Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 4391 : Lại đến Thương Khung chiến trường 1
Lục Thiếu Du sững sờ, cái này thật sự quá không công bằng, kẻ có được Hồng Hoang Lệnh lần trước, bản thân bọn hắn đã là bảy mươi hai người mạnh nhất lần trước, như Hoàng Dật nói, bảy mươi hai người bọn hắn đều là vừa vặn đi ra từ trong Hồng Hoang Điện, trải qua 1500 tu luyện trong Hồng Hoang Điện, thực lực có thể nghĩ, phải chống lại bọn hắn một chiêu mới có thể đoạt được Hồng Hoang Lệnh, mặc dù chỉ cần chống lại một chiêu mà không phải là đánh bại, nhưng việc này cũng quá khó khăn rồi.
Băng Thiên nghe vậy, nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Không có gì không công bằng cả, giữa Thiên Địa này vốn đã không có chuyện công bằng rồi, tất cả đều phải dựa vào thực lực nói chuyện, nếu ngay cả một chiêu của kẻ có được Hồng Hoang Lệnh lần trước vậy thì cũng không xứng đạt được Hồng Hoang Lệnh. Thực lực chống lại một chiêu cũng không có, vậy thì dù có nhận được Hồng Hoang Lệnh cũng không có cơ hội tranh được một trong chín tòa Hồng Hoang Điện.
Theo lời Băng Thiên vừa dứt, Hoàng Dật lại nói:
- Nếu kẻ có được Hồng Hoang Lệnh lần trước trên một trong bảy mươi hai khối lục địa tranh đoạt là người trong bản liên minh còn may, đối phương mặc dù sẽ vì đại thiên sau lưng mình tranh thủ được bốn danh ngạch Hồng Hoang Điện mà toàn lực ra tay ngăn cản, nhưng dù sao cũng không đến mức động sát tâm.
Dừng lại một chút, Hoàng Dật nhìn Lục Thiếu Du, nói:
- Bất quá nếu kẻ có được Hồng Hoang Lệnh lần trước trên một trong bảy mươi hai khối lục địa ngươi muốn chiếm cú là người Thiên La Minh vậy thì hậu quả sẽ nghiêm trọng hơn nhiều, đối phương chắc chắn sẽ dùng một chiêu toàn lực tru sát chúng ta. Mà kẻ có được Hồng Hoang Lệnh lần trước là người Thương Khung Minh chúng ta mà gặp phải người Thiên La Minh tất nhiên cũng sẽ toàn lực động thủ đánh chết đối phương. Cho nên bình thường để đảm bảo an toàn thì lúc lựa chọn chiếm bảy mươi hai khối lục địa đều sẽ lựa chọn bản liên minh để tranh đoạt.
Tinh mang trong mắt Lục Thiếu Du chấn động, xem ra Hồng Hoang Điện quả nhiên không dễ đạt được như vậy, khẽ gật đầu, sau đó tiếp tục hỏi Hoàng Dật hỏi:
- Mỗi một đại thế giới đều toàn lực tranh đoạt bảy mươi hai khối lục địa kia, đến lúc đó sẽ có bao nhiêu đại quân tham dự tranh đoạt đây?
Phong Du Du nói nhỏ:
- Bình thường mỗi đại thế giới đều sẽ phái ra mười quân đoàn nhất lưu, không phải là toàn bộ, nếu là toàn bộ vậy thì cũng là lúc 3000 đại thế giới phải rung chuyển rồi, hậu quả dù bất luận kẻ nao cũng khó mà khống chế nổi.
- Mười quân đoàn nhất lưu, nhiều như vậy sao?
Lục Thiếu Du cũng có chút động dung rồi, đối với biên chế quân đoàn trong Thương Khung chiến trường Lục Thiếu Du cũng không xa lạ gì cả, quân đoàn nhất lưu cơ bản đều là quân đoàn chủ chiến, mỗi quân đoàn đều có trên mấy ngàn vạn người, cường giả như mây, người tu vị Tuyên Cổ cảnh chiếm đa số.
Mười cái quân đoàn nhất lưu, đây chính là mấy tỷ đại quân, đại quân toàn bộ 3000 đại thế giới đều hội tụ sẽ là cảnh tượng mênh mông hùng hậu đến bực nào chứ, đến lúc đó nhất định sẽ là một hồi huyết chiến, chém giết đến rung trời.
- Dựa theo lần trước, trong Thượng Thanh thế giới chúng ta trên căn bản là bát đại Cổ Tộc từng cái chọn ra một quân đoàn nhất lưu, người trong hai đại liên minh là nhiều nhất, nhưng thực lực của tên thống lĩnh đó cũng là người yếu nhất trong chín thống lĩnh, cho nên cũng xuất ra hai quân đoàn nhất lưu.
Phong Du Du nói với Lục Thiếu Du.
- Nhưng lần này lại không giống...
Phong Hành thiên chủ nhìn mọi người, tiếp lời nói:
- Những năm qua chín thống lĩnh sẽ vào lúc tranh đoạt Hồng Hoang Lệnh cuối cùng đề cử ra một người làm Thống soái, nhưng lần này trong chín người các ngươi ta muốn sớm an bài Lục Thiếu Du làm Thống soái, những người khác có ý kiến gì không?
Phong Hành thiên chủ dứt lời, ánh mắt Hoàng Dật có chút khẽ động, lập tức liếc nhìn qua Lục Thiếu Du, không ngờ lại là người đầu tiên gật đầu, nói:
- Lục Thiếu Du vô luận là thực lực hay kinh nghiệm trong Thương Khung chiến trường đều là mạnh nhất, ta tự nhiên không có ý kiến, sẽ toàn lực phối hợp, chỉ là thân làm Thống soái, trách nhiệm trên vai sẽ càng thêm nặng nề đấy.
- Chúng ta cũng không có ý kiến.
Đám Lôi Tiểu Thiên, Đường Dần, Hỏa Vũ, Mộc Tử Kỳ.
Phong Du Du cũng gật đầu, cong môi nói nhỏ:
- Ta cũng không có ý kiến.
- Vậy thì như thế đi, thời gian không còn sớm, các ngươi đều trở về sớm an bài chút đi, sáng sớm ngày mai tiến vào trong Thương Khung chiến trường.
Phong Hành thiên chủ nói với mọi người....
Quần phong xa xa, hoàng hôn dần dần buông xuống, một mảnh thuỷ vực bao la, nơi trời nước giao nhau vẫn còn lưu lại một vòng đỏ ửng nhàn nhạt dần tàn lùi, trời đất cũng theo đó trở nên hôn ám.
Màn đêm buông xuống, như một tấm lưới lớn màu xem, lén lút vung xuống bao phủ lấy toàn bộ đại địa.
Trên bầu trời u lam, ngôi sao dần dần hiển hiện, một vòng loan nguyệt từ sâu trong trời cao như một thanh loan đao tách ra quang mang của mình..
Trong đại sảnh sơn phong đình viện, Độc Cô Ngạo Nam mắt nhìn Lục Thiếu Du nói nhỏ:
- Lần này đi vào không phải chuyện đùa, ngươi và Kinh Vân, Cảnh Văn, Vô Song đều cẩn thận một chút.
- Con biết rồi.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, trong mắt ánh mắt lại lộ ra vài phần chờ mong:
- Đỉnh phong cùng thế hệ trong toàn bộ 3000 đại thế giới, ta cũng muốn kiến thức thử một phen, không biết so Thượng Thanh thế giới thì thế nào?
- Chín tòa Hồng Hoang Điện, đệ nhất tòa Hồng Hoang Điện tận lực đạt lấy.
Độc Cô Ngạo Nam trường bào nhẹ bay, trong lúc vô hình lộ ra một loại cuồng ngạo.
- Sẽ dốc toàn lực.
Lục Thiếu Du mỉm cười, trong hai tròng mắt lại tràn đầy chiến ý.
- Chín tòa Hồng Hoang Điện, một tòa có thể thiếu đi.
Chí Thánh Đại Đế cười cười, thân hình to lớn mang theo một cỗ khí thế chống trời, hai mắt phảng phất nhu hòa như trăng sáng, tóc dài màu bạc ngang vai không gió mà bay, khí tức tự dưng bá đạo, nói:
- Còn có Kinh Vân, cũng phải đoạt lấy một tòa đấy.
- Đệ tử tự nhiên hết sức, đến lúc đó lại đến thỉnh sư công tiến vào trong Hồng Hoang Điện.
Lục Kinh Vân lộ ra một nụ cười đầy tà khí, trong ánh mắt nghiêm nghị lộ ra vài phần ngạo nghễ.
Chí Thánh Đại Đế vỗ bả vai Lục Kinh Vân cười ha ha, nói:
- Ha ha, hảo tiểu tử, thật quá giống cha ngươi mà.
Đoan Mộc Khung Thiên nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt mang đến cho người một loại cảm giác mênh mông như biển cả, nói nhỏ:
- Thiếu Du, một thân tạp học của ta, Thái A còn học nhiều hơn cả ngươi, đến lúc đó có Thái A phụ trợ ngươi, chắc hẳn sẽ giúp ích được rất nhiều, ta cũng không cần quá mức lo lắng nữa.
- Yên tâm đi sư phụ, các ngài ở trong Mật địa Thiên Giới tĩnh tâm tu luyện là tốt rồi.
Lục Thiếu Du khẽ mĩm cười nói.......
Sáng sớm, bên ngoài Mật địa Thiên Giới, trên dãy núi non trùng điệp, không ngớt không ngừng tràn đầy mây mù lượn lờ, trên Vô Tận Hải Vực có đến hơn vạn thân ảnh lơ lửng giữa không trung, một cỗ khí tức bắt đầu khởi động, khiến cho toàn bộ không gian đều nổi lên chấn động.
Truyện khác cùng thể loại
110 chương
738 chương
352 chương
32 chương
668 chương
11 chương
803 chương