Lỡ tay chạm ngực con gái
Chương 3
Tôi tắt màn hình
Không muốn chị ấy đi ra lại phải đọc lại những dòng chữ kia chị ấy đi ra... mắt còn đỏ hoe, nói với tôi: "Xin lỗi, mình không sao đâu"
Tôi mỉm cười, hỏi chị mệt rồi phải ko chị ấy gật đầu, tôi bò lên cái giường tầng của tôi sửa soạn chăn gối cho chị, tôi bò sang ngủ chỗ của thằng giường bên khi tôi vừa định nằm xuống chị ấy hỏi: "Bạn ko ngủ bên này ư...?" tôi im lặng: "Thế này không tốt, dù sao thì... dù sao thì..." vốn định bảo, dù sao thì chị cũng đã là người có bạn trai rồi, nhưng tôi ko nói ra đc đành sửa lại: "Dù sao thì chị cũng là con gái, không thể ngủ chung với con trai" và chúng tôi đều nằm xuống rất lâu rất lâu sau, tôi ko sao ngủ đc hai mắt chong chong nhìn lên trần nhà không ngủ nổi tôi nhớ cái áo màu be bó sát lấy người chị và lúc chị ấy ló đầu ra từ phòng tắm mù mịt hơi nước và lúc chị ấy...
"Bạn ngủ rồi à?" chị ấy cũng không ngủ trả lời: "Chưa, em không ngủ được" chị ấy: "Thế thì chúng mình trò chuyện đi!" đáp: "Vâng, chị thích nói chuyện gì?" chị ấy: "Mình cũng chả biết!" tôi không hiểu có điều gì đó làm tôi nói: "Thế... em có thể ngủ với chị không?" chị ấy: "Ừ" tôi chầm chậm bò sang giường tôi chị ấy nép vào dành một khoảng tôi chui vào trong chăn, chạm vào chân chị ấy tôi: "Chân chị lạnh quá kìa! Máy lạnh mở quá lạnh à? Em điều chỉnh chút nhé!" chị ấy nhẹ nhẹ nép vào lưng tôi: "Như thế này thì ko còn lạnh nữa!"
Tôi ngượng ngùng khắp người...
Quay sang nhìn chị và hôn... có ý để chị nhấc đầu lên, tôi đệm cánh tay xuống ôm chị chị ấy quay lại và nằm trong lòng tôi tôi nhìn thấy khe ngực rồi, tôi đã nhìn thấy khe ngực rồi !!
Lúc ấy, nghĩ ra chị đã để lại toàn bộ quần áo trong buồng tắm tức là trong chiếc áo của tôi... chị không còn gì che chắn nữa tôi lại bắt đầu cuống... và thậm chí bắt đầu run rẩy
Bởi tôi biết trong áo kia là chị ấy
Tôi cuống và thậm chí run lên
Chị ấy: "Bạn rét à?" tôi lắc đầu chị ấy: "bạn ôm mình tay có bị tê không?" tôi lại lắc đầu chị ấy:" thế rốt cuộc là bạn bị làm sao thế?" tôi cúi gằm xuống nói lí nhí: "Chị chẳng mặc gì..." chị ấy cười và ôm tôi nói: "Chỉ hôm nay thôi... với mình, ôm mình, hôn mình đi..." tôi nặng nề nói :"Em không phải là một thứ đồ vật để chị thế chân!" nhưng tôi vẫn hôn chị cái này gọi là "mồm thì bảo không mà thân thể thì bảo có" nhưng cũng chỉ là hôn mà thôi tôi không dám tiến xa hơn một bước... cho dù ngực chị ấy ở ngay trước mặt tôi cho dù tôi vô cùng muốn chạm vào, nhưng tôi cuối cùng vẫn không tôi không có quyền, vào những thời điểm này, lợi dụng hoàn cảnh của chị ấy để... chị ấy ngủ say trong lòng tôi, mà tôi thì cứ thao thức tôi ngắm nhìn chị ấy ngủ tôi thấy sự bình yên... tôi chỉ nghĩ, vì sao một cô gái tuyệt thế này mà lại có thằng người yêu muốn bỏ rơi
Buổi sáng là một trận tê bại tay tôi đơ đứ đừ đêm qua ôm chị ấy ngủ, tay bị đè tê liệt cả đêm tôi nhìn, chị ấy vẫn còn say giấc tôi cố chịu đựng cánh tay tê mỏi, không dám để chị ấy bị đánh thức nhưng mà thật sự là... tay tôi tê hết chịu nổi rồi.... tay tôi run bần bật, thế là chị ấy tỉnh dậy tôi vội vã giả vờ nhắm mắt đang ngủ chị ấy tỉnh dậy, dùng tay vuốt ve gương mặt tôi hôn lên trán tôi, tôi mở mắt và hôn lại chị chị ấy dường như bị giật mình... nhưng cũng không kháng cự tôi vì thế chúng tôi nằm ôm chặt, hôn lên trán, hôn lên gò má, lên môi... tôi hôn dần xuống cổ chị ấy và đôi tay lặng lẽ đi từ eo lên... trong đầu óc chỉ còn mỗi hình ảnh, chị ấy mặc chiếc áo màu be bó sát người tôi để tay trên ngực chị ấy và qua áo có thể cảm nhận hơi thở của chị đầu óc tôi lại có hình ảnh, chị ấy ló đầu ra từ trong buồng tắm những ngón tay chạm nhẹ tôi hôn lên đôi tai: "Em có thể không?" chị ấy gật đầu và tay tôi chạm làn da mịn màng bỗng dưng chị ấy cười phá lên: "Mình sợ buồn!" tay tôi dừng lại và rút ra khỏi áo tôi: "Em xin lỗi, đáng lẽ em không nên như thế này" chị ấy im lặng...
Đã từng ở trước mắt tôi, bầu ngực ấy
Nhưng tôi đã không dám chạm vào
Cho đến sau này khi tôi đã mất chị ấy đó là cái điều làm tôi đau đớn nhất trong cuộc sống, cũng có thể nói là trong tuổi trẻ này của tôi nếu như số phận cho tôi thêm một cơ hội nữa thôi chắc chắn tôi sẽ nói với chị ấy rằng...
..............
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
58 chương
32 chương
31 chương
261 chương
65 chương
37 chương