Lộ Khiết

Chương 14 : Gặp lại

Nhấc tay một cái, bấm điện thoại, một giây sau đã có người nghe máy. "Alo, Master có chuyện gì ạ?" Người đàn ông không nhanh không chậm gõ gõ ngón tay trên mặt bàn, mái tóc dài đen nhánh hơi rủ xuống: "Điều tra kỹ về Triệu Hạo Hiên. Nếu hắn dám động đến một ngón tay của cô ấy, liền cho hắn biết như thế nào gọi là sống không bằng chết." "...Vâng. Còn gì nữa không ạ?" Triệu Hạo Hiên? Dám dùng cái tên này cũng là cái tội để ngươi chết ngàn lần rồi. "Còn. Cho người phụ nữ vừa sỉ nhục cô ấy ở phòng casting phim kia một bài học." "!!! Vâng...." Đầu giây bên kia có chút ngập ngừng. "Sao? Muốn nói gì?" "Sao ngài không mang Bạch tiểu thư về bên cạnh, như thế sẽ đỡ rắc rối hơn nhiều?" Không phải nói quá nhưng Master của bọn hắn la ai cơ chứ? Người hô mưa gọi gió, một câu có thể khiến kinh tế một đất nước lung lay, một quyết định có thể xảy ra một trận mưa máu đẫm chiến. Sao lại cứ để cho người mình quan tâm tự do tự tại bấy nhiêu lâu mà còn không lộ mặt cho người đó biết? Chính hắn đã rất muốn hỏi từ lâu rồi. "Chưa phải lúc." Nói xong một câu liền cup máy. "..." *** Bạch Lộ Khiết vào phòng casting, chỉ vài phút sau đã đi ra, những người bên ngoài đều nhìn lên khiến cho cô có chút mất tự nhiên. Cô đi về phía cô bé trợ lý: "Có chuyện gì vậy?" Trợ lý đưa cho cô chiếc điện thoại đang cầm trên tay, trên đó đang có một dòng thông báo mới nhất của trang báo Hoa Thâm. Tựa đề đầu tiên là "Diễn viên sao hạng A - Diễm Mỹ Hinh qua lại với đại gia, dùng quy tắc ngầm với đạo diễn, nhà sản xuất" và phía dưới là hàng loạt hình ảnh cùng video. Diễm Mỹ Hinh này... chẳng phải chính là người phụ nữ lúc nãy đã đấu khẩu nhục mạ cô đấy sao? Vừa xảy ra hiềm khích với cô liền lập tức bị đâm một nhát nặng như thế này, người ta không nghi ngờ gì cô mới lạ. Có điều có phải cũng quá trùng hợp không? Sau khi đợi mọi người thử vai xong, vị đạo diễn đích thân bước ra công bố danh sách người giành được vai, Bạch Lộ Khiết giành vai nữ thứ. Điều này cũng quá ngoài mong đợi của cô. Cứ tưởng sẽ không nhận được vai diễn nào.... Kết thúc buổi thử vai, cô đi tới bệnh viện thăm bố mẹ mình. Trên đường lại trùng hợp gặp người đàn ông buộc tóc hôm nọ. "Chào cô. Thật trùng hợp." Anh ta cười, mắt cong hình trăng khuyết, làn da trắng như men sứ tỏa sáng dưới ánh nắng mặt trời. "Tôi thấy là anh đang cố ý đợi tôi thì đúng hơn." Lộ Khiết nhướng mày.