Loạn thế hồng nhan
Chương 29 : Chương 19.2
"Cũng không thể." Lý Già La cảm thấy Võ gia Hàn Châu xuất hiện quá mức bất ngờ. Hơn nữa họ chuyên nhắm vào mình.
Một Võ gia nho nhỏ, sao lại có lá gan lớn như vậy? Có phải, có người chống lưng hay không, hay cho họ lợi lộc gì?
Trước kia việc đầu tiên Lý Già La sẽ nghĩ do Vương gia giở trò quỷ. Chỉ là có đôi khi, một số người nàng không thèm để ý tới, nàng cũng không tin họ làm ra được chuyện lớn gì. Càng là người không đáng quan tâm, càng có khả năng giở trì quỷ sau lưng nhất.
Sau khi rửa mặt chải đầu xong, Lý Già La dẫn theo Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử cùng tới Khôn Ninh cung, tỏ vẻ cảm tạ nhìn Triệu Hoàng Hậu. Triệu Hoàng Hậu cười nói. "Ngươi giúp ta chăm sóc Bình An, chúng ta không cần cảm tạ tới, cảm tạ lui nữa, bổn cung cũng rất thích Lạc Lạc và Uyên Nhi."
Đại Công chúa tới còn muốn giữ Quý phi ở lại Khôn Ninh cung dùng bữa nhưng Lý Già La uyển chuyển cự tuyệt. Nói không chừng chốc lát nữa Hoàng Thượng lại muốn tới Khôn Ninh cung, nàng ở chỗ này thì không tiện. Hoàng Thượng là người có nguyên tắc, khoảng thời gian này Hoàng Hậu ở lại chăm lo sự vụ trong cung. Hoàng Thượng bên kia chắc chắn muốn tới đây thăm Hoàng Hậu, cho nên Lý Già La sẽ không ở đây quấy rầy.
Nói một lúc, dẫn theo Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử rời đi, quả nhiên trên đường ra khỏi trong cung thì gặp Hoàng Thượng.
Hoàng Thượng nhìn Lý Già La nói. "Sao không ở lại chỗ Hoàng Hậu?"
Hắn đã trở lại, cũng muốn thăm Tam hoàng tử, Tứ hoàng tử và đi Trường Xuân cung, nhưng Hoàng Hậu ở nơi đó, nếu không tới trước sẽ không hay. Dù sao trong khoảng thời gian này Hoàng Hậu cũng rất vất vả.
Lý Già La cười nói. "Hoàng Thượng người đi thăm Hoàng Hậu nương nương, thần thiếp có chút mệt mỏi, nên trở về nghỉ ngơi trước, chờ Hoàng Thượng tới rồi lại nói."
"Cũng tốt, vậy ngươi mau trở về nghỉ ngơi nhưng đã sắp tới giờ dùng ngọ thiện, vậy buổi chiều trẫm lại tới thăm các ngươi."
Vương Thái hậu ở bên kia, cũng biết Hoàng Thượng đi thăm Hoàng Hậu trước, Vương Thái hậu nói. "Còn xem như có quy củ, cũng không phải luôn ở Trường Xuân cung."
Nếu Hoàng Thượng trở về, mà không đi tới chỗ Hoàng hậu trước, lại trực tiếp đến Trường Xuân cung. Vương Thái hậu chắc chắn sẽ nhắc nhở hắn, dù sao bà cũng là mẫu thân, không thể để chuyện sủng thiếp diệt thê như vậy xảy ra, cho dù là Hoàng Thượng cũng không được.
"Minh Nhã và Ngũ hoàng tử bên kia thế nào?" Vương Thái hậu hỏi.
Cao Trường Hưng nói. "Hồi bẩm Thái Hậu nương nương, Vương Thục Viện và Ngũ hoàng tử đều mạnh khỏe." Ru rú trong nhà, không tiếp xúc cùng ai, tất nhiên là không có chuyện thị phi gì.
"Triệu hai người họ tới đây đi, đã lâu rồi ai gia không gặp." Cũng không biết Ngũ hoàng tử trưởng thành như thế nào, bà cũng rất nhớ hắn.
Quả nhiên buổi chiều Hoàng Thượng tới Trường Xuân cung thăm Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử. Thuận tiện còn nhìn Tam hoàng tử tập viết chữ tuy rằng mới tập viết nhưng chữ viết cũng không tồi. Sư phó đều là tốt nhất, không học giỏi cũng không được.
Nhưng bởi vì thời gian Hoàng Thượng rời khỏi kinh thành rất lâu, cho nên có rất nhiều việc cần xử lý, chỉ ngây người ở chỗ Lý Già La hai canh giờ, liền phải trở về xử lý công vụ.
Cứ như vậy, tuy rằng Hoàng Thượng đã hồi cung nhưng lại không đặt chân tới Hậu cung. Trong một tháng đầu không triệu ai thị tẩm. Vốn dĩ các phi tần không đi theo, nghĩ rằng Hoàng Thượng đã trở lại là có thể gặp Hoàng Thượng, bây giờ xem ra, vẫn là không gặp được Hoàng Thượng. Trong lòng buồn bực bao nhiêu cũng có thể biết.
Sắp đến ngày tuyển tú, Hoàng Hậu đi gặp Hoàng Thượng muốn thương lượng, lại nghe Hoàng Thượng nói tuyển tú sang năm có thể miễn. Quốc khố đang thâm hụt mà Hậu cung tuyển tú cần chi tiêu rất nhiều tiền, hắn là đương kim Hoàng thượng, trong lòng cũng không vui.
Vì thế tất cả mọi người đều biết tuyển tú sang năm bị hủy bỏ.
Tất nhiên Vương Thái hậu sẽ gặng hỏi, Hoàng Thượng nói với Vương Thái hậu: "Người trong cung cũng đã đủ nhiều, trẫm cũng không phải là một quân vương háo sắc. Lần này trẫm vi hành phát hiện rất nhiều nơi cần tiền, một lần trẫm tuyển tú phải tốn rất nhiều bạc, mắc mớ gì phải lãng phí vào việc này. Lấy tiền bạc dùng cho dân chúng, trẫm là đương kim Hoàng đế mới có thể an tâm."
Hoàng Thượng đã nói như vậy, Vương Thái hậu còn có thể nói gì? Nữ nhân trong cung trải qua hai lần tuyển tú cũng đã đủ nhiều. Lần này Vương Thái hậu cũng không tính tuyển người từ Vương gia, cho nên Hoàng Thượng không tuyển tú cũng không ảnh hưởng lớn tới bà.
Còn nữa, ba năm tới không có người mới, Ngũ hoàng tử càng có thể khỏe mạnh lớn lên, cớ sao bà không đồng ý? Vì thế Vương Thái hậu không nói thêm gì, ngược lại khen Hoàng Thượng là một minh quân.
Trên triều đình, có người vui đương nhiên sẽ có người buồn. Bởi trong nhà của vài triều thần cũng có cô nương vừa độ tuổi, định chờ sang năm tham gia tuyển tú.
Kết quả đột nhiên nói năm nay không tổ chức, không phải là đang lãng phí cơ hội tốt sao? Cho nên đa số đều muốn khuyên can Hoàng Thượng. Có người còn tìm thêm kẻ khác để khuyên Hoàng Thượng. Tóm lại một câu, sang năm rất cần tuyển tú.
Chẳng qua có người khuyên ngăn thì sẽ có người ủng hộ. Họ cảm thấy Hoàng Thượng như vậy, đúng thật là minh quân thiên cổ khó gặp. Không lẽ Hoàng Thượng suy xét vì quốc gia và bách tính bọn họ là sai? Sao cứ phải nhất định một hai muốn Hoàng Thượng tuyển tú? Cứ kiên quyết phản đối, đây là đang khiến Hoàng Thượng phải chịu tội danh háo sắc.
Thật ra việc này, ai cũng đều thấy đó là chuyện tốt. Ít nhất nói đến cục diện hiện nay, bởi vì ảnh hưởng đến lợi ích của một số người nên mới xuất hiện sự xung đột. Cuối cùng vẫn do Hoàng Thượng lên tiếng, xác định sang năm không tuyển tú, nếu ai nhắc lại, sẽ luận tội để xét xử. Nhờ thế mà không ai dám tiếp tục bàn đến.
Truyện khác cùng thể loại
92 chương
47 chương
2794 chương
90 chương
184 chương
51 chương
58 chương