Lỗ Ái
Chương 147 : gặp được tình địch
Tô Đại Lận – Đằng Duệ Triết
Ngày hôm sau, hai người đi bãi biển lướt sóng, bãi biển trải dài hơn mười cây số, hạt cát lại vừa mịn lại vừa trắng, cảm giác đi trêи bờ cát rất thú vị, bởi vì dẫm lên cát mịn dưới chân sẽ nghe tiếng kêu kẽo kẹt. Trò vui ở đây chủ yếu là lướt sóng, vì những con sóng ở đây khá lớn, gió cũng rất to.
Hôm nay trời trong nắng ấm, thời tiết vô cùng đẹp, Đại Lận bị Đằng Duệ Triết đưa lên bờ cát, mua quần bơi cùng bikini, đều tự thay cho cô.
Làn da khỏe mạnh màu đồng cổ của Đằng Duệ Triết lộ ra, cùng cơ bụng sáu múi nam tính, hai chân dài, khuôn mặt quá sức tuấn mỹ như tượng tạc ra, quả thực là đứa con của thượng đế. Hắn đứng dưới ánh mặt trời, trước mặt là biển lớn, mái tóc bị gió biển thổi tung bay, quần bơi màu tối lại bao phủ lấy cái môиɠ, vô cùng gợi cảm.
Hắn giống hệt một người mẫu, lại như người được sinh ra trong thế giới vương giả, dáng vẻ mỗi lần bước đi đều hiên ngang, hấp dẫn ánh mắt của các cô gái khi nhìn thấy hắn!
Đại Lận thì khoác một cái áo bên ngoài bộ bikini, để lộ đôi chân thon dài trắng nõn của mình, tóc dài bị gió thổi rối tung bay trong gió, đeo kính mắt màu đen, đem theo Tiểu Tuyết Cầu đứng trêи bờ cát trắng mịn.
Cô cũng thấy được Đằng Duệ triết quả là cực phẩm, bỗng nhiên phát hiện, hắn đứng ở dưới ánh mặt trời, càng làm tỏa sáng diện mạo tuấn mỹ phi phàm của hắn, làm cho hắn bỏ đi vẻ u ám tà ác thường ngày, bây giờ trông hắn không khác gì thiên thần đang hạ phàm đứng trước mặt mọi người. Hắn thật sự là xuất sắc, từ bên trong cho đến bên ngoài, phát ra một phong thái mê người, khí chất cao quý mà không mất vẻ thuần thục trưởng thành, cuồng ngạo cũng không mất vẻ tinh tế thâm trầm, khiến cho tất cả những người cô gái đã từng gặp qua hắn đều tự nguyện nâng khăn sửa túi cho hắn, thấy hắn là hai con mắt sáng rực như đèn pha.
Lúc này đây, du khách đến đây lướt sóng cũng không đông lắm, bới vậy nên Đại Lận lướt mắt nhìn một lượt cũng có thể nhìn thấy hai cô gái gặp tối hôm qua cũng đang ở đây, hai cô gái mặc bikini chạy tới bên này, mừng rỡ như điên vẫy tay với bọn họ: “Ha, thì ra hai người cũng đến đây, cùng nhau đi chơi đi!”
Dáng người yểu điệu thục nữ chạy nhanh qua bên này, hai bộ ngực sữa theo đà mà nhún nhún nhảy nhảy, vô cùng khiêu gợi.
Đằng Duệ Triết thì nhíu mày rậm, có cảm giác gặp phải tai họa.
Đại Lận chỉ im lặng nhìn hai cô gái chạy lại bên này, nhớ tới cảm giác tối hôm qua vì cô gái da trắng mà ăn dấm chua. Cô vẫn luôn tưởng tượng hình ảnh Đằng Duệ Triết đặt cô gái da trắng dưới thân, trong lòng một trận lại một trận phát lạnh, giống như bị bệnh, nhịn không được mà ôm hắn thật chặt, nhiệt tình đáp lại hắn.
Bây giờ lại gặp lại cô gái da trắng này, trong lòng cô đột nhiên có chút hoảng, gắt gao nhìn chằm chằm biểu hiện của Đằng Duệ Triết.
Sau khi nhìn thấy hắn nhíu mày, cô rõ ràng thở một hơi dài nhẹ nhõm, đi đến bên người hắn, nhìn cô gái da trắng.
Cô ấy mặc một bộ bikini vô cùng gợi cảm, phô bày những đường cong quyến rũ của cơ thể cùng thắt lưng tinh tế, trêи người còn dính một ít cát, rõ ràng là vừa tắm nắng trêи bờ cát, tận tình hưởng thụ kỳ nghỉ tốt đẹp.
“Em gái có biết chơi lướt sóng không? Hôm nay trời có vẻ lạnh, sóng cũng to hơn.” Cô gái da trắng chạy đến không ngừng thở dốc, khuôn ngực sữa vì thế mà không ngừng phập phồng, đôi môi căng bóng màu mật ong gợi cảm, trêи khuôn mặt được trang điểm vô cùng cẩn thận trông rất xinh đẹp.
Đầu tiên cô ấy nhìn Đằng Duệ Triết liếc mắt cười một cái, sau đó quan tâm nhìn Đại Lận mà nói: “Em hơi gầy, sợ em chịu lạnh không được. Anh trai của em nhìn vậy mà cường tráng khỏe mạnh hơn, chắc chắn là một cao thủ lướt sóng.”
Đang nói chuyện, quay đầu qua nhìn Đằng Duệ Triết, mở lời mời: “Hôm này đầu sóng rất thích hợp để đi lướt ván, cùng nhau đi nhé. Em thường xuyên chơi lướt sóng, rất thích loại hình thể thao trêи biển này.” Vừa nói vừa cười, hai mắt sáng lấp lánh nhìn về phía biển: “Oa, sóng đã muốn nổi lớn lên rồi, em đi trước, anh cũng nên đi cho vui!”
Nói rất tự nhiên thoải mái, ôm ván lướt sóng chạy ra phía biển, cũng không có ý định kè kè bên cạnh Đằng Duệ Triết.
Đằng Duệ Triết vốn dĩ chính là muốn đi lướt sóng, đối với việc xuất hiện của hai cô gái này không có thái độ gì, quay đầu nhìn Đại Lận: “Em ở đây tắm nắng, anh đi lướt sóng, có chuyện gì thì gọi anh.” Vươn tay vỗ về nhẹ khuôn mặt non mềm của Đại Lận, ánh mắt dịu dàng, xoay người đi về phía biển.
Đại Lận nhìn theo hắn bước xuống biển, không lên tiếng, chỉ ôm Tiểu Tuyết Cầu ngồi dưới tán ô che nắng, nhẹ nhàng dựa thân mình lên chiếc ghế nằm, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Ở dưới biển đều là du khách, âm thanh của sóng vỗ, tiếng gió thổi, tiếng người lướt sóng rớt xuống nước, tiếng cười nói rộn ràng của mọi người, tiếng thét chói tai các cô gái xinh đẹp trêи biển cứ lần lượt chui lọt vào lỗ tai của Đại Lận. Cô mở to mắt ra nhìn, thấy mảnh phía dưới bộ bikini của cô gái da trắng bị sóng đánh cho rớt ra, mảnh phía trêи cũng bị kéo tuột theo, lập tức đứng trêи ván lướt sóng mà rớt ùm xuống ngọn sóng biển, đường cong cơ thể trắng bóng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, giống một mỹ nhân ngư đang giật mình nhảy xuống biển chạy trốn.
Đằng Duệ Triết ở bên cạnh thấy vậy giật mình, không suy nghĩ nhiều liền bay qua đi cứu người, theo cô gái đó bơi vào trong con sóng lớn, ôm lấy cô ấy, không để cho sóng cuốn cô ấy ra khơi.
Đại Lận cũng bị một màn này dọa đến, kinh ngạc đứng bật dậy, nhìn về phía bên đó chạy nhanh đến bờ biển.
Sóng to như thế, vì sao các cô ấy không mặc phao cứu sinh? Mặc bikini hai mảnh để lộ nhiều da thịt như vậy, không sợ sóng to đánh cuốn bikini đi, để lộ toàn bộ cảnh xuân của mình sao?
Đằng Duệ Triết lại nhảy theo xuống dưới cứu người, không biết tình hình như thế nào? Có nguy hiểm đến tính mạng không?
Cô vội vàng cởi bỏ áo khoác, nhấc đôi chân trần bước vào trong biển, bao nhiêu vội vàng cùng lo lắng đều viết rõ lên khuôn mặt nhỏ nhắn! Cô hy vọng hắn bị bão cuốn bay về Cẩm thành, chứ không hy vọng hắn bị sóng cuốn ra đại dương! Cuốn ra đại dương sẽ không thể nào sống nổi, cô không muốn nhìn thấy hắn chết!
Trêи biển, một con sóng đánh lại đây, cô gái da nâu đã an toàn ôm lấy ván lướt sóng, cánh tay tráng kiện mạnh mẽ của Đằng Duệ Triết thì chìm nổi trong mặt biển, hắn đang ôm lấy cô gái da trắng, cố gắng xuôi theo con sóng đánh vào để dạt lên bờ, khuỷu tay thì vòng trêи bộ ngực đầy đặn của cô gái da trắng.
Cô gái da trắng thì ôm lấy lưng hắn, miệng uống vài ngụm nước biển, thân mật bám vào hắn. Một lát sau, hai người an toàn lên đến bờ biển, cô gái da trắng lại hôn mê bất tỉnh, trần như nhộng, toàn thân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ.
Đằng Duệ Triết dùng bàn tay vuốt vuốt nước trêи khuôn mặt tuấn tú của mình, kéo cô gái ấy lên trêи bờ, để cho cô ấy nằm úp lại trêи bãi biễn, lộ ra hai cánh môиɠ tròn căng bóng, tránh để lộ cảnh xuân phía trước của cô ấy, còn mình thì mặc quần bơi ướt sũng, đi đến trêи bờ cát.
Cô gái da nâu lập tức lấy một cái áo chạy nhanh lại đây, kéo nhanh lật cô ấy lại, ý định phủ lên ngực và bụng của bạn mình, làm hô hấp nhân tạo.
Nhưng đè ép một hồi, cô gái da trắng cũng không tỉnh lại, tay chân luống cuống nhìn Đằng Duệ Triết, trêи mặt vô cùng khẩn trương.
Đại Lận đã đứng ở một bên nhìn, đầu tiên nhìn thấy Đằng Duệ Triết lên bờ, cô thật mạnh thở ra một hơi nhẹ nhõm, chạy nhanh về phía hắn. Nhưng khi nhìn thấy cô gái da trắng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trêи bờ cát, Đằng Duệ triết cũng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mặc mỗi quần bơi, hơn nữa trước đó ở dưới nước còn ôm lấy nhau, trong lòng cô hiện lên một tia khác thường.
Cô dừng bước đứng một bên nhìn, nghĩ có phải cô gái da trắng đã xảy ra chuyện gì hay không? Không phải mới vừa nãy còn nói thường xuyên lướt sóng, tuyệt đối sẽ không gặp chuyện không may sao? Vì sao mới leo lên ván lướt sóng đã trượt ngã đi xuống?
Chỉ thấy Đằng Duệ Triết ngồi xổm xuống đưa tay lên mũi kiểm tra hơi thở của cô gái ấy, hai tay chuyên nghiệp nắm lấy nhau ép lên ngực cô gái làm động tác cấp cứu, cô gái liền hộc ra mấy ngụm nước, ngực chấn động, nhưng vẫn như cũ không có tỉnh lại.
“Đi bệnh viện đi, em sợ cậu ấy gặp chuyện không hay. Nhờ anh giúp em bế cậu ấy đi bệnh viện, cám ơn anh.” Cô gái da nâu vội vàng mở miệng nói, thu dọn mấy bộ quần áo khoác lên người bạn mình, nhanh chóng bước đi.
Đằng Duệ Triết cũng lo lắng xảy ra chuyện không may, ôm lấy cô gái da trắng đó, quay đầu nói với Đại Lận, giọng khàn khàn: “Anh bế cô ấy đi qua bên kia, em ngồi đây chờ anh một chút, sau khi trở về chúng ta đi tham quan vịnh Long Tử.” Đường nét khuôn mặt nam tính góc cạnh thấm đầy nước biển, từng giọt từng giọt tóc tóc chảy xuống càng tăng thêm vẻ gợi cảm, hắn có chút tái nhợt, rõ ràng ở dưới biển vừa rồi đã bị chuột rút, nên trông hắn có chút không thoải mái.
Nhưng mà cứu người là quan trọng, hắn quyết định trước tiên giúp đỡ bế cô gái này đi bệnh viện đã.
Đại Lận nhìn bộ dạng của hắn, có chút đau lòng, muốn nói với hắn, về sau đừng như vậy cắm đầu nhảy vào con sóng lớn, hiện tại là bị sóng đánh hướng dạt vào bờ mới không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng nếu ở trong cơn sóng lớn xảy ra chuyện gì thì sao?
Nhưng cô vẫn không có nói ra những điều này, gật nhẹ đầu đồng ý, lẳng lặng nhìn ánh mắt của hắn.
Hắn xoay người bước đi ra khỏi bãi biển, bóng dáng cao lớn dần dần biến mất trong mắt cô, chỉ còn lưu lại một hàng dấu chân trêи cát.
Vì thế Đại Lận ở trêи bờ cát chờ hắn, đi nhặt vài con ốc vỏ sò, nghe du khách bên cạnh nói chuyện, vịnh Long Tử có thể lặn xuống nước, chạm được đến từng rạng san hô, nhìn thấy được các sinh vật biển bên dưới, nào cá ngựa, nào sứa, sao biển…như lạc vào thế giới thủy cung xinh đẹp. Ngọn hải đăng ở bên kia sừng sững, dưới ánh hoàng hôn sẽ quét từng luồng ánh sáng thẳng tắp xoay tròn trêи biển, nối liền bên dưới là một dãy hành lang phủ đầy cây xanh rất hấp dẫn du khách, hành lang dài uốn lượn mềm mại, bờ cát thì trắng mịn, bên cạnh thì có hàng dừa ngả bóng. Yên tĩnh, nhưng cũng không đến mức lạnh lẽo.
Nếu có thể cùng người yêu ngồi trêи bờ cát, cùng tựa vào vai nhau mà ngắm nhìn bờ biển sau một ngày vui chơi, đi giữa con đường dài giữa hai hàng cây xanh kia, chắc chắn sẽ lãng mạn đến cỡ nào……
Cô đi ở trêи bờ cát, nhìn những hàng cây ở bên cạnh đang phấp phới đón gió, tưởng tượng hình ảnh tốt đẹp kia.
Tiểu Tuyết Cầu thì bắt chước mấy du khách bên cạnh, dùng móng vuốt của mình mà đào đào một cái hố, chui tọt người vào trong đó mà nằm phơi nắng, thoải mái muốn chết.
Nhưng chờ lại chờ, Đằng Duệ triết sau đó gọi điện thoại nói cô về khách sạn trước đi, hắn một lát nữa mới quay về.
Vì vậy hành trình hôm nay, tạm thời hủy bỏ.
Đại Lận trở về khách sạn, nằm trêи giường lớn màu trắng mà nghiêng qua xoay lại không ngủ được, chỉ nhìn thấy trần nhà, im lặng run run. Thật ra cô không có hứng thú chuyện lướt sóng ở bờ biển cùng đi lặn ngắm san hô, những thứ kϊƈɦ thích đó không thích hợp với cô, chỉ là đột nhiên lại muốn cùng hắn đi dạo ở con đường trải dài cây xanh kia, dưới ánh hoàng hôn đi rồi lại đi, nhẹ nhàng kéo khuỷu tay của hắn, cùng ngắm hoàng hôn.
Nhưng đối mặt với chuyện các cô gái luôn tấn công hắn, mộng đẹp của cô liền không chịu nổi một đòn, lập tức vỡ nát.
Cô vừa mới nghĩ không cho phép hắn chạm vào người con gái khác, vậy mà người con gái khác đã nghĩ ra biện pháp để hắn phải chạm vào họ, làm cho hắn không thể trốn thoát. Cô vừa mới cảm thấy hạnh phúc, duỗi ra bàn tay, hạnh phúc lại cứ thế trôi tuột, tan biến như một ngọn gió, khiến cho mọi thứ tốt đẹp thoáng nhìn cũng không chân thực là bao.
Bởi vậy, những ngày nghỉ này có phải là một giấc mộng mơ hay không? Nếu là mơ, xin hãy mau để cho cô tỉnh lại.
—
Đằng Duệ Triết gấp gáp từ bệnh viện trở về, nhìn thấy cô nằm ngủ trêи giường lớn, cuộn tròn thân mình lại, mặt chôn ở cái gối trêи đầu, một bàn tay vẫn còn cầm điện thoại di động.
Hắn rút điện thoại ở trong tay của cô ra, khom lưng, bạc môi dán bên tai của cô, nhỏ giọng mà nói: “Tắm rửa một chút, chúng ta đi dạo hàng cây, ngày mai trở về.”
Cô giật mình cử động hàng lông mi dày, giống như con mèo nhỏ phát ra một tiếng hừ nhẹ, chậm rãi mở đôi mắt to mù sương: “Anh đã về, trời tối rồi sao?” Cô quay đầu hướng nhìn ngoài cửa sổ, thấy mặt trời đã ngã về phía tây, đang thời điểm chạng vạng.
“Để em rửa mặt rồi đi.” Đứng dậy đi vào buồng vệ sinh, không có cùng hắn nói chuyện với nhau.
Hai người rửa mặt chải đầu xong đi ra khỏi phòng, ở trong thang máy lại chạm mặt hai cô gái vừa nãy, cô gái da trắng đã sống lại, trêи khuôn mặt trắng nhợt vẫn luôn nở nụ cười, có vẻ chưa hồi phục hoàn toàn, ánh mắt lúng liếng nhìn Đằng Duệ Triết cười nói: “Hôm nay anh đã cứu em, không chỉ vớt em từ dưới biển lên, mà còn giúp em làm cấp cứu, đêm nay cùng nhau ăn một bữa cơm đi, dẫn theo cô em gái đi cùng.”
Cô ta liếc mắt nhìn Đại Lận một cái, trong ánh mắt mang chút kiêu ngạo, giống như đang nói, em gái à, em còn non và xanh lắm, làm sao hiểu được chuyện tình cảm nam nữ mèo vờn chuột đâu? Lo mà tập trung học hành đi, anh trai của em chị xem rất vừa mắt, em hãy cứ yên tâm!
Đại Lận nhìn khuôn mặt tái nhợt của cô gái da trắng, nhướng mày, ánh mắt trong veo chuyển lạnh lùng.
Bà chị da trắng này, quả nhiên là bà chị có động cơ không trong sáng, luôn luôn có chủ ý với Đằng Duệ Triết, dùng chuyện lướt sóng để khoe da thịt trước mặt hắn. Nhưng hắn ôm lấy bà chị rồi thì thế nào, đó chỉ là vội vã cứu người, không muốn nhìn thấy bà chị bị sóng cuốn ra ngoài xa, không có một chút suy nghĩ bậy bạ.
Hơn nữa dù cho hắn có nhìn bà chị, sờ soạng bà chị, đối với thân thể của bà chị có hứng thú thì như thế nào? Cũng chỉ là một loại tiếp xúc da thịt, xem bà chị như người phụ nữ lẳng lơ tùy tiện phát ɖu͙ƈ mà thôi……
Nghĩ đến đây, trong ngực cô đột nhiên có chút nhói, nhớ tới lúc Đằng Duệ Triết bế cô gái này đi bệnh viện, có thể là hắn thật sự có ý tứ với cô ấy. Bọn họ đều trong kì nghỉ, nam thanh nữ tú chơi trò mèo vờn chuột với nhau, tìm kiếm kϊƈɦ thích, trải qua một đêm tình, sau đó phất tay bước đi, cũng không cần quan tâm nhớ rõ đó là ai.
Cô càng suy nghĩ trong lòng lại càng lạnh lẽo, nhớ lại kế hoạch đi chơi hôm nay bị hủy bỏ, nhớ lại mình ngủ trong phòng đến vài tiếng đồng hồ, nhớ lại đêm qua cô cứ miên man suy nghĩ về chuyện của hắn với cô gái này……Chẳng lẽ, những chuyện cô tưởng tượng giữa hai người bọn họ đã trở thành sự thật?
“Cô có chắc mình đang bệnh như vậy vẫn có thể mời khách?” Im lặng một lúc, Đằng Duệ triết cuối cùng nể mặt trầm giọng nói, tiếng nói không vui cũng không giận, liếc mắt nhìn cô gái da trắng một cái: “Hẹn lần sau đi, bây giờ chúng tôi không rảnh.”
Bàn tay to của hắn vẫn đặt trêи lưng của Đại Lận, muốn đi ra thang máy, nhưng cô gái da trắng vẫn vừa cười vừa nói: “Đến lúc đó nếu hẹn, anh nhớ nể mặt em mà đến nhé. Em muốn gặp một mình anh để nói lời cám ơn!” Lúc này đây, cô gái da trắng nói rõ gặp một mình anh, mà không phải là đi cùng em gái! Quả thật là trắng trợn không một chút che dấu tình ý, nhiệt tình phát ra tín hiệu mời gọi!
Đằng Duệ triết nghe, khóe môi lạnh lùng giật giật, khuôn mặt tuấn tú lạnh lẽo không lên tiếng trả lời, trực tiếp bước đi, bàn tay ôm lấy Đại Lận không có buông rời. Nhưng tâm trạng của Đại Lận cũng không vui vẻ gì, đã sớm không còn hứng thú muốn đi dạo hàng cây xanh, chỉ thấy phiền muộn, khuôn mặt cười nhạt.
Bọn họ xuất phát đi đến địa điểm du lịch, nhưng mà Đại Lận không biết, vợ chồng Trâu bí thư cùng cả nhà Đằng gia cũng vừa mới đến Sanya để đi du lịch, giống như những gì mà Trâu Tiểu Hàm đã nói trước đó, đang ngâm mình tắm suối nước nóng ở khách sạn, tận hưởng chuyến du lịch nghỉ ngơi định kỳ. Đằng phụ thì đang đi đến khách sạn mà con đầu tư xây dựng ở đây, hòng tìm kiếm hành tung của con!
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
48 chương
84 chương
15 chương
495 chương
71 chương
63 chương