Lần đầu tiên nhìn thấy anh là một ngày trước lễ giáng sinh năm 2000, lúc đó tôi 17 tuổi, vừa mới du học ở Sydney được một năm. Về anh, tôi từ lâu đã nghe nói đến, anh là đồng sự của Tiểu Bác, làm bellboy ở trước cửa lầu một của công ty, trước khi chuyển ra khỏi nhà Tiểu Bác tôi vẫn nghe cô ấy nói đến chuyện của anh. Đồng tính luyến ái! Lúc Tiểu Bác nói ra danh từ này lần đầu tiên, tôi bị dọa đến gần như hít thở không thông. Loại chuyện đại nghịch bất đạo ở Trung Quốc này lại rất bình thường ở Sydney, bình thường người đến thuê phòng của chủ nhà hiện tại của tôi có một nửa là đồng tính luyến ái, bình thường hàng năm ở Sydney đều có cuộc diễu hành lớn của đồng tính luyến ái. Mặc dù cả Australia không đồng tình với đồng tính luyến ái có rất nhiều người, thì ở thành phố Sydney này vẫn có ý chí vô cùng kiên định ––– đồng tính luyến ái không thể kết hôn, nhưng sau khi ở chung với nhau một thời gian sẽ được hưởng thụ đãi ngộ như các cặp đôi bình thường. (Ở Australia việc vợ chồng không muốn kết hôn lựa chọn việc ở chung rất phổ biến, chính phủ cũng chấp nhận loại quan hệ này, như vậy đồng tính luyến ái ở chung cũng được hưởng đãi ngộ giống như người khác phái ở chung.) Ngồi trên sô pha ở lầu một của công ty Tiểu Bác, tôi yên lặng nhìn chăm chú vào anh ––– hình tượng đồng tính luyến ái đầy đủ nhất ở trong đầu tôi. Anh có mái tóc cắt ngắn, rất nhanh nhẹn mang theo nụ cười nhận điện thoại, phá vỡ định kiến về đồng tính luyến ái trong lòng tôi. Ngày đó anh mặc một chiếc áo sơmi màu đen ngắn tay, quần bò, (cuối tuần cùng hôm trước nghỉ lễ có thể mặc theo sở thích, đây là lệ thường của công ty Tiểu Bác.) cơ thể lộ ra bên ngoài rất rắn chắc, rõ ràng đã có rèn luyện, tuy rằng khuôn mặt có vẻ thanh tú, nhưng không hề có một chút cảm giác nữ tính, so với dáng người có vẻ gầy yếu như tôi cũng có vị đàn ông. Tôi cứ ngắm anh như vậy, ngắm đến tận lúc tan tầm, Tiểu Bác làm trợ lý quản lý, so với những người khác muộn hơn mười phút mới tan tầm. Tôi có chút mất mát nhìn anh thu dọn đồ đạc, đi ra ngoài cửa, hôn môi với một người đàn ông cũng rất đẹp trai đến đón anh, cùng nhau đi về phía ga ra. Người kia là bạn trai anh, tôi có nghe Tiểu Bác nói qua, thực tế nhìn thấy vẫn không thể không cảm thán độ xứng đôi của hai người, trong lòng dâng lên hâm mộ vô tận. Đúng vậy, hâm mộ, bởi vì tôi cũng là một thành viên trong cái vòng luẩn quẩn kia. Lúc phát hiện tính hướng của mình khác với mọi người là ở sơ trung, nam hài tử khi đó không lớn không nhỏ, đối với tình dục có một loại khát khao khó hiểu. Có một lần tôi bị mấy đứa bạn thân kéo đi cùng xem AV, lại hoảng sợ phát hiện bản thân không hề có một chút xúc động, nhớ tới trước đây nhìn thấy hành động cơ thể của hai diễn viên nam trong băng, tôi luống cuống. May mắn là tôi luôn luôn lý trí, sau vài ngày bối rối liền tỉnh táo lại, đi tham khảo tài liệu có liên quan, đã có thể hiểu được tình huống của bản thân ––– đồng tính luyến ái. Đây là bí mật vĩnh viễn không thể nói cho người khác, tôi tuy rằng trời sinh tính phản nghịch, nhưng cũng không thể không băn khoăn tới cảm thụ của cha mẹ, cho nên từ lúc xuất ngoại đến bây giờ tôi hoàn toàn không thể thích ứng với những người bạn cùng lứa tuổi, ngược lại có một loại cảm giác tự do khi thoát khỏi trói buộc. Ở trong nhà Tiểu Bác mấy tuần, tôi vội vàng tìm một homestay rồi chuyển ra ngoài cho tới bây giờ. Giáo dục từ nhỏ làm cho tôi chưa từng xằng bậy, nhưng nguyên nhân chủ yếu là do tôi không yêu thương ai cả, mới mười lăm mười sáu tuổi, còn quá mức ngây ngô. Nhưng anh thì khác, anh ở trong miệng Tiểu Bác là hạnh phúc như vậy, hoàn mỹ như vậy, tôi biết cảm tình của bản thân đối với anh, cảm tình đối với một người mình không hề biết ––– như dòng nước bình lặng lại sâu sắc, đó là mối tình đầu của tôi.