Ký giả thành đoàn.
Camera vẫn luôn đang chụp.
Cô gái này nếu không ngu, thì sẽ không xông đến hỏi những loại câu hỏi này, mà là đi ngăn cản ký giả chụp hình.
Trong đoạn ký ức trong đầu của Sủng Ái hiện ra tin tức của cô gái này.
[ Quả Quả, trợ lý hiện tại của nguyên chủ, phụ trách mặc quần áo ăn ở cùng với các loại thường ngày của nguyên chủ. ]
Biểu tình trên mặt tinh xảo của Sủng Ái không có chút hoảng hốt sợ hãi, cực kỳ bình tĩnh, thậm chí bên miệng cong lên nụ cười nhàn nhạt, giống như nữ thần Cổ Hy Lạp xinh đẹp.
Nhưng ---- lời cô nói ra quả thực đâm vào lòng người: "Quả Quả, tôi còn chưa chết, cô không cần khóc tang."
Sắc mặt Quả Quả giả khóc nghẹn ngào cứng đờ, mắt của cô còn đang không ngừng chảy nước mắt, thu cũng không thu được.
Chuyện gì thế?
Thư Nhã sao lại một chút cũng không sợ, cô ta không phải nên bị Mã đổng sự cưỡng hiếp rồi, làm sao còn cười nói uyển chuyển, giống như đang nhàn nhã như nghỉ phép vậy.
Không hiểu sao, trong lòng Quả Quả có chút sợ hãi.
"Chị Thư Nhã, em nghe nói chị và Mã đổng sự ở cùng nhau....." Quả Quả khóc thút thít, mắt đỏ bừng, nói: "Em sợ chị xảy ra chuyện, nên lập tức đến tìm chị....."
"Thư Nhã, cô có phải bị Mã đổng sự cưỡng ép rồi không?"
"Thư Nhã, cô và Mã đổng sự lên giường là vì muốn lấy được vai chính điện ảnh của đạo diễn An?"
"Thư Nhã......Mã đổng sự cùng cô là quan hệ gì?"
"......"
Các loại câu hỏi ác ý nối đuôi nhau, câu hỏi sắc bén của các ký giả.
Trên người Sủng Ái mặc áo tắm choàng màu trắng, tóc đen nhu thuận còn đang nhỏ nước, trong hoàn cảnh như vậy khiến người suy nghĩ liên miên.
"Các cô nói Mã đổng sự?" Cô chứa đựng ý cười hỏi, trong con ngươi xinh đẹp xẹt qua một tia tăm tối.
"Chị Thư Nhã, chị không cần sợ, nếu như Mã đổng sự thật sự cưỡng bức chị, mọi người sẽ không buông tha cho ông ấy....." Quả Quả lau nước mắt, dáng vẻ đau lòng.
Trên thực tế ánh mắt của Quả Quả liếc nhìn ở trong phòng, tìm kiếm một vai chính khác đêm nay.
"Đúng đấy, Thư Nhã, Mã đổng sự còn đang trong phòng chứ?"
"Thư Nhã, chỉ cần cô không phải vì vai chính dùng quy tắc ngầm, mọi người đều sẽ giúp nghiêm trị người ác......"
Sủng Ái vén tóc, động tác ưu nhã, cô đạp lên tấm thảm đi hai bước về bên cạnh.
Các ký giả hơi hoảng thần, Thư Nhã không hổ là nữ thần giới giải trí, toàn thân trên dưới không khỏi mê người, đáng tiếc vẫn là bị quy tắc ngầm của giới giải trí làm đen rồi....
"A!" Phát ra tiếng thét là Quả Quả, cô không thể tin nói: "Mã đổng sự hôn mê rồi, trên người còn đang chảy máu...."
Các ký giả nhanh chóng chụp hình, đây chính là tin tức lớn a!!!
"Chị Thư Nhã, là chị đánh thương Mã đổng sự?" Sắc mặt Quả Quả trắng bệch hỏi.
Các ký giả cũng nhìn chằm vào Sủng Ái, xem cô muốn nói gì để giải thích.
Sủng Ái bình tĩnh nói: "Ông ta muốn động tay động chân với tôi, vì vậy tôi không cẩn thận đánh thương ông ta....."
Ký giả: "......." Đây là không cẩn thận?
Thân dưới của Mã đổng sự vô cùng thê thảm, thoạt nhìn vô cùng khủng khiếp, sẽ không phải đã chết rồi chứ?
"Báo cảnh sát, mau báo cảnh sát! Làm sao đây, chết người rồi....." Quả Quả lấy điện thoại ra, muốn gọi điện thoại.
Sủng Ái rút điện thoại của cô ấy, gọi cho 110, dáng vẻ giống như vô cùng sợ hãi, giọng nói run rẩy nói: "A lô, chú cảnh sát phải không?"
Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng nghiêm túc của cảnh sát, bảo cô đừng sợ, chầm chậm nói.
"Tôi là Thư Nhã, ở quán bar XX, có người mưu đồ cưỡng bức.... Ừm, đúng..... Ông ấy không có thực hiện được bản thân thì ngã ngất rồi....."
Ký giả như là xem kịch vậy, mắt nhìn Sủng Ái nói hết.
"Chị Thư Nhã!" Quả Quả kinh ngạc nói: "Tại sao chị phải nói dối?"
Vết thương trên người của Mã đổng sự vừa nhìn là biết bị giày cao gót giẫm, hung khí "giày cao gót" còn nằm bên cạnh Mã đổng sự kìa.
Truyện khác cùng thể loại
70 chương
7 chương
134 chương
23 chương
12 chương
10 chương
15 chương