Lời nguyền của ánh trăng
Chương 7
-anh ..Buông em ra
-không em là của anh anh sẽ không bao giờ buông em dù thế nào
-chết tiệt buông em ra
Cánh tay của anh càng lúc càng siết chặt hơn làm nó khó thở nó biết chứ anh rất nhẵn tâm lạnh lùng nhưng khi ở bên nó anh rất dịu dàng và ngốc ngếch
-hi
Anh đơ ra khi thấy nụ cười của nó
-em...cưới gì vậy
Anh ngượng ngùng mà không biết tại sao
-em đang nhớ lại truyện lúc trước
Nó cười tít mắt nhìn rất dễ thương
-haha ... Đừng nói đó là truyện anh khóc khi.... nó bật cười khi kí ức lùa về nó nhớ lại một truyện làm nó buồn cười đến mãi bây giờ ...... 11 năm trước khi nó còn là một con bé với biệt danh là quái vật không ai trong tổ chức đến gần nó cả đơn giản vì họ sợ sợ nhìn vào cặp mắt của nó sợ mình bị giết mà không hiểu tại sao .... Nên nó chẳng hề có lấy một người bạn mà dù muốn làm quen nó cũng rất khó cái vẽ mặt lạnh lùng đến tàn nhẵn vẽ đẹp nó cũng thế ... Ngày hôm đó nó đang đi trên hành lan thì
Rầm..,..một cậu bé khoản chừng 4-5 tuổi gì đó đâm sầm vào nó
-.......
Cả hai không ai la lên đau đớn mà chỉ nhìn nhau ánh mắt khó hiểu rồi bật ra tiếng
-cậu k sợ tôi sao - đồng thanh tập 1
-đừng nói theo tôi - đồng thanh tập 2
-hừ một đứA thấp hèn bẩn thiểu
Anh thốt ra lạnh lùng nhìn nó nếu là một đứa con gái by chất sẽ khoca và chạy đi mất như nó thì không đứng trơ ra đó nhếch miệng lên kêu ngạo
-vậy đừng nên đụng vào người tôi bẩn lắm
Rồi bước trong sự kinh ngạc của anh
-đứng lại đó con nhóc kia mÀy là ai
Lãnh đẠm anh nói
-quái vật
Nó cũng lãnh đạm chẳng kém gì anh mọi người trong tổ chức ái ngại nhìn hai đứa con ních giết người không chớp mắt khẽ rùng mình khi hai đứa tỏ ra nguồn khí lạnh trấn áp đối phương
-con nhóc kia mày chính là ken
-.....quái vật
Nó chỉ nói vậy vì lúc đó nó k biết tên mình
-gì
-tên tôi là quái vật biết đủ rồi chứ tôi còn phải làm nv nên buông ra đi kẻo bẩn tay cậu
Bỏng đằng xa có tiếng một người đàn ông bước tới
-quái vật sao cháu đến trể vậy
-......bị giữ ở đây
Nó lạnh lùng nói
-à cháu là akito đúng không
-...ừ
-cháu và ken đi với chú đến phòng thí nghiệm
-........- hai đứa im lặng nhìn người đàn ông trước mặt khẽ nhíu mài rồi nhìn nhau gật đầu
Người đang ông đẫn nó và anh vào căn phòng nào đó rồi
-tụi bây phải chết
ông ta lấy cây dao ra định đâm nó và hắn thì rầm ... Nó nhảy lên đánh vào cỗ làm ông ta ngất đi
-tầm thường - đồng thanh
Nó nhìn anh nhếch mép lên
-có vẽ cậu cũng giống tôi thôi
-tôi khác đứa nhóc như cậu
Anh nói giọng kêu ngạo chẳng kém lời khinh khi của nó bỏng phập...nó bì đâm một nhát khá sâu dù không tỏ ra đau đớn gì nhưng máu chảy ra rất nhiều
-mày chết đi
-ông là ai
Nó hỏi với vẽ mặt bình thản đến kì lạ trong hoàn cảnh này lẽ ra phải sợ là. La hét khi bị như thế những nó chả chút biểu cảm trên mặt làm người đàn ông khẽ rùn mình rồi ông ta nhìn qua anh có lẽ cũng thế khi nhìn thấy nó bị thương lẽ ra phải giúp hay la hét gì đó nhưng ông chẳng nghe bất kì tiếng gì
-mày đã giết mẹ mày
-ừ
Nó thích thú nhếch miệng lên
-đồ súc sinh mày đã giết đi người sinh ra ngoài
-vậy chất là ông là tình nhân của bà ta
-đúng vậy tao là tình nhân của mẹ mày con chó
-á a à thì ra ba ta giấu kính vậy
Nó nói giọng khinh khi
-tao sẽ giết mày chả thù cho cô ấy
-......
Phật một nhát dao vào tay ông ta ông ta la lên đâu đớn tiếp đó nó bonhr nhiên bước ra đằng sau ông ta đưa bàn tay nhỏ xíu bịt chật miệng lại rồi lấy cây dao kề vào cổ ông ta đè dao sâu vào rồi từ từ rạch cái cổ đang phập phồng mạch máu đang bị đức lìa đần máu bắt đầu trao ra hai đứa trẻ thích thú khi thấy thứ nhớn nhúa đó
-haha thích thật - hai đứa đt
Rồi lặng đi nhìn đối phương
-cậu nói đúng tôi rất giống cậu
Anh nói với vẽ mặt xấu hổ
-....
Nó bỏng thở gấp mặt bó xanh xao đi mà moi càng lúc càng tái nhợt
-sao...sao vậy
-tôi mất máu nhiều quá....
Anh đở nó lên đùi mình ôm nó vào lòng
-không được ngủ nhé
Anh khẽ nói
-nhưng tôi mệt lắm
-đừng ngủ xin cậu đó
Tách ... Một giọt nước mắt rơi trên má nó
-sao cậu lạ..i khóc vậy...
Nó cố gắng nói
-cậu không được chết
À quên nói tụi nó bị ông ta đưa đến một phòng lẠnh và nhiệt độ bay giờ là 15 độ
-cậu buô..g ra đi....tô..i s..ẽ làm ...bẩn ...cậu..
Nó thở dốc vì mệt và lạnh
-của bị khoá ngoài rồi ... Cậu cố gắng lên
Nước mắt anh lại tuôg ra
-sao...cậ..u ... Khó..c
-nếu cậu chết sẽ không ai nói truyện với tôi cãi nhau với tôi như lúc này nửa ... Trog tổ chức Ai cũng sợ tôi khôg ai nói với tôi cả thế nên cậu khôbg được chết
Rồi nó nở một nụ cười một nụ cười rất đẹp
-tô..i cũ...ng v..ậy
Nó nói một cách khó khăn bỏng anh oà khóc
-huhu cậ..u đ..ừng ngủ mà huhu
Và cứ thế anh càng lớn may lúc đó có một cô lao công ngang nghe tiếng khóc trẻ con cô lấy khoá mở ra thì thét lên kinh hoàng khi thất một người đàn ông đầu sắp đức lìa khỏi cổ và mắt bị vức ra ngoài
-AAAAAAA rồi cô ta nhìn qua thì thấy hai đứa trẻ một đứa thì đang khóc còn một đứa thì mình mẩy máu me rồi cô ta chạy đến và ẩm hai đứa bé đến sảnh chính ......
Trở lại hiện tại
-lúc đó anh mắt cười thật nào là huhu cậu khôg được chết huhu
Nó nhái lại kiểu khóc hồi nhỏ của anh
-cái..cái đó
Anh bỉnh cà lâm nhìn rất dể thương mặt thì đỏ lên
-haha
Nó cười lớn ... Đúng là khi ở bên nó anh rất ngốc ngếch và đáng yêu thế đó
-em..em qua đáng rồi anh lại.ôm nó trong lòng mình và ngồi xuống giống như lúc bé
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
42 chương
31 chương
67 chương
25 chương
32 chương
2 chương
10 chương