Long châu
Chương 102 : Đánh bại theo cách cũ
- Khốn kiếp, tên mập này quá mạnh! - Hắc Vũ lẩm bẩm chửi một câu trong miệng.
Xui xẻo cho hắn, mặc dù âm thanh phát ra khá nhỏ nhưng toàn bộ câu nói của hắn đã lọt vào tay của Tần Huy.
- Xong rồi, tên Lương Chiến kia không biết Tần Huy ghét nhất bị gọi là...
Sắc mặt Tần Huy lúc này đỏ bừng lên vì giận dữ, hắn vốn tự ti vì ngoại hình của mình nên cũng cực kỳ ghét kẻ nào gọi hắn là mập, là béo.
Những tảng mỡ trên cơ thể hắn rung lên bần bật, hai tay hắn siết chặt, bàn chân dậm mạnh một cái rồi lao nhanh về phía Hắc Vũ.
- Ngươi sẽ phải trả giá vì cái miệng chó của mình! Thổ Hình Quyền!
Lần này Tần Huy chiến hoàn toàn nghiêm túc, vừa ra tay đã sử dụng vũ kĩ, một đại quyền màu vàng đậm được đánh ra.
Hắc Vũ cũng lập tức nghênh chiến, một chưởng màu vàng đất được đánh ra thành công ngăn chặn một quyền của Tần Huy.
Tuy vậy nhưng đó chỉ là chặn được một quyền, quyền còn lại vẫn đang nhắm vào hắn mà lao đến.
Tay còn lại của Hắc Vũ cũng tung ra một quyền, bốn chiêu va vào nhau, kẻ bị đánh bật ra là Hắc Vũ.
Tần Huy không để hắn kịp định hình, cả cơ thể co lại như một tảng đá rồi bay đến phía Hắc Vũ, tốc độ phải nói là cực kì nhanh.
Hắc Vũ chỉ vừa đáp xuống mặt đất liền cảm ứng được nguy hiểm nên lập tức nhảy sang một bên, cơ thể cũng lộn trên đất vài vòng.
Rầm
Trong giây lát đó, cơ thể của Tần Huy cũng như thiên thạch rơi xuống ngay chỗ Hắc Vũ vừa đứng, một chỗ sân đấu liền bị lún xuống thành một hố tròn.
Tần Huy thấy Hắc Vũ né được thì tiếp tục đuổi theo, một chiêu lấy thịt đè người lập tức lại lao đến.
Những lần chiến đấu trước đối thủ trúng phải chiêu này của hắn liền bị chấn đến gãy mấy cái xương, chỉ cần đánh trúng được Hắc Vũ thì coi như xong.
Lần này cơ thể của Tần Huy bay với tốc độ còn nhanh hơn lần trước, trong chốc lát đã tới trước mặt Hắc Vũ.
Một đám hoả diễm xuất hiện trên tay, Hắc Vũ đánh ra một hoả chưởng về phía trước mặt.
- Hoả Tinh Chưởng!
Hoả diễm mạnh mẽ bắn ra tạo thành một cột lửa phóng đến cơ thể của Tần Huy, bất quá chỉ có thể triệt tiêu phần lớn lực lượng của hắn chứ chưa phải thể đánh bật hắn được.
Cơ thể Tần Huy vẫn băng băng lao đến, Hắc Vũ không kịp né tránh chỉ có thể vươn hai tay ra chống đỡ.
Rầm
Cơ thể cả hai người va vào nhau, chấn động kinh khủng xảy ra, Hắc Vũ lập tức bị đánh bay ra góc sân, còn Tần Huy cũng dừng lại.
- Tên Lương Chiến này xong rồi.
Đám đông bên dưới lập tức bàn tán, mặc dù chiêu vừa rồi hắn đã giảm bớt lực đạo của Tần Huy nhưng trúng phải cũng sẽ ít nhiều thương tích.
- Ha ha, hay lắm! Tần Huy, mau cho hắn nếm chút sức mạnh của Tần gia chúng ta - Tần Long cười vô cùng thoả mãn rồi ra lệnh cho Tần Huy.
Tần Huy nghe thấy mệnh lệnh, nhân cơ hội Hắc Vũ bị đánh bay liền tiếp tục lao đến phía hắn.
- Nếu đây không phải là chiến đài chắc chắn ta sẽ giết ngươi - Giọng của Tần Huy mang đầy giận dữ.
Khuôn mặt hắn lúc này co quắp vô cùng tức giận, hiển nhiên chính Hắc Vũ cũng không thể ngờ lỗi nói của mình lại tác động tới hắn mạnh như vậy.
- Ngươi nghĩ nếu ra khỏi chiến đài này thì kẻ như ngươi có thể giết được ta sao?
Bỗng, Hắc Vũ ngồi dậy trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hắn đứng dậy nhìn vào Tần Huy đang lao tới trước mặt, khí thế toàn thân lúc này đã có phần thay đổi.
- Hắn là Vũ Quân tam trọng đỉnh phong!
Không sai, lúc này khí tức trên người Hắc Vũ đã được nâng lên đến mức cao nhất của Vũ Vương tam trọng, vô hình chung tạo thành một khí thế có chút lấn áp Tần Huy.
Hắc Vũ biết nếu không tăng tu vi lên chút thì e rằng trong trận chiến bất lợi này hắn sẽ thua, tên Tần Huy này quả thật rất lợi hại.
- Hừ, dù có là đỉnh cấp cũng chưa chắc sẽ đánh bại được Tần Huy.
Đám người Tần Long ở dưới hừ một tiếng, trong đầu bọn hắn biết tên Tần Huy này mạnh như thế nào.
Ấy vậy nhưng tên Lương Chiến này cũng vô cùng thâm sâu khó đoán khiến bọn hắn cũng có chút lo lắng.
Đứng bên cạnh, Tần Mặc bàn tay nắm chặt, trong lòng hắn cảm thấy như vừa bị sỉ nhục, tên Lương Chiến này không ngờ thực chất là Vũ Quân tam trọng đỉnh phong, điều này như một cú tát vào mặt hắn.
Lương Chiến trước đó không cần dùng đến toàn lực cũng đủ đánh bại hắn, hiện tại lại bộc lộ toàn bộ thực lực như vậy chắc chắn toàn bộ những người quan chiến cũng sẽ nhận ra.
- Không cần lo lắng, tên nhãi nhép này muốn thắng Tần Huy phải về luyện thêm vài năm nữa.
Là người đứng đầu Tần Long phải lên tiếng trấn an mọi người, bản thân hắn đương nhiên tin tưởng vào Tần Huy.
Ở trên đài, Tần Huy lúc này tiếp tục lao đến phía Hắc Vũ, cơ thể co lại như tảng đá tiếp tục bay đến.
Hắc Vũ lập tức dùng hai tay đánh ra một Thổ Hoàng Ấn về phía trước, chưởng ấn màu vàng phá không mà ra.
Với tu vi cao hơn, lần này Thổ Hoàng Ấn được thi triển với sức mạnh cũng vượt trội hơn, chưởng lực mạnh mẽ đánh lên người tên mập khiến hắn giống như quả bóng đang bay mà gặp phải tấm lưới nên bị chặn lại.
Tần Huy mất đà, cơ thể to béo buộc phải đáp xuống đất.
Khuôn mặt phúng phính của hắn co lại, hắn không ngờ lần này vậy mà một chưởng của tên kia lại có thể chặn được mình.
Hắc Vũ cũng tận dụng thời cơ, một chưởng lại tiếp tục đánh tới.
- Hừ, cho ngươi nếm uy lực của Tần gia chúng ta!
Tần Huy hô một tiếng, trên tay hắn lập tức xuất hiện một thanh trường côn đen giống như của Tần Mặc lúc trước.
Trường côn vung lên một cái, thổ lực màu vàng đậm bên trên nó sáng lên, một côn mạnh bạo nện vào chưởng của Hắc Vũ lập tức triệt tiêu nó.
- Thổ Trụ Côn Pháp - Cuồng Động!
Tần Huy hô một tiếng rồi lập tức nắm lấy một đầu côn, cả cơ thể bắt đầu xoay tròn tại chỗ tạo thành một cơn lốc.
Đám đất đá bên dưới chân cũng liền bị cơn lốc cuốn vào trong mà bay quanh người hắn tạo thành một lớp phòng ngự nhỏ.
Bên ngoài cơn lốc cũng xuất hiện nhiều hư ảnh đại côn vây rồi quanh.
- Ha ha, Tần Huy dùng Thổ Trụ Côn Pháp, Lương Chiến chết chắc - Tần Long ngạo nghễ cười một tiếng.
Thổ Trụ Côn Pháp của Tần gia, bên trong được chia làm nhiều thức để đệ tử có thể tùy chọn tu luyện, Cuồng Động của Tần Huy sử dụng cũng là một trong nhiều chiêu thức đó.
Lúc trước Tần Mặc cũng có sử dụng một chiêu tên là Kích Động, tuy nhiên uy lực so với Tần Huy bây giờ vẫn kém một chút.
Cơn lốc do Tần Huy tạo ra lúc này không đứng một chỗ mà lại lao nhanh đến chỗ Hắc Vũ giống như một chiếc cối xay sẵn sàng nghiền nát hắn.
Cơn lốc thoáng chốc đã ập đến chỗ Hắc Vũ buộc hắn phải di chuyển để né tránh nhưng nó vẫn bám theo không ngừng.
Cả hai chơi trò mèo vờn chuột trên sân, Hắc Vũ cũng liên tục đánh chưởng công kích Tần Huy nhưng gần như vô dụng.
- Chiêu thức chết tiệt này khả năng phòng ngự quả thật quá kinh khủng.
Hắc Vũ vừa chật vật tránh né vừa suy nghĩ trong đầu cách làm sao để xuyên phá lớp phòng ngự của tên này.
- Ha ha, ngươi có đánh đến kiệt sức cũng chưa chắc đã phá được phòng ngự của ta đâu.
Tần Huy vừa xoay tròn vừa cười thỏa mãn, chiêu Cuồng Động này của hắn ở bên trong Thổ Trụ Côn Pháp là một chiêu mạnh mẽ nhưng lại ít có người học bởi vì hai nguyên do.
Thứ nhất, đa số những người ở Tần gia đều kiêu ngạo ngút trời, một khi đã lâm trận là bằng mọi giá sẽ làm mọi cách để chiếm lấy thế thượng phong.
Cũng vì vậy mà một chiêu thức thiên về phòng ngự như Cuồng Động sẽ ít được chú ý.
Thứ hai, Cuồng động nhìn qua thì có vẻ đơn giản nhưng thực ra để luyện được cần phải bỏ thời gian ra luyện tập, chỉ khi nắm bắt được hết cách sử dụng nó thì khi vận dụng mới đạt hiệu quả phòng ngự tối ưu được.
Điều này cũng trái ngược với những chiêu thức khác trong Thổ Trụ Côn Pháp, dễ học, độ mạnh yếu phụ thuộc vào sức mạnh của người thi triển.
- Hừm, ta không tấn công được ngươi thì ngươi cũng tương tự không tấn công được ta thôi - Hắn đáp lại lời của Tần Huy.
Mặc dù hiện tại Hắc Vũ không tìm được cách tấn công Tần Huy nhưng nếu tên này muốn dùng cuồng động tấn công hắn cũng là điều không thể bởi vì chiêu này khiến tốc độ di chuyển của hắn bị chậm lại, Hắc Vũ chỉ cần nhanh chân di chuyển tới vị trí khác là có thể dễ dàng tránh được nó.
- Chớ vội mừng!
Tần Huy lúc này đang di chuyển đến chỗ Hắc Vũ thì bỗng nói một câu khiến hắn phải trầm lại.
Bên ngoài Tần Huy, cơn lốc đột nhiên yếu đi, thân thể hắn dần xuất hiện bên trong đó, rồi bỗng, tên này giẫm mạnh xuống mặt đất một cái khiến cơ thể hắn nhảy vọt lên trời, tốc độ thậm chí nhanh nhất trong nhưng lần công kích trước đây.
- Oanh Động!
Thân ảnh Tần Huy bắn lên không trung rồi nhanh chóng bằng xu thế sấm sét mà lao xuống, hai tay nắm chặt thanh hắc côn, một đầu côn toả ra màu vàng đậm hướng chỗ Hắc Vũ mà đâm xuống.
Kể thì lâu nhưng tốc độ này của Tần Huy thực sự rất nhanh, đến nỗi Hắc Vũ không kịp trở tay.
Một côn như sét đánh nện xuống thân thể Hắc Vũ, đầu côn cắm ngay vào giữa lồng ngực hắn, lực đạo khiến người Hắc Vũ bị ngả ra phía sau như chuẩn bị ngã xuống.
Tần Huy vui mừng, đám người Tần gia và Tấn gia vui mừng, thậm chí có một vài tên bên dưới đám đông cũng đang cảm thấy vui mừng.
- Hừ, không đánh hết sức các ngươi lại tưởng là ta yếu!
Lúc này, từ miệng Hắc Vũ vẫn bình thản nói lên một câu khiến khuôn mặt Tần Huy như bị cứng lại.
Một quyền nhanh như chớp đấm vào ngực hắn, chưa đủ, ngay tiếp đó là một cước nữa đạp lên bụng khiến tên này phải bật ra.
Hắc Vũ lúc này vẫn bình yên vô sự, hai mảnh vỡ của Kim Lân Chiến Giáp đã làm rất tốt vai trò của nó.
Tần Huy lúc này vẫn chưa hết bàng hoàng vì Hắc Vũ có thể chống lại một kích Oanh Động của mình thì một lần nữa hắn lại biến sắc.
Hắc Vũ đột nhiên lao tới, quyền, cước, chưởng, ấn liên tục được đánh ra như vũ bão khiến Tần Huy trở nên chật vật buộc phải vừa phòng thủ vừa lùi lại.
- Chính là lúc này!
Hắc Vũ lập tức dừng công kích, cả cơ thể bỗng hạ xuống, cánh tay phải dựa về phía sau lấy đà.
- Linh Hoả Nhất Quyền! - Hắc Vũ thầm hô trong đầu.
Từ nắm tay hắn, một ngọn hoả diễm rực rỡ bùng phát lên rồi lao nhanh đến bụng của Tần Huy, tốc độ không khác gì một quả tên lửa.
- Không ổn!
Binh
Nắm đấm nện vào cái bụng mỡ của Tần Huy tạo nên một cơn sóng chấn động hình tròn trên bụng hắn, lớp mỡ rung lắc dữ dội.
Cơ thể hắn lúc này đang ở sát góc sân cũng lập tức bị đánh bay ra khơi sân như một quả bóng, thân thể bay về phía đám đông khán giả đang quan đấu rồi đè lên người một vài tên.
Mặc dù đang ở trong thân phận Lương Chiến nhưng Hắc Vũ cũng không ngần ngại sử dụng Linh Hoả Nhất Quyền bởi vì khi không sử dụng dị thuộc tính thì nó không khác gì những vũ kĩ bình thường.
Chỉ có điều uy lực của nó phát ra vẫn là một thứ gì đó rất kinh khủng vượt qua cả những vũ kĩ cũng cấp, không thể không nói vũ kĩ dị thuộc tính như nó cực kì đặc biệt.
Đám người Tần gia lúc này chỉ biết câm lặng, trên gương mặt vặn vẹo đến mức khó coi.
Chỉ trích thời gian ngắn Tần gia của bọn hắn đã bị đánh bại hai lần và bởi cùng một tên, quả thật là một sự sỉ nhục vô cùng to lớn.
Trên sân đấu lúc này, gương mặt của Hắc Vũ lúc này đã tái nhạt, việc chiến đấu liên tục trong thời gian đại như vậy đã khiến hắn tiêu hao không ít.
Hắc Vũ chậm rãi bước xuống khỏi sân đấu trong ánh mắt có thưởng thức, có kinh sợ, có nể phục, có ghen thét, có căm phẫn của đám người xem đấu, mỗi chỗ hắn bước đến đám người đều tự động tách ra để nhường đường.
Cho đến lúc đi qua khỏi nơi đó, sắc mặt Hắc Vũ liền thay đổi, trên miệng hắn chảy xuống một dòng máu, cánh tay phải lúc này đây đang run lẩy bẩy, hiển nhiên trong trận chiến vừa rồi hắn cũng không phải là dễ dàng gì.
Tuy rằng lúc trước đón được một kích Oanh Động nhưng với tu vi Vũ Quân tam trọng lúc đó của hắn không thể điều động toàn bộ uy lực phòng ngự của Kim Lân Chiến Giáp thế nên bản thân cũng đã nhận phải không ít chấn thương, cũng may còn có thân thể rắn chắc để chèo chống.
Còn cánh tay run rẩy là do dư âm khi sử dụng Linh Hoả Nhất Quyền như mọi lần, tuy đã sử dụng vô số lần nhưng hắn vẫn không có cách nào làm thuyên giảm đau đớn mà Linh Hoả Nhất Quyền mang lại sau mỗi lần sử dụng dù rằng đã gia tăng cấp độ của Hấp Lực Luyện Thể.
Truyện khác cùng thể loại
93 chương
105 chương
104 chương
106 chương
55 chương
316 chương