũ lúc này chật vật đứng lên, trên khoé miệng hắn còn chảy ra một dòng máu, đây là kết quả của việc vừa chịu phản phệ từ Thạch Anh Chỉ vừa nhận một kích của Đinh Dũng.
- Có thể khiến cho đệ đệ ta ra nông nỗi này ngươi quả thật không đơn giản, chả trách có thể gây náo loạn Hoàng Sa Động một phen. Bất quá hiện tại gặp ta thì tốt nhất ngươi nên bó tay chịu trói thôi!
Đinh Dũng nói rồi lao đến chỗ Hắc Vũ, trước mũi đinh ba của hắn bốc lên hai ngọn lửa vàng trắng phân biệt.
- Song Hoả Kích!
Hắn hô một tiếng, hai ngọn lửa tập trung phía trước tức tốc bùng phát nhiệt lượng kinh khủng đem tất cả băng giá xung quanh dần dần tan chảy.
Hai ngọn lửa gia trì vào mũi kích tạo thành một mũi khoan hai màu, uy thế hừng hực mà lao đến chỗ Hắc Vũ.
Hắc Vũ hừ lạnh, trọng kiếm trên tay nâng lên, một kích Thiên Thạch Phá ầm ầm mà ra.
Hai loại vũ kĩ với sức mạnh phô thiên cái địa va chạm vào nhau, phiến không gian địa hình xung quanh lập tức như xuất hiện động đất, xung chấn lan tỏa khắp bốn phương tám hướng .
Chỉ thấy từ trong vụ va chạm thân ảnh Hắc Vũ bay ngược ra sau, miệng hộc tiếp một ngụm máu nhưng vẫn còn giữ được sự cân bằng mà đáp xuống.
Nếu như vừa rồi không phải nhờ sự phòng ngự kiên cố của Thạch thuộc tính thì có lẽ hắn đã thê thảm hơn.
Nếu kim cương của Tịnh Hải là thứ thuộc tính vô địch về mặt phòng ngự thì có thể nói thuộc tính Thạch của hắn hạng nhì hoặc hạng ba.
Thạch thuộc tính không chỉ phòng ngự kiên cố mà khả năng công kích cũng không hề yếu chút nào, có thể coi là một dị thuộc tính cân bằng.
Sắc mặt Hắc Vũ lúc này trầm trọng, qua một chiêu vừa rồi có thể thấy tên này thực lực mạnh mẽ còn vượt qua Đinh Lăng một bậc.
Điều này cũng một phần là do công pháp hắn tu luyện và một phần do việc chênh lệch về tu vi, Hắc Vũ chỉ mới là Vũ Đế nhất trọng trong khi tên Đinh Dũng lúc này đã là Vũ Đế nhị trọng.
Chưa kể tình huống của Hắc Vũ lúc này không khác gì so với Đinh Lăng vừa nãy, ăn phải một kích trực diện của Đinh Dũng đã khiến hắn trọng thương không nhẹ nên thua thiệt trong chiêu vừa rồi là đương nhiên.
- Khà khà, đi chết đi!
Đinh Dũng cười phá lên một tiếng, chiêu vừa rồi đều nằm trong tính toán, hắn chứng kiến tên Lương Chiến này vậy mà có thể hiện hành đệ đệ mình ra nông nỗi như vậy chắc chắn thực lực không tầm thường cho nên một kích vừa rồi hắn đã dùng toàn lực.
Hắn không buông tha Hắc Vũ, lần này tiếp tục ra tay hư ảnh hoả lang đã xuất hiện sau lưng hắn.
Hú...
Hoả lang mang trên mình hai ngọn lửa hai màu hú lên một tiếng, hoả diễm tràn ra xung quanh thiêu chảy toàn bộ băng tuyết của Đinh Lăng lúc này.
Nhiệt lượng khủng bố khiến đám người bên cạnh buộc phải tránh xa, ngọn lửa lan đến chỗ Hắc Vũ như muốn nuốt chửng tên này.
Cũng may là trong người hắn là dung nham, nhiệt độ của hai dị hoả mặc dù kinh khủng nhưng nếu so với nhiệt độ của dung nham hoặc nhiệt độ mà Hắc Vũ phải chịu khi luyện hoá Tăng Nham Đan thì quả thật có chút không bằng, cho nên lúc này hắn không bị ảnh hưởng nhiều trước nhiệt độ nóng bỏng đó.
Trên tay Hắc Vũ lúc này cũng âm thầm tích tụ ra một Thạch Anh Chỉ, chỉ cần chờ đến thời điểm thích hợp liền thi triển.
- Đại ca cẩn thận hắn có tuyệt chiêu!
Đinh Lăng đứng bên ngoài nhận ra tình huống đứng im bất động quen thuộc lúc này của Hắc Vũ thì liền truyền âm cảnh báo cho Đinh Dũng để hắn có sự chuẩn bị.
Hoả lang gầm một tiếng rồi theo Đinh Dũng lao đến Hắc Vũ, cái miệng của nó nhe ra đầy hoả diễm như chuẩn bị phun vào hắn., những nơi nó đi qua mặt đất đều xuất hiện dấu chân lửa phía sau.
- Hoả Lang Trấn!
Đinh Dũng nhảy lên cao, đinh ba trên tay hắn như một chiếc búa nhắm vào Hắc Vũ mà nện xuống, uy lực này nếu dính phải đủ sức để làm hắn chỉ còn nửa cái mạng.
Hắc Vũ lập tức hành động, Thạch Anh Chỉ được ngưng tụ sẵn trên tay hắn điểm ra lao vút về phía hoả lang.
Uỳnh
Lần này vùng sơn phong xung quanh qua nhiều lần chịu dư chấn cuối cùng cũng bị san thành bình địa, sức tàn phá của hai vũ kĩ cấp cao vô cùng kinh khủng khiến nhiều nơi ở gần đó đã có kẻ để ý.
Hắc Vũ hộc ra một ngụm máu nữa, hai lần sử dụng Phá Vạn Chỉ đã khiến hắn chịu phản phệ không nhỏ, cộng thêm chấn lực đến lúc từ vụ nổ quá lớn.
- Đáng chết, lần sau ta nhất định lấy mạng ngươi!
Hắc Vũ cắn răng quay người, Tốc Hành được sử dụng đến mức cao nhất mà chạy trốn.
Đinh Dũng sau khi chịu dư chấn từ vụ nổ cũng buộc phải thối lui vài bước, hắn nhìn Hắc Vũ bỏ chạy nhưng không đuổi theo, trên môi lúc này ứa ra một dòng máu nhỏ khiến hắn vội vàng lau đi.
Hiển nhiên qua chiêu vừa rồi cả hai người đều ăn lấy thiệt thòi, bản thân Đinh Dũng cũng đã chuẩn bị tinh thần trước nhưng quả thật thực lực của Hắc Vũ không thể khinh thường được.
- Đại ca, người không đuổi theo hắn sao? - Đinh Lăng hỏi, hắn không muốn để vụt mất cơ hội bắt tên này.
- Không cần lo lắng, ta đã để lại Hoả Ký trên người hắn rồi, kiểu gì hắn cũng sẽ chết thôi, chúng ta từ từ bám theo là được.
Đinh Dũng vẫn bình thản, vừa rồi hắn đã để lại Hoả Ký trên người Hắc Vũ, đấy là ấn ký giống với Hồng Quan lần trước.
Ký này sẽ lưu lại trong người tên này một ngọn lửa, cách chữa trị duy nhất một là ngươi phải đủ mạnh mẽ để dập tắt nó, hai là nhờ kẻ mạnh mẽ hơn nhiều lần so với người kết ấn để giúp, nếu không thì ngọn lửa sẽ từ từ lan ra khắp cơ thể cho đến khi đốt cháy sạch toàn bộ máu huyết trong người đối phương mới thôi.
Mà trong Hạ Thế này Đinh Dũng không tin sẽ có kẻ giúp hắn được cho nên lúc này chỉ cần thong thả mà bám theo tên này thôi.
Hắc Vũ ôm thương thế cấp tốc rời khỏi, chỉ vừa dưỡng thương được không bao lâu mà giờ hắn lại tiếp tục bị thương như vậy, xem ra sắp tới phải dưỡng thương thêm một thời gian.
Hắn đương nhiên phát hiện ra trong người mình lúc này có Hoả Ký của Đinh Dũng để lại, chỉ là tên kia nằm mơ cũng không thể ngờ được kẻ hắn vừa đối đầu lại chính là người duy nhất trên thế gian này ngoại trừ Đinh Lăng có thể khắc chế được Hoả Ký.
Với thiên phú Thiêu Đốt của dị thuộc tính dung nham, Hắc Vũ trong nháy mắt đã có thể xoá đi cái ấn ký đó, dị thuộc tính được mệnh danh là vua của hoả diễm mà lại thua một chiêu Hoả Ký kia quả thật là vô lý.
Hắc Vũ đương nhiên cũng đoán ra đám người Đinh Dũng tự tin vào Hoả Ký cho nên sẽ từ từ mà đuổi theo hắn nên ngay khi ấn ký vừa bị tiêu diệt thì hắn đã chuyển sang một hướng khác rồi tiếp tục chạy đến một nơi xa.
...
Hắc Vũ lúc này đã lột bỏ thân phận Lương Chiến, hắn ôm vết thương tìm đến một nơi an toàn để chữa trị.
Nơi hắn đang ở hiện tại là một hang động nhỏ, bên ngoài lúc này trời cũng đã sắp tối, ở một nơi như thế này cũng khá là tốt cho hắn.
Hắn đã ở đây một thời gian, đan dược cũng phục dụng qua một đống nhưng vết thương vẫn phục hồi lại với tốc độ khá chậm.
Những lần trước hắn chỉ bị ngoại thương nên chỉ cần thời gian ngắn là có thể khôi phục vài phần, còn hiện tại dính phải nội thương nên phải mất khá nhiều thời gian, nếu như Hấp Lực Luyện Thể đột phá tầng cao hơn thì có thể khắc phục được điều này.
Hắc Vũ vốn lúc này đang nhắm mắt tĩnh dưỡng thì bỗng mở to đôi mắt, thân ảnh hắn lập tức nép vào bên trong góc hang.
Chỉ chốc lát sau liền có một đám người bước vào.
- Uyên tỷ, người thấy ở đây thế nào? - Một giọng nói nam nhân vang lên.
- Chỗ này không tồi, tạm thời chúng ta cứ ở lại đây một đêm - Đáp lại lời hắn là một giọng nói nữ nhân trong trẻo, nhẹ nhàng.
- Trước hết chúng ta kiểm tra toàn bộ hang động này đã, lỡ như có con yêu thú nào bên trong - Lại một giọng nam tử nữa vang lên.
Từ khí tức và tiếng bước chân, Hắc Vũ có thể đoán được có tất cả ba người, khí tức trên mỗi người đều không hề yếu.
Tiếng bước chân tiến đến càng ngày càng gần khiến cho hắn trở nên căng thẳng, với tình hình hiện tại của hắn muốn chiến cùng lúc với ba người là điều không thể.
Bước chân cuối cùng cũng đến sát, ở phía cuối cùng của hang động, một nam tử xuất hiện.
- Ồ! Xem ra có người đã đến trước chúng ta một bước. - Tên nam tử có chút ngạc nhiên nói.
Hai người còn lại nghe hắn nói vậy cũng nhanh chóng bước đến cạnh tên này.
Ánh mắt của bọn hắn nhảy lên khi nhìn thấy ở cuối hang lúc này có một nam tử đang ngồi vận công, y phục trên người hắn có vài chỗ rách rưới để lộ vết thương, sắc mặt hắn cũng tái nhợt.
- Là hắn!
Nữ nhân ánh mắt có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy tên này.
- Uyên tỷ, chúng ta tính sao với tên này đây? Hắn là Nham Quyền Hắc Vũ a - Một tên nam tử quay sang hỏi.
- Người không phạm ta ta không phạm người, cứ kệ hắn như vậy đi, chúng ta ở ngoài này là được.
Nữ nhân nói rồi quay người đi ra phía trước.
Hắc Vũ lúc này trong lòng thở phào một hơi nhẹ nhõm, vừa rồi hắn định giả vờ như mình đang trị thương không biết tình huống xung quanh để dụ đám người này, chỉ cần bọn hắn động thủ hắn lập tức sẽ toàn lực phản công sống chết với chúng, hiện tại nữ nhân kia đã nói vậy thì hắn có thể an tâm một phần.
Truyện khác cùng thể loại
93 chương
105 chương
104 chương
106 chương
55 chương
316 chương