Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4477 : Át chủ bài 2

Lục Kinh Vân đạp không đứng lơ lửng, tiếng đao minh giống như phạm âm vang vọng, chung quanh thân Luân Hồi Hư Vọng đao, năng lượng khủng bố chấn động, khí tức cổ xưa tràn ngập Thương Khung chiến trường. - Luân Hồi Hư Vọng, Linh Hồn đao trận. Tiếng quát của Lục Kinh Vân vang vọng, trong Luân Hồi Hư Vọng đao lập tức có quang mang chói mắt bắn ra. Trên thân đao màu đồng tràn ngập quang mang cổ xưa khiến tim đập nhanh. Vô số bí văn tuôn ra hóa thành một thanh đại đao màu đồng, sau đó lại một thanh, trên không trung không ngừng có tiếng phạm âm giống như tiếng sấm vang vọng. Vô số đại đao màu đồng lơ lửng giữa không trung, quang mang chói mắt giống như động luân hồi, khí tức đáng sợ khuếch tán ra, không ngừng xuyên qua truyền tống trận hình chiếu thời không, khiến cho tất cả những người có thực lực không đủ nhìn qua đều cảm thấy hồn phi phách tán. Coi như những cường giả đỉnh phong trong đám người cùng thế hệ ở trong Thương Khung chiến trường, dưới đao trận rậm rạp chằng chịt cùng với khí tức khiến cho linh hồn run rẩy kia, da đầu tất cả bọn họ cũng phải run lên. Sưu Sưu Sưu Sưu... Tất cả đều trong sát na, đao trận thành hình, trường bào trên người Lục Kinh Vân run lên, vô số đao mang rậm rạp chằng chịt lập tức xé rách không gian, phô thiên cái địa bắn tới Thiên Ma chi thân của Ma Hoằng, từng đạo đao mang đều giống như sấm sét. Tiếng sấm minh liên tiếp vang vọng, giống như mưa to vang vọng trên không trung Thương Khung chiến trường. - Không hổ là Luân Hồi Hư Vọng đao, một trong thập đại Bán thánh khí. Thiên Ma chân thân của Ma Hoằng nhìn đao trận khủng bố giống như sấm sét đánh tới, trong mắt cũng hiện lên vẻ khiếp sợ, hắn không ngờ uy năng của nó lại khủng bố như vậy. Chỉ là sau khi khiếp sợ, lập tức trong con mắt lớn của Ma Hoằng hiện lên vẻ lạnh lẽo, bỗng nhiên ma khí quanh thân chớp động, giống như bạo động. Trong thân hình Thiên Ma chân thân khổng lồ, sau khi ma khí bạo động, thân hình của Ma Hoằng bỗng nhiên biến thành màu vàng nhạt. Có quang mang màu vàng giống như phật quang từ trong cơ thể hắn tuôn ra. Thiên Ma chân thân khổng lồ hóa thành một thân hình màu vàng nhạt cực lớn, giống như là phật la hán đứng sừng sững trên trời cao, uy áp ngập trời. - Khí tức này có chút quen thuộc. Quang mang màu vàng nhạt quanh thân Ma Hoằng lan tràn ra, ánh mắt hai người Lục Thiếu Du và Phong Du Du lập tức hiện lên vẻ chấn động, ngay cả nam tử tuấn mỹ phía xa cũng nhíu mày. keng keng keng keng. Đạo trận màu đồng khủng bố lập tức đánh vào trên khuôn mặt Thiên Ma chân thân của Ma Hoằng, giống như là kim loại va chạm vào nhau, tia lửa bắn ra tứ tung, giống như pháo hoa rực rỡ tỏa ra bốn phía, chỉ là bên trong còn mang theo năng lượng hủy diệt. Trong đao trận cuồng bạo như vậy, quang mang màu vàng trên khuôn mặt Thiên Ma chân thân của Ma Hoằng ảm đạm hơn không ít, trong lúc mơ hồ xuất hiện một ít khe nứt như ẩn như hiện. Nhưng cuối cùng vẫn mạnh mẽ chống cự được đao trận khủng bố kia. Ừng ực. Giờ phút này, ngoài truyền tống trận hình chiếu thời không, vô số ánh mắt kinh ngạc, nuốt nước bọt, nếu như đổi lại là Tứ Nguyên Hóa Hồng tiểu siêu phàm bình thường, sợ rằng không chết thì cũng phải dùng hồn anh bỏ chạy. Ông ông. Đao trận bị chống cự, một thanh Luân Hồi Hư Vọng đao cuối cùng xuyên thủng không gian mang theo tiếng sấm rền đánh về phía trước. Đao mang trăm trượng từ trong tay của Lục Kinh Vân bổ vào khuôn mặt màu vàng nhạt Thiên Ma chân thân của Ma Hoằng. Phanh. Một đao đánh xuống, đao mang đánh vào trên đầu của Thiên Ma chân thân, chỉ giằng co trong chớp mắt bổ vài một phần. Khi đao mang thu liễm, Lục Kinh Vân tay cầm Luân Hồi Hư Vọng đao xuất hiện trước mặt Thiên Ma chân thân lần thứ hai. - Thân hình Tứ Nguyên Hóa Hồng của bản Thiên Ma hấp thu một đạo hồng hoang chi khí trọng bảo của trong tộc, tạo thành vô thượng hồng hoang Thiên Ma chân thân. Ngươi có Luân Hồi Hư Vọng đao, nhưng chỉ là Tam Nguyên Hóa Hồng, làm sao có thể là đối thủ của ta được cơ chứ? Khặc khặc. Luân Hồi Hư Vọng đao này đối với ta cũng không tệ. Tiếng cười lạnh âm lệ vừa dứt, kim quang trên vai Ma Hoằng bỗng nhiên bắn ra bốn phía, kim quang khóa lại Luân Hồi Hư Vọng đao khiến cho Luân Hồi Hư Vọng đao lập tức đình trệ lại, không ngờ lại không có cách nào thoát ly. - Khóa. Trong cái miệng khổng lồ của Thiên Ma chân thân màu vàng lạnh nhạt quát một tiếng khóa, ngay lúc đó, cánh tay phải của hắn lập tức tràn ngập kim quang rực rỡ, giống như là cánh tay crua phật, thủ ấn khiến cho không gian vặn vẹo, ngay sau đó nắm Luân Hồi Hư Vọng đao trên vai. Một tay khóa lại, mạnh mẽ nắm lấy Luân Hồi Hư Vọng đao. Phanh. Cùng một lúc, cánh tay trái trên Thiên Ma chân thân cũng tràn ngập kim quang rực rỡ, sau đó một đạo quyền ấn nhanh như thiểm điện đánh vào trên người Lục Kinh Vân, âm thanh trầm thấp vang vọng, đồng thời khải giáp hộ thân trên người Lục Kinh Vân rạn nứt. Phụt. Trong miệng Lục Kinh Vân phun ra một ngụm máu tươi, thân hình lảo đảo bị đánh bay về phía sau. Luân Hồi Hư Vọng đao trong tay cũng tuột khỏi tay, nằm trong tay Ma Hoằng. - Luân Hồi Hư Vọng đao, phá khóa. Trong lúc thân hình lảo đảo bị đẩy lui, máu tươi trong miệng phun ra, ánh mắt Lục Kinh Vân đại biến, lần nữa nhanh chóng ngưng tụ một đạo thủ ấn. Ông. Trên Luân Hồi Hư Vọng đao bị Ma Hoằng nắm trong tay vang lên tiếng sấm minh, trên không trung trong lúc mơ hồ vang vọng tiếng sấm, {{Truyện F.ULL chấm V.N}} bộc phát ra chấn động khủng bố, tia lửa bắn ra bốn phía, khiến cho kim quang trong lúc mơ hồ bị nghiền nát. Sau đó kim quang bị rạn nứt, Luân Hồi Hư Vọng đao hóa thành một đạo lưu quang, cuối cùng không ngờ giãy khỏi tay của Ma Hoằng. Xoạt Xoạt. Thân hình Lục Kinh Vân đụng nát không gian, liên tiếp bị đẩy lui, khóe miệng tràn ngập máu tươi. Nguyên lực dưới chân bắt đầu tuôn ra, chật vật ổn định thân hình, Luân Hồi Hư Vọng đao lúc này cũng hóa thành một đạo sấm sét trở về trong tay Lục Kinh Vân. Khi nhìn thân hình Thiên Ma chân thân khổng lồ của Ma Hoằng trước mắt, Lục Kinh Vân lau sạch máu ở khóe miệng, ánh mắt nhìn về phía xa chấn động kịch liệt. - Kinh Vân thua rồi. Trên mặt Lục Thiếu Du vẫn không có quá nhiều chấn động, vẫn đứng chắp tay, lúc này Lục Kinh Vân bị đẩy lui đã thoát khỏi đạo quang mang vô hình bên ngoài khối cự thạch. Oanh. Lục Thiếu Du nói xong, khối cự thạch vốn dưới chân Lục Kinh Vân ầm ầm hạ xuống, thân hình của Lục Kinh Vân bỗng nhiên chịu lực lượng mạnh mẽ áp chế, bắt đầu hạ xuống, ánh mắt trên khuôn mặt tái nhợt biến ảo, thế nhưng đã bất lực. Ma Hoằng không ngờ cuối cùng lại tránh khỏi Luân Hồi Hư Vọng đao của hắn. - Không ngờ Ma Hoằng này còn có át chủ bài như vậy, Kinh Vân có Luân Hồi Hư Vọng đao cũng kém hơn một chút. Trong mắt Dương Quá lúc này hiện lên vẻ rung động, chấn động, uy năng của Luân Hồi Hư Vọng đao hắn cực kỳ hiểu rõ. Lục Thiếu Du nói: - Không thể khinh thường Thiên Ma tộc, thua thì thua a. Nếu như Kinh Vân có thể đứng lên sau lần đả kích này, đối với tu luyện về sau có chỗ tốt cực lớn, loại chỗ tốt này bất luận thiên tài địa bảo nào cũng khó có thể so sánh.