Hô hấp nóng rực của người đàn ông xâm nhập, Sủng Ái bỗng nhiên bị hôn trong lòng kinh ngạc, theo bản năng muốn đẩy anh ra.
Nhưng Quân Thụy lại không cho cô cơ hội này, tay cô đặt ở lồng ngực muốn đẩy anh ra bị khống chế, cô có thể nghe thấy tiếng đập thình thịch trong ngực cơ thể của anh truyền đến.
Đạo diễn không hô cắt, giá trị nhan sắc cực cao của hai người trong máy quay vô cùng đẹp đôi, hình ảnh hôn môi kịch liệt duy mỹ mà mị hoặc.
Bối Ni sắp bóp nát điện thoại trong tay rồi, trợn to hai mắt nhìn chằm nơi xa.
Vậy mà.....Thật sự hôn môi rồi, hơn nữa không mượn vị trí, đáng yêu quá!!! Ngao ngao ngao!
Người đại diện kiêm trợ lý của Quân Thụy ----- Lục Kỳ mắt cũng sắp rơi ra rồi, Quân Thụy là người như thế nào trong lòng anh rất rõ, cao lãnh cấm dục, trong mắt hầu như không nhìn thấy sự tồn tại của phụ nữ.
Nhưng mà......
Người đàn ông hiện tại đang ôm mỹ nhân khuynh thành hôn là ai?
Lục Kỳ hoài nghi mình nhìn hoa mắt rồi, không thể không phục sát đất thủ đoạn theo đuổi người của Quân Thụy.
Nhanh, chuẩn, độc!
Chỉ là..... Thư Nhã hình như có chút không nguyện ý? Có phải anh nhìn sai rồi không?
Lông mi nhỏ dày đặc của Sủng Ái khẽ run, tay chống lồng ngực của người đàn ông, một đôi ngươi xinh đẹp nhìn chằm anh.
Quân Thụy sốt ruột hôn cô, từ lúc bắt đầu ngây ngô thăm dò, đến cường thế cưỡng ép cô hồi đáp, con ngươi màu đen sâu thẫm, giống như một hồ sâu màu mực, sau khi con mồi rơi vào liền không cách nào trốn thoát, chỉ có thể trầm mê, chỉ có thể đắm chìm.
Nhưng.
Sủng Ái trước giờ không phải là con mồi của người khác, cô chỉ biết làm người đi săn, cô đảo khách thành chủ dây dưa lưỡi của anh.
Quân Thụy đang dần lún sâu, nốt ruồi bên dưới mắt trái phát ra tà khí mị hoặc.
Tiếng "si" cực nhỏ, ngoại trừ hai người đang ôm chặt còn lại đều không nghe thấy, Quân Thụy bị buộc buông cầm cố với Sủng Ái, cô không lưu luyến chút nào đẩy anh ra, tư thế ưu nhã mà đứng dậy.
Dù sao cảnh vừa rồi Quân Thụy và Sủng Ái thật sự đang hôn nồng nhiệt, mọi người tựa hồ còn chưa hồi thần lại.
Mọi người đều say chỉ ta tỉnh (╯°Д°)╯︵┻━┻
Trên mặt Sủng Ái mang theo nụ cười lạnh, hô một tiếng "cắt"!
"Khụ" Đạo diễn An ho một tiếng, tự mình lại hô một câu cắt, nhân viên làm việc mặt đỏ lừ lừ nhỏ tiếng thảo luận.
"Chị Thư Nhã." Bối Ni đi qua, trong mắt lấp lánh ánh sao, "Chị vừa rồi diễn thật giỏi."
Sủng Ái vừa muốn trả lời, lại cảm giác tay áo của mình bị kéo lại, cô quay đầu nhìn, phát hiện là Quân Thụy đang kéo tay áo của cô.
"Anh có chuyện gì?" Sủng Ái yên tĩnh nhìn anh.
[ Ký chủ bình tĩnh! Tôi cảm thấy anh ta......" Phấn Cửu Cửu cảm giác được nguy cơ.
Quân Thụy không nói một lời, hai mắt sáng rực nhìn chằm vào cô.
Sủng Ái che đi lời của Phấn Cửu Cửu, muốn kéo tay áo của mình về, lại phát hiện người đàn ông kéo đến rất chặt, căn bản không cách nào kéo về.
Lục Kỳ nhanh chóng đi qua, thấp giọng nói với Quân Thụy: "Quân thiếu, chúng ta nên đi rồi."
Cũng may Thư Nhã không có lộ ra không kiên nhẫn, nếu không Quân Thụy vẫn luôn kéo tay áo của người ta, quả thực là ngại ngùng, hôm nay Quân Thụy là làm sao vậy?
Bối Ni sợ mất mật, Thư Nhã đại ma vương muốn phát uy rồi, Ảnh đế đại nhân anh mau chóng buông tay a.
"Anh thích quần áo này?" Sủng Ái mỉm cười.
Lục Kỳ: "......"
Bối Ni: "......."
Cô từ đầu nhìn ra Quân Thụy thích bộ quần áo này?
"Không nói chuyện thì tôi cho rằng phải nhé."
Lục Kỳ và Bối Ni trước mắt hoa một cái, còn chưa nhìn rõ thì phát hiện Thư Nhã cởi ngoại bào hoa lệ, cánh tay trắng nõn lộ ra trong không khí.
"Nếu anh đã thích, vậy thì tặng cho anh."
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
40 chương
17 chương
51 chương
53 chương
33 chương
32 chương
106 chương