Linh Vực
Chương 1810
Bởi vì Hư Hồn Chi Linh có ác danh kẻ cắn nuốt hồn đàn.
Nhưng, một đoạn thời gian rất dài gần đây, Hư Hồn Chi Linh chẳng những không ăn lượng lớn, cũng không điên cuồng cắn nuốt hồn đàn.
Bọn nó chỉ rất an phận ở lại trong Trấn Hồn Châu ngủ say, tựa như, cách mỗi một đoạn thời gian, đều đang dần dần trở nên cường đại.
Điều này ý nghĩa Trấn Hồn Châu trợ giúp Hư Hồn Chi Linh tiến giai!
Một lần này, Hư Hồn Chi Linh sở dĩ đòi ăn, hẳn cũng là bởi vì bọn nó dập tắt ngọn lửa kia, tiêu hao năng lượng của bọn nó.
Bằng không, bọn nó hẳn biết không cần ăn, chỉ cần tiếp tục ở lại trong Trấn Hồn Châu, có thể tiếp tục tiến hóa trưởng thành.
Đây hẳn cũng là nguyên nhân sáu đại Hư Hồn Chi Linh, vì sao sẽ quen một thời gian dài nán lại Trấn Hồn Châu không ra -- Trấn Hồn Châu hữu ích đối với bọn nó tiến hóa.
Hắn dần dần tỉnh ngộ lại.
Cũng ở lúc này, hắn từ chỗ phân thân Ám Hồn Thú đợi ở Hàn Tịch Thâm Uyên thu được tin tức Đạo Sâm.
- - Đạo Sâm khát vọng gặp hắn một lần.
“Đạo Sâm...”
Hắn cân nhắc một hồi, nhìn nhìn Viêm Nhật Thâm Uyên đang tiến hành biến hóa, còn có sáu đại Hư Hồn Chi Linh ăn.
Hắn hướng Hư Hồn Chi Linh phóng thích ý đồ, Hư Hồn Chi Linh rất nhanh có trả lời, tựa như... Muốn tạm thời ở lại Viêm Nhật Thâm Uyên.
Mắt hắn hiện nét kinh ngạc, đối với Hư Hồn Chi Linh quyết định muốn chủ động ở lại Viêm Nhật Thâm Uyên cảm thấy không quá lý giải.
“Y nha, y nha y nha...”
Hỏa Linh trả lời, cho hắn biết bởi vì một gốc Sinh Mệnh Cổ Thụ kia cắm rễ ở Viêm Nhật Thâm Uyên, cho nên bọn nó muốn nán lại thêm ở Viêm Nhật Thâm Uyên một đoạn thời gian.
“Thì ra là vì Sinh Mệnh Cổ Thụ.”
Hắn có chút kinh ngạc, chợt ý thức được Sinh Mệnh Cổ Thụ cắm rễ Viêm Nhật Thâm Uyên, có thể có điều hỗ trợ với Hư Hồn Chi Linh.
Đây cũng là nguyên nhân, hắn sau khi trở lại Viêm Nhật Thâm Uyên, Hư Hồn Chi Linh sẽ thúc giục hắn đem Sinh Mệnh Cổ Thụ hạ xuống.
“Ta đi trước một bước.”
Hắn vận dụng Tinh Không Kính, kích phát huyết mạch lực Thời Không Yêu Linh.
Hàn Tịch Thâm Uyên, cạnh phân thân Ám Hồn Thú kia của hắn, một Tinh Môn lóe ra.
Bản thể hắn từ đó đi ra, liếc một cái nhìn thấy ngoài Đạo Sâm, có mấy ác ma cường đại khác, lấy hình thái cao giai ác ma chờ.
Y Nặc Ti cũng ở trong đó, vừa thấy hắn từ Tinh Môn đi ra, vội hỏi: “Viêm Nhật Thâm Uyên lại hạ xuống hai mươi tầng, nay ở tầng Thâm Uyên thứ sáu mươi, ở trên người ngươi và trong Viêm Nhật Thâm Uyên, rốt cuộc đã xảy ra việc lạ gì?”
Đạo Sâm đầu trọc nhìn chằm chằm về phía hắn, nhếch miệng cười, nói: “Một trăm tầng Thâm Uyên bên trên, toàn bộ đại ác ma đều đang quan sát gắt gao Viêm Nhật Thâm Uyên biến hóa.”
“Không quan tâm tám tầng luyện ngục sao?” Tần Liệt nói.
“Tám tầng luyện ngục!” Hàn Tịch Thâm Uyên Lạp Tắc Nhĩ xếp hạng chỉ thấp hơn Đạo Sâm đại ác ma ầm ầm chấn động, nói: “Ngươi biết luyện ngục xảy ra chuyện gì?”
“Thần tộc đã tiến vào Hoàng Tuyền Luyện Ngục, Linh tộc, thì đã bước vào Cửu U.” Tần Liệt hơi kinh ngạc, nói: “Thâm Uyên thông đạo đã giải phong một thời gian, các ngươi... Chẳng lẽ chưa nhận được tin tức?”
Căn cứ hắn hiểu biết, ở Thâm Uyên thông đạo tám tầng luyện ngục, một khắc giải trừ phong cấm, đại ác ma một trăm tầng phía trên hẳn có thể xuống vào luyện ngục rồi.
Hắn vốn cho rằng, ác ma một trăm tầng bên trên sớm đã lượng lớn ùa vào luyện ngục.
Hắn không dự đoán được, các đại ác ma Hàn Tịch Thâm Uyên, tựa như cũng không biết luyện ngục dị biến.
“Thần tộc và Linh tộc dám xâm nhập luyện ngục thánh địa rồi!”
Lạp Tắc Nhĩ cùng hai Hàn Tịch Thâm Uyên đại ác ma khác, sau khi nghe tin tức này, đều giận tím mặt.
Chỉ có Đạo Sâm vẻ mặt không thay đổi, tựa như đã có dự cảm. Hắn nhìn Tần Liệt nói: “Ở cửa Thâm Uyên thông đạo tám tầng luyện ngục nối liền với bên trên, có Bất Diệt Chi Viêm hình thành kết giới ngăn cách, ta nếu không đoán sai mà nói, kẻ làm phép hẳn là tộc trưởng đời trước của Liệt Diễm gia tộc Liệt Diễm Diên. Bất Diệt Chi Viêm kia tạo kết giới, thiêu đốt ngọn lửa khủng bố nhất, tạm thời không có bất cứ một đại ác ma cấp mười nào có thể đột phá kết giới Bất Diệt Chi Viêm kia, xuống tám tầng luyện ngục bên dưới.”
Tạm nghỉ một chút, Đạo Sâm lại nói: “Hơn nữa, lấy thời gian đến xem, Thâm Uyên thông đạo của tám tầng luyện ngục hẳn vẫn ở giai đoạn bế tắc, cho nên rất nhiều ác ma cũng không muốn lãng phí tinh lực.”
Sau khi kết giới trên không Minh hà biến mất, Thâm Uyên thông đạo của tám tầng luyện ngục sẽ phong bế một năm.
Quy tắc cổ xưa này đã tồn tại trăm vạn năm, Đạo Sâm đại ác ma như vậy đều biết rõ trong lòng.
Cách thời hạn phong bế một năm còn mấy tháng thời gian, những đại ác ma đó cho rằng Thâm Uyên thông đạo luôn ở vào trạng thái phong bế, cho dù phá đi kết giới Bất Diệt Chi Viêm, cũng không xuống được luyện ngục.
Cho nên đại ác ma thật sự có năng lực phá kết giới Bất Diệt Chi Viêm cũng không đi thử, cho rằng đó là làm công vô dụng.
“Bản thể ngươi sao có thể đến Hàn Tịch Thâm Uyên?” Đạo Sâm đột nhiên nói.
“Đúng, không phải còn phong bế sao?” Lạp Tắc Nhĩ cũng tò mò nói.
Tần Liệt nhìn bốn đại ác ma của Hàn Tịch Thâm Uyên, tâm thần khẽ động, bỗng nhiên có một chủ ý.
“Ta có thể tự do ra vào luyện ngục.”
Vẻ mặt Tần Liệt nghiêm túc, dừng một chút, hắn tiếp tục nói: “Ta là bị Thiên Khải đại hiền giả của Linh tộc mưu hại, ở lúc hướng tới Thần Vực, bị hắn kéo đến Hoàng Tuyền Luyện Ngục. Sau đó không lâu, Thâm Uyên thông đạo của tám tầng luyện ngục phong bế toàn bộ, Thiên Khải lại cổ động Thần tộc, hợp sức với Liệt Diễm Diên phá vỡ thông đạo, Linh tộc đi Cửu U, Thần tộc thì đi Hoàng Tuyền...”
Hắn đem tình huống sự việc đại khái miêu tả một phen, lại nói: “Linh tộc nay ở dưới Thiên Khải an bài, ở lại Cửu U mãi không chịu rời đi, các ngươi... Nếu muốn hướng tới luyện ngục, ta có lẽ có thể an bài các ngươi đi Cửu U.”
“Ngươi có thể đưa chúng ta đi luyện ngục?” Lạp Tắc Nhĩ chấn kinh nói.
“Không sai.” Tần Liệt gật đầu.
“Đi như thế nào?” Đạo Sâm trầm giọng nói.
Tần Liệt do dự một chút, bỗng nhiên gọi ra Tinh Không Kính, “Các ngươi nhận ra vật này hay không?”
Lạp Tắc Nhĩ và hai đại ác ma khác nghi hoặc nhìn Tinh Không Kính, liên tiếp lắc đầu.
“Đó là cái gì?” Khuôn mặt Lạp Tắc Nhĩ không rõ cho nên.
Tần Liệt cười hắc hắc, lấy ngón tay nhẹ nhàng chuyển động Tinh Không Kính nhiều mặt, đem từng tinh diện xoay chuyển lại, trình hiện ở trước mắt bốn đại ác ma bọn Đạo Sâm.
Hắn điểm hướng một khối tinh diện trong đó.
Một khối tinh diện đó đột nhiên ánh sáng trắng óng ánh vạn trượng, bên trong từng màn quang ảnh lưu chuyển, hình thành cảnh rõ ràng.
Dưới bầu trời xám xịt, một Thâm Uyên thông đạo giống như vòi rồng cực lớn, xuyên qua hai cái thiên địa.
Ở phụ cận Thâm Uyên thông đạo đó tụ tập rất nhiều ác ma, từng đại ác ma cấp mười mấy nghìn thước, như ngọn núi máu thịt trôi nổi trời cao, lạnh lùng nhìn về chung quanh.
Truyện khác cùng thể loại
29 chương
500 chương
1153 chương
20 chương
165 chương
186 chương